Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cục Cưng, Ôm Cái Nào

Chương 231: Tin đồn ai tạo ra (2).

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kỷ Dạ Bạch khí thế mạnh mẽ, toàn thân bao phủ khí chất lạnh lùng, chậm rãi thong thả bước ra. Khi nhìn thấy hắn xuất hiện, đám người vốn đang hùng hổ lập tức trợn tròn mắt!

Ai nấy đều không tin vào mắt mình! Kỷ Dạ Bạch... tại sao hắn lại ở đây?

"Cậu Kỷ... Không phải anh đang tham dự bữa tiệc dành cho giới kinh doanh sao? Tại sao anh lại ở đây?"

Một cô gái ngớ ra hỏi.

Kỷ Dạ Bạch hơi nhướng mày, xem ra, tin đồn không chỉ là Ninh Hề Nhi được bao nuôi, người kia còn bịa

đặt rằng hắn đi tham gia tiệc tùng gì đó! Buồn cười!

Cô gái vừa mới kiêu ngạo kia tức giận nói, "Tôi biết rồi! Cậu chủ Kỷ, anh bị Ninh Hề Nhi lừa dối nên mới

từ bữa tiệc vội vàng đến đây giải vây cho cô ta đúng không? Anh tuyệt đối đừng để cô ta lừa! Ninh Hề Nhi, chính là một ả lừa đảo trăm phần trăm! Cô ta bắt cá mấy tay lận, loại con gái dơ bẩn như thế không xứng với anh!"

Cô ta cố tình dẫn dắt như vậy khiến cho không ít người lập tức dao động.

Bài post kia thật thật giả giả, các loại thông tin lẫn lộn, thật sự rất dễ gạt mọi người.

Cộng thêm quan niệm cái gì xuất hiện trước là đúng, tự cho là mình đúng của quần chúng, nên đến giờ bọn họ vẫn cho rằng Ninh Hề Nhi được bao nuôi. Còn bọn họ là sứ giả của chính nghĩa! Bọn họ phải

vạch trần bộ mặt giả dối của Ninh Hề Nhi!Rầm!

Kỷ Dạ Bạch đá bay một cái ghế tựa, chiếc ghế kia rơi xuống bên cạnh chân cô gái kia, làm cô ta sợ tái mặt hốt hoảng kêu thét lên liên hồi!

"A!"

"Não là một thứ rất tốt, thật đáng tiếc, cô không có." Giọng nói lạnh lẽo đến cực điểm, khiến người ta không lạnh mà run, tựa như độ ấm trong nhà hàng bỗng nhiên tụt xuống mấy độ.

"Cậu Kỷ... Em chỉ muốn tốt cho anh, em không muốn nhìn thấy anh bị lừa!" Cô gái kia chực khóc, "Em thích anh, tại sao anh lại đối xử với em như vậy?"

"À..." Kỷ Dạ Bạch cười lạnh, tiếp lời bằng một câu nói lạnh lùng vô tình, "Cô thích tôi, vậy tôi nhất định phải đáp trả tình cảm lại cho cô hả? Luôn miệng nói muốn tốt cho tôi, nhưng lại làm những việc làm tổn thương tới người con gái tôi yêu nhất! Cái kiểu thích như cô, Kỷ Dạ Bạch tôi không chịu đựng nổi!"

Cô gái kia như chịu phải đả kích cực lớn, môi cô ta run run, cô ta lấy điện thoại ra, "Cậu Kỷ, chỉ cần anh xem bài post này, anh sẽ biết sự thật... Ninh Hề Nhi đến đây, là để hẹn hò với một ông già, mọi người đều nói như vậy! Còn có ảnh chụp nữa! Không có lửa làm sao có khói, cậu Kỷ, anh đừng để bị che mắt!"

Những người khác nhao nhao phụ họa…

"Đúng đó, cậu Kỷ, trong bài post có rất nhiều bằng chứng!" "Ninh Hề Nhi, tránh xa cậu Kỷ ra! Với cả, mau xin lỗi chúng tôi!" "Lôi lão già kia ra đây, chúng tôi muốn xé xác hắn!"

“Cút!”

Khí thế cường đại của hắn lấn át tiếng kêu la của đám người, mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, lúng túng không biết phải làm sao.

"Ninh Hề Nhi, cô giải thích đi! Nếu không chúng tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!" Cô gái lúc trước thấy thái độ của Kỷ Dạ Bạch như vậy, cô ta lại dẫn dắt sự chú ý của mọi người lên Ninh Hề Nhi.

Ninh Hề Nhi đã đọc xong bài post, cô giận đến mức cười thành tiếng, "Không phải các người muốn biết tôi đến đây làm gì hay sao?"

Cô lướt đến bức ảnh chụp lúc cô lên một chiếc xe sang trọng. "Chiếc xe này, là xe của nhà họ Kỷ! Lái xe, là tài xế của nhà họ Kỷ!" Cô lướt tiếp xuống, là bức ảnh chụp cô đi vào khách sạn này.

"Tôi đến khách sạn này, là vị cậu Hai nhà họ Kỷ - người thừa kế tập đoàn Kỷ Thị - Kỷ Dạ Bạch muốn cầu hôn tôi!"

"Nhà hàng trên tầng cao nhất này đã được bao hết, nhưng phục vụ và camera giám sát trong nhà hàng có thể làm chứng, rằng hai người chúng tôi vẫn luôn ở chỗ này!"

