Cưa Đổ Con Gái Bố Dượng

5.88/10 trên tổng số 40 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Giới thiệu nhân vật Cố Minh Thảo đứa con độc nhất trong dòng họ Cố có vẻ đẹp phi giới tính khác hoàn toàn với anh chị em họ,thông minh dễ gần,thương người và rất giỏi thể thao Cố Thừa Ân : Bố của Cố M …
Xem Thêm

Năm Cố Minh Thảo 17 tuổi là năm đầy sóng gió với nhà họ Cố.

Ông Cố Thừa Ân vì cả tin bạn bè giao lại toàn bộ mẫu hàng gốm cho bạn thân ông coi như tuột thịt quản lý hậu quả chính người bạn mà ông tin tưởng đã bán đứng ông,bán lại mẫu hàng cho công ty khác.

Kể từ đó công ty Cố gia bắt đầu những dấu hiệu xuống dốc không phanh với hàng loạt nhưng đơn kiện,nợ ngân hàng tìm tới

Về phần bà Lâm Việt Anh khi thấy Cố Gia không còn đứng vững không còn đủ kinh tế phục vụ cho nhu cầu mua sắm của bà nữa nên bà đã quyết định bỏ ông Cố Thừa Ân và bỏ lại đứa con gái Cố Minh Thảo đang tuổi ăn tuổi học của mình để đi theo người đàn ông khác

Ông Cố Thừa Ân vì quá đau lòng khi công ty mà bao nhiêu năm ông bỏ công xây dựng cùng người vợ gần 20 năm gắn bó lần lượt bỏ ông mà tới tay người khác nên đã tìm đến rượu giải sầu.

Cố Minh Thảo dù sinh ra và lớn lên trong gia đình giàu có nhưng khi biết chuyện Cô cũng hiểu ra rằng mình không còn là tiểu thư nữa,Cô canhg thương bố mà hết lòng khuyên can nhưng vì quá buồn phiền mọi thứ Cô nói với ông đều chở nên vô nghĩa.

Vào 1 đêm mưa to gió lớn,nhìn đồng hồ đã 12h đêm Cố Minh Thảo chưa thấy bố về thành ra lo lắng cầm ô chạy đi tìm khắp nơi.

Tới quán rượu mà Ông Cố Thừa Ân hay uống Cố Minh Thảo thấy bảo vệ đang lôi đuổi ông ra trời ngoài.Quá tức giận Cố Minh Thảo lao lại đẩy 2 tên bảo vệ ra đỡ lấy bố

.

.

.

Cố Minh Thảo gào lên: các người làm gì bố tôi vậy,các người mất hết nhân tính rồi à?

.

.

2 tên bảo vệ : thời này ai có tiền thì sẽ nhận được nhân tính,con ranh con này từ sau bố mày không có tiền thì nhốt ông ta ở nhà nghe chưa?

Cố Minh Thảo ôm lấy bố mà khóc nức nở:Bố ơi bố chúng ta về thôi,bố đừng như vậy nữa có được không?tiền có thể không có nhiều nhưng con cần tình cảm gia đình mình

Cố Thừa Ân cầm tay con gái mình:Tiền bố có thể kiếm nhưng bố cần mẹ con,con có thể đưa mẹ con về cho bố có được không?

Sau câu nói của ông Cố Minh Thảo như chết lặng.Chính mẹ cô mà bố cô càng ngày càng không còn là chính mình nữa.Hơn ai hết chính lúc này cô hận bà tới tận xương tuỷ vì đáng ra trong lúc khó khăn như vậy mẹ cô phải là người sát cánh bên bố Cô đằng này bà đã bỏ đi vì lợi ích của riêng mình

.

.

.

Ngồi 1 mình dưới trời mưa đang suy nghĩ thì có tiếng phanh gấp kèm theo là 1 tiếng rầm.Giật mình chạy lại người đó không ai khác là bố cô nhưng ông đã mất ngay tại chỗ.1 ngày mưa không ngừng ngớt như ông trời khóc thay cho số phận của cô vậy.2 mắt cô đỏ ngầu ôm bố khóc trong đau khổ,cô thầm nghĩ tại sao ?tại sao ?cô đã làm gì mà ông trời bất công đối sử với Cô như vậy.Mất hết rồi mẹ cô đã bỏ cô theo người người khác còn bố cô thì bỏ đi mãi mãi rồi.Cô tự nhủ với lòng mình sẽ trả thù trả thù bằng được người đàn ông cướp mẹ cô từ bố cô và trả thù những người làm cho công ty gia đình cô như vậy.

Đám tang ông Cố Thừa Ân cũng có mặt của Bà Lâm Việt Anh,bà khóc rất nhiều vì thương đứa con gái tội nghiệp của mình.Bà ôm lấy Cố Minh Thảo nhưng Cố Minh Thảo như kìm nén cơn thịnh nộ khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc Cô không muốn ai thấy mình yếu đuối hay thương hại mình.

Mọi người ai tới đám tang bố Cô cũng thương Cô,1 Cô gái lễ phép thông minh tài giỏi phải trải qua sóng gió khi chưa đầy 18 tuổi

Sau đám tang của ông Cố Thừa Ân bà Lâm Việt Anh về hỏi ý kiến ông Kiều Minh Tuấn về việc đón Cố Minh Thảo về ở chung nuôi Cô ăn học để phần nào bù đắp lại

Cố Minh Thảo sau khi mất đi người bố thân yêu thì chở nên lạnh lùng ít nói trong đầu lúc nào cũng nghĩ về việc trả thù.

