Chương 43

Cả 2 thôi đành vào phòng, chiếc giường khá rộng, cả 2 nàm chung, Linh không hề e ngại, cô chả quan tâm, còn Phi thì nãy nhậu cũng hơi mệt.

– “Có người yêu chưa?” – Linh lại hỏi 1 câu chả liên quan mẹ gì, thái độ làm Phi đứng Hình, vừa mới thút thít ra chiều buồn lắm, giờ lại như không có gì @@ đàn bà, sáng nắng chiều mưa, trưa lại như dở.

– “Có rồi, đẹp lắm” – Phi nói mà giọng như tự hào.

– “Đẹp, nhưng gặp yếu thì vứt.” – Linh nói.

– “Gì yếu? Yếu gì? Ai yếu?” – Phi hỏi trong ngơ ngác, đây mới đúng là bạn Phi của chúng ta, phải ngu ngơ như này, thì mới đúng chứ lị, như vừa nãy, tự nhiên khôn khôn xong lại tư vấn tình cảm, KHÔNG QUEN@@.

– “Thì nói yếu gì tự biết, ai yếu tự nhột” – Linh quay sang nhìn Phi, ánh mắt như kiểu nói thẳng là tao bảo mày đấy Phi ạ @@

– “Mẹ sư, thử chưa mà biết yếu?” – Phi hăng máu, nó chưa bao giờ bị ai đánh giá về khoản ȶᏂασ nhau yếu cả, mấy em gái thậm chí toàn xin thua.

– “Không cần thử, nhìn là đủ hiểu.” – Linh cười nhếch mép, cái ȶᏂασ mẹ, cười kiểu này là đéo được, Phi nhìn kiểu cười này của Linh, rất khó chịu, quá khinh thường nó, người đơn giản như Phi, khi bị động tới mấy vấn đề này thì nổi khùng ngay, Phi cay lắm, mà không biết phải chứng minh kiểu gì, chym to vch, xong lại còn khỏe vch.

Phi quay sang, vồ lấy Linh, chồm ngay lên người cô, đè 2 tay của Linh xuống.

Mặt Phi do cũng vừa uống bia nên mặt đỏ lên rồi, kèm thêm mấy câu nói kháy của Linh làm Phi càng thêm điên người.

– “NÓI LẠI” – Phi gằn giọng lên, nó có trêu chọc gì bà này đâu, tại Linh cứ lấn chân lấn cả mặt thế thì chịu sao được.

– “Nãy nói rồi, không nói lại” – Linh đáp, cô chẳng hoảng sợ tí nào, Linh nghĩ có cho thêm tiền, thằng này cũng chả giám làm gì cô.

– “Má…” – phi chửi tục luôn, đã điên còn gặp kiểu điếc không sợ súng thế này. Chẳng nói chẳng rằng, nó bỏ tay ra. Linh cười, đúng như cô nghĩ, nó máu nóng cơ mà chả làm gì được cô. Phi đi xuống giường, vớ con dao găm, nó rút ra, tiếng dao găm rời vỏ làm Linh giật mình, quay sang nhìn Phi.

– “Ô! Làm gì đấy?” – Linh hơi hốt mà kêu lên.



– “Làm gì? Gϊếŧ người” – Phi nhìn Linh mà ánh mắt căm thù, bà mẹ đã có tí nồng độ cồn rồi, còn cứ trêu nó.

Linh ngồi dậy, bật xuống bên kia giường, 2 người đứng nhìn nhau, ở giữa là cái giường trải ga trắng tinh. Phi lao qua giường mà định đâm Linh, cô không hề hoảng sợ nauwx, ra đời từ năm bao nhiêu tuổi tới giờ, việc gì mà chưa trải qua, Linh thủ thế, nhằm con dao ở tay PhI, quay người mà đá thẳng vào tay cầm dao, Phi bị đá văng con dao ra chỗ khác, không phải là nó yếu hơn Linh, mà cũng do bia, và do trong long, cũng chủ đích là dọa Linh để câm cái mỏ hôn lại đi ngủ thôi.

Phi bị đá văng dao, chẳng chạy lại nhặt mà cứ tay không, lao vào đánh giáp lá cà với linh, Phi đâu còn là phi của thời gian trước, bây giờ cũng ghê gớm lắm, cỡ Linh với Chọi bây giờ mà đánh thật sinh tử với nó, chắc chắn không ăn được.

