Chương 17: CEO mắc chứng cuồng da

Trong văn phòng của Lăng Hạo, trên màn hình máy tính đang hiện ra những chuyện xảy ra tối qua.

“Chồng.”

“Chồng.”

Hắn nghe đi nghe lại, như đang say mê trong một bản nhạc tuyệt vời của thế giới.

“Bảo bối gọi thật hay.” Lăng Hạo liên tục tua lại đoạn video này, xem cả ngàn lần cũng không thấy chán.

Một cảm giác kí©h thí©ɧ mạnh mẽ truyền từ dưới thân lên, Lăng Hạo cố gắng kiềm chế, liếc nhìn "thứ kia" của mình: “Đừng vội, nôn nóng ăn không được đậu hũ nóng đâu.”

Tai hắn vẫn nghe tiếng Yến Duệ, bất chợt nhớ lại cảm giác lưu luyến đêm qua khi ở bên Yến Duệ, "thứ kia" càng trở nên hoạt bát.

Hắn sắp phát điên rồi.

Lăng Hạo cầm lấy một chiếc áo sơ mi lên ngửi, trên mặt để lộ say mê, bệnh như một kẻ si tình. Nếu Yến Duệ ở đây, chỉ cần nhìn một cái đã biết ngay đây là chiếc áo mà cậu đã mặc đêm qua.

Nửa tiếng sau.

Lăng Hạo rửa tay, ngồi lại vị trí ban đầu, tay vuốt ve máy tính, không khỏi nghĩ: “Bảo bối của tôi giờ đang làm gì nhỉ?”

Yến Duệ, người đang được nhớ đến, lúc này đang nằm trên ghế sofa, toàn thân tỏa ra khí tức tuyệt vọng, trông ảm đạm, thê lương.

Thời gian quay ngược lại mười phút trước.

“Cậu nói, hệ thống gặp vấn đề!” Yến Duệ trừng lớn đôi mắt, hai con ngươi như sắp bật ra khỏi tròng.

“Hôm qua hỏi cậu, cậu chẳng phải nói mọi thứ vẫn ổn sao.” Cậu bực bội vò lấy mái tóc dài che mắt, đi vòng quanh phòng.

Vân: “Tình huống bất ngờ.”

Vân có chút lúng túng nói, sau khi kiểm tra suốt đêm qua, nó phát hiện ra rằng trước khi Yến Duệ tham gia, thế giới nhỏ đã có sự sai lệch, nhưng lúc đó nó không để ý.

Yến Duệ không biết gì đã bị thứ gì kéo vào, dẫn đến giờ nó vẫn phải đang thu dọn hậu quả.

Yến Duệ bực bội kéo rụng vài sợi tóc: “Bao giờ mới giải quyết xong?”

Vân: “Tạm thời chưa rõ.”

Nghe câu trả lời này, Yến Duệ ôm đầu, ngồi xuống, nhắm mắt lại, “Chuyện gì thế này!”

Nam nữ chính vẫn chưa giải quyết xong, giờ hệ thống lại gặp vấn đề, cậu biết sống sao đây.

Vân vội vàng an ủi: “Chúng tôi sẽ giải quyết vấn đề sớm nhất có thể, đừng lo lắng.”

Rồi nó tung chiêu trò lừa đảo: “Tôi đảm bảo với cậu, chuyện này chắc chắn sẽ được giải quyết êm đẹp, sau này sẽ không xảy ra chuyện tương tự nữa.”

“Và sau khi nhiệm vụ lần này kết thúc, phần thưởng của cậu sẽ được nhân đôi, tôi còn cho cậu một lời hứa đặc biệt.”

Lời hứa đảm bảo và sự cám dỗ lớn từ Vân khiến Yến Duệ ngừng làm loạn.

Thế nên mới có cảnh tượng hiện tại.

Yến Duệ giơ hai tay ra, thả lỏng người hình chữ V, đột nhiên bật dậy ngồi, hỏi: “Nhiệm vụ tối qua hoàn thành chưa?”

Yến Duệ lộ vẻ lo lắng.

Vân nhăn mặt, nhìn vào thanh tiến độ mờ nhạt, trong lòng cảm thấy phức tạp.

Hiện giờ, thế giới nhỏ này có lẽ đã rối loạn hoàn toàn, chỉ cần nam nữ chính không gặp nguy hiểm về tính mạng thì đã được coi là một thành công lớn rồi.

Nhìn Yến Duệ đầy hy vọng, lần đầu tiên trong đời Vân nói dối : “Hoàn thành rồi.”

Tai Yến Duệ hơi động, cơ thể căng thẳng thả lỏng, thở ra một hơi nóng.

May mà nhiệm vụ đã hoàn thành.

Lúc này cậu không nhớ ra buổi sáng hôm nay mình tỉnh dậy trên giường của ai, và đã tỉnh cùng ai. Cậu vô thức tránh né ký ức này.

Cậu hoang mang, vô cùng hoang mang.

Giờ đây cậu chỉ muốn nghĩ cách thúc đẩy diễn biến cốt truyện, nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ.

Sau sự kiện say rượu, nam nữ chính đã xác nhận mối quan hệ, từ đó cậu sẽ không còn là kẻ qua đường. Việc lớn nhất của cậu chắc chỉ là chụp ảnh cưới cho họ mà thôi.