- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Cốt Truyện Tôi Viết Thành Sự Thật
- Chương 26: Có phải hoả hoạn ngày hôm qua cũng không phải ngoài ý muốn?
Cốt Truyện Tôi Viết Thành Sự Thật
Chương 26: Có phải hoả hoạn ngày hôm qua cũng không phải ngoài ý muốn?
Nhìn thấy Sở Dật, Tạ Chiêu càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng mình.
Thật sự là tình tiết hỏa hoạn cô viết thành sự thật?
Cô buông máy sấy xuống muốn đi ra ngoài, Đường Hàm ở phía sau gọi lại: “Ài ài, cậu lại đi đâu đấy!”
Tạ Chiêu nói: “Mình tới hiện trường nhìn xem.”
Cô xuống lầu kêu tài xế Tiêu đưa mình tới phim trường, vụ cháy lớn vừa rồi dẫn tới bạo động không nhỏ, nhưng mỗi một phút đoàn làm phim hoạt động đều là tiền, hiện tại các đoàn làm phim ở thành phố điện ảnh đã khôi phục quay chụp bình thường.
Bời vì cảnh đoàn làm phim “Cá Chép Đỏ” xây dựng bị thiêu hủy, còn suýt làm chết người nên đã gửi thông báo nghỉ ngơi hai ngày. Lúc này chỉ có một ít nhân viên trong đoàn làm phim ở lại hiện trường, phối hợp công việc của cảnh sát.
Tạ Chiêu hết nhìn đông lại nhìn tây hiện trường, trông lén lén lút lút rất là khả nghi. Một cảnh sát trước tiên phát hiện cô: “Cái người bên kia, đúng, chính là cô đấy, cô làm cái gì?”
“Tôi…” Trong lúc nhất thời Tạ Chiêu cũng không biết mình làm cái gì, “Tôi tới tìm đội trưởng Sở của các anh!”
Sở Dật nghe thấy tiếng nói, từ nơi không xa đi tới, lúc trông thấy Tạ Chiêu còn hơi sửng sốt: “Cô Tạ? Đây chẳng lẽ là đoàn làm phim của các cô?”
Tạ Chiêu lắc đầu: “Không phải, bạn tôi ở đoàn làm phim “Tình Sắc” bên cạnh, hôm nay tới thăm ban, không ngờ…”
Sở Dật lên tiếng chào hỏi người cảnh sát ngăn Tạ Chiêu lại, tự đi tới trước mặt Tạ Chiêu: “Lúc lửa cháy cô cũng ở hiện trường?”
“Ừm, chúng tôi ở ngay đoàn làm phim sát vách, rất gần. Bỗng nhiên nghe có người kêu lên, nói bên này cháy rồi…”
Sở Dật đánh giá cô, hỏi: “Bộ quần áo này không phải của cô đúng không?”
Tạ Chiêu kinh ngạc nhìn anh ta: “Anh cũng nhìn ra được?”
Sở Dật cười cười nói: “Đoán, phong cách không giống quần áo cô hay mặc. Là vừa rồi dính mưa?”
“Ừ.” Tạ Chiêu cảm thấy Sở Dật rất tinh mắt, “Lúc lửa cháy tôi với bạn sang đây xem có thể giúp gì không.”
Sở Dật hơi cạn lời nhìn cô: “Cô thật sự rất thích xen vào chuyện bao đồng.”
“…” Tạ Chiêu sờ cái mũi của mình, hỏi Sở Dật, “Diễn viên quần chúng bị bỏng sao rồi?”
“Còn đang phẫu thuật, nhưng bên bệnh viện nói không nguy hiểm đến tính mạng.”
Tạ Chiêu nghe anh ta nói như vậy, cuối cùng cũng yên tâm: “Vậy là tốt rồi, các anh hoài nghi có người cố ý phóng hỏa sao?” Sở Dật không trả lời cô, mà hỏi ngược lại: “Lúc cô tới có thấy người nào khả nghi không?”
Tạ Chiêu lắc đầu, lúc ấy cô viết tình tiết này chỉ là sơ lược, ngay cả hung thủ là ai cũng không xây dựng. Bây giờ cô đi đâu tìm người này.