Ngồi trong bóng tối suy ngẫm về tất cả những gì đã qua,quả thật với Cô như 1 cơn ác mộng.Con mắt ứa nước nhưng không cho phép nó trào ra thì Cố Minh Thảo nhận được cuộc gọi của Bà Lâm Việt Anh

Bà Lâm Việt Anh : con đang làm gì mẹ có thể nói chuyện với con không?

Cố Minh Thảo : Vâng thưa bà Lâm,à quên tôi phải gọi bà là Bà Kiều chữ nhỉ?xin lỗi đã thất lễ với bà

Bà Lâm Việt Anh: Chắc con hận mẹ lắm đúng không?

Cô Minh Thảo : Tôi với bà không có quan hệ gì sao tôi phải hận bà?

Bà Lâm Việt Anh: Mẹ đã xin phép Dượng con cho con tới đây ở để mẹ tiện chăm sóc con đồng ý chứ?

.

.

.

.

Cố Minh Thảo : tới để thấy các người vui vẻ với nhau à?tới để các người chà đạp nhà họ Cố tôi à?

Bà Lâm Việt Anh :mẹ xin con cho mẹ được chuộc lại lỗi lầm của mẹ gây ra

Trong đầu Cố Minh Thảo giờ nảy ra suy nghĩ đây cũng chính là cơ hội trả thù nên đồng ý liền

Cố Minh Thảo :bao giờ tôi có thể tới nhà bà?

Bà Lâm Việt Anh: ngay bây giờ mẹ sẽ cho xe tới đón con

2 tiếng sau nó đứng trước biệt thự nhà họ Kiều,à mà phải nói là toà lâu đài thì đúng hơn.Ngôi nhà nguy nga lỗng lẫy làm sao thảo nào mà bà Lâm Việt Anh lại bỏ bố con nhà Cô mà đi.

Nhếch mép cười quỷ quyệt nó bước vào nhà họ Kiều,bên ngoài đã đẹp vào trong lại càng đẹp hơn nữa,nhà có tới 2 người giúp việc

Vào trong phòng khách đã thấy bà Lâm Việt Anh đứng cạnh người đàn ông chạc tuổi bố nó

Bà Lâm Việt Anh: đây là chú Tuấn sau này sẽ là bố của con

Cố Minh Thảo nhíu mày :Bố tôi đã chết tôi chỉ có 2 người bố

Bà Lâm Việt Anh như không hài lòng với cách nói của nó: Con con

Ông Kiều Minh Tuấn: Chào con,con là Cố Minh Thảo

Cố Minh Thảo :chào ông vâng đúng là tôi

Kiều Minh Tuấn : Con năm nay 17 bằng tuổi con gái chú,chú mong con cũng như con gái chú

Cô Minh Thảo :Tôi có thể gọi ông là Dượng còn bố thì không bao giờ

Kiều Minh Tuấn :Vậy cũng được

Dứt lời trên lầu có tiếng bước chân đi xuống

Ông Kiều Minh Tuấn :à may quá con xuống đây rồi giới thiệu với con đây là Cố Minh Thảo con của Dì Việt Anh đây,2 con bằng tuổi nhau nên có thể làm bạn vời nhau được và làm chị thì càng tốt

Kiều Việt Trinh: Bố đúng là bị người đàn bà này bỏ bùa rồi(chỉ bà Lâm Việt Anh)

Ông Kiều Minh Tuấn :con không được vô lễ với người lớn

Kiều Việt Trinh: Con chỉ tôn trọng những người đáng được tôn trọng thôi

Ông Kiều Minh Tuấn :vì 2 đứa bằng tuổi nên bố đã xin cho 2 đứa học cùng nhau để tiện đưa đón rồi đó

Kiều Việt Trinh: Con sẽ không bao giờ đi cùng cậu ta đâu,nếu bố bắt con sẽ nghỉ học

Kiều Minh Tuấn:con dám,chiều con quá sinh hư à

Bà Lâm Việt Anh :thôi anh đừng mắng con

Cố Minh Thảo nghe những lời ngọt ngào từ mẹ cô với Kiều Minh Tuấn như con quỷ nhập vào mắt cô đỏ ngầu lên

.

.

Kiều Minh Tuấn :Trước đây con học trường nào?

Cố Minh Thảo :tôi học trường quốc tế BMV

Kiều Minh Tuấn :rất tốt 1 trường dạy giỏi với các học sinh ưu tú,liệu con có thấy phiền khi chuyển về SVM không?

Cố Minh Thảo biết đây là trường dành cho tụi con nhà giàu với toàn cấc cậu ấm cô chiêu ăn chơi nên suy nghĩ hơi lâu

Kiều Minh Tuấn :được không con

Cố Minh Thảo : cungg được không vấn đề gì

Kiều Việt Trinh rất bực bội tức giận bỏ lên lầu

Cố Minh Thảo cười đầy quỷ quyệt vì Cô đã tìm ra ngay con Át chủ bài khiến Kiều Minh Tuấn phải trả giá không ai khác là Cô con gái cưng Kiều Việt Trinh

Kiều Minh Tuấn gọi chị giúp việc: Cô Lý mang đồ và dẫn tiểu thư về phòng

Chị giúp việc: mời tiểu thư đi theo tôi

Bình Luận (1)

  1. user
    dnt saki mochii :)) (3 năm trước) Trả Lời

    Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn

Thêm Bình Luận