Giọng nói mềm mại trong trẻo truyền vào tai từng người một ở đây. Tấ cả mọi người đều im thin thít.Quản lý nhà hàng xuất hiện rất đúng lúc, nói bằng giọng điệu thong thả, "Cậu Kỷ đã bao hết toàn bộ nhà hàng vì cô Ninh, cậu ấy cũng đích thân lựa chọn quà tặng cho cô Ninh, mời nghệ sĩ violon và nghệ sĩ đàn dương cầm, thậm chí dàn pháo hoa bên sông cũng là thứ chuẩn bị cho cô Ninh đây."

Bao nhà hàng? Quà tặng? Pháo hoa?

Gộp hết những khoản này lại chắc cũng phải chi một con số rất khủng!

Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người nhìn Ninh Hề Nhi đã không còn sự thù hận ban nãy, mà đã thay bằng vô cùng hâm mộ.

Có ai mà không muốn buổi cầu hôn long trọng như thế này! Tuy nhiên bọn họ lại chẳng phải Ninh Hề Nhi, cũng không hề có một người bạn trai như Kỷ Dạ Bạch!

"Vậy còn chuyện bữa tiệc kia..." Có người đề cập đến chuyện này, đột nhiên, một cô gái trong đám

người kinh hãi kêu lên, "Tôi có một người dì cũng tham gia bữa tiệc đó, dì ấy vừa gửi tin nhắn nói cho tôi rằng, tối nay cậu Kỷ không hề xuất hiện ở đó! Người tham dự bữa tiệc, là cậu Mặc, Kỷ Dạ Mặc!" Cô ta vừa nói xong, mọi người đều thấy vô cùng xấu hổ.

Bầu không khí lúng túng ập đến.

Kỷ Dạ Bạch khoanh tay, đôi mắt xếch quét một vòng, nhìn mấy đứa con gái tự nghĩ mình thông minh kia bằng nửa con mắt.

"Tin đồn nhảm vô căn cứ có thể hại chết người đấy! Người đăng tin bài thật đáng ghê tởm, vì nghe nhầm đồn bậy, còn người tin là thật, thì còn đáng ghê tởm hơn! Tin đồn do ai tạo ra, trong lòng người ấy tự biết rõ! Tốt nhất là chủ động đến thú nhận với anh đây, nếu không, anh đây tuyệt đối không nhân nhượng! Tuyệt đối không nương tay!"

Đổng Anh Lạc đứng trong đám đông co rúm lại, cúi thấp đầu.

Cô ta đeo khẩu trang, người khác không nhận ra cô ta là ai. Ban đầu, cô ta muốn vu khống Ninh Hề Nhi bằng tin đồn, nhưng không ngờ không những không thành công, mà còn biết được Kỷ Dạ Bạch đã cầu hôn Ninh Hề Nhi!

Cô ta căm hận nắm chặt tay, lặng lẽ rời khỏi nơi đó.

-

"Ninh Hề Nhi, cô chấp nhận lời cầu hôn của cậu Kỷ rồi ư?"

Ninh Hề Nhi nghe thấy có người hỏi vậy, cô nghiêng đầu cảm thán, "Tôi không muốn đồng ý..." Cô thấy mặt Kỷ Dạ Bạch sầm lại, mới bật cười thành tiếng, "Cũng phải đồng ý thôi… Ai bảo anh ấy là người tôi thích chứ…"

"Oa… "

Thật ra phần lớn mọi người đều bị dắt mũi, lòng dạ họ vẫn rất lương thiện, bọn họ đồng loạt quay ra xin lỗi và chúc mừng.

"Xin lỗi, là do chúng tôi không biết suy nghĩ nên đã hiểu nhầm cậu." "Ninh Hề Nhi, chúc cậu và cậu Kỷ hạnh phúc!"

"Đúng rồi, chúng ta đăng bài làm sáng tỏ chuyện này đi?" Có người đề nghị, lập tức nhận được rất nhiều lời tán thành.

Mọi người sôi nổi đăng bài lên Tieba.

Cô gái vừa mới hô hào to tiếng nhất, đỏ mặt đi đến cạnh Ninh Hề Nhi, "Tớ xin lỗi... Tớ tặng cậu cái này, chúc cậu hạnh phúc."

Cô ta nhét thứ gì đó vào trong tay Ninh Hề Nhi, sau đó quay đầu chạy đi. Ninh Hề Nhi mở tay ra, chỉ thấy trong lòng bàn tay là một cái kẹo trái cây. Cô mỉm cười, tâm tình thoải mái trở lại.

"Kỷ Dạ Bạch, chúng mình về nhà đi." Cô kéo ống tay áo Kỷ Dạ Bạch.

Một từ "chúng mình" làm ánh mắt lạnh lùng của Kỷ Dạ Bạch dịu dàng hơn một chút, hắn khẽ "ừm" một tiếng, dắt tay Ninh Hề Nhi đi như vĩnh viễn không muốn buông tay.

...

Nhà họ Ninh.

Ninh Hề Nhi về nhà muộn nên khó tránh khỏi bị Lục Thanh Hà dạy bảo một hồi, cô nghe vào tai trái ra tai phải. Ngoài cửa vang lên tiếng khóc thương tâm, một bóng dáng mập mạp lao vào nhà, "Chị Hề Hề! Hu hu hu..."
« Chương TrướcChương Tiếp »