Chương 7

Vẽ lệnh chú là một việc tương đương tiêu hao ma lực.

...... Được rồi, cậu chỉ chưa ăn no mà thôi.

Nhóm cao trung sinh tốt bụng lại lần nữa gọi tất cả đồ ăn trên menu, chờ Aru ăn uống no đủ ra khỏi phòng, chủ nhà ăn cùng nhân viên phục vụ nghe tin mà tới đã cưỡng chế vây xem bốn cái khách nhân thần bí.

Getou Suguru & Ieiri Shouko: “……”

Mất mặt!

Gojo Satoru thì hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của những người khác, cậu tâm tình cực tốt nói với Aru: " Đi thôi, kế tiếp là đi mua quần áo, để Suguru và Shouko chọn cho cậu!"

Bốn người rời khỏi nhà ăn, sang cửa hàng trang phục cách đó không xa, dù sao nơi này cũng là phố mua bán phồn hoa nhất Tokyo, cửa hàng nào cũng có, bọn họ trước tiên mua cho Aru mấy bộ quần áo để thay, Aru nhìn thoáng qua yết giá, phát hiện quần áo trong tay giá cao ngất ngưởng.

Ieiri Shouko cầm một cái áo khoác dài màu cà phê so so lên người Aru.

Ok, vừa đẹp vừa thoáng mát, so với đồng phục mùa thu cùng khăn quàng cổ trên người Aru thì mát hơn nhiều.

" Vậy thêm cái này nữa, lần này ai trả tiền?"

Getou Suguru chủ động nói: “Tớ.”

Cộng sự mời cơm, cậu mua quần áo, vô cùng hợp tình hợp lý.

Khi thanh toán, nhân viên phục vụ cửa hàng nhìn dấu lệnh chú tình yêu trên mu bàn tay Getou Suguru vài lần, kinh ngạc vui sướиɠ nói: " Ngài cũng thích Sora à?"

Getou Suguru: “……”

Đã xác nhận, là người cùng thời đại √.

Mu bàn tay ấn dấu ấn tình yêu Getou Suguru ra vẻ bình tĩnh nói: " Đúng vậy. Nhưng so vói Sora, tôi thích Birdramon hơn."

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ——!”

Gojo Satoru cùng Ieiri Shouko đứng bên cạnh cười tới không thẳng lưng nổi, dùng hành động chứng minh cái gì gọi là cẩu bạn bè, Aru cong cong khóe môi, cũng cảm thấy tâm tình không tồi.

Cậu rất thích bầu không khí như vậy.

Chờ bọn họ thảnh thơi cơm nước xong lại còn lượn mấy vòng quanh phố, đoạt mệnh liên hoàn call đến từ Yaga Masamichi một lần nữa đúng giờ gọi tới.

Ba người tớ nhìn cậu cậu nhìn tớ một lúc, bắt đầu ăn ý chơi kéo búa bao.

“Kéo búa bao!”

“ Bao!”

“ Bao!”

“ Bao!”

Getou Suguru thua thê thảm.

Aru: “……”

Cậu nhận ra, Master của cậu có vận may hình như không tốt lắm, hơn nữa ẩn ẩn đảm nhiệm chức vụ phun tào dịch cộng thêm cuối của chuỗi thức ăn trong nhóm.

Ieiri Shouko vừa lòng thu hồi tay, Gojo Satoru cũng đắc ý dào dạt nói: “ Cậu nghe.”

Getou Suguru đành phải không tình nguyện nghe điện thoại: “…… Moshi moshi?”

“ Getou Suguru ——!!!”

Thanh âm thầy chủ nhiệm đinh tai nhức óc, nam sinh đáng thương không thể không cầm điện thoại dịch ra xa một chút.

“ Thầy……”

Yaga Masamichi rít gào: " Mấy đứa đi đâu?!”

Getou Suguru ánh mắt mơ hồ: “ Chúng em? Chúng em hiện tại đang ăn cơm ở phố buôn bán.”

" Ăn cơm? Mấy đứa còn có tâm tình chạy đi ăn cơm?! Nói! Ký túc là bị làm sao vậy!? Em với Satoru có phải lại đánh nhau không?!"

