Chương 9: Bảo bảo Khôn khéo
Hồ Điệp Cốc
Người đeo mặt nạ cùng bươm buớm số hai mang theo chồng chất vết thương ở trên người trở lại Hồ Điệp Cốc, lần này hai người bọn họ là tay không mà về, ba mục tiêu, không có một cái nào ” Xuất Hiện!”
Đầu tiên Hoắc Khải Địch trưng bày Phỉ Thúy dạ minh châu là đồ giả, thứ hai là hai người bọn họ lại làm sát thủ miễn phí cho Hoắc Khải Địch ,gϊếŧ mười người trộm bảo vật giang hồ cao cấp nhất .
Bởi vì dạ minh châu là giả, cho nên người tàng hình sẽ không xuất hiện. Mà cũng khiến cho người đeo mặt nạ ngoài ý là: bươm buớm số một thế nhưng cũng không có xuất hiện.
Triển lãm châu báu long trọng như thế , mà tại sao bươm buớm số một cũng không tới đây? Chẳng lẽ bươm buớm số một biết châu báu là giả? Này có thể, cô là sát thủ thông minh nhất trong Hồ Điệp Cốc !
"Chủ nhân, xin hãy kéo mặt nạ da người trên mặt xuống , để tôi bôi thuốc cho ngài , " bươm buớm số hai quỳ đầu gối xuống, tự mình lau mồ hôi cho chủ nhân đang nằm ở trên sàn nhà.
"Đừng động!" Người đeo mặt nạ không để cho số hai kéo mặt nạ da người của anh ta xuống , anh ta muốn tự chính mình đi lau vết thương. Diện mạo chân thật của anh ta, sẽ không để cho sát thủ ở Hồ Điệp Cốc nhìn thấy.
"Chủ nhân, da người ở Hồ Điệp Cốc đã hoàn toàn dùng xong, về sau ngài ra ngoài phải đeo mặt nạ, " Số hai nhỏ giọng nói chuyện, nhắc nhở chủ nhân.
" Về sau ,cô hãy dùng bộ mặt thật đi ra ngoài, tôi sẽ vì cô an bài cái cơ hội thích hợp. Phải tìm được người tàng hình, diệt trừ người tàng hình, tôi mới có thể lại thấy ánh mặt trời! Tôi không thể mỗi ngày như vậy mang theo mặt nạ ở trong cuộc sống ! Tôi muốn gϊếŧ người tàng hình!"
"Người tàng hình ở nơi nào? Hội triển lãm châu báu lớn như thế mà người tàng hình cũng không có xuất hiện, quá kỳ quái rồi !"
" Chuyện này không biết làm sao , tôi sẽ vận dụng tất cả quan hệ tới an bài. Chúng ta bây giờ không thể liều mạng, chỉ có thể dùng trí! Cô nhất định phải tìm được người tàng hình sau đó gϊếŧ chết hắn ta ! Nếu không, tôi sẽ làm cho độc trong người cô phát tác!"
Người đeo mặt nạ hạ độc vào trong cơ thể số hai , đây là dạy dỗ. Bởi vì anh ta chưa hạ độc vào bướm bướm số một, cho nên cũng không có biện pháp khống chế bươm buớm số một. Số một đi ra ngoài đã là một năm rưỡi, không có một tia tin tức, này bằng với là anh ta trắng tả huấn luyện một Sát Thủ máu lạnh.
Người đeo mặt nạ nằm ở trên sàn nhà , thương thế trên gương mặt không nhẹ, anh ta giùng giằng bò dậy, say lảo đảo đi tới bên trong phòng ngủ. . . . . .
Bươm buớm số hai mặt lạnh, giống như một cơ khí ạnh lẽo, tư tưởng của cô đã bị chủ nhân hoàn toàn khống chế, cô ta đúng là muốn đi tìm người tàng hình rồi sau đó gϊếŧ chết hắn!
Bị chủ nhân huấn luyện ra sát thủ, máu là lạnh! Cho nên gọi là Sát Thủ máu lạnh ! Họ không có tình cảm , không có tư tưởng đầu óc của các cô hoàn toàn bị chủ nhân tẩy não rồi, mục đích của các cô từ đầu đến cuối chỉ có một —— gϊếŧ chết người tàng hình!
Về phần tại sao muốn gϊếŧ sạch người tàng hình, họ không biết, cũng không dám biết, lại không dám hỏi. Phụ nữ ở Hồ Điệp Cốc , đều là cỗ máy gϊếŧ người của chủ nhân.
—— tuyến phân cách ——
Hoắc Khải Địch treo giải thưởng 100 tỷ, lùng bắt cô gái xã hội đen vô cùng xấu xí. Trên tờ báo, Internet, tin tức trên TV ùn ùn kéo đến tất cả đều là hình ảnh một bộ mặt Ma Tử của cô gái.
"Lão đại, Hoắc Khải Địch tên kia đều vì mẫu thân của hắn báo thù đây, người xem một chút, khắp nơi đều là hình của người, bà lão kia chết cũng đem bộ dáng của người nhớ được rất tiêu chuẩn." A Bưu chỉ vào hình ảnh trong tờ báo nói chuyện.
Đây là kết quả Phạm Hiểu hiểu đã nghĩ đến , cũng là kết quả cô cần đến. Cô biết Hoắc phu nhân có thể gióng trống khua chiêng tìm kiếm cô như vậy. Thì cô sẽ đem Hoắc Khải Địch và Hoắc phu nhân chơi xoay vòng vòng!
Nhớ tới lúc mình mang thai bị đối sử lạnh nhạt, Phạm Hiểu hiểu liền muốn gϊếŧ Hoắc phu nhân!
Sáng ngày thứ hai, A Bưu phát hiện, lão đại đột nhiên thay đổi bộ dáng —— khuôn mặt thay đổi, trên mặt không còn mụn tàn nhang, hoàn toàn chính là biến thành một người khác!
"Oa oa. . . . . . Oa oa. . . . . . Oa oa. . . . . ." Hai bảo bảo nhìn thấy một người phụ nữ nhân lạ tới đây ôm bọn họ, hai người bọn họ bị sợ đến oa oa khóc lớn.
"Lão đại, chớ dọa đứa bé, người hãy đeo mặt nạ da người vào đi , " A Hương ha ha cười, hai đứa bé này đặc biệt khôn khéo.