Chương 1: Hoàn

001

Vương Khởi Nam vẫn luôn cho rằng đời mình nhất định nhẹ nhàng thảnh thơi lại bình thường.

Cái "tưởng" này dựa trên cơ sở vững chắc.

Ví như, hắn là beta phổ thông, thành tích ưu tú, điều kiện gia đình không tồi, diện mạo cũng coi như tạm ổn.

Hắn đối cuộc đời mình có kế hoạch phi thường rõ ràng.

18 tuổi vào Đại học Thương nghiệp Đế quốc, 24 tuổi lấy học vị thạc sỹ, ngay sau đó thừa kế mấy công ty con trong tay cha để rèn luyện bản thân.

Ở phương diện công tác, hắn sẽ dùng cả đời mình chứng minh, hắn tuy không phải alpha, nhưng mang năng lực siêu quần, hoàn toàn không phải kẻ tầm thường.

Ở phương diện tình yêu, hắn cũng không có ý tưởng gì quá cao xa, chỉ muốn tìm beta dịu ngoan nghe lời, ngoan ngoãn đáng yêu, quan trọng nhất là đồng sở thích với hắn, khéo ăn nói càng tốt, nhất định phải là beta, bọn họ nhất định là mối tình đầu, yêu phát cưới luôn, kết hôn sinh con, từ đây hai người cùng nhau qua cả đời.

Đừng hỏi vì sao Vương Khởi Nam chỉ muốn yêu 1 lần, bởi vì yêu đương thật sự quá ngốn thời gian. Vương Khởi Nam yêu không nổi.

Nhưng vì sao đối tượng yêu đương nhất định phải beta?

Vương Khởi Nam đối omega và alpha đều hết sức chán ghét.

Nguyên nhân chẳng đâu xa, 1 năm 12 tháng, mỗi tháng bọn họ phải dành nguyên 3 ngày phát tình, 12 tháng bọn họ liền lãng phí mất 36 ngày, bọn họ sống 12 năm liền lãng phí thời gian hẳn 1 năm.

Cứ như vậy đám alpha đần thối kia sao còn đứng trên đỉnh nhân loại hả?

Thế chứng minh bọn họ được ông trời cho tài hoa bẩm sinh, cũng đủ kẻ khác hâm mộ ghen tị hận.

Không sai Vương Khởi Nam chính là 1 kẻ trong số đó, lại còn hận sâu sắc.

Sau khi thi đậu Đại học như nguyện vọng, Vương Khởi Nam cho rằng đời mình sẽ thuận buồm xuôi gió theo kế hoạch đã vạch ra.

Nhưng mà, kế hoạch vận hành đến mảng Tình cảm, còn chưa bắt đầu yêu đương đâu, liền gặp bug bự bằng trời.

Bug này nguyên nhân chủ yếu do một người, Phó Minh Sơn.

Nói thật lòng, người này chính là tình beta trong mộng Vương Khởi Nam, càng miễn bàn Phó Minh Sơn ngoại hình cũng ưa nhìn, thậm chí coi như khá soái.

Vì sao Vương Khởi Nam sẽ ưng cậu? Kỳ thật chính do ký túc xá trường là phòng đôi, mà bọn họ vừa vặn chung phòng, hoàn toàn khỏi phải lo yêu xa.

Quá tiện cho Vương Khởi Nam tiến hành theo đuổi.

Mỗi buổi sáng giúp Phó Minh Sơn mua cơm, học bài giúp Phó Minh Sơn giải quyết vấn đề cậu chưa biết, bất tri bất giác đã rút ngắn khoảng cách, khiến Phó Minh Sơn cảm thấy thiếu mình liền không chịu nổi.

Ngay khi Vương Khởi Nam cảm giác được Phó Minh Sơn đi học đều nhìn lén mình, hơn nữa trong ánh mắt mang theo mê luyến, hắn biết mình đã cưa đổ cậu, vì thế bắt đầu tỉ mỉ chuẩn bị tỏ tình.

Kế tiếp hắn liền dính bug.

Ngay khi hắn tiêu hết toàn bộ phí sinh hoạt chuẩn bị đặt hẳn phòng ăn riêng ánh nến hoa hồng, hắn rõ ràng thấy kinh hỉ trong mắt đối phương, vào thời điểm hắn chuẩn bị tặng quà tỏ tình, Phó Minh Sơn lại nghiêm mặt cự tuyệt.

Cái buổi tối bi thương kia ơi...

Phó Minh Sơn vốn dĩ ngũ quan nhu hòa, lúc ấy đanh mặt lại như già thêm 10 tuổi, cậu trả quà vào tay Vương Khởi Nam, phát cho hắn tấm thẻ người tốt chói lọi: "Xin lỗi, tôi cảm thấy chúng ta vẫn cứ làm bạn đi, học tập thú vị như vậy, yêu đương làm cái gì."

Excuse me???

Vương Khởi Nam nhìn Phó Minh Sơn nghiêm túc cực độ, đem lời sắp buột miệng thốt ra "Cậu chơi tôi hả?" hung hăng nuốt trở về yết hầu.

002

Tự tôn khiến Vương Khởi Nam làm không nổi hành vi tiếp tục dây dưa.

Nhưng hắn cũng không đủ tiền, cho phép hắn có thể lập tức quay đầu theo beta khác

Sự kiện tỏ tình qua đi, ước chừng 3 ngày bọn họ chẳng nói nhau câu nào.

Vương Khởi Nam cũng trải qua suốt 3 ngày kỳ thất tình.

Nhưng kỳ thất tình còn chưa tới ngày thứ tư, liền xảy ra bất ngờ thay đổi cả cuộc đời hắn.

Đó là vào buổi tối, Vương Khởi Nam bởi còn chưa bắt đầu yêu đương đã thất tình, cho nên cắm chốt trong ký túc xá làm cá mắm bi thương, hắn cầm di động coi phim truyền hình chán chết.

Đúng lúc này, di động vang lên, hắn hết cách tránh, nhìn tên báo hiển thị.

Phó Minh Sơn.

Tiếp hay không tiếp, this is a question.

Chuông điện thoại kiên trì không ngừng vang.