À há, Yaga - sensei cuối cùng cũng phát hiện ký túc xá sập.

Getou Suguru không khỏi nhìn về phía Aru, phát hiện Aru làm như không có chuyện gì xảy ra mà lật lật ngắm lại mấy bộ quần áo mới mua, dường như hoàn toàn không có tự giác bản thân vừa làm sụp phòng ngủ của người khác.

...... Không, Aru có chứng nhân cách phân liệt, tên đập sập phòng cùng tên hiện tại căn bản không phải cùng một người, bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh.

Cậu khô cằn đáp: “ Thầy, chuyện này em có thể giải thích.”

Yaga Masamichi hít sâu mấy, cuối cùng cũng bình tĩnh một chút: “Vậy giải thích nhanh.”

Getou Suguru nói: " Thật ra không phải chúng em làm, mà là anh linh chúng em triệu hồi làm."

Yaga Masamichi: “…… Hả?”

“Anh linh.”

“Hả?”

" Anh linh." Getou Suguru ho nhẹ một tiếng, " Chính là nhân vật nổi tiếng kia, vua Arthur Artoria, thầy biết không thầy?"

Yaga Masamichi: “……”

Một bên Ieiri Shouko bưng kín miệng, Gojo Satoru khóe miệng điên cuồng giơ lên, một bộ tư thế sắp cười ầm lên.

Getou Suguru: “……”

Đáng giận, có bản lĩnh các cậu tự tới giải thích!

Yaga Masamichi lại lần nữa hít một hơi thật sâu: " Suguru, Satoru và Shouko đều ở bên cạnh em đúng không?"

“…… Vâng.”

“Lập tức quay về. Lập, tức, trở, lại, em nghe hiểu không?”

Getou Suguru: “…… Vâng, thưa thầy.”

Cậu biểu tình vi diệu cúp điện thoại.

Giây tiếp theo, tiếng cười của đám bạn cẩu chấn phá màng tai.

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!!”

Getou Suguru: “……”

Aru đi qua đi, vẻ mặt bình tĩnh vỗ vỗ bả vai Getou Suguru tỏ vẻ an ủi.

Getou Suguru: “……?”

Tôi hoài nghi nghiêm trọng rằng cậu cũng đang nhịn cười.

Cao chuyên chú thuật Tokyo tuy nói nằm ở Tokyo, nhưng thật ra cũng cách Tokyo khá xa, một chuyến xe buýt duy nhất cũng phải chạy 40 phút mới tới trường, vì thế bọn học sinh thường thân thiết cà khịa là "vùng nông thôn".

Ba học sinh lười chờ xe, trực tiếp ngồi lên chú linh của Getou Suguru về trường học, trên đường trở về, Gojo Satoru rất có hứng thú giới thiệu với Aru: “ Học sinh của trường rất ít, một niên cấp cũng chỉ có hai ba người, nhưng Cao chuyên chú Thuật Tokyo là một trong những trung tâm của Chú Thuật giới tại Nhật Bản, cho nên ngày thường Chú Thuật Sư lui tới thật ra rất nhiều.”

Getou Suguru giải thích bổ sung: “Trong trường học có nhà ăn và ký túc xá, ngày thường ăn, mặc, ở, đi lại đều có thể giải quyết ở trong trường học, nhưng nói thật, rất nhàm chán, chủng loại đồ uống trong máy bán hàng tự động cũng rất ít, cho nên bình thường chúng tôi thường trộm đi ra ngoài chơi.”

Đã nhìn ra được.

Bọn họ cưỡi chú linh bay tới bay lui trong trường học đã thành thói quen, nhìn là biết kẻ tái phạm.

Ieiri Shouko cắn cắn điếu thuốc không châm lửa, nói: " Lại nói tiếp, đêm nay các cậu tính sao giờ? Phòng hai cậu đã bị tên này dỡ xuống rồi còn gì?"

Aru ngồi một bên, bình tĩnh nhìn trời nhìn đất, làm bộ mình không nghe thấy gì hết.

Geto Suguru nói: " Sao...... Dù sao tất cả phòng trong trường đều là phòng học trống, chỉ có thể tạm đổi sang phòng học ở tạm. Lại nói tiếp, chi phí sửa phòng là trừ trực tiếp vào tiền lương của chúng tớ à?"

