Chương 300 : Mau cút đi.

Trong lòng Lạc Thiên Tâm vô cùng tức giận.

Cô có thể đợi tôi nói hết thoại rồi hãy diễn được không? Không có chút đạo đức nghề nghiệp nào à?

"Em nhìn vào mắt anh, anh có ghét em thật không?" Ôn Tư Niên nâng mặt cô ta lên, hai người nhìn nhau, mặt Lục Cẩm Cẩm càng ngày càng đỏ, mười mấy giây sau cũng không nói lời nào, rõ ràng là quên lời thoại rồi.

Đạo diễn không thể nhịn được nữa, "Cut! Hai người diễn kiểu gì thế hả? Hả?!"

Lục Cẩm Cẩm đổ tội cho người khác, "Tất cả là do bọn họ diễn không tốt nên mới ảnh hưởng tới tôi phát huy!"

EQ thấp kém của cô ta khiến mọi người đều không hài lòng!

Vưu Phàm Phàm là một cô gái nóng nảy, cô ấy giận dữ nói: "Đạo diễn, tôi không diễn phim này nữa!" Lạc Thiên Tâm mỉm cười, "Tôi cảm thấy kĩ thuật diễn xuất của tôi kém cỏi, làm ảnh hưởng tới cô Lục

đây, đạo diễn, hay là ông cũng đổi người khác đi!"

Lục Cẩm Cẩm không biết mình đã đắc tội với người khác mà trong lòng còn rất đắc ý. Hai đứa con gái này đúng là biết điều!

"Đổi cái gì mà đổi!" Đạo diễn Lý ném kịch bản trong tay xuống, hướng về phía Lục Cẩm Cẩm, chửi thẳng mặt cô ta: "Nữ chính trong phim này không thích nam chính! Cho nên cô ấy đối mặt với nam chính không phải ngượng ngùng mà là tự nhiên như bạn bè! Tính cách của nữ chính không nhạy bén, nam chính trêu chọc cô ấy thì cô ấy cũng sẽ không bày ra vẻ mặt háo sắc kia! Cô đọc qua kịch bản chưa vậy? Kịch bản của tôi không phải ai cũng diễn được! Lục Cẩm Cẩm đúng không? Tiền nhà họ Lục đầu tư, tổ quay phim của chúng tôi không cần nữa, cô mang theo số tiền đầu tư của nhà cô nhanh chóng cút đi!"

Lục Cẩm Cẩm trợn tròn mắt, rốt cuộc chuyện này là thế nào, sao cô ta lại là người bị mắng?

Cô ta không phục cãi lại: "Đạo diễn, tôi có thể đi nhưng Ninh Hề Nhi cũng phải đi! Nhân phẩm của cô ta không được..."

"Cút cút cút người tôi chọn không mượn cô nhúng tay vào!" Đạo diễn Lý giận thật rồi, ông ta nhìn Ninh Hề Nhi mới cố gắng ôn hòa nói, "Cô diễn lại đoạn này với Ôn Tư Niên một lát, để cô ta khâm phục khẩu phục cút khỏi đây!"

Ninh Hề Nhi bỗng cảm thấy áp lực, mím môi, đáy mắt hiển vẻ kiên định!

Cô gật đầu với Vưu Phàm Phàm và Lạc Thiên Tâm: "Làm phiền hai người rồi!"

Ấn tượng của hai người họ với Ninh Hề Nhi khá tốt, lập tức tỏ ý bằng lòng diễn tiếp.

Lục Cẩm Cẩm bị người kéo sang một bên, cô ta oán hận nhìn Ninh Hề Nhi trong đám đông! Cô ta phải xem xem, Ninh Hề Nhi diễn như thế nào!

...

"Tinh Thần, đêm nay chúng ta đi xem mưa sao băng đi! "Mưa sao băng có một cái tên rất đẹp..."

"..."

Nhờ có Lục Cẩm Cẩm làm nền, lúc này Ninh Hề Nhi và Ôn Tư Niên diễn thật sự khiến cho người khác vui tai vui mắt!

Khuôn mặt xinh đẹp, kĩ thuật diễn xuất tự nhiên, hai người diễn rất xuất sắc nhân vật Tinh Thần tình cảm sâu đậm và Tiểu Thất không nhạy bén!

"Tinh Thần, anh có ghét em không..." Diễn tới đây, Ninh Hề Nhi bĩu môi, vẻ mặt chán ghét, "Những lời này anh dùng để dỗ bạn gái anh đi!"

Ôn Tư Niên cười khổ, ấp a ấp úng câu "Anh chỉ muốn dỗ em", muốn nói lại thôi, toàn bộ đều dùng ánh mắt thể hiện ra hết!

"Đoạn này được đấy! Kĩ thuật diễn xuất của Tư Niên lại tiến bộ rồi!" Phó đạo diễn khen ngợi mãi.

Đạo diễn Lý cũng liên tục gật đầu.

"Em đấy!" Ôn Tư Niên giựt tóc Ninh Hề Nhi, cô gái bất mãn, giận dữ liếc nhìn anh ta một cái rồi nói "ấu trĩ!"

Ôn Tư Niên nắm bả vai cô, "Anh chính là ấu trĩ đấy, Tiểu Thất, tới hôn anh một cái!"

Anh ta dùng giọng điệu đùa giỡn, chậm rãi tiến lại gần khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Ninh Hề Nhi...