Vương Khởi Nam suy tư trong chốc lát, cuối cùng vẫn gắng thuyết phục bản thân

Người yêu không làm được, vẫn có thể làm bạn mà.

Vương Khởi Nam vì bản thân rộng lượng mà tự hào, duỗi tay nhấn nút.

Điện thoại vừa kết nối, tiếng Phó Minh Sơn thở dốc liền từ đầu kia truyền qua không sót chút nào.

Đây là làm gì...

Sεメ phone???

"Khởi Nam, có thể mang lọ thuốc ức chế tới phòng 501 đơn nguyên 4 lầu 3 tiểu khu W cạnh trường học..."

"A?"

"Mau, mau lên."

Vương Khởi Nam ngơ ngác, nhưng hắn còn chưa kịp hỏi lại, điện thoại liền treo.

Cũng may trí nhớ Vương Khởi Nam không tệ lắm, hắn suy tư chốc lát, đành nhận mệnh ghi địa chỉ vào note trong di động.

Nhanh chóng chạy tới tiệm thuốc mua đồ ức chế, lao tới tiểu khu W.

Vương Khởi Nam nhấn chuông cửa chờ đã lâu mới thấy Phó Minh Sơn, mặt cậu ửng đỏ, thân thể xụi lơ phảng phất mất khống chế, ở trong nháy mắt mở cửa dùng hết sức lực toàn thân kéo Vương Khởi Nam vô phòng, lập tức khóa chặt.

Phó Minh Sơn như kiệt lực dựa bên cửa, giờ Vương Khởi Nam còn cái gì không hiểu? Phó Minh Sơn rõ ràng là omega, ngụy trang thành beta. Trách không được cậu cự tuyệt mình.

Trong không khí tản mát hương vị tín tức tố thơm ngọt, như nhắm vào Vương Khởi Nam, điên cuồng trào về phía hắn.

Nghe nói tín tức tố omega và alpha chỉ khi nhìn thấy người mình thích, mới liều mạng tiến tới.

Những tín tức tố đó không ngừng nhằm phía Vương Khởi Nam, vây hắn chẳng thể hô hấp, đáng sợ nhất ở chỗ, chúng nó thẩm thấu qua làn da Vương Khởi Nam, thế mà câu hắn ngo ngoe rục rịch, cả người khô nóng.

Vương Khởi Nam tuyệt vọng nghĩ, tui là beta a, vì qué gì mẫn cảm như vậy, còn chịu tín tức tố kí©h thí©ɧ?

Chẳng lẽ do tín tức tố Phó Minh Sơn quá nồng liệt, tất cả đều nhắm hắn, mới phát sinh tình huống này?

Vương Khởi Nam khô nóng khó hiểu, run tay rút thuốc ức chế từ túi quần đưa Phó Minh Sơn.

Thế nhưng hắn càng tới gần Phó Minh Sơn, càng cảm thấy toàn thân bất ổn, chờ hắn rốt cuộc tiến đến trước mặt Phó Minh Sơn...

Cậu đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng sườn cổ Vương Khởi Nam, kinh ngạc nói: "Hóa ra cậu cũng là omega?"

003

Ngay thời khắc đó Phó Minh Sơn phán định giới tính Vương Khởi Nam, tư duy hắn đã thoát ly khống chế.

Xôn xao cuồng loạn trong óc, chiếm cứ toàn bộ đại não hỗn độn.

Nhiều năm kiếp sống beta khiến hắn căn bản chả thể lý giải đã xảy ra cái gì.

Nhưng Phó Minh Sơn ngồi đối diện hắn lại phi thường rõ ràng. Làm một omega từ nhỏ tiếp thu giáo dục giới tính, lúc thành niên hết sức phản nghịch ngụy trang thành beta chung sống trong đám người, Phó Minh Sơn lập tức liền minh bạch, Vương Khởi Nam cũng là omega ngụy trang thành beta.

Phó Minh Sơn vốn rất có cảm giác với Vương Khởi Nam.

Bởi vì từ nhỏ lớn lên ở trường học omega, Phó Minh Sơn tràn ngập tò mò với xã hội alpha cùng beta, lúc ban đầu cậu chỉ không cam lòng, cho nên lặng lẽ trộm thẻ căn cước anh trai, ngụy trang đi thi Đại học.

Omega nhà người ta 18 tuổi phải gả đi, nhưng cha mẹ Phó Minh Sơn mất sớm, 3 anh trai cực kỳ thương cậu, không muốn miễn cưỡng Phó Minh Sơn, liền mắt mở mắt nhắm mặc cậu nháo.

Sau khi tiến vào Đại học, Phó Minh Sơn tiếp xúc thế giới mới hoàn toàn bất đồng, mà Vương Khởi Nam tại thời điểm cậu bỡ ngỡ nhất, trợ giúp cậu rất rất nhiều.

Mà hiện tại nhìn thấy tuyến thể omega dần dần hiện ra bên cổ Vương Khởi Nam, Phó Minh Sơn đương nhiên cho rằng Vương Khởi Nam cũng giống cậu, không cam lòng theo vận mệnh omega.

Ngụy trang thành beta.

Ý đồ thoát ra khỏi gông xiềng số mệnh.

Cảm giác đồng bệnh tương liên bất chợt trào dâng.

Làm một omega ngụy beta, Phó Minh Sơn thừa biết mình sắp sửa tới kỳ động dục, cho nên cậu sớm đã thuê gian chung cư riêng.

Vốn dĩ cậu tính vừa nhập học liền vào ở nơi này, nhưng ai ngờ tới cậu càng ngày càng không nỡ rời xa Vương Khởi Nam, liền dứt khoát ở lại kí túc xá.

Mấy hôm trước, Vương Khởi Nam đột ngột thổ lộ, cậu cũng không phải không muốn đáp ứng, nhưng thân là omega cậu quá rõ ràng beta ở bên omega sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì.

Cậu cũng không dám bại lộ thân phận mình, chỉ tùy tiện kiếm cớ cự tuyệt Vương Khởi Nam.

Nhìn Vương Khởi Nam 3 ngày nay mất hồn mất vía, Phó Minh Sơn quyết định mình vẫn phải kéo dãn khoảng cách mới tốt.

