Chương 6

Đương nhiên, hôn là chuyện không thể nào.

Vừa nghĩ tới biểu hiện táo bón của Dương Dương lúc ra khỏi biệt thự, Địch Lệ Nhiệt Ba chỉ cảm thấy cả người sảng khoái, uất ức hai năm qua cố nén được thả ra hơn phân nửa.

Dương lão tiên sinh tràn đầy hiền lành, "Đến đây, cùng ông nói chuyện một chút. Hai vợ chồng các con tại sao lại thành ra như vậy?"

"Như vậy?" Ý là chỉ Dương Dương ăn cái bánh mì nướng mỡ bò mật ong kia? Hay là cô uống ly cà phê đen kia không thêm đường không thêm sữa?

Dương phu nhân giải vây cho Địch Lệ Nhiệt Ba, "Cha, việc của bọn nhỏ cha cũng đừng đẻ ý. Việc quan trọng nhất đó là chăm sóc tốt thân thể của cha."

Dương lão tiên sinh mỉm cười, "Được, cha không để ý nữa. Nhiệt Ba a, cháu không đi làm việc sao?"

"Có, cháu đợi tí nữa đi cùng đoàn làm phim."

"Tại sao vừa rồi không để Dương Dương thuận tiện đưa cháu đi?"

"Không cần đâu ông, cháu cùng anh ấy hướng đi khác nhau, không tiện đường." Để Dương Dương đưa đi? Nhiệt Ba lo lắng trên xe Dương Dương có thể sẽ diệt khẩu cô.

Huống chi quan hệ hôn nhân hai người bọn họ bây giờ vẫn là ở trạng thái giữ bí mật.

Có một phần vạn khả năng quan hệ của bọn họ sẽ bị bại lộ, cô đều phải bóp chết từ trong trứng nước.

"Cháu ăn xong rồi ông, ông cứ từ từ ăn trước, cháu đi đến đoàn làm phim. Khả năng hai ngày này sẽ có chút bận bịu, chờ cháu làm xong phim này cháu mới hảo hảo bồi ông trò chuyện."

"Đi đi, công việc quan trọng."

Chờ Nhiệt Ba vừa rời đi, đôi đũa trên tay Dương lão tiên sinh buông xuống, nụ cười trên mặt phai nhạt không ít.

Lão tiên sinh tuổi đã gần bảy mươi. Lúc tuổi còn trẻ gian nan dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, trải qua vô số sóng to gió lớn, trình độ khó khăn không phải ai cũng chịu được. Mấy cái trò trẻ con này ông đều đã chơi chán, chỗ nào mờ ám ông xem xét liền biết, tại sao lại không biết Dương Dương cùng Nhiệt Ba hai người không hợp nhau.

"Hai người bọn họ vẫn như thế?"

Dương phu nhân vừa nghe là biết Dương lão tiên sinh đã biết hết thảy.

Dương phu nhân không nói lời nào, Dương lão tiên sinh nặng nề thở dài, "Đứa nhỏ Dương Dương này coi là chuyện gì cũng đều có thể giấu được cha. Còn con cũng thế, đến mức chuẩn bị ký thỏa thuận ly hôn cũng không nói cho cha biết?"

"Cha, cha biết rồi?"

"Cha sao có thể không biết?" Dương lão tiên sinh thở dài, "Cha thường xuyên nghĩ, hai năm trước cha để Dương Dương cưới Nhiệt Ba có phải đã làm sai hay không, làm trễ nãi thời gian của Nhiệt Ba cũng hại Dương Dương."

Dương phu nhân để đũa xuống, "Cha đừng nghĩ như vậy."

"Sao có thể không nghĩ như vậy."

Sau đó trầm mặc thật lâu.

