Vụ án “thấy chết không cứu” này biểu đạt cho mọi người thấy phản kháng của quần thể y tế.
Bác sĩ là nghề thần thánh, nhưng bọn họ là con người, máu cũng sẽ lạnh.
Lời của viện trưởng khiến mọi người đều trầm mặc.
“Tất cả đi ăn cơm hoặc làm việc đi.”
Viện trưởng nói xong đi hướng khu vực phòng bệnh.
Ông ấy đi thăm đứa nhỏ kia, bởi vì bệnh nhân này hơi đặc biệt, bệnh viện không muốn bị lên án nên đành giao cho ông ấy phục vụ đặc biệt. Còn về có cứu được hay không, sự tình đã đến tình trạng này, bọn họ cũng chỉ có thể cố gắng hết sức rồi nghe theo ý trời vậy.
. . .
Từ khi Lý Minh Châu công bố tuyệt học gia truyền thì đề tài trên mạng không còn tập trung vào cô ấy nữa, đa số dời đến châm cứu và cứu người.
Cũng có bác sĩ muốn thử cứu người, dù sao lúc này nếu có thể chữa lành cho đứa trẻ kia, từ khía cạnh nào đó xem như kiếm điểm cho mình. Nhưng không biết có phải trung y xuống dốc hay tay nghề kém, bốn ngày sau, đứa bé kia vẫn chết bệnh.
Cái chết của đứa bé lại khiến trên mạng dậy sóng.
Nhưng so với chỉ có ồ ạt chỉ trích Lý Minh Châu thì tình huống hiện tại tốt hơn một chút. Mọi người đã cố gắng rồi, chỉ trách đứa nhỏ này có người cha như thế.
"Xem ra thật sự có báo ứng.”
Lúc mẹ của hung thủ đi thăm tù thì mắt đã mù vì khóc, bà ta ngồi bệt trên ghế, con ngươi không tập trung, toàn thân tỏa mùi sắp chết:
“Mẹ đến nói cho con biết, Quân Quân đi rồi.”
“Không thể nào!” Hung thủ không tin được, mới vài ngày thôi mà.
Bà cụ đặt giấy báo tử lên bàn, nói:
“Sau khi con bị bắt thì thằng bé mắc bệnh cấp tính, bị đưa đi bệnh viện. Nhưng không có bác sĩ nào chữa được, nó không vượt qua nổi, lúc nó đi rất đau đớn, người gầy không thành hình, cắn môi đến chảy máu.”
Hung thủ đọc tờ giấy xong bần thần: “Sao có thể như vậy..."
"Thật ra còn cứu được.” Bà cụ nhớ đến bộ dạng của cháu nội, nghẹn ngào nói: “Bác sĩ Lý Vĩnh Minh của bệnh viện Hài Hòa, tài châm cứu của ông ấy là cách duy nhất cứu Quân Quân. Nếu ông ấy còn sống thì đã cứu được thằng bé rồi, nhưng . . .”
Nói đến mặt sau thì bà cụ đã khóc không thành tiếng.
Vừa nghe cái tên này, hung thủ con ngươi co rút.
Bác sĩ Lý . . .
“Tất cả là báo ứng.” Bà cụ đứng lên, mò mẫm đi ra ngoài: “Làm việc ác sẽ có báo ứng. Báo ứng của con nằm ở con trai, còn báo ứng cho mẹ vì đã dung túng con thì ứng vào người mẹ, đều là đáng đời!"
Nhìn mẹ nghiêng ngả đi xa, hung thủ khuỵu đầu gối quỳ xuống.
. . .
Đứa trẻ mất khiến sóng gió trên mạng dần lắng xuống, nhưng bỗng có một bài hot lên.
Bài này là một nick VIP nổi tiếng đăng, không viết đao to búa lớn gì, chỉ đơn giản dán bằng cấp và giới thiệu cuộc đời của cha con Lý Vĩnh Minh.
Không đề cập châm cứu gia truyền, Lý Vĩnh Minh vốn là sinh viên y xuất sắc, tốt nghiệp ở viện khoa học y hàng đầu nước ngoài, giỏi về chữa bệnh tim mạch, được bệnh viện Hài Hòa của thủ đô đặc biệt mời về nước, thuộc nhóm bác sĩ y thuật đứng đầu trong nước.
Con gái của Lý Vĩnh Minh là Lý Minh Châu cũng có bằng cấp ưu tú, tốt nghiệp cùng trường với cha, còn trẻ đã phát biểu sáu bài luận văn trên SCI, phát biểu bốn bài trong tập sang trung tâm tiếng Trung. Lý lịch này nhìn sao cũng là quân dự bị cho bác sĩ vĩ đại tương lai.
“Nếu hai vị bác sĩ này còn làm nghề thì trong số chúng ta có ít nhất hàng triệu người được chữa bệnh.”
Nhóm dịch: Nhà YooAhin