Nếu không thể cho cậu ấy hạnh phúc, chi bằng khiến cậu ấy quên tôi.

Nhưng cậu hoàn toàn chẳng ngờ tới kỳ động dục ập đến bất ngờ như vậy.

Đến thuốc còn chưa kịp chuẩn bị.

Chỉ có thể vội vàng gọi cho Vương Khởi Nam.

Lúc ấy Phó Minh Sơn chưa nghĩ quá nhiều, đây là người cậu tín nhiệm nhất, huống chi cậu cho rằng Vương Khởi Nam là beta chẳng có bất luận uy hϊếp gì với omega.

Nhưng Phó Minh Sơn không dự đoán được là...

Vương Khởi Nam cũng là omega ngụy trang, sau khi bị tín tức tố cậu kí©h thí©ɧ, cũng động dục luôn.

Thay đổi trong cuộc đời luôn tới bất ngờ.

Beta tui tưởng mình sẽ thầm thương cả đời biến thành omega.

Hóa ra tui là đồng tính luyến.

Làm sao bây giờ tui cũng thực tuyệt vọng.

Nhưng tình huống trước mắt càng thêm khẩn cấp, thuốc ức chế căn bản không cách nào kiềm hãm hai omega động dục.

Phó Minh Sơn nhìn hộp thuốc rơi trên mặt đất kia, hạ quyết tâm, dứt khoát đá nó qua một bên.

Nếu hai chúng ta nhất định phải 1 người tiến vào kỳ động dục, không bằng chúng ta cùng nhau luân hãm, cùng nhau đối mặt.

004

Thời điểm Vương Khởi Nam tỉnh lại, cả người mệt mỏi, giọng nghẹn vô cùng, hắn chưa quên mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì, tuy rằng động dục chiếm cứ toàn bộ đầu óc, nhưng ý thức hắn vẫn tồn tại.

Ba ngày hai hôm sinh hoạt thối nát, trong không khí tràn ngập hơi thở dính nhớp, khí vị hai omega chưa bị đánh dấu, trộn lẫn vào nhau.

Huống chi bộ vị không thể miêu tả nào đó phía sau hắn, còn cắm một thứ nong nóng.

Bởi hắn chẳng nhận thức gì về omega, nên để mặc Phó Minh Sơn dẫn dắt hắn hướng một thế giới hoàn toàn mới.

Vương Khởi Nam khó chịu muốn khóc.

Rõ ràng Phó Minh Sơn lớn lên tinh xảo ôn nhu, vì quái gì Vương Khởi Nam hắn lại thành bên nằm dưới kia.

Chuyện này cho chúng ta biết 1 đạo lý, tri thức chính là sức mạnh.

Nói trắng ra, ai biết nhiều tư thế hơn, đầu óc ai đen tối hơn, kẻ đó liền nằm trên.

"Khởi Nam, cậu tỉnh?" Vương Khởi Nam chỉ mới giật giật, Phó Minh Sơn ôm sau lưng hắn liền mơ mơ màng màng tỉnh theo, có thể do quá thoải mái, cậu theo bản năng động động trong cơ thể hắn.

Mới vừa trải qua kỳ động dục Vương Khởi Nam nào chịu nổi, lập tức thở dốc thành tiếng.

Hắn thẹn quá hóa giận: "Fuck, cậu rút ra ngay cho ông!"

"Khởi Nam không thích sao?" Phó Minh Sơn tiếc nuối thở dài, chậm rãi lui ra, cảm giác lúc đó tê tái bao nhiêu, nghe tiếng Vương Khởi Nam rêи ɾỉ là biết.

Phó Minh Sơn vừa ly khai thân thể Vương Khởi Nam, hắn lập tức trở mình ngồi dậy, lúc này Phó Minh Sơn đang mặc qυầи ɭóŧ, hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đối diện nhau, Vương Khởi Nam chịu tác động mạnh miễn bàn.

Vì qué gì đều là omega, mi lại lớn hơn ông?

Nỗi đau này, phỏng chừng không ai thấu hiểu.

Hai người nhanh chóng thu thập xong hiện trường phạm tội, cùng đánh chén cơm sáng.

Tình huống phi thường xấu hổ, bọn họ cũng không biết nên nói gì với nhau.

Chẳng lẽ giờ khen đối phương, tuy rằng dưa chuột cả hai đều rất nhỏ, nhưng cũng may kỹ thuật chúng ta không tồi, nên có thể bù đắp khuyết điểm cực kỳ bi thảm này sao?

Hay giờ cảm thán chút, cũng may trong chúng ta còn có một người lớn hơn kha khá, bằng không chúng ta hết cách sung sướиɠ?

Bữa sáng kết thúc trong bầu không khí xám xịt, Vương Khởi Nam ở tiệm thuốc tin cậy mua tạm lọ thuốc che dấu tín tức tố phun toàn thân, chạy về kí túc xá, hắn cầm thẻ sinh viên cùng thẻ căn cước mình nhìn hồi lâu, vẫn chưa tiêu hóa được vì sao phía trên viết mình là beta, chính mình lại trong một đêm biến thành omega còn động dục.

Chuyện này như từ nam sinh có jj, trong một đêm biến thành gái xinh ngực bự vậy, chênh lệch lớn đến độ hắn hết đỡ nổi.

Rơi vào đường cùng, Vương Khởi Nam chỉ đành gọi điện xin mẫu phụ (*) giúp đỡ.

Mẫu phụ làm nghiên cứu viên tại Trung tâm Thực nghiệm sinh vật Quốc gia.

"Alo?" Điện thoại vang thật lâu mới có người bắt, thanh âm uể oải, vừa nghe liền biết gã khẳng định lại làm thí nghiệm đến đêm khuya, còn chưa tỉnh ngủ.

"Mẫu phụ, con có phải beta không?" Vương Khởi Nam chẳng phải kẻ thích quanh co lòng vòng, hắn đi thẳng vào vấn đề.

"Ừm? Làm sao vậy?" Ý thức được có lẽ xảy ra chuyện gì, Mẫu phụ lập tức thanh tỉnh.

"Con động dục!"

