Phát hiện tâm tình kích động quá mức khiến ngực bắt đầu có chút khó chịu, Hướng Vãn mới đưa tay lên vừa tự thuận khí vừa chậm rãi ổn định cảm xúc.
Hệ thống đại khái cũng biết tình trạng cơ thể ký chủ thực sự chẳng ra gì, tạm thời im lặng không phát ra âm thanh.
Một lát sau, tâm tình khôi phục lại bình thường, Hướng Vãn đứng dậy đi rót một ly nước ấm, chậm rãi uống một nửa, giữ nửa còn lại vừa làm ấm tay, vừa trở lại ban công ngồi lần nữa: “Tôi phải làm thế nào?”
[Ting ~ Gói quà người mới: Phòng bếp vô khuẩn ×1, công thức bánh thát bì ×1.]
[Nhiệm vụ một: Trong một tháng bán ra một trăm phần bánh thát bì.]
[Phần thưởng nhiệm vụ một: Cách làm trà hà trạch.]
Âm thanh hệ thống vừa dứt, trong đầu Hướng Vãn đã học xong cách làm “Bánh thát bì”, cô lập tức kinh ngạc phát hiện, từ nguyên liệu cho đến cách làm của “Bánh thát bì” này đều có điểm giống “Bánh a giao” trên trái đất.
Nói đến “Bánh a giao”, cô nhớ lại trước đây mẹ từng nói, có một người họ hàng hình như bán “Bánh a giao” trên vòng bạn bè.
Nghĩ đến nhiệm vụ của hệ thống, cảm thấy bây giờ nhất định không kịp đi tìm một cái cửa hàng, Hướng Vãn nghĩ có thể bắt chước một chút, bán hàng trên vòng bạn bè.
[Mời ký chủ lựa chọn vị trí đặt phòng bếp vô khuẩn.]
Hướng Vãn vừa nghĩ xong cách bán hàng, âm thanh của hệ thống lại vang lên.
Không cần nghĩ cũng biết, phòng bếp vô khuẩn nhất định là nơi chế biến mỹ thực dưỡng sinh, dù sao làm đồ ăn để bán cũng không giống làm để tự ăn, chắc chắn an toàn vệ sinh là quan trọng nhất.
Hướng Vãn đặt ly xuống, sau khi đứng dậy vô thức đi đến phòng bếp.
Phòng bếp chung cư không nhỏ, nhưng cũng không lớn lắm, lại nghĩ đến bình thường cô còn phải dùng phòng bếp nấu cơm, Hướng Vãn do dự một chút, lại đi đến phòng sách.
Nói là phòng sách nhưng thực tế người vừa sợ lạnh vừa sợ nóng như Hướng Vãn lại rất ít khi đọc sách ở đây, hoặc là ra ban công, hoặc là nằm trên sô pha đắp kín chăn đọc.
Hướng Vãn nhìn phòng sách, nhẹ giọng hỏi: “Tôi gọi người dọn giá sách và bàn đọc sách đi, đặt phòng bếp vô khuẩn ở đây được không?"
[Được.]
Hệ thống trả lời xong, không cần cô đi tìm người, trực tiếp chuyển giá sách và bàn học vào phòng ngủ, đồng thời đặt phòng bếp vô khuẩn xuống.
Phòng bếp vô khuẩn sạch sẽ gọn gàng, đồng thời mang theo chút cảm giác khoa học kỹ thuật đột nhiên thay thế phòng sách ban đầu, khiến Hướng Vãn không khỏi trợn tròn hai mắt, nhìn khá là đáng yêu.
Cô nhấc chân đi vào, dạo qua một vòng, thấy nguyên liệu làm “Bánh thát bì” đã được chuẩn bị kỹ càng cất trong tủ bảo quản, lập tức có chút kích động.
Thấy bên cạnh còn chuẩn bị tạp dề, mũ, khẩu trang và găng tay, Hướng Vãn cầm lên mặc vào, sau đó mới bắt tay thử làm.
Nếu muốn bán trên trái đất, tất nhiên không thể gọi nó là “Bánh thát bì” nữa, Hướng Vãn quyết định vẫn gọi nó là “Bánh a giao”.
Bước đầu tiên làm bánh a giao là dùng rượu vàng ngâm a giao tan ra.
Hướng Vãn lấy ra một cái khuôn pha lê màu vàng, khối a giao, rượu vàng, đang chuẩn bị làm lại chợt nhớ ra bán hàng trên vòng bạn bè còn cần tài liệu, thế là dừng tay định ra ngoài lấy điện thoại quay chụp.
[Hệ thống có thể giúp ký chủ quay chụp.]
Âm thanh hệ thống vang lên đúng lúc.
Hướng Vãn nghe vậy, tiếp tục mở cái hộp trong tay lấy ra một khối a giao.
Thơm quá!
Bình thường cô cũng ăn bánh a giao, nhưng cái mùi kia đúng là không thể thích nổi. Nhưng “khối a giao” trong tay này lại tản ra mùi hương man mát dễ ngửi, khiến người ta không nhịn được muốn trực tiếp cắn thử một miếng.
Chỉ nguyên liệu nấu ăn thôi mà đã hấp dẫn như vậy, Hướng Vãn càng mong chờ thành phẩm hơn, bóp nát mấy khối a giao vào khuôn rồi đổ rượu vàng vào.
Rượu màu vàng nhạt cũng rất dễ ngửi, sau khi đổ vào khuôn, thậm chí còn khiến người chưa từng uống rượu như Hướng Vãn cũng có chút hơi say rượu.