Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cục Cưng Ngoan Mềm Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dải ngân hà do hàng vạn người dưới khán đài tạo nên không ngừng lay động, người trên sân khấu vô cùng lộng lẫy và chân thực, mang theo một cảm giác đột phá bức tường giữa hai thế giới. Lâm Tinh Kiểu nhận ra tất cả đều là thật, sau đó là cảm xúc đau đớn không thể kiềm chế.

Lâm Tinh Kiểu nắm chặt chiếc kính râm, vô thức cắn môi, nhưng vẫn không thể kìm nén, trong lúc tất cả mọi người đều vui mừng vì được gặp thần tượng của mình, những giọt nước mắt lại rơi.

Có lẽ cậu sẽ không bao giờ trở về được.

Tầm nhìn hướng về sân khấu dần bị nước mắt che phủ, Lâm Tinh Kiểu nhìn thấy ánh mắt của Lộ Chỉ trên sân khấu đột nhiên hướng thẳng về phía mình.

Lâm Tinh Kiểu chỉ nghĩ mình nhìn nhầm, sân khấu lớn như vậy, có lẽ chỉ là vô tình quét qua mà thôi.

Ngồi không yên trong suốt ba bài hát, Lộ Chỉ rời sân khấu để thay trang phục, cuối cùng Lâm Tinh Kiểu cũng đợi được đến giờ giải lao giữa buổi. Cậu cúi người rời khỏi chỗ ngồi, cậu đã ngừng khóc, chỉ là vùng xung quanh mắt vẫn còn dấu vết của nước mắt.

Vừa rồi cậu đã suy nghĩ rất lâu, cho là nếu mình xuyên đến đây sau khi đi ngủ, thì bây giờ nên tìm một khách sạn để ngủ, biết đâu khi tỉnh lại, mọi thứ sẽ trở lại bình thường.

Lâm Tinh Kiểu không ngờ vừa ra khỏi hội trường đã gặp ngay Lý Duệ.

Lý Duệ đang chuẩn bị vào trong tìm Lâm Tinh Kiểu, thấy cậu tự nguyện ra ngoài cũng có hơi ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm: "Anh Lộ muốn gặp cậu."

"Sao anh ấy có thể có thời gian...," Lâm Tinh Kiểu ngập ngừng: "Lộ Chỉ còn phải lên sân khấu, sao lại có thời gian tìm tôi?"

Lý Duệ nhìn thấy sự do dự của Lâm Tinh Kiểu, cuối cùng không giấu nổi sự chán ghét của mình: "Vậy thì nhanh lên, tại sao anh ấy tìm cậu, tự cậu biết rõ."

Lâm Tinh Kiểu lắc đầu, không còn bị Lý Duệ kéo đi như lúc mới đến, cậu nói: "Tôi phải đi rồi."

Lý Duệ không ngờ Lâm Tinh Kiểu lại chạy nhanh như vậy, mang theo chiếc ô đen lớn chạy thẳng ra ngoài, làm anh ta không kịp ngăn lại.

Trong thời gian chờ đợi, Lý Duệ chỉ đủ thời gian chạy vội trở về để báo cho Lộ Chỉ biết Lâm Tinh Kiểu không những không đến mà còn bỏ chạy giữa đường.

“Cậu ta có nói gì không?" Lộ Chỉ biết được Lâm Tinh Kiểu không đến, nhưng giọng nói lại không lộ ra chút cảm xúc nào.

“Cậu ta nói..." Biểu cảm của Lý Duệ cũng có chút khó nói: "Cậu ta nói cậu ta muốn đi ngủ."

Lộ Chỉ nghe xong thì thay vì giận dữ, lại khẽ bật cười: "Xem ra buổi biểu diễn của tôi khiến người ta buồn ngủ."

"Còn chuyện trên hot search thì sao?" Lý Duệ lo lắng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh ta cảm thấy Lộ Chỉ thật sự rất xui xẻo khi dính phải một người như thế này.

Ban đầu, Lộ Chỉ không đồng ý để Lâm Tinh Kiểu đến, nhưng kết quả là cậu không những không lấy vé, mà còn cầm một chiếc ô của nhà họ Lộ, lớn tiếng khẳng định thân phận của mình, cố gắng xông vào. Bảo vệ không cho vào, nhưng vì Lâm Tinh Kiểu làm ầm lên, nên bọn họ đành phải nói ngọt để cậu yên tĩnh lại, đứng sang một bên chờ. Lộ Chỉ mới cho phép Lý Duệ đi đón cậu vào.

Hơn nữa, việc Lâm Tinh Kiểu gây ra không chỉ dừng lại ở đó. Cậu dường như muốn công khai chuyện mình đã kết hôn với Lộ Chỉ. Những bức ảnh và bài báo đang lan truyền trên mạng không phải là thứ mà một fan bình thường có thể đưa lên nhanh như vậy. Lý Duệ nghi ngờ Lâm Tinh Kiểu đã sắp xếp paparazzi.

Anh ta tức muốn chết, nhưng Lộ Chỉ vẫn có thể bình tĩnh tiếp tục buổi biểu diễn như không có gì xảy ra.

"Chặn lại." Lộ Chỉ đặt điện thoại lên bàn trang điểm, trên màn hình hiện rõ một loạt từ khóa:

#BuổiBiểuDiễnCủaLộChỉ#

#LâmTinhKiểuLàAi#

#LộChỉLâmTinhKiểuẨnHôn#

Lộ Chỉ cầm tấm vé VIP mà Lâm Tinh Kiểu đã trả lại, hắn đã thay một bộ trang phục khác. Khi đứng lên, những sợi xích kim loại trên áo khoác và quần va vào nhau, khuyên tai màu đen lấp lánh đầy kiêu hãnh. Lộ Chỉ ném tấm vé vào thùng rác bên cạnh, không chỉ ném vé, mà còn giấu kín cảm xúc vừa bộc lộ, dường như lại trở về hình tượng người kiểm soát sân khấu.

Lộ Chỉ ném xong: "Hy vọng cậu ta có thể có một giấc mơ đẹp."
« Chương TrướcChương Tiếp »