Chương 18: Vết Cắt Máu!

“...” Dương Thiếu Tế nhìn sắc trời một chút, có chút muốn cười, “Nơi này đã tối như vậy, ông còn có thể nhìn thấy sắc mặt của tôi? Tôi biết kiếm tiền bây giờ không phải dễ, nhưng đạo trưởng không nên kiếm như vậy.”

Anh ta vốn đối với cảnh sắc nơi này cũng không phải cảm thấy hứng thú, hiện tại loại người xuất thế này đều tục không thể nhịn được như vậy, nhất thời ấn tượng đối với nơi này đã đến cực hạn.

Kéo tay bạn gái, anh ta không để ý tới đạo nhân kia nữa, trực tiếp xuống núi.

Hai người trở lại khách dưới chân núi, không thể thiếu một trận lửa củi khô. Chờ ăn no uống đủ, Dương Thiếu Tế lại sai người đưa hoa quả lên, còn anh ta và bạn gái vừa tắm rửa vừa đút cho nhau trái cây.

“Dưa hấu này rất ngọt nha~” Giọng nói của bạn gái khiến Dương Thiếu Tế vô cùng hưởng thụ, anh ta lại gọt một miếng cho cô ta ăn, ai ngờ bạn gái lại ngậm ngón tay anh ta.

Dưới bầu không khí này, Dương Thiếu Tế dù không được cũng được, hai người lăn lên trong bồn tắm.

Lăn lộn, Dương Thiếu Tế đột nhiên cảm thấy mắt cá chân có phần đau đớn, tiếp theo dưới bồn tắm có máu đỏ thẫm toát ra.

Anh ta nhấc chân lên nhìn, chỉ thấy mắt cá chân bị cắt một đường rạch.

Nhìn máu không ngừng chảy ra, ma xui quỷ khiến, Dương Thiếu Tế nhìn đồng hồ tường trên tường, không sớm không muộn, lúc này con trỏ vừa vặn chỉ về phía nửa đêm mười hai giờ.

“Anh chảy máu kìa!” Bạn gái bị vết thương này của anh ta làm cho sợ hãi không nhẹ, “Em đi lấy băng gạc cho anh.”



Nhưng trong phòng căn bản không có hộp y tế, gọi điện thoại cho dịch vụ khách sạn, điện thoại nửa ngày cũng không có ai nghe máy.

“Đi hiệu thuốc dưới lầu mua.” Dương Thiếu Tế đứng dậy nói.

Hai người mặc quần áo xong, bạn gái dìu anh ta xuống lầu, kết quả đêm đã khuya, cả con hẻm nhỏ đều tối tăm, chỉ cách đó mười mấy bước còn có một cửa hàng tiện lợi bật đèn.

Bạn gái vội vàng dìu Dương Thiếu Tế đi tới đó, hy vọng có thể mua được một ít băng gạc cầm máu.

Sau khi hai người đến cửa hàng kia, chỉ thấy bên trong có một lão già cos cổ nhân đang chơi poker, mặt khác còn có một cô gái đưa lưng về phía bọn họ đang sửa sang lại kệ hàng.

“Bà chủ có băng không?” Bạn gái vội vàng chạy đến quầy bar hỏi, “Nơi này có người phải cầm máu.”

Cô gái dựa lưng vào bọn họ hơi dừng lại một lát, mới từ bên cạnh rút khẩu trang chậm rãi đeo vào, xoay người nhìn về phía hai vị khách nói: “Băng gạp tôi không có hàng, chỉ là có thể giúp người nọ cầm máu.”

Loại cầm máu này, Thẩm Loan không am hiểu, nhưng trong cửa hàng có đại phu ở đây. Hà lão buông poker xuống, để Dương Thiếu Tế ngồi xuống, đưa tay nắm lấy bắp chân anh ta.

“Áu, lạnh thế! Trong nháy mắt khi tay ông lão chạm vào làn da của anh ta, Dương Thiếu Tế chỉ cảm thấy da gà trên toàn bộ chân đều bị đóng băng.

Bàn tay lạnh này không giống người bình thường.