Chương 3: Đại yêu

Gạch lát sàn sáng màu dễ trơn trượt, tám chân của nữ quái về thế mà khó có thể duy trì cân bằng.

Từ giả thiết trong trò chơi mà nói, nữ quái có kỹ năng tốc biến, nhưng chỉ có thể dùng hai lần liên tục, nhưng hai lần qua đi có một lúc đứng yên, thời gian là 30 giây, nữ quái vừa mới bắt đầu xuất hiện ở phòng khách, tốc biến đến phòng ngủ, lại lập tức xuất hiện ở cửa, nói lên đã dùng hai lần tốc biến, tiếp theo sẽ là thời gian 30 giây đứng yên.

Nữ quái có thể giảm miễn bộ phận tổn thưởng vật lý, nhưng bởi vì là dùng bình hoa đập chết, cho sẽ có ‘sợ hãi’ với bình hoa, kích phát ‘sợ hãi’ xong, nữ quái sẽ có 3 phút vô pháp hành động.

Nhân thời gian đóng băng, Thích Hạ Thâm quay đầu nhìn một cái ---- cậu nhớ rõ trên bàn trà có một bình hoa nhỏ.

Nữ quái đang trong thời gian đóng băng động tác cứng đờ chậm chạp, vừa trượt sàn vừa khó khăn di chuyển.

Thích Hạ Thâm lùi về sau hai bước, túm lấy bình hoa ném ra!

Nữ quái tru lên một tiếng, lập tức nằm rạp xuống đất, 3 phút tiếp theo cô ta sẽ không thể di chuyển, Thích Hạ Thâm lập tức bắt đầu tìm kiếm cách chơi trò chơi.

Không hổ là steamer ưu tú của Lục Giang, thao tác vừa ổn vừa tao khí, Tiết Bạch biết rõ người này đầu óc rõ ràng, yêu quái hiện thực giống với quái vật chạy trong game, biểu hiện lạnh nhạt và thao tác nước chảy mây trôi cả Thích Hạ Thâm, thì Tiết Bạch ngồi vững vàng trong lòng Thích Hạ Thâm, đợi nữ quái nằm xuống mới thăm dò nói: “Ngươi phát sóng trực tiếp đi, ta đến giải quyết nó.” Quả thần kỳ, kết giới của hắn hạ xuống thế mà không có bị đυ.ng vào, thứ đồ chơi này hoàn toàn là xuất hiện không có căn cứ ở trong nhà, hơn nữa nó không cảm nhận được bất cứ âm khí hay yêu khí trên người cô ta, chẳng lẽ cô ta thật sự chui từ trò chơi ra?

Thích Hạ Thâm dặn dò nói: “Ngươi chú ý an toàn, đừng có chơi quá trớn.” Lòng hiếu kỳ của mèo quả nặng, cho dù cậu không đồng ý, Tiết Bạch cũng sẽ nghĩ cách chuồn ra, hơn nữa dù sao Tiết Bạch cũng là mèo yêu tu hành nhiều năm, tự xưng là ‘Thượng Hằng nhất bá.’

Thượng Hằng là tiểu khu mà Thích Hạ Thâm đang ở.

Tiết Bạch mài mài móng vuốt ở bản cào, sau đó tò mò khảy khảy chân của nữ quái, nữ quái đã biến thành côn trùng nhìn chằm chằm Thích Hạ Thâm, thân thể nó đang rơi vào trạng thái cứng đờ, đối mắt lại vẫn có thể chuyển động, tròng mắt nhô lên linh hoạt chuyển động một vòng, phản xạ ánh sáng trong phòng cách.

Thích Hạ Thâm nhíu mày, trực tiếp bước qua.

Trong cổ họng nữ quái phát tra âm thanh ‘cục cục’, mười ngón tay uốn cong khóa chặt trên sàn nhà, sắc ngọn đủ để bắt đầu dùng sức, thoạt nhìn như muốn đứng lên.

Nha, trong thời gian đông cứng mà còn có thể động đậy.

Thích Hạ Thâm cúi người nhặt bình hoa lên, đập thêm một cái lên đầu nữ quái.