Linh dùng hết sự nhanh nhẹn của Minh mà né từng cú ra đòn của Phi, Phi quay người túm được áo của Linh mà kéo lại.

“Roẹt” tiếng âm thanh chiếc áo bị kéo vang lên, chiếc áo ngoài củA Linh bị rách hẳn ra, cô bắt đầu điên máu hơn, cởi phăng ra, chỉ còn chiếc áo sơ mi và chân váy ngắn. Phi cũng biết mình sai rồi, định thôi thế mà Linh éo thôi, cô lao tới dùng tay đấm tay vả, Phi né nhưng vẫn bị dính 1 vả vào mặt.

– “DKM, ĐÁNH THẬT À…” – Phi gầm lên, bây giờ thì nể nang mẹ gì nữa, phải đấm. Cả 2 lao vào nhau, tiếng đấm đá, đồ đạc trong phòng cốc chén vỡ lung tung, nhưng vì phòng cách âm cho nên bên cạnh chả ai nghe thấy.

Sau 1 hồi vật lộn, Linh chắc chắn không ăn lại Phi rồi, bị nó đè lên giường, trong tư phế nằm sấp, Phi đè lên trên, kéo 2 tay Linh ra sau mà giữ lấy, Linh không cựa mình được, Phi nó to nặng thế thì sao mà đẩy được, với trong tư thế không có tí đà nào.

Phi dùng tay búng vào tai Linh, đỏ hết cả lên, rồi đứng dậy thả linh ra.

– “Coi như bù lại, đừng có mà thách, giờ không phải đối thủ đâu.” – Phi giờ mới đắc ý, nó nói câu này mà lại thấy sướиɠ trong lòng, như trút lại câu nói của Linh, nó rất hả hê.

Linh sau khi được thả ra, cô tức nổ đom đóm mắt, thằng này nó dám sỉ nhục cô như vậy, búng tai chứ éo phải là đấm, thà nó đấm mẹ đi đỡ tức.

Phi quay người nhìn mớ chiến trường, lắc đầu ngao ngán. Linh thừa cơ nhay len, định đạp vào người phi, nó quay lại bắt được chân, vật 1 phát Linh nằm sõng xoài ra giường, lại như con thú điên, l*иg dậy, lao tới Phi tiếp, nhưng Phi nó đẩy Linh ra, cầm vai định cho cô nằm đo ván ở đây ai ngờ kéo mẹ cái áo sơ mi, bục hết hàng cúc mà phanh ra, cặρ √υ" to đồ sộ hiện ra trước mặt Phi, Phi chết lặng, to mà đẹp quá @@.

– “À… à… thôi, ngủ đi, xin lỗi” – Phi nói mà ấp úng, vãn ngợp cặρ √υ" đẹp quá.

– “Hừm…” – Linh hậm hực mà nằm xuống.

Phi cũng chẳng biết làm gì, nằm xuống cùng, cả 2 không nói câu nào, linh thì vẫn uất nghẹn tới cổ, bị thằng này nhìn thấy cả ngực, xong còn bị nó búng tai, nó sỉ nhục. Phi thì ngược lại, vui lắm, được nhìn vυ" Linh, ngon thật, bảo sao đại ca lại chả nhận vội.



2 người cứ im lặng, đến đêm, Phi tỉnh dậy, điện vẫn bật, nãy cả 2 ngủ quên mẹ luôn, châm điếu thuốc, nhìn sang thấy Linh đang nằm bên cạnh, chiếc chăn đắp bị Linh đạp xuống tới chân, cơ thể nhìn khêu gợi quá, chiếc so bị đứt hết cúc, đang nửa che nửa hở toàn bộ thân trên của cô, chiếc chân ngắn tới gần bẹn, quá ngon lành, Phi nhìn mà thèm nhỏ cả dãi ra, với tính cách của nó, chịu sao nổi.

Nó thấy Linh ngủ rồi, sau 1 hồi đấu tranh tư tưởng nào là của đại ca, nào là đàn chị đi trước, nào là cũng có ân tình với đại ca giúp đỡ, không thể làm như vậy được v, v, v. Nhưng cuối cùng lý trí không thắng nổi con chym.

Phi rón rén đưa tay ra, gạt nhẹ chiếc áo sơ mi sang 2 bên, để lộ ra cặρ √υ" đang phập phồng dưới lớp áo ngực, chiếc áo ngực màu đen, nhìn từng đường cong bên trên cơ thể LINH, sao mà không cứng cho nổi, lại còn là loại phụ nữ trong giới, lạnh lùng mà lại xinh đẹp, Phi càng kí©h thí©ɧ hơn.