"Được rồi, cha không tham gia vào việc của hai người bọn họ. Con đường về sau để hai người bọn họ tự mình quyết định. Đứa bé Nhiệt Ba kia tính tình không tốt, thế nhưng cha nhìn không giống như là có ý đồ xấu. Nếu quả thật ly hôn, đứa nhỏ này không chừng cũng phải chịu nhiều khó khăn, con không thích nó có thể hiểu được," Nói đến đây, Dương lão tiên sinh lại cười, "Các con a, thật xem nhẹ cha. Mặc dù cha đã già, nửa thân thể xuống mồ rồi, nhưng điểm kíƈɦ ŧɦíƈɦ ấy còn có thể tiếp nhận."

Dương phu nhân cũng cười, "Bác sĩ bảo để cha tĩnh dưỡng thật tốt, cho nên việc này không dám để cho cha biết."

"Được rồi, hiện tại không biết cũng đã biết. Yên tâm, cha không sao, đi lên nghỉ ngơi trước, con cũng mau lên đi."

Nói xong, để cho Trần quản gia nâng đỡ, Dương lão tiên sinh chậm rãi lên lầu nghỉ ngơi.

Dương phu nhân nhìn bóng lưng tập tễnh của Dương lão tiên sinh, chậm rãi ngồi xuống.

—— ——

Nhiệt Ba tham gia diễn « Bối Bối thăng chức ký » là một câu chuyện tình yêu ở nơi làm việc. Địa điểm quay chụp khoảng từ biệt thự đến đấy cũng mất một giờ đi xe.

Không để người ở đoàn làm phim tới đón, chính cô tự lái xe.

"Kí chủ, cô gần đây không đủ ác độc."

"Ta còn chưa đủ ác độc sao?" Ngẫm lại hình như đúng là vậy, hai ngày này bởi vì việc của Dương Dương, cô là rất yên tĩnh.

Trước khi tới đây, "Địch Lệ Nhiệt Ba" ác độc, thái độ ngạo mạn, ngang ngược càn rỡ. Hành vi cụ thể chủ yếu biểu hiện là đoạt đồ, đoạt lời nói, một lời không hợp liền tát người, dõng dạc phong sát mấy nghệ nhân khác, cách

xử sự quả thực chính là tối kỵ của ngu Nhạc Quyển.

toàn bộ ngu Nhạc Quyển, "Địch Lệ Nhiệt Ba" giao hảo với các minh tinh khác, cơ hồ không có.

Phương diện dư luận "Địch Lệ Nhiệt Ba" càng là cái cường giả. Có thể để cho anti fan kết hợp lại thành một đám, xưa nay chưa từng có người như cô.

Gặp phải tình huống như thế này, Địch Lệ Nhiệt Ba càng tiếp tục "Tác nghiệt" còn hơn nghĩ biện pháp.

—— "Liên quan gì đến ngươi, liên quan ta cái rắm."

Cô chỉ yêu cầu một ngày có thể trôi qua dễ chịu, không quan tâm người khác nói cái gì.

Bây giờ cũng đã hai năm, hiện tại cô cái gì cũng đều rất hài lòng, trừ Dương Dương.

Địch Lệ Nhiệt Ba thoải mái nhàn nhã đến đoàn làm phim. Đoàn làm phim khí thế ngất trời đang quay, tiếng mắng chửi lớn giọng của Trịnh đạo diễn kia, cô đứng xa cũng có thể nghe thấy.

"Chị Nhiệt Ba, chị trở về rồi?"

"Ừm." Địch Lệ Nhiệt Ba ngồi xuống ghế, nhìn người bên trong nhiều lần hô diễn lại, cười, "Lần thứ mấy rồi?"

Người bên cạnh cực kỳ nhỏ giọng, "Mười tám lần."

"Mười tám lần?" Nhiệt Ba không chút nào lưu tình chế giễu, "Cô ta thật đúng là một nhân tài."

Trịnh đạo diễn ở trong giới truyền hình điện ảnh cũng là có chút tiếng tăm. Đã làm đạo diễn cho mấy bộ phim, nhưng vẫn là không có bù đắp được ít ỏi cường thế. « Bối Bối thăng chức ký » mới bắt đầu quay, liền bị nhà đầu tư tuyển mấy cái diễn viên đến.

Tất cả diễn viên đều được giữ bí mật với truyền thông.