(*) Mẫu phụ: trong thế giới abo nam nam cưới nhau sinh con như thường, nên trong 2 "nam" người đóng vai trò "mẹ" sẽ gọi là mẫu phụ.

005

Thanh âm Mẫu phụ lập tức nôn nóng.

"Ai đánh dấu con?"

"Chưa có ai."

"Vậy con làm sao vượt qua kỳ động dục?" Không có alpha, omega vẫn vượt qua kỳ động dục? Thân là nghiên cứu viên sinh vật học Mẫu phụ thở dài nhẹ nhõm cho con mình, đồng thời cảm thấy mình sắp kiếm được lĩnh vực mới nghiên cứu, nhất thời hưng phấn hẳn lên.

"Con cùng một omega, ừm, cùng nhau qua kỳ động dục." Vương Khởi Nam trả lời mơ hồ.

"Omega? Trời ạ, đồng giới, mấy ngày nữa con dẫn về nhà một chuyến, ba muốn gặp nó."

Vương Khởi Nam nghe chất giọng sặc mùi hưng phấn kia, biết ngay gã lại nghĩ tới nghiên cứu kỳ quái gì.

"Ba không cảm thấy so với gặp cậu ta, ba hiện tại nên giải thích rõ với con trước sao?"

"À... Cũng không có gì phải giải thích, hồi con mới sinh ra không lâu, ba đang tiến hành thí nghiệm chuyển giới omega, ba liền tự dùng chính mình cùng con để thử, cha con biết còn phi thường phẫn nộ, lúc ấy chúng ta nháo thiếu chút nữa ly hôn, bất quá cũng may con và ba đều không xuất hiện bất kỳ tác dụng phụ gì, 10 năm sau cũng chẳng thấy phản ứng bất thường nào, ba cho rằng thuốc thử này đã thành công, cho nên trong lần thực nghiệm tám năm trước đã tuyên bố kết thúc, thành quả được đưa ra sản xuất bán cho omega đã kết hôn sinh sản, nhưng không muốn tái hôn. Nhưng ai ngờ tới sau khi con trưởng thành vẫn gặp kỳ động dục, xem ra thuốc còn tồn tại chút vấn đề, tóm lại mấy ngày nay con nhanh chóng trở về một chuyến đi, ba trước đi coi lại số liệu thực nghiệm cũ, nhìn xem con rốt cuộc gặp phải tình huống nào."

Mẫu phụ giải thích xong, Vương Khởi Nam đáp cũng chưa đáp một câu liền treo máy.

Dùng con cùng chính mình làm thể thực nghiệm? Vụ này mà tuôn ra, tinh thần hiến dâng cho khoa học của Mẫu phụ nhất định khiến cả nước cảm động.

Trách không được cha mỗi ngày đều bộ dáng dục cầu bất mãn.

Omega mình thích trong một đêm biến Beta.

Alpha nào sẽ vui chứ?

Nói cách khác, tôi thích gái xinh ngực bự, nhưng em lại trộm sau lưng tôi sang Thái Lan chuyển giới.

Vương Khởi Nam còn có thể nói cái gì.

Trưa hôm đó liền đi chung cư Phó Minh Sơn, dẫn cậu cùng về nhà.

Phó Minh Sơn vừa nghe Mẫu phụ là nghiên cứu viên sinh vật học, có năng lực biến Vương Khởi Nam thành beta, không nói hai lời, thẳng thắn theo chân hắn đi về.

Nhà Vương Khởi Nam cách Đại học không xa, hai người tới cổng trường kêu chiếc taxi, chẳng mấy chốc liền tới nơi.

Nhà Vương Khởi Nam gồm đống biệt thự to oành, đến nỗi gia đình có điều kiện như Phó Minh Sơn, cũng cảm thấy nơi ở này hết sức xa hoa.

Cửa biệt thự quản gia già mặc áo bành tô đứng sẵn, nhìn thấy Vương Khởi Nam lập tức ra đón, tiếng trước tiếng sau "thiếu gia", đưa hai người vào.

Bọn họ tới phòng khách liền thấy Mẫu phụ Vương Khởi Nam thảnh thơi ngồi uống trà, bên cạnh đặt mấy máy đo lường chỉ tiêu sinh vật mini, vừa nhìn liền biết giá cả xa xỉ.

"Ba, đây là Minh Sơn." Vương Khởi Nam đẩy Phó Minh Sơn tới trước mặt ba, cậu lễ phép chào hỏi.

Ba Vương Khởi Nam tùy tiện đáp lời: "A, cậu chính là omega đồng tính giúp Vương Khởi Nam vượt qua kỳ động dục kia? Vậy giờ hẳn đã xem như người một nhà, nhớ đừng khách khí."

"..." Phó Minh Sơn mặt đen sì quay đầu liếc Vương Khởi Nam, thấy Vương Khởi Nam biểu tình táo bón, liền biết mạch não ba hắn, xác thật hơi khác người thường.

Ánh mắt giao lưu còn chưa kết thúc, ba liền cầm dụng cụ bên cạnh, còn nói: "Tới đây, hai đứa các con trước đo qua chỉ số thân thể, ba thu thập số liệu, đêm nay các con ở lại nhà, ba đã kêu chú quản gia dọn dẹp hết rồi đây, một phòng giường lớn, còn là phòng ba ngủ lúc mới kết hôn đó ( ̄▽ ̄~)."

"...."

Suốt quá trình đo lường, trầm mặc như nước.

006

Buổi tối, chung quy hai trẻ vẫn chưa thể chung giường, vì Vương Khởi Nam trốn về phòng mình.

Vương Khởi Nam cảm thấy thái độ ba phi thường kỳ quái, tuy rằng đôi khi ba hành xử khiến người khác chả hiểu ra sao, nhưng chưa bao giờ không đáng tin đến mức này.

Thái độ trắng trợn muốn Vương Khởi Nam Phó Minh Sơn nhanh chóng bên nhau, sợ tới mức cả đêm hắn không ngon giấc.

Sáng sớm hôm sau Vương Khởi Nam bưng đôi quầng thâm mắt xuống lầu, ai ngờ tới có người còn dậy sớm hơn cả hắn, cũng chính là ba, cầm hai tờ giấy xét nghiệm cùng một tá báo cáo nghiên cứu ngồi dưới lầu, còn đang hưng phấn.

