Chương 8: Chạy mất

Mấy cọng tóc ít ỏi của cha chồng bà đều bị thổi dựng hết lên, để lộ ra cái sân bay bình thường vốn được che giấu rất cẩn thận.

Ông cụ Lộc và Lộc Minh đồng thời quay đầu nhìn Lâm Tịch, lộ ra nụ cười vừa bỉ ổi mà vừa kỳ quái.

Hình ảnh ở âm phủ này khiến Lâm Tịch cảm thấy có khả năng cách vào cửa của mình không được đúng cho lắm nên bà dứt khoát đóng cửa lại, sau đó đứng bên ngoài cửa vỗ ngực vài cái, thở dài một hơi.

Không đúng, Linh Linh của mình!

Nghĩ đến Lộc Linh, Lâm Tịch lập tức mở cửa nhà lại.

Đợi khi bà mở cửa ra lại nhìn thấy ba ông cháu đều đang nhìn cái thứ kỳ quái đang bốc khói ở trên bàn kia.

Bà không nhịn được mà mở miệng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Nhưng lúc này, Lộc Minh và ông cụ Lộc dường như đều không nghe thấy câu hỏi của bà.

Ông cụ Lộc: “Từ khi Lộc thị có ghi chép cho đến nay chưa từng xuất hiện tình huống la bản hỏng.”

Lộc Minh: “Vậy rốt cuộc Linh Linh có thể thừa kế nhà họ Lộc không?”

Ông cụ Lộc nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi của la bàn mà nhìn về phía Lộc Linh với vẻ mặt kích động.

Ông cụ nói: “Nhất định có thể!”

Nhìn Lộc Linh với mái tóc rối tung, Lâm Tịch bị bỏ quên lập tức nổi gân xanh: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Đã xảy ra chuyện gì?

Hiển nhiên chính là Lộc Linh có điểm khởi đầu lệ khí cao nhất trong lịch sử nhà họ Lộc cho đến nay.

Từ đó về sau, ông cụ Lộc chuyên tâm dốc sức truyền dạy hết sở học cả đời cho cô.

Đàn ông nhà họ Lộc thường đều không sống thọ, vào năm Lộc Linh mười tuổi, ông cụ Lộc đã sáu mươi tuổi ra đi trong một đêm yên bình.

Tối đó, cái bình được thờ trên bàn rung lên, lệ khí không ngừng cuồn cuộn, nếu không phải bị ánh mắt dữ tợn của Lộc Linh và chiếc tivi quanh năm có tin hiệu xập xình trong nhà bị đập cho vài cái thì phỏng chừng chắc chắn đã chạy ra ngoài tìm Lộc Minh để battle rồi.

Sau khi ông cụ Lộc ra đi, Lộc Minh vì thực lực không đủ, Lộc Linh lại quá nhỏ nên muốn dừng việc kinh doanh này của nhà họ Lộc lại.

Dù sao thì Lộc Minh có gương mặt ưa nhìn từ xưa đến nay vẫn luôn ôm giấc mộng làm minh tinh. Nhưng chuyện giao lưu với lệ quỷ làm sao có thể nói dừng là dừng ngay được?

Áp chế lệ khí thì phải dùng nhiều lệ khí hơn bù vào, không có thêm vào mà chỉ có truyền ra, Lộc Minh nhanh chóng bắt đầu lực bất tòng tâm.

Dưới tình huống bất đắc dĩ, ông mới nghĩ ra một biện pháp, đó chính là mua lại cửa hàng ở cuối một con ngõ cổ bên cạnh tiểu khu của mình, sau đó mở một cửa hàng phong thủy Lộc Minh, chuyên chọn một vài vụ làm ăn đối phó với tiểu quỷ để bổ sung lệ khí.

Không ngờ vậy mà lại để ông làm đến mức cung ứng cân bằng, thật sự biến thành một đại sư bưng nước có thể san đều một bát nước!

Hơn nữa, cùng với giá nhà ở thủ đô tăng lên vùn vụt, mặt tiền cửa hàng được mua vào năm Lộc Linh mười tuổi này, đợi đến khi cô tốt nghiệp đã có thể giúp nhà họ Lộc thực hiện tự do tài chính!

Không thể không nói Lộc Minh thật sự là một nhân tài!

Mắt thấy Lộc Linh đã tốt nghiệp đại học, Lộc Minh ngay lập tức mang danh nghĩa là tìm được một đơn vị công tác tại xí nghiệp quốc doanh rất ổn định cho cô, việc nhẹ lương cao, cách nhà gần để lừa cô về.

Sau đó, ngay trong đêm ông dẫn vợ đón xe lửa chạy mất, mỹ danh là du lịch vòng quanh thế giới!