Quay được hơn một tuần, Trái Dung làm Trịnh đạo diễn gấp đến độ muốn nhảy lầu. Thực sự quay đi quay lại cũng không được, lúc này mới không thèm đếm xỉa, kết quả làm trái với nhà đầu tư, đổi một diễn viên nữ mới, Địch Lệ Nhiệt Ba.

Địch Lệ Nhiệt Ba tính cách khó ưa, nhưng kỹ năng diễn lại rất tốt. Quan trọng nhất chính là, Địch Lệ Nhiệt Ba là người có điều kiện, có thể chịu thiệt nhà đầu tư.

Đây là nguyên nhân Trịnh đạo diễn cân nhắc Địch Lệ Nhiệt Ba.

Diễn viên Trái Dung kia về sau phải diễn đi diễn lại hai mươi mốt lần, Trịnh đạo diễn cố mà làm cho qua.

Nhưng Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn sắc mặt Trịnh đạo diễn, dáng vẻ lại rất khó chịu.

Cũng đúng, xuất thân không cao, kỹ năng diễn không có kinh nghiệm. Đã thế lại còn không cố gắng, ngay cả lời thoại đều không nhớ được, đạo diễn thực sự tốn sức.

Lúc đầu Nhiệt Ba cùng Trái Dung cũng không có nửa điểm quan hệ, nước sông không phạm nước giếng, không thèm để ý cô ta. Nhưng người này từ lúc bắt đầu quay, tựa như là có thù với cô, tóm lại hai người đều không thích nhau.

"Nhiệt Ba đến?"

Nhiệt Ba cười nói: "Xin lỗi đạo diễn, đã làm trễ nãi thời gian hai ngày qua. Tuy nhiên ông yên tâm, hôm nay nhất định có thể theo kịp tiến độ."

Trịnh đạo diễn đối với diễn viên có kỹ năng diễn xuất giỏi từ trước đến nay vẫn rất thân thiện, giống như giáo viên đối với học sinh giỏi luôn thiên vị hơn.

"Kỹ năng của cô tôi đương nhiên tin tưởng, nhanh đi trang điểm đi."

Trước khi đi Địch Lệ Nhiệt Ba còn nhìn Trái Dung kia một cái, mắt vẫn đỏ. Trong quá trình quay phim cũng không biết bị Trịnh đạo diễn mắng khóc mấy lần, trước mắt bao người, xấu hổ cực kì.

Bên trong phòng hóa trang.

“Chị Nhiệt Ba, chị gần đây có phải là lại thức đêm hay không, quầng thâm mắt đều thấy rõ.”

Nhiệt Ba thở dài, “Đúng vậy a, gần đây giấc ngủ không tốt.”

Trái Dung nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba một chút, giống như là rất thân thiết đưa cho cô một lọ che quầng thâm, “Chị Nhiệt Ba, đây là lọ che quầng thâm mẹ em đã dùng qua, dùng đặc biệt tốt, chắc chắn thích hợp với chị.”

Nhiệt Ba giả bộ cười đáp lại, “Không cần, em cứ giữ lại dùng đi.”

Trái Dung mỉm cười nói: “Em không cần dùng. Mới hai mươi ba tuổi, thợ trang điểm nói làn da em rất tốt, không cần trang điểm cũng có thể quay phim.”

Ở không cũng đi gây sự.

“Làn da tệ còn có thể dùng phấn lót che lại, kỹ năng diễn không tốt làm sao che? Chị so với em vẫn là diễn tốt hơn a.”

Địch Lệ Nhiệt Ba nghịch điện thoại gửi cho Dương Dương một cái tin nhắn ngắn: Lão công, anh đêm nay khi nào thì về nhà?

Trái Dung cứng nhắc, Địch Lệ Nhiệt Ba bình thường còn nói chuyện qua loa hai câu với cô, không ngờ hôm nay nói chuyện lại thẳng thắn như vậy. Cũng không chừa cho một điểm mặt mũi. Ủy khuất mới vừa rồi bị Trịnh đạo diễn mắng lần nữa như thủy triều dâng lên, tức giận đến toàn thân phát run.