Hiện trường im ắng, tất cả mọi người đều đang trông mong ngóng chờ Ôn Tư Niên hôn... Một giọng nói ngang ngược như vua chúa vang lên: "Đạo diễn, còn chưa nói cut?"

Đạo diễn giống như tỉnh khỏi giấc mộng nói: "Cut! Đến đây thôi! Ơ, Cậu là..."

Không biết cậu thanh niên xuất hiện từ lúc nào, thân hình cao ráo, kiêu ngạo, bướng bỉnh, ngông cuồng tự cao tự đạo đang khó chịu nhìn Ninh Hề Nhi.

Vừa nhìn thấy cậu ta, đạo diễn Lý chỉ có một ý nghĩ: Nếu như người này bước vào giới giải trí thì mấy anh "tiểu thịt tươi" giờ có là cái quái gì?

Ông ta kích động tới mức nói cũng run run, "Chào cậu, xin hỏi cậu có ý định bước vào giới giải trí không? Tôi có thể dựa theo điều kiện ngoại hình của cậu để chế tạo cho cậu một bộ phim!"

Sẽ nổi tiếng! Nhất định sẽ nổi tiếng!

Kỷ Dạ Bạch lạnh nhạt nhìn ông ta, quăng một câu "không hứng thú", liền sải bước đi về phía trung tâm hiện trường, nắm lấy cổ tay Ninh Hề Nhi, kéo cô về phía sau mình.

Ôn Tư Niên nói: "Ôi, cậu Kỷ, cậu tới thật là đúng lúc."

Kỷ Dạ Bạch cười lạnh lùng nói: "Tôi nói cho cậu biết, cậu đừng có mơ mộng hão huyền với người phụ nữ của tôi!"

"Ngại quá, con người tôi lại luôn thích những việc có độ thử thách cao, việc càng khó khăn, chẳng phải khi thành công rồi thì càng có cảm giác đạt được thành tựu ư?" Ôn Tư Niên nhún nhún vai, khí thế không hề nhường nhịn!

Bầu không khí giữa hai người ngập tràn khói thuốc súng! Ánh mắt hai người nhìn nhau muốn tóe lửa.

"Ừm... Đại Bạch, em đói rồi." Giọng nói ngọt ngào trong veo, giống như nước suối trong vắt, dập tắt không khí căng thẳng.

Lúc Kỷ Dạ Bạch nhìn cô, sắc mặt cũng đã dịu dàng hơn chút, hắn hừ một tiếng rồi hỏi cô: "Còn phần diễn của em không?"

"Buổi sáng hết rồi, buổi chiều vẫn còn."

"Vậy anh đây đưa em đi ăn trước!" Nói xong, hắn dắt Ninh Hề Nhi lên chiếc xe Cayenne màu đen bên

đường.Sau khi hai người rời đi, nhân viên công tác của tổ quay phim nổ tung rồi!

"Người đàn ông kia không phải ngôi sao ư? Đẹp trai quá!"

"Trời ơi, mọi người không cảm thấy cậu ta giống khí chất của tổng tài ngang ngược ư?"

"Đúng vậy, kiêu ngạo, ngang ngược còn chút lạnh lùng, ôi hình tượng lý tưởng của tôi!" "..."

Lục Cẩm Cẩm căm hận nắm chặt nắm đấm.

Diễn nữ chính là Ninh Hề Nhi...

Ngưỡi diễn cùng anh Tư Niên cũng là Ninh Hề Nhi...

Người phụ nữ mà Kỷ Dạ Bạch đích thân tới đón… vẫn là Ninh Hề Nhi!

Chẳng qua là một đứa con gái có mẹ bị chết, dựa vào cái gì mà may mắn thế? Cô ta nắm chặt điện thoại, trong mắt thoạt hiện lên vẻ ác độc.

...

Trên xe.

Hôm nay tài xế nhà họ Kỷ lái xe, nhìn thấy cậu chủ nhà mình dắt cô Ninh lên xe xong, tài xế lặng lẽ kéo tấm màn che trong xe xuống, tránh khỏi lát nữa nhìn thấy cảnh tượng gì không nên nhìn...

Ninh Hề Nhi ngồi xong liền bị Kỷ Dạ Bạch kéo lên đùi, cô hoảng sợ hét lên một tiếng, "Anh... Anh làm gì thế?"

Bàn tay của Kỷ Dạ Bạch vuốt ve chiếc eo nhỏ nhắn của cô, giọng nói buồn bã, "Em với gã họ Ôn kia còn có cảnh hôn à?"

"Đâu, là anh ta tự mình thêm vào..." Ninh Hề Nhi ôm cổ hắn, hôn chụt một cái lên cằm hắn, "Coi như có thì em cũng sẽ không quay với anh ta đâu!"

Kỷ Dạ Bạch ngang bướng nói: "Em dám quay, anh đánh gãy chân cậu ta!" Mồ hôi rơi tí tách, ác ma quả nhiên vẫn tàn nhẫn như trước đây!

"Được rồi, ông xã Đại Bạch, em nghe anh hết." Giọng Ninh Hề Nhi dịu dàng, ngoan ngoãn không gì sánh nổi.

Nghe hai từ "ông xã", đáy mắt sâu thẳm của Kỷ Dạ Bạch dấy lên ngọn lửa dữ dội, hắn nắm chặt gáy cô, phủ môi mình lên đôi môi màu anh đào của cô...