"Ba, buổi sáng tốt lành."

"Nam Nam, tỉnh rồi. Báo cho con tin tức tốt, muốn nghe không?"

Vương Khởi Nam rót chén nước uống, bình tĩnh hỏi: "Tin gì?"

"Ba nghiên cứu suốt đêm, đối chiếu số liệu hồi trước, phát hiện omega cũng có thể đánh dấu lẫn nhau. Bất quá dấu hiệu này phi thường yếu, không mãnh liệt bằng alpha, thậm chí còn chẳng chịu ảnh hưởng từ tín tức tố lẫn nhau, ba so sánh chỉ số con cùng Minh Sơn, phát hiện các con tương tự cao độ với omega đã bị đánh dấu, các chỉ số thân thể đều thay đổi rất nhỏ. Trạng thái thay đổi này cơ bản chính là thay đổi khi bị đánh dấu, nhưng lại không quá rõ ràng, chứng minh thụ thể omega không chỉ alpha đánh dấu, chính omega cũng có thể tiến hành đánh dấu với nó. alpha omega đều bởi mang tín tức tố sinh ra kỳ động dục, do đó làm cho tuyến thể bành trướng, thần kinh tiến nhập trạng thái mất khống chế, phương thức giải quyết chỉ có một, đó là sử dụng tín tức tố lẫn nhau làm mồi, lôi kéo tín tức tố từ trong tuyến thể trào ra bên ngoài, trong quá trình hai bên giao phối hoàn toàn bài tiết khỏi cơ thể. A và O đều có tín tức tố, nhưng tín tức tố trong cơ thể A nhiều hơn, O ít hơn, cho nên trong tình huống bình thường một nhiều một thiếu sẽ dẫn tới lưu động càng mau càng rõ ràng, cũng có thể thuận lợi bài xuất tín tức tố hơn: giữa O cùng O, A cùng A tuy cũng cùng nhau bài xuất, nhưng hiệu quả rõ ràng kém hơn AO. Nhưng kí hiệu vẫn được thành lập."

"Cho nên?" Nghe xong đoạn dài dằng dặc, Vương Khởi Nam hoàn toàn không bắt được trọng điểm.

Ba buông sách, nghiêm túc: "Con đã bị Phó Minh Sơn đánh dấu."

Một vạn con thảo nê mã lao như điên trong đầu Vương Khởi Nam.

Mẹ nó ông sống 18 năm, thế mà bị omega đánh dấu!

Đang chơi ông hả?

"Chuyện đồng tính con khỏi lo, ba sẽ xem một chút nghiên cứu nâng cao tín tức tố trong cơ thể Phó Minh Sơn, như vậy các con cũng sẽ sớm có sinh hoạt vợ chồng hài hòa."

Ba, đây là trọng điểm sao?

"Ba đã sớm biết O O có thể đánh dấu lẫn nhau???" Vương Khởi Nam muốn sụp đổ.

Ba thở dài: "Ba vốn không biết, nhưng lúc con nói con vượt qua kỳ động dục chung với omega, ba lật xem tư liệu suốt đêm, lại từ chỉ số thân thể các con xác minh lý thuyết này."

007

Trên lầu mơ hồ truyền đến tiếng bước chân, có lẽ là Phó Minh Sơn, ba liền lấy ra 2 bình thuốc che dấu tín tức tố: "Về sau các con chỉ có thể dùng cái này, thuốc chuyển giới tốt nhất không dùng thêm nữa, nếu không sẽ mất đi năng lực sinh sản."

Vương Khởi Nam yên lặng cầm thuốc phun khắp người, ngồi vào trước bàn xơi cơm

Phó Minh Sơn xuống lầu, nhìn tình cảnh này chợt sửng sốt, lập tức kịp phản ứng lại chào buổi sáng hai người.

Ba nhắc lại nguyên văn cho Phó Minh Sơn, ngoài dự kiến của Vương Khởi Nam, cậu thế nhưng lộ rõ nét mặt vui mừng, giọng nói còn không che dấu được sung sướиɠ.

Ba người an vị trước bàn cùng nhau dùng cơm, bởi tâm tình không tốt, Vương Khởi Nam tùy tiện ăn chút liền lên lầu.

Ai ngờ Phó Minh Sơn lập tức liền buông đũa theo đuôi hắn.

Phòng hai người ở lầu hai, một bên trái một bên phải, nhưng lúc Vương Khởi Nam rẽ trái, Phó Minh Sơn cũng chẳng hề do dự theo ngay.

Hắn đột nhiên dừng bước, xoay người bực bội: "Cậu theo tôi làm cái gì?"

"Tôi có rất nhiều lời muốn nói với cậu." Phó Minh Sơn đứng cách Vương Khởi Nam không xa, bộ dáng thật cẩn thận, giống như Vương Khởi Nam ngày tỏ tình vậy.

"Nói."

"Tôi biết cậu chưa thể chấp nhận việc bị tôi đánh dấu, nhưng tôi... Thực sự rất thích cậu. Lúc ấy cự tuyệt bởi tôi cảm thấy chúng ta không thể bên nhau, tôi từng thấy rất nhiều cặp BO, nhưng cuối cùng bọn họ đều không có kết cục tốt. Tôi... tôi cũng không thích alpha, tôi đã gặp nhiều alpha đa tình, những bạn học trước đây của tôi gả cho alpha cũng đều đau khổ. Lúc ấy nếu cậu nguyện ý thổ lộ với 1 beta tôi đây, chứng tỏ cậu cũng chán ghét alpha, đã như vậy vì sao không thử thích omega tôi chứ, nếu tôi cũng có thể đánh dấu cậu, tôi nhất định sẽ đối cậu tốt hơn, ôn nhu, thấu hiểu cậu hơn nhiều đám alpha kia." Phó Minh Sơn càng nói càng kích động, cuối cùng đột nhiên tới gần Vương Khởi Nam, hôn một chút khóe miệng hắn.

"Cậu biết hiện tại tôi cần gì sao?" Vương Khởi Nam cười lạnh đẩy người ra.

"A?" Phó Minh Sơn chưa rõ lắm.

"Tôi cần yên tĩnh."