Người tâm cao khí ngạo như cô ta, chỗ nào nhịn được. Thời điểm định cãi lại, người đại diện của Trái Dung từ bên ngoài đi vào, ở bên tai cô ta nói nhỏ hai câu.

Chính là bởi vì hai câu này, lửa giận trong lòng Trái Dung như kỳ tích tiêu tan.

Cô ta tức giận nhìn Nhiệt Ba, đem lửa giận tạm thời đè xuống.

“Thế nào? Nhiệt Ba, chuẩn bị xong chưa? Chuẩn bị xong thì ra quay phim đi.” Trịnh đạo diễn vào phòng hóa trang thúc giục.

Nhiệt Ba đứng dậy, “Được, tôi lập tức đến đây.”

“Đạo diễn,” Trái Dung cũng đứng dậy, đi theo bên người đạo diễn, thấp giọng nói: “Đạo diễn, tôi đêm nay có chút việc. Buổi chiều tôi cũng không có cảnh quay, muốn về sớm một chút, có thể chứ?”

Trịnh đạo diễn vẫn luôn chán ghét cái loại diễn viên không đi nghiên cứu kỹ năng diễn, suốt ngày luôn muốn xin nghỉ phép này.

Sầm mặt lại, “Được.”

“Cảm ơn đạo diễn!”

 ——

Trong công việc Dương Dương không có thói quen nhìn tin nhắn riêng, huống chi còn là từ Địch Lệ Nhiệt Ba. Tám giờ tối, lúc hắn đang cầm ly rượu đỏ đứng trong tiệc rượu thì mới nhìn thấy tin nhắn này của Địch Lệ Nhiệt Ba.

Đương nhiên, hắn không có đi về.

Tất cả đàn ông tham gia tiệc rượu ở đây đều có một bạn gái mang theo, chỉ hắn là không có, nhìn có chút không thích hợp.

Một nhân viên phục vụ tiến lên, “Xin hỏi anh là Dương Dương Dương tiên sinh sao? Tống tiên sinh cho mời.”

Nói là tham gia tiệc rượu, nhưng thực chất là đến để đàm phán hạng mục bên trên.

Đi theo nhân viên phục vụ vòng qua đại sảnh, đi vào một gian phòng bên trong.

“Dương tiên sinh, tôi là Tống Thành Thuyền, hâm mộ anh đã lâu.” Đối diện là nam nhân trẻ tuổi nhìn như đã qua ngoài ba mươi, so với Dương Dương không bé hơn bao nhiêu.

Dương Dương bất động thanh sắc nắm tay hắn, “Tống tiên sinh, anh khỏe.”

Người trong nước thích ở trên bàn rượu nói chuyện làm ăn. Cồn là thứ tốt, có thể gây tê liệt lý trí người khác, giảm xuống cảnh giác. Tống Thành Thuyền cùng Dương Dương cò kè mặc cả hạng mục công việc. Dương Dương uống một chút rượu, nhưng cũng không có mất đi lý trí. Hạng mục lớn như thế, lợi ích này, từ trong tay hắn đều là một số lượng không tưởng tượng nổi.

Mắt nhìn thấy Dương Dương khó đối phó, rượu đã mất đi tác dụng.

Tống Thành Thuyền quăng một ánh mắt, người ở cửa lập tức hiểu ý, gọi mấy người phụ nữ tiến đến.

Tất nhiên, mấy cái nữ nhân này cũng không phải là nữ nhân bình thường. Ngu Nhạc Quyển là chỗ tốt, nữ nhân ở đây xinh đẹp không thể là dạng vừa.

Dương Dương miễn cưỡng dựa vào phía sau một chút, uống một ngụm rượu có chút men say, nửa híp mắt nhìn nữ nhân ở cửa đang đi vào, không khỏi mỉm cười.

Dùng rượu không được thì dùng nữ nhân.

Có thể thấy được tiền là một cái thứ như nào.

