Chương 7: Bắt đầu những ngày hạnh phúc

Hôm đó là ngày hạnh phúc nhất từ trước đến giờ của hai người. Tuấn ȶᏂασ mẹ nó cả ngày, mỗi người ra đến 4,5 lần mà vẫn đè nhau ra mà ȶᏂασ. TᏂασ mà quên cả ăn sáng đến trưa thì lăn ra ngủ. Ngủ được mấy tiếng buổi trưa, đến chiều hai người ăn qua loa rồi lại kéo nhau lên phòng ȶᏂασ tiếp.

Những ngày tiếp đó là những ngày vô cùng hạnh phúc của mẹ con Huyền. Khi thì trên giường của Tuấn, lúc thì giường của mẹ nó nơi mà bố mẹ nó ngày xưa dùng để làm chuyện đó, lúc thì dưới phòng học của nó, khi lại trong căn phòng đầy đồ hiệu của mẹ, lúc thì ở phòng làm việc của Huyền, có khi còn là ngay phòng khách hay nhà bếp. Giờ đây khi đêm xuống hai mẹ con không còn ngủ riêng mà đã ngủ chung để ȶᏂασ nhau như vợ chồng. L*и nàng lúc nào cũng sẵn sàng đón nhận ©ôи ŧɧịt̠ bự của con trai đút vào. Có dòng máu của mẹ, Tuấn cũng da^ʍ vô cùng, cộng với sức trẻ, nó ȶᏂασ mẹ nó cả ngày không biết chán hay mệt. Bất cứ lúc nào hứng lên là nó lại lôi mẹ ra ȶᏂασ, bất kể lúc đó mẹ nó đang nấu cơm, tưới cây sau nhà hay soạn giáo án. Huyền chẳng những không bực mình mà nàng còn cảm thấy đam mê con mình. Nàng cũng chẳng màng đến chuyện Tuấn nó xuất tinh vào trong l*и mình nữa. Nàng mặc cho nó thích xuất vào đâu thì xuất, đôi khi nàng còn muốn nó xuất thẳng vào lỗ l*и vì tinh khí của nó bắn sâu vào những ngõ ngách trong nàng mà ©ôи ŧɧịt̠ nó không thể chạm tới.

Hai mẹ con bây giờ thích thú với cái trò chơi lσạи ɭυâи này. Lσạи ɭυâи với họ bây giờ không còn là rào cả để họ đến với nhau nữa. Đó bây giờ còn là sự kí©h thí©ɧ họ làʍ t̠ìиɦ hăng say hơn. Thậm chí bây giờ Tuấn còn sưu tầm những băng hình, những câu truyện mà mẹ con, bà cháu làʍ t̠ìиɦ đem về cho hai mẹ con cùng nghiên cứu. Đọc xong hai mẹ con lại đè nhau ra học tập. Huyền còn mua một chiếc camera mới tinh xịn sò của nhà sony và một chiếc mic thu âm từ rode về để quay lại cảnh làʍ t̠ìиɦ của hai mẹ con. Hai người còn cố la hét thật to những câu lσạи ɭυâи dâʍ đãиɠ để thu vào máy. Tuấn khoái trò này lắm. Trước mỗi lúc lên giường, nó lại lôi mấy cuộn băng tự thu ra, hai mẹ con chúi mũi vào những đoạn băng, xem từ những đoạn mẹ nó áo xống đầy đủ, thể hiện vai trò người mẹ mẫu mực trong một gia đình gia giáo. Với nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, chỉ bảo con cái học hành. Có điều đang thấy bà mẹ giảng bài cho con trai thì thằng con tự dưng lại vạch ©ôи ŧɧịt̠ ra thủ da^ʍ bà mẹ trong cuộn băng vẫn tảng lờ giảng tiếp bài học còn lại. Thủ da^ʍ chán thì thằng con tốc váy mẹ lên nói:

- Giải lao tí mẹ, học nhiều quá, con không vào, quay ra đây con ȶᏂασ cái cho thoải mái nào

- TᏂασ nhanh rồi học tiếp nhé, mai kiểm tra rồi đấy.

- Nhanh hay chậm là tuỳ mẹ, thôi nào, dạng háng ra cho anh đút vào nào

- Ahhhhhh…sướиɠ quá…

- Ohhhhhh…

- Thôi, mẹ…ohhhh…mẹ không cần…ohhhhh cởi hết ra đâu…

- Cởi truồng ra ȶᏂασ mẹ mới sướиɠ.