Phi lê người, nằm sát lại gần, bây giờ thì nó nhìn rõ lắm rồi, định bóp vào cặρ √υ" ấy, thì Linh xoay người, nằm quay mặt sang bên kia, quay lưng về phía nó, Phi đợi thêm tí cho linh ngủ tiếp, thì lại từ từ thò tay ra cầm vào chiếc khuy áo ngực, cái áo ngực bung ra, cặρ √υ" to đồ sộ như đang được giải phóng, Phi vui lắm.

Nó luồn tay ra trước, đặt nhẹ lên cặρ √υ" để chờ phản ứng của Linh. Linh không hề làm gì cả, chắc ngủ sâu lắm rồi. Phi mới nhẹ nhàng, xoa nhẹ cặρ √υ". Mịn quá, Phi lại hơi bóp nhè nhẹ, đàn hồi quá. Rồi di chuyển tới núʍ ѵú, có điều hơi to hơn của Mai 1 chút, cũng phải bằng đầu ngón tay út. Linh không có cựa mình hay gì cả, phi dùng lực nhè nhẹ mà kéo vai của Linh để cô nằm ngửa ra, rất bình tĩnh, sợ Linh tỉnh dậy thì xong. Sau khi xoay người xong, nó tí phụt máu mũi, giờ mới được nhìn thấy cặρ √υ" của Linh trọn vẹn nhất, to đẹp mà nhìn muốn úp mặt vào quá, Phi đưa mặt tới, liếʍ nhè nhẹ vào 1 bên vυ" của linh, rồi lại liếʍ tiếp, rất nhẹ nhàng, gẩy nhẹ đầu ti, thấy Linh có hơi hơi cưa mình, Phi sợ tí đái mẹ ra máu.

Phi mới đưa tay lên, 1 bên thì bóp xoa nhè nhẹ, 1 bên thì dùng lưỡi mà quét vòng quanh vυ", nhưng sao mà nhẹ nhãng mãi được, Phi sợ cảm xúc nó dâng trào lên thì hỏng hết việc, nó di chuyển tay xuống, sờ lên mu l*и sau lớp qυầи ɭóŧ ở dưới váy, xoa nhè nhẹ, miết nhè nhẹ dọc mu l*и xuống.

– “Ư… ư…” – linh có tiếng phát ra rất bé ở trong cổ họng.

Phi vén cái qυầи ɭóŧ sang 1 bên, mà đưa ngón tay vào xoa hộŧ ɭε rồi lại nhấp ra vào nhẹ nhàng ở cửa l*и của Linh.

– Ưm… – Linh lần này tiếng phát ra từ miệng, nhưng chưa hề mở mắt, Linh rất dâʍ đãиɠ, có thể thấy là người da^ʍ nhất mà Phi từng gặp tới giờ, mới có tí mà đã ra nước rồi, chứng tỏ đây là loại l*и rất nhạy cảm, mới chỉ có sờ vào mà đã ra nước, quá dâʍ đãиɠ.

Phi đéo thích mơn trớn nữa, không hợp với tính của nó, nó tụt quần ra, 1 tay giữ bên qυầи ɭóŧ mà kê ©ôи ŧɧịt̠ vào mép l*и của Linh, nó gẩy ©ôи ŧɧịt̠ lên xuống dọc mu l*и, Linh bắt đầu có tí phản ứng lại, Phi ấn nhè nhẹ ©ôи ŧɧịt̠ vào từ từ rồi lại rút ra từ từ vào, cứ ra rồi lại vào nhẹ nhàng.

– “Ư… Ưm… ưm…” – Linh rên nhè nhẹ lên, những vẫn chẳng mở mắt, như kiểu cố tình vậy, chứ như này không tỉnh mới lạ.

PHI thấy êm xuôi thì tăng tốc ȶᏂασ nhanh và mạnh hơn. Đưa tay bóp cặρ √υ" thì Linh cũng đưa tay lên, cầm tay nó mà ấn vào vυ" mình xoa bóp.

– “Tỉnh rồi à?” – Phi đáp như biết rằng chắc chắn Linh sẽ tỉnh, nó có chút lo lắng, sợ rằng Linh lại lên cơn.

– “TᏂασ như thế, sao mà ko tỉnh được.” – Linh đáp. Giọng rất nhỏ, rất dâʍ đãиɠ.