Một nữ nhân vóc người yểu điệu, dáng vẻ ngọt ngào ngồi xuống bên cạnh người Dương Dương. Nữ nhân này có ngũ quan vô cùng tinh xảo, con ngươi là rất sạch sẽ. Nếu như không phải là ở nơi này nhìn thấy cô ta, Dương Dương có lẽ sẽ cho rằng là như vậy.

Nhưng không biết thế nào, ở dưới ánh đèn mông lung, hắn đột nhiên lại nghĩ tới Địch Lệ Nhiệt Ba.

Xinh đẹp vũ mị, lúc ngồi trên đùi hắn càng gợi cảm.

Tống Thành Thuyền giới thiệu nói: “Tôi nhìn toàn bộ tiệc rượu thấy có mỗi Dương tiên sinh là không có bạn nhảy. Vị này tên là Trái Dung, sẽ là bạn nhảy cùng anh.”

“Dương tiên sinh, anh khỏe, gọi em là Trái Dung.”

Cái tên này có chút quen tai, nhưng Dương Dương trong lúc nhất thời cũng không nhớ nổi ở đâu nghe nói qua. Không nói gì, tiếp tục cùng Tống Thành Thuyền đàm phán việc vừa rồi chưa có nói xong.

Trái Dung ở Ngu Nhạc Quyển cũng được coi như là một minh tinh. Cô ta vận khí tốt, hát nhảy bằng cơ thể. Với vẻ bề ngoài cùng giọng hát, thu hoạch được một nhóm fan hâm mộ lớn. Gần đây lại dựa vào Tống Thành Thuyền, lúc này mới có thể lấy được vai diễn vòng thứ nhất ở truyền hình điện ảnh.

Tống Thành Thuyền giúp cô không ít. Mặc dù quan hệ của hai người là ngươi tình ta nguyện, nhưng trong lòng Trái Dung biết, trong mắt Tống Thành Thuyền sớm đã đối với mình mất đi hứng thú. Cho nên cô nhất định phải mượn cơ hội này, lại bắt lấy một “con cá” khác.

Trước khi cô nghe nói qua về Dương Dương, biết Dương Dương là cái người tuyệt không thể bỏ qua.

Bưng một chén rượu lên, ánh mắt câu dẫn nhìn qua hắn, “Dương Tổng, em bồi anh uống một chén.”

Nụ cười trên mặt, là cố ý giả vờ vũ mị, dở dở ương ương.

Dương Dương lặng lẽ đảo mắt qua, một chữ không nói, nhưng ý tứ rất rõ ràng.

Trái Dung bị ánh mắt kia của hắn làm cho giật mình, lúc này không dám động tiếp, nhưng vừa nghĩ tới lời người đại diện trước đó có nói với cô, trong lòng lại tự tin trở lại.

Khuôn mặt cùng dáng người của cô, chính là ở Ngu Nhạc Quyển cũng không có mấy nữ nhân so sánh được. Nam nhân đều là động vật dùng nửa thân dưới suy nghĩ, có lẽ sẽ thận trọng trong lúc nhất thời, nhưng tuyệt đối sẽ không thận trọng trong khi động tình. Không có nam nhân nào có thể chống cự được dụ hoặc của nữ nhân.

Trái Dung lớn mật Dương gần sát Dương Dương, áo ngực hạ thấp xuống, cố

Tình để lộ ra phong cảnh đẹp.

“Sớm đã nghe nói qua đại danh của Dương Tổng. Hôm nay may mắn gặp nhau, thật đúng là vinh hạnh của Trái Dung.”

Trong phòng tất cả nam nhân đều lộ ra nguyên hình. Nhưng đáng tiếc chính là, Dương Dương không phải, hắn đối với nữ nhân không có du͙ƈ vọиɠ mãnh liệt như vậy. Thậm chí khi hắn ngửi được mùi nước hoa nồng nặc trên người của Trái Dung, trong lòng dâng lên một cỗ nồng đậm chán ghét.

Hắn nhìn về phía Tống Thành Thuyền, “Tôi là tới để nói chuyện, không phải đến để chơi phụ nữ.”

