Chương 28: Em Kẹp Chặt Làm Tôi Suýt Nữa Bắn Ra

Đầu thịt nóng hầm hập kia đã tiến sát tới cổ tử ©υиɠ, trên thân vật sưng cứng đang nổi đầy gân xanh dữ tợn, nhẹ nhàng nhảy nhót.

Cô hít sâu một hơi, cắn chặt răng quay đầu giận dữ trừng mắt nhìn Hứa Từ.

“Bé con, con cũng không còn nhỏ tuổi nữa, tuy rằng mẹ không yêu cầu con phải kết hôn ngay bây giờ, nhưng ít nhất cũng phải yêu đương, phải cho mẹ mong đợi chút gì đó chứ, đúng không?”

“Mẹ, con sẽ xem xét rồi làm.”

Cô vừa nói xong, Hứa Tứ đã bắt đầu càn rỡ ra vào trong cơ thể cô.

Vật nam tính cứng ngắc lấp đầy cái miệng nhỏ của cô không chừa lại một khe hở nào.

Đồ vật của anh vừa cứng vừa nóng, mỗi một lần đâm vào đều len đến tận cổ tử ©υиɠ của cô, sau đó lại rút lui hoàn toàn, vòng đi vòng lại làm không biết mệt mỏi.

Bàn tay thô ráp bắt lấy bầu ngực đang run rẩy của cô, không chút nể nang xoa bóp từng vòng, hai ngón tay thỉnh thoảng kẹp lấy nhũ hoa rồi khẽ kéo.

Bàn tay còn lại thì tìm đến khu vực cỏ xuân của cô, dưới lớp nước xuân dính nhớp là đôi môi hồng nhuận và đầy đặn, tìm được hạt thịt đã sung huyết cứng ngắc kia thì không ngừng trêu chọc.

Thân thể người trong ngực thoáng run rẩy, vách thịt bỗng nhiên co rút mạnh, thiếu chút nữa kẹp chặt khiến Hứa Tứ bắn tinh.

Anh thở hổn hển, bàn tay đánh nhẹ vào bờ mông vểnh cao của cô, giọng nói khàn khàn.

“Thả lỏng nào, em kẹp tôi suýt nữa thì bắn ra rồi đấy.”

Môi lưỡi của anh gặm cắn liếʍ mυ"ŧ ở sau gáy và bả vai cô, như thể đang trừng phạt với chuyện vừa xảy ra, thỉnh thoảng lại tăng thêm sức lực.

Lý Tình ngoài cửa vẫn chưa rời đi, Đường Nguyện cắn môi, gắt gao ngăn chặn tiếng rêи ɾỉ sắp tràn ra khỏi cổ họng, dưới thân theo tiết tấu ra vào mạnh mẽ của Hứa Tứ lại tiết ra một lượng lớn chất lỏng ẩm ướt và trơn trượt.

"Òm ọp òm ọp."

Tiếng nước chảy ra từ chỗ hai người giao hợp vang lên.



“Thật ra trước đó mẹ và dì Trương đã muốn kết thành thông gia, đáng tiếc con và Tiểu Hứa không có duyên phận. Haiz, kỳ thực thì mẹ thích thằng nhóc Tiểu Hứa hơn.” Ngoài cửa Lý Tình thở dài xong thì chậm rãi sải chân rời đi.

“Đường Nguyện, giữa chúng ta không có duyên phận sao?”

Hứa Tứ vén chăn mỏng đắp trên người hai người lên, ôm lấy chân cô vòng quanh eo mình, dưới thân như

khung sắt mạnh mẽ va chạm vào xương mu của cô.

“Hứa Tứ, anh khốn nạn!"

Cố kìm nén hồi lâu, giọng nói của cô nghe có chút khàn khàn.

“Đường Nguyện, trả lời tôi.”

Anh giữ chặt eo cô, vừa hung hăng thâm nhập vừa cúi người xuống, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào mắt cô.

Chỉ cần bây giờ Đường Nguyện bằng lòng, anh có thể móc trái tim của mình ra trao cho cô ngay lập tức.

“Hứa Tứ, rốt cuộc anh đang phát điên gì vậy, anh có nghĩ tới nếu như vừa rồi mẹ tôi tiến vào sẽ có hậu quả gì không?"

Cô đỏ mặt, nặng nề thở dốc, hai bầu ngực dưới sự va chạm mãnh liệt không ngừng nảy lên, hệt như chú thỏ con cực kỳ đáng yêu hoạt bát.

Hứa Tứ dừng động tác trên hông, anh hơi cúi đầu, trên gương mặt cương nghị thoáng qua vài phần bất đắc dĩ.

Kỳ thật anh cũng không phải cố ý, chỉ là khi nghe Đường Nguyện nhắc tới đối tượng xem mắt kia, trong lòng anh lại có chút ghen tuông.

Anh không muốn cô gái trong lòng mình nhớ thương người khác, cũng không muốn Đường Nguyện từ nay về sau ngược đường với mình.

Cô gái mà anh thương thầm nhớ trộm hai mươi mấy năm, không dễ gì mới có mối quân hệ sâu sắc như bây giờ, Hứa Tứ không nỡ để cô đi.



"Hứa Tứ, anh về đi.”

Cô co người lại, muốn đẩy thứ anh đang cắm vào cơ thể mình ra ngoài.

Nhưng một giây sau, người đàn ông bắt lấy eo cô, mạnh mẽ đẩy hông vào chỗ sâu nhất trong cô.

"A!"

Anh dùng sức quá mức đâm một cái, kí©h thí©ɧ cô cong người lên như con tôm, vách thịt cắn chặt lấy qυყ đầυ của anh.

“Tại sao tôi không thể, tại sao em thích chọn người khác?”

Anh không cam lòng cắn xé môi cô, cắn lấy đầu lưỡi của cô rồi dùng sức mυ"ŧ mạnh, đói khát liếʍ nuốt dòng mật trong miệng cô, bàn tay lớn giữ chặt cằm của cô, bá đạo không cho phép cô tránh đi.

Nước bọt qua lại giữa môi lưỡi hai người, nụ hôn kiểu Pháp sâu đến cổ họng khiến Đường Nguyện gần như ngạt thở.

Một chốc sau, cuối cùng anh cũng buông cô ra.

“Điên rồi, anh thật sự điên rồi.”

Đường Nguyện thở hổn hển từng ngụm từng ngụm lớn, đưa tay muốn đẩy thắt lưng của anh, nhưng lại sờ được cơ bụng cứng rắn.

Chỗ hai người giao hợp đã sớm ướŧ áŧ lầy lội, theo động tác mỗi lần anh đâm vào rút ra, tiếng nước lạch bạch lại vang lên.

Anh cứ như thể đâm vào rút ra hơn một trăm cái, trong lúc Đường Nguyện tới cao trào, Hứa Tứ rút vật nam tính đang hưng phấn run rẩy ra, bắn dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng tanh vào đùi cô.

Lúc này hai người đều giống như được vớt từ trong nước ra, cả người ướt đẫm, phủ đầy mồ hôi.

Hứa Tứ cầm lấy giấy vệ sinh ở đầu giường lau dọn cho Đường Nguyện, lại lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên vật nam tính của mình, sau đó mới nằm bên cạnh cô, ôm cô vào lòng.

“Đường Nguyện, anh cũng là một ứng cử viên không tệ để kết hôn.”