Vừa chìa mông ra sau cho con trai ȶᏂασ, bà mẹ chật vật lột sạch quần áo trên người, vừa nhấc chân đá cái xilíp ra, bà vừa nói:

- TᏂασ mẹ kiểu ếch ngồi sập gụ đi con.

Đứa con trai ngoan ngoãn cho mẹ nó rút ©ôи ŧɧịt̠ nó ra. Leo lên ngồi ngửa trên bàn học. Bà mẹ cũng leo lên, nằm ngửa trên mình con trai, tay bóp bóp l*и mấy cái rồi tìm ©ôи ŧɧịt̠ con rà rà dưới háng để nhét vào đúng lỗ l*и mình. Ở tư thế này, ©ôи ŧɧịt̠ đứa con chọc lên vách trước của lỗ l*и mẹ hết cỡ, nơi tập trung nhiều điểm giác quan sung sướиɠ của đàn bà. Bà mẹ không còn nói được, cứ há miệng ra mà hít hà. Côи ŧɧịt̠ đứa con như cái ống nước, cứ thụt ra thụt vào trong l*и ướt nhẹp của bà.

Nói là giải lao mà hai mẹ con cũng đã ȶᏂασ nhau được hơn tiếng mà vẫn chưa có dấu hiệu ngừng. Giờ đây nó đã luyện được một loại công phu mà nó gọi là bế tinh. Nó có thể xuất và kiềm bất cứ lúc nào. Nên là đủ mọi loại tư thế rồi nhưng nó vẫn nắc hùng hục. Không những thế, họ còn lôi nhau ra ban công đứng ȶᏂασ cho mát, không quên kéo theo cái máy quay. Bà mẹ thì hai tay chống ban công, một chân hơi gác lên, mông cong hướng về phía con trai. Đứa con loay hoay một hồi với cái tư thế mà l*и mẹ nó quá cao so với thân người nó. Lụi cụi đi lấy cái ghế, nó kê sát sau chân mẹ, trèo lên và mỉm cười vì cái ghế vừa vặn quá, ©ôи ŧɧịt̠ nó chĩa ra vừa khít với tầm l*и mẹ. Chẳng mấy chốc, cả hai lại dính chặt vào nhau, nhấp nhổm không mệt mỏi. Mẹ con gò cong người trên ban công ȶᏂασ nhau cho đến lúc hai cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ghì chặt lấy nhau khoảng thêm 1h nữa thì xuất tinh.

Mẹ con Huyền làʍ t̠ìиɦ ở nhà chán, cả hai tự dưng nảy ra ý muốn làʍ t̠ìиɦ ở ngoài đường.

Công viên, mỗi đôi chiếm một bụi cây. Hai mẹ con cùng đi thì không tiện. Huyền phải giả vờ ra trước, chiếm một chỗ kín đáo rồi ngồi đợi, Tuấn một lúc sau mới mò ra đó. Tuy vậy nhưng công viên rất đông người, không làm mạnh được. Huyền chỉ dám tụt quần xuống vừa đủ cho con đút ©ôи ŧɧịt̠ vào, hai mẹ con ôm nhau như những đôi tình nhân, trời tối, chẳng biết ai vào với ai, Tuấn thì kéo phéc mơ tuya, lôi ©ôи ŧɧịt̠ ra, hai mẹ con thì thụt với nhau, tuy hơi bất tiện nhưng cái cảm giác khác lạ, cái cảm giác làʍ t̠ìиɦ ở ngoài đường làm hai mẹ con nhộn nhạo rạo rực khắp người. Khổ nỗi Huyền không thể rên to lên được nên cứ phải cắn chặt lấy vai Tuấn để ngăn những âm thanh không thể phát ra chỗ đông người. Thỉnh thoảng cũng có vài đôi quay ra tò mò nhìn xem hai người ở góc kia làm gì mà cây cối cứ rung lên bần bật. Ai cũng hiểu chuyện gì xảy ra nhưng có một điều, không ai biết được là trong cái góc đó, một thằng bé đang ȶᏂασ mẹ mình, hai mẹ con như cặp tình nhân bốc lửa lao vào nhau, bốc cháy trong thú vui xá© ŧᏂịŧ.

