- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- [Dương Ba] Nữ Phụ Nhà Giàu Không Muốn Yêu (1188)
- Chương 2-2
[Dương Ba] Nữ Phụ Nhà Giàu Không Muốn Yêu (1188)
Chương 2-2
Dương Dương là tiêu chuẩn giàu ba đời, bây giờ hắn có hết thảy, đều là do hai đời người ông cùng cha xây dựng lên. Đều nói giàu không quá ba đời, nhưng Dương gia đến đời Dương Dương, không chỉ không có sụp đổ, ngược lại nâng cao một bước, triệt để củng cố Dương gia ở các ngành nghề lĩnh vực khác nhau, người ngoài không thể rung chuyển.
“Lần này khẳng định là bởi vì sự tình ly hôn Dương Dương là tiêu chuẩn giàu ba đời, bây giờ hắn có hết thảy, đều là do hai đời người ông cùng cha xây dựng lên. Đều nói giàu không quá ba đời, nhưng Dương gia đến đời Dương Dương, không chỉ không có sụp đổ, ngược lại nâng cao một bước, triệt để củng cố Dương gia ở các ngành nghề lĩnh vực khác nhau, người ngoài không thể rung chuyển.
- “Lần này khẳng định là bởi vì sự tình ly hôn. Lúc trước kết hôn là bởi vì Dương lão tiên sinh cùng ông năm đó quyết định hôn ước. Dương Dương mẹ hắn căn bản cũng không thích mình, lần này trở về, nói không chừng còn có thể khuyên Dương Dương ly hôn... Nếu quả thật có thể ly hôn, bà ấy chính là mẹ ruột của mình!”
- “Ai, đều do tên yêu quái này. Nếu như có thể ký tên, mình cũng không cần trở về nhà cùng mẹ hắn đấu tay đôi, bà cô kia cấp độ quá cao, đánh không lại.”
- “Đều nói quan hệ mẹ chồng nàng dâu chênh lệch rất lớn, một phần nguyên nhân là bởi vì không sinh được con trai. Mình hai năm nay quá thảm rồi, tất cả bất hạnh đều là do cẩu nam nhân này tạo thành!”
- “Hôm nay cũng không biết người phụ nữ kia có thể hay không đuổi mình đi một cước. Mình được sớm trở về nghĩ kỹ, dùng bữa ăn cơm ngàn vạn lần không thể ăn thua ăn thiệt! Cho nên nói, nữ nhân nếu muốn kết hôn, bên trên phải đấu với mẹ chồng, dưới lại phải đấu tình địch, liền vì cẩu nam nhân mà đấu đến đấu đi đều nhanh đấu thành mắt gà chọi.”
- “Cho Dương Dương một đoạn thời gian, nếu lại không cùng mình ly hôn, mình liền cho hắn biết thảo nguyên bao la đến mức nào!”
(*) Ý là chị muốn cằm sừng cho anh
- “Phi! Cẩu nam nhân lật họng!” Xe chậm rãi lái vào biệt thự Dương gia.
Dương Dương lúc xuống xe sắc mặt xanh trắng, ẩn ẩn trông thấy nắm đấm nắm chặt có chút phát run, toàn thân trên dưới viết rõ ba chữ “Chớ lại gần”.
Lão quản gia đến đón, vừa vào liền đυ.ng phải một cái mặt mũi xám tro.
“Thiếu phu nhân, thiếu gia đây là thế nào?”
Nhiệt Ba cũng không nghĩ ra, từ sau khi lên xe, Dương Dương vẫn là như vậy, mặt đen giống đáy nồi, rất giống ai thiếu tiền hắn.
“Quản gia Trần yên tâm, không có việc gì.”
“Vậy là tốt rồi, đi vào đi, phu nhân đợi hai người đã lâu.”
Nhiệt Ba mới vừa vào cửa, liền nghe được phòng khách truyền đến một trận tiếng nói chuyện, giọng nữ ôn nhu uyển chuyển, ngữ khí chậm rãi thong dong, âm sắc êm tai, chỉ từ thanh âm liền có thể làm cho người ta vô hạn ảo tưởng một nữ nhân ôn nhu có tri thức hiểu lễ nghĩa.
“Mẹ, người tìm chúng ta trở về là có chuyện gì?”
Dương Dương cùng Địch Lệ Nhiệt Ba một trước một sau đi vào cửa, tiếng nói trong phòng khách nháy mắt liền ngừng.
Dương phu nhân qua tuổi năm mươi, bảo dưỡng tương đương tốt, vai cõng thẳng tắp nhìn không ra vẻ già nua. Ngũ quan cũng không cay nghiệt, ngược lại liếc mắt nhìn qua còn cho rằng người là một loại Từ mẫu an lòng, rất là hiền lành. Cùng bên người kia chính là vào thời nữ nhân thanh xuân mỹ mạo so ra, tuy ít phần của tuổi trẻ, nhưng nhiều hơn phần ung dung cùng khí chất.
Dương phu nhân thân mật lôi kéo tay nữ nhân bên cạnh, cười nói: “Nghiên Nghiên hôm qua vừa về nước, mang theo lễ vật đến xem mẹ cùng cha
Mẹ vừa vặn cũng có chuyện tìm con, cho nên liền gọi các con trở về một chuyến.”