Cửa phòng Vương Khởi Nam liền hung hăng đóng lại trước mặt Phó Minh Sơn.

Giống như 1 trái tim luôn rộng mở chào đón Phó Minh Sơn vô điều kiện, đột ngột khép chặt.

Phó Minh Sơn chợt cảm thấy hơi lạnh, tay chân cứng đờ đi về phòng mình.

Ngay lúc đi ngang qua thang lầu, bị ba Vương Khởi Nam vẫn luôn trốn sau cửa cầu thang, thở dài lôi đi.

"Minh Sơn, chú cần nói chuyện với con, về việc Vương Khởi Nam biến thành beta, là chú tự ý, nó từ nhỏ liền tưởng mình là beta, có lẽ nhất thời chưa tiếp thu được sự thật này, con để nó yên tĩnh chút. Chỉ đến khi nó thích ứng thân phận mới omega, nó mới có thể biết alpha là loại sinh vật như thế nào."

Làm beta 18 năm, Vương Khởi Nam cũng chẳng quá chú ý tới cả alpha lẫn omega, trừ bỏ biết chút tri thức sinh lý cơ bản về bọn họ, hắn đối alpha chỉ có hâm mộ ghen tị hận.

Nhưng hiện tại đương hắn dùng thân phận omega đi xem alpha, hắn đột nhiên đối alpha sản sinh cảm giác sợ hãi khó hiểu.

Hắn ngồi trong phòng an tĩnh nguyên ngày, dùng di động tìm tòi các loại tin tức A cùng O, trừ bỏ số ít cặp AO show ân ái ra, còn lại đều là O đang lên án A Không cho O được tự do làm việc mình muốn, cướp đoạt nhân quyền của O, bức ép O ở nhà mang thai nuôi con.

Xem mỗi một cái, đều khiến Vương Khởi Nam càng thêm tuyệt vọng, thậm chí có chút đồng tình lời Phó Minh Sơn bảo hắn kia.

008

Vương Khởi Nam tự khóa mình trong phòng suốt cả ngày, bởi hôm sau phải đi học, hắn không thể không đi ra, đối mặt thế giới này.

Ba tự mình lái xe đưa bọn họ về trường.

Hai người xuống xe, một trước một sau trở về kí túc xá, Vương Khởi Nam thầm cầu trong lòng Phó Minh Sơn mau chóng chuồn về chung cư đi.

Nhưng Phó Minh Sơn thật giống như đọc được suy nghĩ hắn vậy, sống chết ăn vạ ở kí túc không đi.

Vai trò cả hai hiện giờ như đảo ngược.

Mỗi ngày Phó Minh Sơn đều sẽ ân cần kêu Vương Khởi Nam rời giường, giúp Vương Khởi Nam mua cơm, thậm chí còn thay hắn mở nước nóng tắm mỗi tối.

Phó Minh Sơn cảm thấy đời mình tựa hồ tìm được lạc thú mới vậy, lấy lòng Vương Khởi Nam thành việc ắt không thể thiếu mỗi ngày.

Trước kia cậu ở trường học omega, sẽ luôn có vài tên alpha quyền quý, lặng lẽ tiến vào trường học ve vãn đám omega bọn họ, hồi đó cậu đối loại hành vi này luôn ghê tởm, cảm thấy những người đó tựa như một đám lưu manh.

Hiện tại cậu lại vui vẻ làm kẻ lưu manh.

Chủ động đi yêu một người, so với bị động cưỡng ép tiếp thu tình yêu từ 1 người xa lạ, tự do hơn, và càng hạnh phúc hơn.

Liên tiếp nửa tháng Phó Minh Sơn không ngừng nỗ lực, thái độ Vương Khởi Nam đối cậu rốt cuộc có chuyển biến.

Ít nhất không còn hờ hững, tuy rằng còn cách xa quan hệ thân mật, bất quá như bây giờ cũng đã tiến bộ lắm rồi.

Phó Minh Sơn bấm tay tính toán, còn mấy hôm liền tới kỳ phát tình 2 người, ngẫm lại Vương Khởi Nam người mới tiến hóa thành omega này khẳng định không chú ý bằng mình, đây tuyệt đối là cơ hội tốt.

Cậu lén lút đi siêu thị mua lương thực dự trữ, đi tiệm thuốc mua hàng ức chế dự phòng tình huống khẩn cấp, còn mua thêm thuốc che phủ.

Giấu hết đồ dưới gầm giường, Phó Minh Sơn liền an tĩnh chờ kỳ động dục.

Ngày động dục, 2 người đều trống tiết, Phó Minh Sơn từ sáng tỉnh lại liền nhìn chằm chằm Vương Khởi Nam, quả nhiên tên kia chẳng hề ý thức được, tuy rằng toàn thân nhè nhẹ toát ra mùi hương omega động dục, song hắn vẫn ngồi ngay ngắn trước bàn làm bài, mở ra hình thức học bá, hoàn toàn chẳng ngờ tới hiện tại loại tình huống nào.

Hai người cứ như vậy ngâm tới giữa trưa.

Phó Minh Sơn vẫn luôn nôn nóng chờ đợi, thế nhưng cậu lại không phải máy khống chế kỳ động dục, cũng không thể muốn là nó đến.

Dưới tâm trạng nôn nao, Phó Minh Sơn nghĩ không bằng tắm rửa phát đã, chải chuốt cho bản thân càng đẹp mắt, như vậy đến lúc đó Vương Khởi Nam hẳn sẽ càng thêm thoải mái.

Chờ đến cậu tắm xong đi ra, ngó nghiêng, người ngồi trước bàn đã mất tăm.

Cậu sợ tới mức vội sờ di động gọi Vương Khởi Nam, thời điểm bấm màn hình, ngón tay đều đang run rẩy.

Sau tiếng chuông dài dòng, vang khúc nhạc vui tươi, Phó Minh Sơn nghe mà nôn nóng vô cùng, thậm chí có xúc động muốn quăng máy.

"Alo, chuyện gì thế?" người đầu kia điện thoại thảnh thơi bắt máy.

"Cậu đi đâu?"

"Tôi mua cơm." Vương Khởi Nam đáp qua loa.