Trái Dung nháy mắt sắc mặt trắng bệch, tay run lên, chén rượu trong tay hơi nghiêng, thấm ướt áo sơ mi trước ngực của Dương Dương.

“Thật xin lỗi thật xin lỗi, Dương tiên sinh em không phải cố ý!”

Dương Dương bắt lấy cánh tay của cô ta đang sờ trên người mình, vẻ chán ghét càng đậm.

Tống Thành Thuyền biết rõ, điều này đã là chạm tới giới hạn của Dương Dương. Nếu để Trái Dung tiếp tục, ngược lại sẽ chuyện xấu. Hắn trầm mặt, phất tay, Trái Dung đành phải rời đi.

Ước chừng sau một tiếng, cửa phòng mở.

Dương Dương trên tay cầm lấy áo khoác, vừa đi ra ngoài nháy mắt liền bị trợ lý tiếp tới.

“Dương tiên sinh.”

Góc rẽ trái Trái Dung đang chờ, hành lang không thể so với trong phòng, một cỗ gió lạnh không biết từ đâu mà tới.

Tháng mười một trời lạnh, Trái Dung ăn mặc hở hang. Nữ nhân đơn gầy đứng ở đó, hai tay ôm ngực run lẩy bẩy. Gió đêm thổi, tóc tùy ý lộn xộn, tựa hồ ngay cả mặt đều lạnh đến cứng đơ.

Dưới ánh đèn nhu hòa, trên mặt Trái Dung ngược lại không có vẻ vũ mị như ở trong phòng, càng lộ vẻ mấy phần đáng thương, khiến người trìu mến.

“Em... Thật xin lỗi! Vừa rồi em không phải cố ý.” Cô ta buông thõng mắt, bờ môi phát run, trong mắt lộ ra ủy khuất cùng tuyệt vọng. Giống như con thỏ đang sợ hãi, run lẩy bẩy, làm cho người ta đau lòng.

“Em biết áo sơ mi của anh khẳng định rất đắt, em... Em sẽ bồi thường cho anh!”

Dương Dương lặng lẽ nhìn, hoàn toàn không nói gì.

Đây là hắn học được từ Địch Lệ Nhiệt Ba kia.

Lòng người hiểm ác, nhất là nữ nhân.

Mà nữ nhân trước mặt này trình độ không đủ, so với Địch Lệ Nhiệt Ba quả thực kém xa.

“Không cần.”

Dương Dương không vui, xoay người rời đi.

“Dương tiên sinh,” Cô ta ngăn cản trước mặt Dương Dương. Đáy mắt tràn ngập tuyệt vọng cùng chờ mong, “Em... Em biết em đưa yêu cầu này rất quá đáng, nhưng là, hiện tại chỉ có mình anh giúp được em. Anh có thể mang em rời đi không? Em không muốn ở lại chỗ này bị bọn hắn...”

Nói còn chưa dứt lời, lệ rơi đầy mặt.

 ——

Cùng một thời gian, Địch Lệ Nhiệt Ba ở bên trong đoàn làm phim diễn xong cảnh cuối, đoàn làm phim kết thúc công việc, chuẩn bị trở về chung cư nghỉ ngơi.

Người đại diện của cô – An Nhã – lắc lắc nhỏ eo nhỏ giẫm lên giày cao gót, ngăn nắp xinh đẹp tới đón cô. Trên mặt còn đeo cả kính râm và mũ, so với cô giống một cái minh tinh hơn.

Vừa lên xe Nhiệt Ba lướt qua tin tức giải trí, buồn bực ngán ngẩm hỏi:

“Tôi gần đây có tin tức gì không?”

An Nhã làm việc bên người Nhiệt Ba hai năm, làm người đại diện sớm chiều chung đυ.ng, Nhiệt Ba đương nhiên phải tranh thủ tiếp xúc cô ấy. Cô cùng người đại diện này vừa gặp đã cảm mến, hận không thể gặp nhau sơm hơn.

Duy nhất chính là, người đại diện này lớn lên rất xinh đẹp động lòng người.

