Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cục Cưng, Ôm Cái Nào

Chương 138: Lễ kết hôn (3).

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trái tim bên ngực trái hệt như bị thứ gì đó đánh trúng, cô không tả được cảm giác đó là như thế nào.

Ninh Hề Nhi kinh ngạc nhìn Kỷ Dạ Bạch.

Hắn ngang ngược, đẹp trai, còn có chút cố chấp.

Cô nở một nụ cười thật rạng rỡ.

“Có cậu ở đây, tôi không còn ấm ức nữa!” Ninh Hề Nhi kiêu ngạo ưỡn ngực: “Tôi có cậu và dì Kỷ làm chỗ dựa rồi, sau này không vừa mắt họ thì tôi thu dọn quần áo chạy ngay tới nhà cậu…”

Kỷ Dạ Bạch chăm chú nhìn cô hồi lâu, rồi ngoắc ngoắc ngón tay gọi cô, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy vẻ nghiêm túc: “Cậu qua đây.”

“Ừ?”

Hắn chật vật mở ngăn kéo tủ đầu giường, bên trong lộ ra một túi giấy bìa nâu, hắn gắng gượng kín đáo đưa cho Ninh Hề Nhi.

“Cái gì đây?” Ninh Hề Nhi khó hiểu mở ra, sau khi nhìn thấy đồ bên trong vẫn vô cùng lơ mơ ngơ ngẩn.

Hai tấm thẻ ngân hàng, còn có mấy hợp đồng mua bán nhà và cổ phiếu công ty được chuyển nhượng.

“Cho cậu.” Kỷ Dạ Bạch nói dửng dưng cứ như bảo “Ăn cơm đi” ấy, mà Ninh Hề Nhi lại không thể bình tĩnh cho nổi!

“Cho tôi? Kỷ Dạ Bạch, không phải cậu bị đánh rồi để lại di chứng gì đó chứ?”

Kỷ Dạ Bạch cười nhếch môi, chịu đựng sự kích động của con nhỏ này, nghiêm túc nói: “Đây là tài sản cá nhân của tôi, không liên quan gì tới nhà họ Kỷ. Cậu cầm những thứ này đi, sau này cần làm gì đều có nguồn hỗ trợ. Có những thứ này, mẹ ghẻ của cậu… Mẹ kế, cũng không dám coi thường cậu.”

Ninh Hề Nhi vẫn đang trong trạng thái hoang mang: “Trong thẻ có bao nhiêu tiền? Woa, còn cả cái biệt thự này… Cửa hàng này nữa, chỗ cổ phiếu này trị giá thế nào? Bán đi được giá bao nhiêu Nhân dân Tệ?”

“Ninh Hề!” Kỷ Dạ Bạch rốt cuộc không thể nhịn được nữa: “Có nghe tôi nói không vậy?”

“Nghe được.”

Ninh Hề Nhi vẫn sờ mép mấy tờ giấy không thôi, cô cắn răng cất nỗi tiếc của, lần nữa trả lại cho Kỷ Dạ Bạch: “Tôi biết cậu vì muốn tốt cho tôi, nhưng không thể ngồi rỗi hưởng không, đạo lý này tôi vẫn hiểu, cho nên không thể nhận được.”

“Cậu là heo đó à? Cho tiền cũng không cần?”

“Tôi muốn chứ!”

“Muốn thì cầm đi!”

“Không được, tôi là một người rất có nguyên tắc!”

“Với tôi mà cậu còn nói chuyện nguyên tắc cái gì!” Kỷ Dạ Bạch nóng nảy la lên: “Anh đây về sau đều là người của cậu, chút đồ vặt vãnh này có gì mà không nhận được?””

Ninh Hề Nhi giương khóe miệng nhỏ nhắn: “Cậu… Cậu bị đánh vào đầu rồi hả?”

Bị đánh đến mức đần cả người, chập mạch rồi?

Kỷ Dạ Bạch: “…”

Mệt tim quá đi mất, cho tiền cũng không cho nổi.

Bỗng dưng cảm thấy bản thân… thật thất bại…

Ninh Hề Nhi nhìn hắn tỏ vẻ “mất mát” chui vào trong chăn, cô cảm thấy không đành lòng, bèn tiến đến dỗ dành: “Cậu phải có lòng tin, cậu thông minh như vậy, dù bị đánh cho ngu đi một chút, thì vẫn thông minh hơn khối người bình thường!”

Kỷ Dạ Bạch rúc trong chăn, đôi mắt đen hơi nheo lại nhìn cô, trong đôi mắt đặc quánh ý định xâm lược!

“Ninh Hề, cái con heo này!” Khẽ mắng cô một câu, hắn vòng tay qua cổ cô, kéo cô vào lòng mình.

“Á…” Ninh Hề Nhi sợ đυ.ng phải vết thương của hắn, cho nên không dám giãy giụa mạnh, Kỷ Dạ Bạch liền đạt được mục đích.

“Cậu lại lên cơn thần kinh à?”

“Anh đây không lên cơn thì cũng bị cậu ép lên cơn phát điên!” Kỷ Dạ Bạch liếʍ môi, cắn lên vành tai Ninh Hề Nhi: “Tôi rất muốn bảo vệ cậu, muốn ngủ cùng cậu, muốn kết hôn với cậu, muốn cùng cậu sinh con! Cậu còn chưa hiểu à?”

“Cậu muốn cưa tôi hả?”

“…”

Kỷ Dạ Bạch nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Tôi muốn chia tay với cậu thì có!”