Nữ quái hoàn toàn nắm xuống.

Bổ đao vẫn còn được.

Thích Hạ Thâm lúc này mới lau tay, xoay người về thư phòng, cậu vừa quay lại đã mở bình luận ra, phát hiện đám người này đang nói chuyện rất vui vẻ, chủ đề vô cùng không phù hợp với trẻ em.

[Woa, anh Hạ lâu quá.]

[Là rất lâu đó, vậy rốt cuộc là tốt hay là không tốt, thô bỉ.jpg]

[Mọi người đang nói cái gì những đứa trẻ như chúng tôi nghe không hiểu.]

[Bị Băng Băng nhìn thấy đánh các người đó 233]

ID của Thích Hạ Thâm trên Lục Giang là Hạ Trùng Ngữ Băng, nhân xưng là anh Hạ.

Thích Hạ Thâm nói: “Tôi quay lại rồi đây, một đám tiểu phôi đản.”

Mặc dù là phát sóng trực tiếp, nhưng vì vẫn nhớ đến nữ quái trong phòng khách, Thích Hạ Thâm có chút thất thần, cậu không đeo tai nghe vẫn luôn phân thần nghe thanh âm trong phòng khách, mấy lần Boss đến gần cũng nghe thấy, hai lần liên tục, bình luận sắp loạn lên rồi.

[Thao tác này? Chạy trốn ngược hướng quả thật rất là ừm.]

[666, bây giờ người nào cũng có thể phát sóng trực tiếp được, rác rưởi.]

[Như vậy còn không biết lấy ra mà show ra? Ha hả, về nhà uống sữa đi.]

Thích Hạ Thâm chỉ nhìn lướt qua, cười nheo mắt nói: “Đúng đúng cay mắt, lãng phí thời gian quý báu của mọi người.” Nói xong lập tức biến sắc: “Quản phòng, cấm ngôn.”

[Thao tác của anh Hạ siêu tốt, nhưng ai cũng có lúc không ở trong trạng thái tốt, có những người lệ khí quá nặng.]

[Băng Băng có phải là cơ thể không thoải mái không?]

[Hai lần không chú ý đến Boss mà thôi.....BGM ồn như vậy, bình thường.]

Thích Hạ Thâm nhìn fans quan tâm cậu, chân thành nói cảm ơn, cậu thân là streamer ký hợp đồng được Lục Giang chứng thực, đã phát sóng trực tiếp 3 năm rồi, tích cóp được một đống fans chân ái, cách một màn hình mà mạng internet, đều có thể cảm nhận được quan tâm của bọn họ.

“Bởi vì Tiết Bạch quá náo loạn, tôi bị quấy nhiễu nghiêm trọng.” Thích Hạ Thâm liếc mắt nhìn trong phòng, xác nhận Tiết Bạch không ở đây, thuần thục đem cái nồi này đổ lên đầu Tiết Bạch.

Nhưng cậu quá xui xẻo, mỗi lần ném nồi đều bị đương sự gặp phải.

Tiết Bạch - xác định nữ quái không thể thoát khỏi kết giới tính quay về xem trò chơi, vừa đi vào phòng đã vị nồi đập cho ngơ ngác, sau đó giận dữ, nhảy lên đầu gối Thích Hạ Thậm, vẫn may nó còn nhớ Thích Hạ Thâm đang mở mic, chỉ dùng ngôn ngữ mèo nắng Thích Hạ Thâm một lần, chính là một chuỗi ‘meo meo meo’ đầy nhịp điệu, dễ nghe lại êm tai.

Thích Hạ Thâm: Lạnh nhạt và nghe không hiểu.

[Đm! Tiết lão sư!]

[Mau cho tôi nhìn Tiết đại bảo bối của tôi!]

Hạ Thích Thâm nhìn thời gian, còn có 6, 7 phút nữa là nên tắt phát sóng trực tiếp rồi, cậu dứt khoát mở camera, để nó nhắm chuẩn vào Tiết Bạch.

