Thực ra cô biết buồn nôn là do cơ thể của cô đang bài tiết , cô chỉ muốn chấn an bản thân .
Sau khi cảm thấy cơ thể đã ổn định thì Di Linh mới chỉnh lại quần áo đầu tóc . Cô nhẹ nhàng đi ra ngoài . Thần thái của cô không về bị giảm sút .
Ngồi xuống bàn ăn Di Linh đưa tay đẩy đĩa đồ ăn ra xa với phạm vi ngửi mùi của mũi.
- Phục vụ! - Cô cố ém giọng để gọi phục vụ .
- Phu nhân cần dùng gì ạ ! - Một phục vụ nam nhanh chóng đi tới .
- Dẹp đĩa đồ ăn này đi ! Chuẩn bị phần salad rau củ cho tôi ! .
- Sao không ăn món này ? - Nhất Long thấy lạ liền buột miệng hỏi .
Di Linh khựng người lại , cô không nghĩ Nhất Long sẽ hỏi .
- Tôi ! tôi ăn chay ! - Sau giây lát thì cô hơi ngượng mồm nói .
Khi nói xong thì Di Linh thấy bản thân sao lại đưa ra một lí do ngớ ngẩn vậy không biết .
- Vậy sao ? Xin lỗi , tôi không biết cô ăn chay !.
Nói rồi anh tiếp tục dùng bữa của mình .
Di Linh trong lúc đợi món ăn của cô cầm. ly rượu lên nhấp môi . Nhưng cô chợt nhớ mình đang có thai , lên đành đặt ly rượu xuống .
Tầm 8 phút sau Phục vụ mang salad cho Di Linh.
- Chúc hai vị ngon miệng ! .
Di Linh ngẩng lên gật đầu rồi bắt đầu ăn . Đúng là ăn rau như vầy không làm cô buồn nôn .
Bữa cơm của hai người kéo dài một lúc thì Di Linh dừng ăn , ngẩng lên nhìn Nhất Long.
- Tôi vẫn tò mò một chuyện ! - Cô hỏi ý dò xét sắc mặt Nhất Long.
Thấy cô chủ động hỏi thì Nhất Long cũng dừng lại , cầm ly nước lọc lên uống một ngụm . Sau đó trống tay ý là đang nghe cô nói .
- Trước kia ! ngay cả liếc mắt nhìn tôi anh còn thấy khó chịu cơ mà ! Mà từ khi nào anh lại thích đυ.ng mặt tôi thường xuyên như vầy ? Lại còn chịu ăn cơm cùng bàn với tôi nữa chứ ? Làm tôi cảm tưởng như trước cơn bão sẽ là ngày bình yên vậy ! .
Nhất Long im lặng một lúc . Tay anh đan vào nhau , khuân mặt tạc tượng hơi cúi xuống đằng sau bàn tay đan chéo ấy .
- Rõ ràng bản thân anh rất chán ghét em ! Nhưng mỗi lần nhìn em đau khổ thì lại rất đau lòng ! .
- Là anh đang tiếc nuối ? - Di Linh cất giọng hỏi .
Nhất Long ngẩng mặt lên ! Hai người cùng lúc nhìn thẳng vào nhau .
- Anh không biết ! nó khó chịu lắm ! Anh cảm giác muốn bù đắp cho em !.
- Muộn rồi ! Cho dù bây giờ anh có muốn bù đắp thật sự cho tôi hay giả vờ đi chăng nữa ! Thì ....bây giờ ! tôi đã đủ mạnh mẽ để không cần người đàn ông bên cạnh nữa rồi ! .
Nói ra những câu này , ngoài mặt Di Linh tỉnh bơ , vô cảm . Nhưng trong lòng cô đang rất đau , cái cảm giác khó chịu đau đớn .
- Anh có biết không ! Khi gặp được anh lần đầu ! Tôi đã rất thích anh , tôi ước mơ được cùng anh đứng trên lễ đường , chở thành vợ chồng . Và ....ước mơ đã thành hiện thực , tôi rất hạnh phúc . Nhưng sau đấy , khi tôi nhìn thấy anh cùng người phụ nữ khác , ngay trên giường tân hôn , tôi biết tôi đã sai . Và cả cuộc đời này của tôi đem ra yêu anh là cái sai lầm lớn nhất của tôi .....
Cô ngưng lại , mắt nhìn ra ngoài bầu trời , có những ánh đèn lấp lánh từ thành phố nữa .
- Rất nhiều lần ....anh muốn chạy đến chỗ ! Và vô số lần anh đã khống chế bản thân mình ! Anh biết điều này chẳng có ý nghĩa gì cả ! Nhưng cứ nghĩ sau này sẽ có người đối tốt với em ! Là anh lại cảm thấy bản thân thật thảm bại .
Câu nói của Nhất Long làm Di Linh hơi chùng mắt xuống , có chút suy nghĩ .
- Đau lòng thay ! Những gì tôi coi trọng lại chẳng có ai quan tâm ! những lúc tôi dốc bầu tâm sự ! mong muốn anh thấu hiểu tôi ! thì chẳng ai quan tâm . .
Bỗng dưng Di Linh dừng lại .
- Thôi !.....tôi về trước ! .
Nói rồi cô cầm túi sách bỏ đi thật nhanh .
Nhất Long không đuổi theo , ánh mắt đượm buồn nhìn theo bóng lưng của cô . Trong ánh mắt anh hiện rõ vẻ u buồn , cô đơn , tiếc nuối cảm xúc lẫn lộn .
- Bản thân mình đang tiếc nuối sao ? Là mình đã đánh mất cô ấy rồi sao ? - Anh nói rồi cầm ly rượu lên uống một hơi .
![](https://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/214696/markdown/7493644/1591621505271.jpg-original600webp?sign=62898cebdad38a8b3671131a551accee&t=5fff8980)