Nhịp tim của Hạ Cát gia tốc đến 120, cậu cẩn thận nâng cục bông nhỏ bên trong lồ ng ấp ra ngoài, cung kính thành tâm: "Tui, tui ước ngày mai biến thành triệu phú."
[.....]
[Ký chủ, theo như sự hiểu biết của Tiểu Sủng, giá nhà trung bình hiện tại ở Giang thành là 25000 tệ/m2. Một trăm vạn chưa chắc đã mua được một căn hộ chứ đừng nói là triệu phú.]
"Cái gì? Giá phòng đã đắt như vậy rồi á? Không...đây không phải trọng điểm, trọng điểm là nó có thể giúp tôi thực hiện được ước nguyện, như vậy là được rồi. Lần sau tôi lại ước nhiều thêm một chút!" Tên đàn ông họ Hạ nghèo khó đã bị tiền tài che mù đôi mắt. "Bao lâu nữa nó mới có thể thực hiện được nguyện vọng của tôi?"
[Ký chủ, xin cậu bớt chơi đồ đi. Chim Phượng Hoàng chỉ có thể hiện thực hóa nguyện vọng trong một mức độ nhất định nào đó, năng lực này sẽ càng tăng lên theo sự trưởng thành của cơ thể. Điều ước của cậu có được thực hiện hay không, trước mắt vẫn chưa biết được.]
"Chíp." Phượng Hoàng với bộ lông mềm như nhung, ngây thơ mờ mịt ngồi trong lòng bàn tay nhìn Hạ Cát.
"Đúng rồi! Không phải tôi đã mua một lọ thuốc tăng trưởng thân thể và năng lực à!" Hạ Cát háo hức cầm hai lọ thuốc lại, cẩn thận mớm thuốc cho Phượng Hoàng.
Sau đó, Hạ Cát chính mắt nhìn thấy cục nắm nhỏ trong lòng bàn tay mình đang dần dần bành trướng thành một cục nắm lớn.
"Nó là chim phải không? Sao lớn rồi mà vẫn cứ tròn ủm thế này?" Hạ Cát nghi ngờ hỏi lại.
[Bởi Phượng Hoàng là thú cưng cấp độ quý hiếm, hai lọ thuốc chỉ thúc đẩy sự tăng trưởng ở một mức độ nhất định.]
"Được rồi." Hạ Cát có hơi thất vọng, cậu bỏ ra không ít giá trị mơ ước để đổi hai lọ thuốc này, uống xong chẳng có tí hiệu quả gì. Hạ Cát nhẹ nhàng vuốt v e cục bông lớn trên tay mình: "Chỉ còn cách dựa vào bé tự lớn lên mà thôi."
"Hì hì." Phượng Hoàng nheo đôi mắt đậu đen, nở nụ cười với Hạ Cát.
"!" Hạ Cát run tay suýt chút nữa làm rơi nắm lớn xuống đất: "Tiểu Sủng, nó, nó, nó vừa mới phát ra tiếng đúng không?"
[Ký chủ đừng kinh ngạc như vậy, thú cưng cấp độ quý hiếm được nuôi nâng bằng thuốc gia tốc có thể nói chuyện, thậm chí còn có thể hóa hình.]
Phượng Hoàng nho nhỏ run rẩy đứng lên trong lòng bàn tay Hạ Cát, lộ ra hai cái chân thon nhỏ và hai cái đuôi thật dài phía sau. Nó tiến về phía trước, dùng cái đầu nhỏ đầy lông tơ của mình cọ vào cổ tay cậu, chiêm chϊếp gọi: "Ba."