"Cậu nhanh chóng trở về, cơm tôi nấu, cậu..."

"Fuck cả nhà mày, mẹ nó đừng chạm vào ông, cách cổ ông xa chút!!!"

Câu kia "Sắp tới kỳ động dục rồi" của Phó Minh Sơn bị hung hăng ngắt, trong điện thoại thanh âm Vương Khởi Nam ngày càng xa xôi. Phó Minh Sơn lập tức lôi thuốc ức chế và thuốc che dấu dưới gầm giường, hai ống phun người mình, lại nhét hai ống khác vô túi, đạp cửa liền chạy như điên tới nhà ăn.

009

Thời điểm Phó Minh Sơn phát hiện Vương Khởi Nam, hắn bị một alpha đè ở chỗ ngoặt sau lầu, đây lại là ngõ nhỏ, thời tiết nóng bức, chẳng mấy ai đi qua.

Alpha đã hoàn toàn bị tín tức tố Vương Khởi Nam hấp dẫn đến mất thần trí.

Phó Minh Sơn tiến lên đập mạnh đầu alpha, tuy rằng sức lực không lớn, nhưng vừa chuẩn huyệt vị, thành công đập ngất gã, đây cũng là một trong số kỹ năng tự bảo vệ mình học ở trường omega.

Đem thuốc ức chế che dấu đưa Vương Khởi Nam, hai người đỡ nhau nhanh chóng chạy về kí túc xá.

Bọn họ cắm chốt trong kí túc xá, ăn mì gói, làm đủ mọi việc cần làm, thẳng đến buổi tối ngủ, Phó Minh Sơn quay mặt về tường ngủ, cậu căn bản không dám đối diện Vương Khởi Nam.

Cậu biết hôm nay mình làm sai.

Từ mấy ngày trước đáng lẽ nên nói cho Vương Khởi Nam.

Nói cho hắn hôm nay là ngày phát tình, ít nhất để hắn chuẩn bị ứng đối hết thảy, để chính hắn lựa chọn có muốn cùng mình vượt qua kỳ động dục hay không

Như vậy hắn sẽ không tùy tiện ra cửa, đυ.ng phải alpha.

Cậu miên man suy nghĩ giữa đêm đen, giây lát mơ màng sắp ngủ, Vương Khởi Nam chợt tiến đến bên tai khe khẽ nói: "Cảm ơn."

Cảm ơn.

Vương Khởi Nam có giọng nam trầm thấp, mang thanh tuyến nam nhân trưởng thành, ôn nhu ấm lòng.

Vì sao muốn cảm ơn chứ.

Nếu tôi sớm nhắc nhở cậu sẽ không ra cửa hôm nay.

Rõ ràng thực lòng thích người này, thế nhưng chính mình vẫn tính kế hắn như vậy, hành vi cậu với loại alpha không từ thủ đoạn có gì khác nhau đây?

Ngay một giây trước khi Vương Khởi Nam đứng dậy rời đi, Phó Minh Sơn rốt cuộc không nhịn nổi níu góc áo hắn.

"Thực xin lỗi, đáng ra tôi nên nói cho cậu."

Phó Minh Sơn bắt góc áo Vương Khởi Nam, thuận thế đứng dậy, khụt khịt xin lỗi, trong hốc mắt ấp ủ nước mắt hồi lâu giờ toàn bộ rớt xuống, Phó Minh Sơn khóc thở không ra hơi, cuối cùng dứt khoát giang hai tay quấn chặt lấy Vương Khởi Nam, nước mắt nước mũi cọ toàn bộ lên người hắn.

Vương Khởi Nam là kẻ không đỡ nổi người khác khóc nhất, đặc biệt khi thấy cậu bé dịu ngoan đáng yêu như Phó Minh Sơn khóc.

Huống chi chính hắn còn không tự biết để ý kỳ động dục mình, làm sao có thể trách Phó Minh Sơn không nhắc nhở chứ.

Xem Phó Minh Sơn khóc sướt mướt, như hoa lê ngấm mưa, Vương Khởi Nam nào còn dám trách cứ, chỉ biết ngồi bên mép giường ôm Phó Minh Sơn trong ngực, mặc cậu đem nước mắt nước mũi tất cả đều bôi trên người mình.

Cứ như vậy nửa giờ.

Vừa rút giấy, vừa dịu dàng vỗ lưng Phó Minh Sơn, chờ đến tận khi Phó Minh Sơn dần dần bình phục tâm tình.

Giấy rơi đầy đất quanh giường, Phó Minh Sơn tay cầm cục giấy, khụt khịt hỏi: "A Nam, xin lỗi, cậu sẽ tha thứ cho tôi sao?"

"Tôi chưa từng trách cậu, thực sự." Vương Khởi Nam trả lời lần thứ 100, hắn hết sức đau đầu, omega đều khó dỗ vậy sao?

"Thế về sau A Nam nguyện ý cùng tôi vượt qua kỳ động dục sao?"

"Ừ ừm, Minh Sơn, cậu thật sự rất tốt, đừng..."

Vương Khởi Nam chẳng biết mình đã qua loa đáp ứng chuyện gì, bất ngờ bị Phó Minh Sơn đẩy ngã, quay người đè trên giường.

Phó Minh Sơn tựa mèo con, nhẹ nhàng lay đầu, từ cằm hắn ngửi đến tận cổ, muốn xác nhận toàn thân hắn không nhiễm tín tức tố kẻ khác.

Tựa hồ đã chứng nhận hương vị hắn sạch sẽ.

Phó Minh Sơn vươn đầu lưỡi liếʍ tuyến thể bên cổ Vương Khởi Nam.

Tuyến thể còn đang trong kỳ động dục, tuy rằng tạm thời bị ức chế, nhưng vẫn hết sức mẫn cảm.

"A~ Cậu muốn làm gì ~" Vương Khởi Nam lần đầu tiên đang tỉnh táo bị đυ.ng chạm tuyến thể, kɧoáı ©ảʍ khác thường từ cổ truyền lan, cắt đứt động tác giãy dụa.