“Hỏa hoạn ngày hôm qua, có thể cũng không phải ngoài ý muốn không? Có khả năng với hôm nay là cùng một người làm không?” Cô hỏi.
Sở Dật nói: “Cái này còn chưa thể xác định, chúng tôi còn đang điều tra.”
Anh ta nói đoạn, nhìn Tạ Chiêu một chút: “Cô cũng đừng đợi ở đây, sớm trở về nghỉ ngơi đi.”
“Ừm.” Tạ Chiêu lên tiếng, lại hỏi, “Đúng rồi, diễn viên quần chúng kia được đưa đến bệnh viện nào vậy?”
“Chính là bệnh viện ở căn cứ truyền hình điện ảnh.”
“Ồ…” Tạ Chiêu khẽ gật đầu, căn cứ truyền hình điện ảnh có một bệnh viện khá nổi tiếng, bình thường các ngôi sao bị bệnh cũng đều đến đó khám. Cô có nên đi bệnh viện thăm không nhỉ?
“Bây giờ rất nhiều phóng viên đều nghe mùi tới bệnh viện, tôi khuyên cô tốt nhất đừng đi tham gia náo nhiệt.” Sở Dật đánh giá cô, “Sao vậy, cô quen diễn viên quần chúng kia hả?”
“…Cũng không phải, chỉ là, gặp được việc này, thuận tiện đi xem một chút.”
“Cô đừng quan tâm linh tinh, ” Sở Dật vừa nói đến đây, lập tức có người gọi anh ta, anh ta quay đầu đáp một tiếng, xoay người lại nói với Tạ Chiêu, “Cô về trước đi, đừng quanh quẩn ở đây, tôi còn có việc gấp đi trước.”
“Ừ ừ, đi đi, đi đi.” Tạ Chiêu vẫy tay với anh ta, nhìn anh ta sải bước chân dài rời đi. Cô thở dài, định cầm điện thoại di động lướt Weibo. Hai ngày liền đều có đoàn làm phim bốc cháy, Weibo khẳng định vỡ tổ, chỉ sợ người phụ trách căn cứ truyền hình điện ảnh cũng đang nhức đầu.
Cô vừa lấy di động ra, còn chưa ấn mở Weibo, Lục Thừa Tư gọi tới.
Cô sực nhớ sáng hôm nay Lục Thừa Tư xuất phát gặp ban giám đốc và mở cuộc họp báo, còn không biết tình huống thế nào. Nghĩ tới đây, cô vội vàng bắt máy: “Alo, Lục Thừa Tư? Chuyện của anh tiến hành thuận lợi không? Không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?”
Đầu bên kia điện thoại yên lặng một lúc mới truyền đến tiếng của Lục Thừa Tư: “Bên tôi tiến hành rất thuận lợi, tôi cũng không bị bọn họ chọc tức khiến bệnh tim phát tác.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Tạ Chiêu chỉ sợ trước khi anh phẫu thuật, lại xảy ra sai lầm gì đó.
“Cô thì sao, cô không sao chứ?”
Tạ Chiêu bị hỏi hơi ngớ ra: “Tôi có thể có chuyện gì?”
Lục Thừa Tư nói: “Vừa rồi tôi xem tin tức, nói rằng bên các cô lại có đoàn làm phim bị cháy, lần này còn có một người bị bỏng.”
“Ừm, có chuyện đó thật, mấy người Sở Dật đều tới.”
“Sở Dật?” Lục Thừa Tư nhíu mày, “Bên căn cứ truyền hình điện ảnh cũng thuộc quản lý của bọn họ?”
“Ặc, tôi cũng không biết.” Lục Thừa Tư vừa nói như vậy, Tạ Chiêu cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, mặc dù căn cứ truyền hình điện ảnh cũng thuộc thành phố A, nhưng cũng thuộc khu quản lý của đám người Sở Dật ư? Hơn nữa hôm nay bọn họ tới cũng không tránh khỏi nhanh quá rồi?
Cô bỗng nhiên có cảm giác xấu, không phải đây không phải là vụ gϊếŧ người đầu tiên chứ?
