Lưu Ly cô có tính chiếm hữu cực kì cao. Cái gì cô muốn có được thì nhất định sẽ phải có được. Ngay cả anh cũng vậy. Một là của cô, hai là không là của ai. Hiện tại, chinh phục được anh, đang là mục tiêu của cô.
Bỏ luôn cô bạn Ngô Lan đang ngơ ngác nhìn mình. Lưu Ly một mạch tiến về phía bạn trai tương lai của mình. Tuy nhiên, chưa được bao xa đã bị ngăn lại
" Này mấy anh, tôi là chủ nhân tương lai ở đây. Các anh không cho tôi gặp Trầm Bắc. Sau này đừng trách tôi nhé! "
"Xin lỗi tiểu thư, ở đây không tiện ở lâu, mời người rời đi cho"
Tuy là nói vậy, nhưng họ lại nghĩ không biết cô gái này là ai, lại dám mơ tưởng đến Tổng giám đốc của bọn họ. Còn nữa, bên cạnh Trầm thiếu cũng chưa từng xaất hiện người phụ nữ nào. Có trời mới tin cô lại là Tổng giám đốc phu nhân của họ.
Ngậm ngùi rời đi, đành phải tán anh ở trường vậy. Đám người này thực không biết điều. Cô sẽ ghim sau này tính sổ. Hừ
Đi được một đoạn, lại là bị một bàn tay ai đó kéo lại. Ép sát cô vào tường . Dùng môi nuốt trọn đôi môi nhỏ bé của cô, nhẹ nhàng, tất thảy đều dịu dàng. Lưu Ly cũng đáp trả vì cô biết, đó là anh. Dần dà, cơ thể bắt đầu nóng lên. Anh muốn cô, muốn nhiều, thật nhiều, muốn cô thuộc về anh, mãi mãi. Tuy nhiên, anh vẫn muốn cô theo đuổi mình thêm một chút. Đè nén du͙© vọиɠ đang bừng cháy rạo rực
" Em hôm nay ăn mặc như vậy là muốn câu dẫn tôi? "
" Em đâu biết anh sẽ ở đây! "
Cô bữu môi đáp trả.
"Đi thôi, tôi đưa em về"
"Em còn chưa được chơi. Còn nữa, nụ hôn này, thầy tính thế nào đây, hả thầy Trầm" cô nở một nụ cười tinh quái.
"Phạt em vì tội đang theo đuổi tôi mà lại dám ăn mặc như vậy để đàn ông chú ý". _Anh đáp lại tỉnh bơ
Cuối cùng, cô vẫn phải chịu đầu hàng cùng anh trở về.
Nghe chồng , lời chồng nói cô đều nghe hết. Chồng cô là để cưng chiều ^^