Lông trắng đen của Tiết lão sư không phải là đẹp bình thường, là loại mỹ mạo cấm dục ---- tai màu đen dựng đứng hình tam giác, bên trong lại là phấn nộn nộn, đôi mắt màu xanh như đá quý cắt hoàn mỹ, khúc xạ ánh sáng động nhân. Từ tai đến xung quanh mắt đều là màu đen, từ mũi bắt đầu kéo xuống nửa mặt lại trắng như tuyết.

Cái đuôi to phe phẩy, trắng tính không có một chút lông đen nào.

Đẹp đến đoan chính uy nghiêm.

Thích Hạ Thâm nắm chân trước vẫy vẫy với camera, đệm thịt hồng hồng bộc lông trắng lập tức bắt được vô số trái tim miêu nô.

Đuôi lông xù của Tiết Bạch phe phẩy, cọ qua camera rồi lại quấn lên cổ tay Thích Hạ Thâm.

“Nào nào, Tiết lão sư, nhìn thẳng vào ống kính nào.”

Tiết Bạch nhìn chằm chằm cậu một hồi, Thích Hạ Thâm gãi cằm cậu, nhẹ nhàng gãi gãi, Tiết Bạch nheo mắt, thoải mái khò khè, quyết định tha cho Thích Hạ Thâm.

Tiết Bạch xoay mặt, camera rốt cuộc cũng chụp được mặt nó.

Đôi mắt mèo rất có ma lực, nó đột nhiên xoay mặt qua, camera trừ bỏ cái mặt nó ra thì không còn nhìn thấy thứ gì nữa, nghênh diện đôi mắt này người xem chỉ cảm thấy hô hấp phải dừng lại.

Đó lại tuyết lớn rét đậm, đất trời một mảnh trắng xóa, hồ nước xanh thẳm.

[Tiết lão sư mỹ mạo vô song.jpg]

Fan hít đủ mào, Thích Hạ Thâm đúng giờ tắt phát sóng trực tiếp.

Tiết Bạch nhảy xuống, nói: “Ta tạm thời nhốt nữ quái lại, có điều chúng ta tối nay hẳn là không thể ngủ, ta không cảm nhận được khí tức của cô ta, nửa đêm cô ta chạy ra ta cũng không biết, đi đánh lén ngươi thì hỏng bét.” Thích Hạ Thâm sáng mai còn có tiết học, thức cả đêm chắc chắn sẽ khó chịu.

Thích Hạ Thâm nói: “Không sao, thức đem coi chừng cô ta là được đúng không.”

Tiết Bạch vừa đi về phòng khách vừa nói: “Ừm, qua đêm nay hẳn là không có vấn đề gì, cô ta không phải thứ tồn tại trong thực tệ, hẳn là vì trò chơi này quá hot, có đủ sự chú ý nên thoát ly khỏi trò chơi có thể hiện hình ở hiện thực mà thôi.”

Thích Hạ Thâm nói: “Trò chơi chẳng phải là có nguy hiểm đến sinh mạng à?” thời buổi này trạch ở nhà chơi trò chơi cũng không an toàn.

Tiết Bạch vô tình nói: “Vật giả thuyết chắc chắn sẽ có điều kiện vô cùng hà khác mới có thể xuất hiện ở hiện thực, hẳn là chỉ có ngươi xui vẻo.” Ít nhất nếu trong thời gian có thể tập trung đủ người, vật giả thiết mới có thể có được ‘sinh mệnh’, nhưng tại sao những streamer khác không nhìn thấy quỷ chỉ có Thích Hạ Thâm nhìn thấy? Bởi vì thân thể Thích Hạ Thâm có chút vấn đề......

Thích Hạ Thâm: “......” Cậu nhào đến ôm lấy Tiết Bạch lông xù: “Hu hu hu, ngươi đối với nhân gia thật là tuyệt tình.”

Tiết lão sư tát một cái hu hu quái.

Nữ quái vị trói buộc dưới sô pha, yêu lực của Tiết Bạch hiện ra màu đen nồng đậm, nữ quái bị yêu lực ép phải phủ phục dưới đất, Thích Hạ Tham nhìn vị trí kia, trong lòng lộp bộp một tiếng ---- chỗ đó không phải là cách quá gần vật trang trí trên bàn trà sao?