“Cô không có chuyện gì thì về sớm một chút, đừng ở lại đoàn làm phim.” Lục Thừa Tư vẫn hơi cau mày, anh cho rằng sự quản lý của căn cứ truyền hình điện ảnh thực sự quá lỏng lẻo, cho nên mới xảy ra hoả hoạn liên tiếp.
Tạ Chiêu đáp: “Ừm, tôi ăn trưa xong sẽ trở lại ngay.”
Lúc này đã giữa trưa, muốn về trang viên còn một đoạn đường dài, khẳng định phải ăn cơm rồi mới xuất phát. Cô trở lại khách sạn, cùng Đường Hàm tuỳ tiện ăn vài thứ trong nhà ăn của khách sạn, sau đó thay chiếc váy đã sấy khô, bảo tài xế Tiêu đưa cô về trang viên.
Trên đường cô nhìn hot search, quả nhiên chuyện hoả hoạn đã dẫn tới cuộc thảo luận nhiệt tình trên mạng, căn cứ truyền hình điện ảnh đã bị mắng phải đăng thông báo, nói sẽ điều tra nghiêm ngặt nguy cơ hỏa hoạn, tăng cường quản lý, cũng triển khai tuyên truyền giảng giải công tác phòng cháy tới tất cả đoàn làm phim.
Ngoại trừ cái này, trên hot search hôm nay còn có một suất cho tập đoàn Nặc Sâm. Bởi vì đây là lần đầu tiên Lục Thừa Tư công khai lộ mặt trước truyền thông, cho nên có rất nhiều truyền thông đều chạy tới, muốn xem vị quái vật hồ Loch Ness trong truyền thuyết đến cùng là dáng dấp ra sao.
Kết quả vừa xem, suýt nữa đưa Lục Thừa Tư debut.
Nhiệt độ của tập đoàn Nặc Sâm hôm qua vốn còn chưa hết, hôm nay truyền thông lại tập thể báo cáo tin tức buổi họp báo, trên trang bìa đều là ảnh full HD của Lục Thừa Tư, thành công hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của cư dân mạng.
Nhiệt độ buổi họp báo hôm nay lớn hơn hôm qua, dư luận cũng bắt đầu xuất hiện khác nhau, không thiên về một bên ủng hộ người dân trong trấn như hôm qua nữa. Mọi người thảo luận đủ loại ý kiến khác nhau, còn có bởi vì Lục Thừa Tư đẹp trai mà quay xe.
Tạ Chiêu xem hết bình luận chỉ muốn nói, thế giới này quả nhiên vẫn thiên vị người có dáng dấp đẹp mắt.
Sau khi đến trang viên, Tạ Chiêu bước xuống xe, trông thấy Lục Thừa Tư đang ngồi ở trong vườn hoa chơi với Thịt Ba Chỉ. Cô đi về phía vườn hoa, Lục Thừa Tư ngẩng đầu lên nhìn về phía cô, Thịt Ba Chỉ cũng vẫy vẫy cái đuôi, chạy đến trước chân cô đón cô.
Tạ Chiêu vuốt ve Thịt Ba Chỉ làm nũng với mình, đi đến ngồi xuống bên cạnh Lục Thừa Tư. Thịt Ba Chỉ dựa vào một bên ghế bọn họ ngồi, thích ý vẫy vẫy cái đuôi.
Lục Thừa Tư đã thay âu phục ba món lúc ra ngoài, đổi lại áo sơmi ngắn tay, anh nhìn Tạ Chiêu ngồi ở bên cạnh, hỏi một câu: “Cô sao thế? Trông không có tinh thần gì cả.”
Tạ Chiêu không nói chuyện, Lục Thừa Tư lại hỏi: “Ở hiện trường hoả hoạn bị dọa?”
Tạ Chiêu khẽ mím môi, im lặng một hồi, mới ngước mắt nhìn Lục Thừa Tư: “Lục Thừa Tư, lửa này hình như là tôi đưa đến.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Cốt Truyện Tôi Viết Thành Sự Thật
- Chương 26: Có phải hoả hoạn ngày hôm qua cũng không phải ngoài ý muốn?