"Ba cậu gửi cho tôi một ống thuốc, nói có thể nâng cao tín tức tố trong cơ thể tôi, hi vọng tôi có thể giúp ba thí nghiệm hiệu quả." Phó Minh Sơn rút thuốc ra từ đầu giường, quơ quơ trước mắt Vương Khởi Nam, trên ống là chữ ký tên tiêu sái của ba.

"...." Ba ba tốt chuyên hố con!

Vương Khởi Nam duỗi tay muốn cướp, rõ ràng đều là omega, muốn dùng cũng phải là hắn dùng! Phó Minh Sơn ngoan ngoãn bất động, để Vương Khởi Nam cướp được dễ như trở bàn tay.

Vương Khởi Nam ngập tràn thỏa mãn định mở nắp, lại phát hiện trọng lượng bình hơi sai sai.

Quả nhiên trong rỗng tuếch.

Nhìn Vương Khởi Nam vẻ mắt sét đánh giữa trời quang, Phó Minh Sơn ủy khuất hề hề lại bắt đầu muốn khóc.

"....A Nam xin lỗi, ba cậu nói hiệu quả thuốc này rất chậm, cho nên đêm qua tôi liền dùng sạch..."

010

"...Hình như... Dược hiệu phát tác..." Trong bóng đêm gương mặt Phó Minh Sơn ửng hồng, tín tức tố khuếch tán bên ngoài với lưu lượng gấp mười lần, nháy mắt công chiếm toàn bộ phòng.

Đồng thời xuất hiện với phản ứng sinh lý, còn thêm nước mắt cậu chảy ròng.

Ánh mắt ướt dầm dề, như thỏ con đáng thương, làm người không nỡ lòng cự tuyệt.

"A Nam T^T giúp giúp tôi..." Phó Minh Sơn quấn chặt Vương Khởi Nam, mắt ngập nước.

Cậu dùng nửa tháng thăm dò rõ ràng tính tình Vương Khởi Nam, điển hình xơi mềm không xơi cứng.

Không thể không thừa nhận, Vương Khởi Nam dù đã biết mình là omega, song hắn vẫn ưa loại hình dịu ngoan ôn nhu, bản thân hắn tính cách táo bạo, cho nên chỉ hợp gu này.

Vậy nên Phó Minh Sơn vừa khóc, Vương Khởi Nam liền hận không thể làm hết thảy, lên trời xuống đất, chỉ cầu cậu đừng rơi nước mắt, cũng đừng chịu ủy khuất.

Chuyện tới nước này...

Còn có thể làm sao?

"Cậu... làm đi..." Vương Khởi Nam nhắm mắt, cơ bắp rung động mất tự nhiên, tiết lộ hắn khẩn trương.

"A Nam." Phó Minh Sơn si mê hôn khóe môi hắn, trên má còn đọng nước mắt, chảy tới nơi hai bờ môi tiếp xúc, hương vị mằn mặn, lan tràn khắp khoang miệng nhau.

Phó Minh Sơn vừa khóc hồi lâu, đôi mắt vẫn cứ sưng, còn ngăn không được tiếng nức nở.

Xoang mũi thỉnh thoảng hấp hút, trong bóng đêm cậu sờ soạng nút quần hai người.

Thời điểm bị Phó Minh Sơn tiến vào, đại não Vương Khởi Nam trống rỗng, thanh âm Phó Minh Sơn trấn an hắn còn mang giọng mũi nức nở...

Nhưng lại phi thường ôn nhu: "A Nam, khó chịu sao?"

"Ưm, không... Cậu chậm chút..." Vương Khởi Nam run rẩy, siết chặt khăn trải giường dưới thân.

Giây phút đó hắn nghĩ, móa nó, thật là rộng mở tầm mắt, lần đầu tiên chứng kiến người vừa ủy khuất khóc lóc vừa đè vợ.

Đêm trôi qua thật lâu, tín tức tố Phó Minh Sơn cao quá mức, hai người dây dưa mãi không rời, lúc này trời đã gần sáng, cậu nằm trên thân Vương Khởi Nam bởi quá mệt mỏi, đã mơ màng mê man.

Vương Khởi Nam thở dài, bế cậu lên, nhét vô ổ chăn, chỉnh thành tư thế thoải mái, còn mình đi buồng vệ sinh tắm rửa.

Thay xong áo ngủ, hắn đứng trước bồn rửa tay dùng máy sấy tóc, đương lúc tóc sắp khô, Phó Minh Sơn mệt đến không mở nổi mắt thất tha thất thểu chạy tới cửa buồng vệ sinh.

"A Nam." Phó Minh Sơn gắng trợn to mắt xác nhận người đằng trước, chờ đến cậu xác định Vương Khởi Nam, liền tóm chặt góc áo hắn, ngoan ngoãn đứng một bên, bộ dạng thật cẩn thận, giống như sợ hắn chạy mất vậy.

Vương Khởi Nam dở khóc dở cười nhanh chóng hong khô tóc, vừa dỗ vừa gạt lừa Phó Minh Sơn lên giường, hắn đang định trở về giường mình ngủ, Phó Minh Sơn chết sống không chịu buông tay, Vương Khởi Nam đành duy trì tư thế ngủ bị Phó Minh Sơn quấn quanh.

Giây lát nửa mộng nửa tỉnh, hắn mơ thấy có ngày hắn muốn đi xem mắt, kết quả Phó Minh Sơn khóc lóc hướng hắn cầu hôn, hắn đáp ứng, lập tức liền bị cậu lôi tới lễ đường.

Phó Minh Sơn hai mắt đẫm lệ tròng lên cho hắn nhẫn kim cương, khóe miệng lại cong cong: "A Nam, tôi yêu em, cả đời tôi sẽ đối tốt với em."

Giấc mộng như vậy...

Cũng quá chân thật đi... Ý thức còn sót lại của Vương Khởi Nam khinh thường nghĩ, hắn sao có thể thật sự kết hôn với Phó Minh Sơn tên omega này...

Thế nhưng Vương Khởi Nam trong mộng kia, lại hoàn toàn không thấy khó xử, hắn nhận chiếc nhẫn, lại từ trong hộp rút ra nhẫn kim cương trao Phó Minh Sơn.

Trong tiềm thức Vương Khởi Nam nói.

"Em nguyện ý, em cũng yêu anh."

_________________HOÀN