Ninh Hề Nhi như bị điện giật, cô nhìn khuôn mặt anh tuấn phóng đại trước mắt, chỉ cảm thấy l*иg ngực nhói lên đau quặn lại…

“Cậu muốn chia tay với tôi?” Cô run rẩy hỏi.

“Đúng! Chia tay đi!” Kỷ Dạ Bạch nói chắc nịch như đinh chém sắt.

Ninh Hề Nhi mới nghe xong, cả mặt đã trắng bệch.”Cậu không cần tôi nữa?” Cô tủi thân sụt sịt hít một hơi.

Ngón tay thon dài nắm lấy cằm cô càng dùng lực mạnh hơn: “Sao cậu chậm tiêu thế nhỉ! Heo heo, con heo này! Đần thế này chết đi cho rồi!”Ninh Hề Nhi giận dỗi: “Chia tay thì chia tay! Cậu cần gì công kích tôi? Nếu không phải cậu đang là bệnh nhân, thì tôi đã đánh cậu rồi đấy!”

“…”Nhìn dáng vẻ chịu thua của cô nhóc, giọng điệu Kỷ Dạ Bạch chậm lại, nhẹ nhàng hơn, con ngươi đen thẫm như mực vẽ tranh sơn thủy, chỉ phản chiếu duy nhất hình bóng Ninh Hề Nhi.”Tôi muốn chia tay với cậu, tôi không muốn làm người yêu giả với cậu nữa! Tôi muốn cậu làm bạn gái chính thức của tôi!”Ầm…Câu nói này tựa pháo hoa nổ ầm trong đầu Ninh Hề Nhi.

Đại não trống rỗng một khoảng, cô cố gắng tiêu hóa rất lâu, cuối cùng mới hiểu được ý của Kỷ Dạ Bạch!”Cậu nói gì…”Kỷ Dạ Bạch mất kiên nhẫn lặp lại: “Tôi nói, tôi muốn cậu làm bạn gái chính thức của tôi.”Khoảng cách giữa hai người quá gần, chóp mũi hắn chạm lên vầng trán nhẵn của cô, lúc nói chuyện liền phả ra hơi ấm trên làn da trắng nõn, chân thực đến thế, mập mờ tới vậy.

Khuôn mặt nhỏ của Ninh Hề Nhi tràn đầy kinh ngạc, đôi môi mọng màu hồng đào khẽ bặm lại: “Là kiểu bạn gái cùng nhau ăn cơm, cùng đi xem phim, cùng hẹn hò?”

“Còn phải hôn nhau, ngủ chung, cùng gặp bố mẹ…

Còn là bạn gái cùng làm chuyện đó…” Kỷ Dạ Bạch cười xấu xa trêu ghẹo.

Ninh Hề Nhi đỏ hết cả mặt: “Ai muốn cùng cậu làm cái đó chứ!”Kỷ Dạ Bạch vô tội chớp mắt: “Chuyện đó chính là lấy hôn nhân làm mục tiêu cuối cùng, cậu nghĩ đi đâu thế?”Ninh Hề Nhi:…

Đúng là cô nghĩ nhiều thật hả…

Cô buồn bực tựa đầu trên khuôn ngực rộng ấm áp của Kỷ Dạ Bạch, len lén nghĩ, có phải không nên nhận lời luôn, đúng không? Bằng không thì người ta nghĩ mình không biết dè dặt?Nghĩ tới đó, dường như cô đã lấy lại được sức lực, ngẩng đầu lên: “Để tôi cân nhắc một chút!”Kỷ Dạ Bạch đen mặt: “Không phải cậu nói thích anh đây rồi à?”Lòng dạ con gái như mò kim dưới đáy biển, vừa mới nói thích sao giờ đã không đồng ý rồi?”Thích cũng không nhất định phải ở cạnh nhau ấy.” Ninh Hề Nhi lý luận đầy khí thế: “Cậu xem phim truyền hình đi, nam chính đều phải theo đuổi nữ chính lâu ơi là lâu, rồi hai người mới có thể ở bên nhau được!”

“Già mồm cãi cùn…” Kỷ Dạ Bạch nhéo má cô rất thích tay: “Cậu muốn anh đây theo đuổi cậu?”Ninh Hề Nhi bị hắn nói trúng tim đen, cô chột dạ cắn môi.

Ánh mắt Kỷ Dạ Bạch tối lại, khớp ngón tay cọ trên bờ môi cô: “Hề đần, cậu qua đây, tôi có bí mật phải nói cho cậu…”Ninh Hề Nhi ngây thơ ngoan ngoãn xích lại gần, giây lát sau, bờ môi anh đào liền bị chiếm lấy, một nụ hôn sâu bất ngờ phục kích cô…”Ưm ưm…” Tên ác ma này! Lại lừa cô!Ninh Hề Nhi bị hôn đỏ bừng mặt, ánh mắt mơ màng, không thở ra hít vào nổi, cô thở gấp kháng nghị: “Không muốn hôn nữa…

Buông tôi ra…”

“Cậu không nhận lời, thì tôi không buông!”Mặt dày!”Cậu đang cưỡng ép…”

“Ồ?” Kỷ Dạ Bạch nhướng nhướng mày, ngón tay dịch chuyển xuống dưới, luồn vào trong lớp áo len của cô: “Dù sao cũng là cưỡng ép, vậy chúng ta dứt khoát nấu gạo thành cơm chín luôn nhé, kết hôn luôn rồi sinh em bé cũng tốt.”Ninh Hề Nhi:…”Sao cậu không biết xấu hổ thế hả!”Kỷ Dạ Bạch vẫn mặt dày, không mảy may lúng túng: “Bởi vì tôi muốn làm người đàn ông của cậu!”
« Chương TrướcChương Tiếp »