“Đại tiểu thư, cô an phận quay phim một chút cho tôi, thì tin tức gì cũng không có.”

Không tin tức gì?

Địch Lệ Nhiệt Ba buồn.

Trước đó những cái tin tức kia cô đều nghĩ biện pháp để truyền đến tai Dương Dương, nhưng Dương Dương vẫn là không có đồng ý ly hôn.

Làm thế nào mới có thể để cho hắn ghét hơn cô hơn đây?

Nhiệt Ba nghiêm túc suy tư vấn đề này.

“Nhiệt Ba, đây không phải... Không phải Dương Tổng sao?”

“Dương Dương?” Vừa nhắc tới Dương Dương, Địch Lệ Nhiệt Ba toàn thân liền cứng ngắc.

“Chủ biên của một cái tạp chí giải trí kể cho tôi, nói là Trái Dung cho mấy nhà truyền thông đăng tải những hình này, bỏ ra giá tiền rất lớn, chuẩn bị kết hợp cùng mấy nhà truyền thông loan tin đồn.”

Nhiệt Ba nghiêm túc nhìn kỹ mấy bức ảnh trên điện thoại An Nhã.

Một bức là trong một căn phòng u ám, Trái Dung ngồi ở bên người Dương Dương, tia sáng u ám không rõ, không có thấy rõ ràng biểu cảm của Dương Dương. Nhưng tư thế ngồi của hai người, rất là mập mờ.

Một bức là hình ảnh chụp Trái Dung đứng trong hành lang, nói chuyện với Dương Dương. Cũng không biết có phải là do góc độ nhìn hay không, tấm hình này nhìn qua ánh mắt Dương Dương nhìn Trái Dung phá lệ ôn nhu chăm chú.

Cuối cùng một bức thì là Dương Dương sau khi đi, Trái Dung ở bên trên người khoác áo cho Dương Dương.

Ba tấm ảnh chụp có thể nói rõ vấn đề, nhiều lắm.

Nam nhân ở trong cả ba bức hình rời rạc An Nhã lại thế nào nhìn không ra, nhưng ngay trước mặt Địch Lệ Nhiệt Ba, cũng không thể nói quá lời.

“Nhiệt Ba, cô đừng nóng giận, tôi hỏi một chút rõ ràng. Có lẽ nam nhân trên tấm ảnh này không phải là Dương Dương.”

“Không, đây chính là Dương Dương.” Nhiệt Ba ngữ khí vô cùng khẳng định, “An Nhã, đưa tôi về biệt thự Dương gia, nhanh!”

Nhiệt Ba cùng Dương Dương mặc dù không có công bố quan hệ, nhưng mấy người thân cận Nhiệt Ba đều biết, cũng vì cô nói năng thận trọng, giữ kín chuyện này.

Bên trong cuộc hôn nhân, Nhiệt Ba ở cái địa vị gì An Nhã rất rõ ràng.

Nhiệt Ba ương ngạnh cả một đời, lại ở trước mặt Dương Dương ném đi tất cả tôn nghiêm. Cô không coi trọng hôn nhân, nhưng Nhiệt Ba bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc lại nghe không vào.

“Về? Cô muốn làm gì?”

“An Nhã, cô yên tâm, tôi biết nên làm như thế nào.”

Cô đương nhiên biết nên làm như thế nào, thậm chí ẩn ẩn có chút hưng phấn.

Dương Dương không có thích “Địch Lệ Nhiệt Ba”, dẫn đến cô ở trước mặt Dương Dương cực kỳ tự ti. Dần dà, có du͙ƈ vọиɠ khống chế cùng lòng ham muốn chiếm hữu cực mạnh. “Địch Lệ Nhiệt Ba” không có cảm giác an toàn

Khi nhìn thấy Dương Dương cùng nữ nhân tiếp xúc, nói câu nào đều muốn phát điên, huống chi là mấy bức ảnh chụp này.

Vượt quá giới hạn, nɠɵạı ŧìиɦ.

Rốt cục cũng có lý do để nói chuyện.

Thật tuyệt.

------oOo------