Mặc dù bị chặt chẽ dè dưới sàn, nhưng lúc Thích Hạ Thâm xuất hiện, nữ quái vẫn chịu đựng yêu lực mà ngẩng đầu lên, xương cốt toàn thân bị yêu lực áp bách vang lên tiếng răng rắc.

Tiết Bạch từ trong lòng Thích Hạ Thâm thò đầu ra, ngạc nhiên nói: “Cô ta có phải là coi trọng ngươi rồi không?”

Thích Hạ Thâm đối mắt với đôi mắt kép của nữ quái, thành khẩn nói: “Cô ta nếu như là hồ ly tinh tôi còn nguyện ý, cái dạng này khẩu vị quá nặng rồi.” Người trùng PLAY cậu từ chối.

Tiết Bạch: “.....Không phải ngươi vẫn là thật sự suy nghĩ một chút đi.”

Thích Hạ Thâm ôm Tiết Bạch ngồi xuống, nghĩ nghĩ vẫn là mở TV lên, muốn cậu trợn tròn mắt thao lóa cả đêm vẫn sẽ rất khó chịu, dù sao cậu xưa này làm việc nghỉ ngơi rất có quy luật.

Bởi vì kỹ năng của nữ quái là tốc biến, Thích Hạ Thâm mặc dù xem TV, nhưng sự chú ý vẫn nằm trên người nữ quái, đề phòng đối phương đột nhiên thoát khỏi kết giới, thuận tay dịch vị trí vật trang trí.

Tiết Bạch an ủi liếʍ liếʍ tay cậu, Thích Hạ Thâm cúi đầu vùi vào lông Tiết Bạch hít một hơi thật sâu ---- mặc dù miệng cậu nói không sao, trong lòng lại rất nặng nề.

Không biết tại sao, cứ cảm thấy đêm nay sẽ xảy ra chuyện.

Thích Hạ Thâm thanh niên nghiện net cơ bản không xem TV, đổi kênh nọ đến kênh kia, hầu hế đều là phim tình yêu đô thị, Thích Hạ Thâm thiếu chút nữa là ngủ mất.

Cục ấp áp lông xù xù trong ngực đột nhiên động một chút, làm bửng tỉnh Thích Hạ Thâm, liền nghe dược tiếng kẽo kẹt vang lên, nữ quái chống 8 cái chân duỗi thẳng, chống đỡ yêu lực đứng dậy.

Thích Hạ Thâm hoàn toàn tỉnh táo lại, cầm lọ hoa cố ý đặt ở bên cạnh lên, Tiết Bạch nói: “Không đúng! Đừng qua đây!’ Nó nhảy ra khỏi l*иg ngực Thích Hạ Thâm, đột nhiên biến thành con mèo lớn, ôm Thích Hạ Thâm vào lòng, bộ lông xinh đẹp mượt mà nổi lên sương mù đen kịt.

Sương mù màu đen đó dần dần vây quang mèo lớn và người, đồng thời kết giới cũng cũng cũng vị vỡ nát, nhưng kết giới của Tiết Bạch dễ phá như vật sao? Khoảng khắc kết giới màu đen bị vỡ, vô số mảnh sáng màu đen bay ra, chạm vào sương mù đen liền hòa vào nó, thân thể nữ quái lại vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ sắc bén.

Một cánh tay dừng trên vật trang trí ngọc điêu cách đó không xa, lập tức vỡ thành từng mảnh sáng nhỏ, sôi nổi thấm vào vật trang trí.

Tiết Bạch biến trở về hình dáng ban đầu, Thích Hạ Thâm đúng lúc nhìn thấy một màn này, trong lòng lập tức lộp bộp một tiếng, cậu chạy tới, xé khắn ướt ý đồ muốn lau đi điểm sáng trên mặt vật trang trí, lau hai cái, ngón tay ấm áp, cả người cậu đều cứng lại....

Trong mông lung điểm ánh sáng vươn ra một bàn tay, khớp tay tinh xảo, thon dài hữu lực, nhẹ nhàng đặt lên tay cậu.

Đây là một cánh tay của đàn ông.