Chuyên gia thiết kế thời trang trứ danh, người mẫu có tên tuổi, Tần Nghiên.
“Dương Dương đã lâu không gặp.” Tần Nghiên tự nhiên hào phóng đứng dậy, giống như cô ta thật chỉ là tùy tiện đến thăm mà thôi, “Nhiệt Ba, thời gian dài như vậy không gặp, càng ngày càng đẹp.”
Nhiệt Ba khách sáo cười nói: “Cô cũng thế.”
“Tôi mang cho cô phần lễ vật, không biết cô có thích hay không, hi vọng cô có thể nhận lấy.”
- - “Không biết tôi có thích hay không cũng đừng có đưa.”
Tần Nghiên nói xong, đưa ra một cái túi quà tặng xem ra rất đắt đỏ đặt trên bàn trà, từ đó lấy ra một cái hộp trang sức đến, đưa cho Địch Lệ Nhiệt Ba.
“Mở ra nhìn xem.”
- “Cái hộp này nhìn như là hộp quà bình thường, nhưng cái hộp này là được thiết kế dễ đổ. Nếu như mình cứ như vậy nhận lấy mở ra, ghế dài bất ổn, như vậy đồ vật bên trong khẳng định sẽ rơi trên mặt đất ném hỏng. Mình ngã mở ra, đồ vật bên trong xoay tròn đập về sau, vẫn là sẽ xấu.”
- “Vừa vào cửa liền ra oai phủ đầu với mình, làm sao bây giờ?”
- “Nếu rớt bể nữ nhân này khẳng định sẽ lại phải giả bộ điềm đạm đáng yêu đỏ hồng mắt nghẹn ngào, nói cái gì “Nhiệt Ba không thích đồ vật con tặng cũng không cần làm ra cái bộ dạng này, tôi là thật tâm muốn tặng cho cô”, sau đó giống như bị ủy khuất muốn đi. Mẹ hắn khẳng định không cho, tiếp lấy liền phải mượn đề tài để quở trách mình. Dương
Dương cái cẩu nam nhân này đối với mình sẽ không hề lên tiếng, thái độ còn không được tốt. Chỉ có thể mặc cho mẹ hắn quở trách. Cầu nam nhân nói không chừng cũng sẽ cho rằng là mình cố ý, ngay sau đó mình liền nên nói xin lỗi, bạch liên hoa ngồi ở một bên xem trò cười...”
- “Trời ạ thật là buồn nôn, mình không thể chịu ủy khuất như vậy!”
- “Bạch liên hoa thích Dương Dương không thổ lộ sớm một chút, bây giờ ở đây làm một cái tiểu Tam tâm cơ đùa nghịch... Mình thấy cả hai người bọn hắn quả thực trời sinh một đôi! Sớm một chút kết hôn sinh con, đừng đi ra ngoài reo rắc tai họa vào đầu người khác!”
- “Mình quá thảm rồi, cái này cẩu nam nhân vì cái gì không cùng mình ly hôn, muốn để mình tiếp nhận thống khổ như vậy!”
- “Không được, mình phải nghĩ biện pháp, không thể bị động như vậy. Không phải liền đợi chút nữa đến thời điểm không có nắm chắc, đánh đòn phủ đầu!”
Bên người cô Dương Dương nghe được tất cả, sắc mặt quả thực không thể dùng hai chữ khó coi để hình dung.
Hắn cùng Tần Nghiên tuy nói không phải cùng nhau lớn lên, nhưng trung học cao trung đều là học cùng nhau. Trừ tình cảm bạn bè thì không còn gì khác, hắn hiểu rất rõ con người Tần Nghiên. Là một cô gái đơn thuần hiền lành, làm sao tặng quà thôi đều có thể phát ra nhiều ý nghĩ ác ý như vậy?
Lúc Nhiệt Ba tiếp nhận hộp trang sức, Dương Dương đưa tay nhận lấy, hai mắt hắn hơi trầm xuống nhìn xem Nhiệt Ba, đem hộp trang sức mở ra.
Hắn cũng phải để Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn xem, Tần Nghiên đến cùng phải hay không như cô nghĩ...
Ba –
Một vòng tay con xanh biếc sáng long lanh từ hộp trang sức bên trong trượt ra, nháy mắt ngã xuống đất, chia năm xẻ bảy.
Dương phu nhân kinh ngạc.
Tần Nghiên sửng sốt.
Nhiệt Ba sớm tại thời điểm Dương Dương đem hộp trang sức tiếp nhận đi liền mừng rỡ như điên, hiện tại hung hăng nhéo một cái cánh tay, lã chã như khóc, “Dương Dương anh làm gì nha! Coi như anh không thích Tần Nghiên đưa cho em đồ vật cũng không cần làm thế này, Tần Nghiên là thật tâm nghĩ muốn tặng cho em!”
Dương Dương: “.........”
------oOo------
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- [Dương Ba] Nữ Phụ Nhà Giàu Không Muốn Yêu (1188)
- Chương 2-2