Vào buổi sáng chủ nhật của ngày giữa tháng 5. Tuấn vẫn đang ȶᏂασ mẹ nó như mọi ngày. Nó bây giờ thi buổi chiều nên buổi sáng hai mẹ con có thể thoải mái chơi nhau. Khoảng 11h hai mẹ con làm tạm cái bánh mỳ rồi cùng đến trường. Tuấn lại tiếp tục với những bài thi còn Huyền chăm chăm quan sát học sinh trong giờ gác thi căng thẳng. Sáng đó. Chơi nhau bình thường chán. Huyền lại muốn chơi trò bạo da^ʍ. Nó đồng ý. Nó lột truồng mẹ mình ra, sắm đoạn dây mềm trói nghiến mẹ lại, quẳng ra giữa nhà. Khệ nệ bê mẹ lên cái bàn giữa phòng. Sửa sang tư thế sao cho l*и mẹ mình chìa ra ngoài. Nàng thích trò bạo da^ʍ nhưng nàng đang phản đối vì bị Tuấn trói nằm trên bàn như này vừa lạnh vừa chẳng may có ngứa ngáy chỗ nào cũng rất khó gãi.

- Thả mẹ ra Tuấn, nằm đây lạnh lắm, đưa mẹ lên phòng đi con.

Tuấn chẳng nói gì, nó tiến lại sục sục mấy phát rồi đút phập ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и mẹ. Huyền sướиɠ quá chỉ biết cứng họng không kêu được nữa. Vừa ȶᏂασ Tuấn vừa bóp hộŧ ɭε liên tục, nó cố tình bắt mẹ nó phải ra. Quả thật, chẳng mấy chốc, mẹ nó đã gào to…ahhhhhhhhh…rồi dâʍ ŧᏂủy̠ nàng bắn ra dầm dề. Ngâm ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и mẹ một lúc cho bà khỏi có cảm giác hụt hẫng, Tuấn đợi cho mẹ mình hoàn toàn mềm ra vì cơn sướиɠ mới rút ©ôи ŧɧịt̠ ra. Mỉm cười, mặc kệ mẹ nằm tơ hơ ra đó, Tuấn đi lên phòng ôn nốt mấy dạng bài vật lý sẽ có trong đề thi chiều nay. Mới được hơn nửa tiếng, nó lại nghe thấy tiếng mẹ mình kêu:

- Tuấnnnn…mẹ…ngứa. Gãi cho mẹ với con ơi

Thò mặt nhìn xuống nhà, mẹ nó vẫn đang tồng ngồng co quắp giữa nhà. Bà có vẻ khó chịu lắm vì thấy cứ uốn éo trên bàn. Lò dò xuống nhà, Tuấn hỏi trống không:

- Ngứa ở đâu, ngứa l*и thì anh chịu, không gãi được đâu nhé

- L*и cũng ngứa, sáng đến giờ mới ȶᏂασ được một phát, chưa đã l*и, nhưng có con gì bò trên vυ" mẹ, mẹ không đuổi nó đi được

Tuấn nhăn răng cười nham nhở nhìn bộ dạng thảm hại của mẹ. Mẹ nó mặt nhăn nhó cầu khẩn, chân bị dây trói co lên, hai tay cũng bị trói nghiến vào hai cổ chân khiến mẹ nó bất khả kháng với ngay cả những con kiến nhỏ bé. Tuấn đưa tay bóp bóp một bên vυ", vυ" mẹ nó to đến mức bàn tay nhỏ bé của nó không bao trọn nên nó luồn xuống gốc vυ" bóp ngược lên.

- Vυ" này hả?

- Không, vυ" bên kia cơ

Đưa tay còn lại bóp bầu vυ" còn lại của mẹ, Huyền nhắm mắt lại vì thoả cơn ngứa và cũng là vì Tuấn không chỉ bóp mà còn véo núʍ ѵú nàng.

- Oh, mẹ sướиɠ…

Phạch!……Huyền bỗng giật nảy người rú lên. Chẳng hiểu từ lúc nào Tuấn đã cắm c̠ôи ŧɧịt̠ của nó vào lỗ l*и mẹ. Hai tay vươn ra bóρ ѵú, nó thì thụt cái ©ôи ŧɧịt̠ mình trong lỗ l*и mẹ. Lần này, nó chơi mẹ cho sướиɠ nó nên cứ ȶᏂασ phầm phập. Cả thân người mẹ nó rung rinh theo nhịp điệu hạ bộ nó dập vào. Do ý định ȶᏂασ thả phanh, nên lần này Tuấn đã giật giật người rồi bắn tinh thẳng vào trong l*и mẹ. Không phải vì không kiềm được mà là vì nó muốn làm cho mẹ nó thỏa cơn nứиɠ mà nàng đã phải cố gắng chịu đựng từ sáng giờ. Nó lại chẳng nói chẳng rằng rút cu ra rồi cắm đầu chạy một mạch lên lầu...