Ieiri Shouko cạn lời: “ Nếu các cậu kịp thời ngăn cản cậu ấy thì tốt rồi.”

Getou Suguru cào cào mặt, tìm lý do bao biện cho mình: “Sao…… Bởi vì thấy tên này vẻ mặt nghiêm túc, phảng phất lưng đeo sứ mệnh quan trọng gì đó, tớ thật sự là không thể cự tuyệt —— a, thôi, nghe trẻ trâu thực sự. Tớ thừa nhận, lúc ấy đầu óc tớ hư rồi nên mới mặc kệ tên kia phá phòng.”

Gojo Satoru nghiêng đầu suy nghĩ một lát, đưa ra đề nghị: " Này, tớ nói, đêm nay chúng ta cắm trại đi."

Getou Suguru: “…… Ha?”

Gojo Satoru vỗ đùi, cảm thấy kiến nghị mình thuận miệng nhắc tới thực sự là ý tưởng thiên tài.

" Không phải chúng ta có lều trại sao? Dựng lên! Lửa trại, thịt nướng, mở nhạc, dẩy đến hừng đông!"

Ieiri Shouko âm trắc trắc nói: “…… Dẩy đến hừng đông? Tớ thấy cậu là muốn nhìn vυ" em gϊếŧ người.”

Nghe tiếng nhóm cao trung sinh ríu rít nói chuyện, Aru khẽ cười.

Đây là…… Bầu không khí thanh xuân.

Mà lúc này, chú linh của Getou Suguru cũng từ từ hạ xuống cửa lớn của Cao chuyên Chú thuật Tokyo.

.

Trong phòng học năm nhất, trên bục giảng Yaga Masamichi mặt vô biểu tình nhìn thiếu niên tóc vàng không biết từ đâu lòi ra.

Thiếu niên tóc vàng mắt xanh, làn da trắng nõn, vóc dáng cao cao gầy gầy, chiều cao đại khái tương đồng với Getou Suguru, mặc một thân áo khoác dài màu cà phê, tràn ngập hơi thở đứa em trai hàng xóm.

Yaga Masamichi biểu tình ngưng trọng: “…… Người nước ngoài?”

Aru lắc lắc đầu, sửa đúng: “ Là người ngoài hành tinh.”

Yaga Masamichi: “……”

Gojo Satoru hứng thú bừng bừng mà giới thiệu: “Yaga, đây là anh linh chúng em triệu hồi được, kiếm sĩ thần bí đến từ vũ trụ không rõ —— Aru!”

Yaga Masamichi: “……”

Lúc bay trên đường Getou Suguru đã suy nghĩ kỹ, giữa bọn họ cùng Yaga Masamichi có khoảng cách thế hệ, có một số việc dù giải thích thế nào thì người kia cũng không hiểu rõ.

Vì thế học sinh xuất sắc duy nhất trả lời có lệ: " Đúng thế, cậu ấy là anh linh."

Yaga Masamichi: “……”

Chỉ có thế? Em không phải nên giải thích cho thầy thêm mấy câu à?!

Ieiri Shouko ngồi một bên giải thích bổ sung: “ Ký túc xá của bọn họ cũng là do tên này phá hủy.”

Ánh mắt sắc bén của chủ nhiệm lớp bắn thẳng về phía Aru, biểu tình nghiêm túc hỏi: " Vậy à?"

Aru giơ tay, đồng dạng nghiêm túc nói: “ Thầy, em có vấn đề muốn nói.”

“…… Vấn đề gì?”

“Phòng học có hơi nóng.”

Yaga Masamichi:……

Yaga Masamichi: “ Điều hòa vẫn đang mở.”

Hoàn toàn không cảm nhận được chút mát mẻ nào, Aru nhìn về phía điều hòa treo ở một góc phòng học, nhìn đích xác như vừa lắp đặt không quá lâu, hơn nữa đúng là đang mở, nhưng sao lại thế này? Không cảm thấy mát chút nào.

Aru nheo đôi mắt lại, “Có phải năng lượng không đủ hay không?”

Yaga Masamichi không hiểu vì sao thiếu niên trước mắt lại chấp nhất với điều hòa như vậy, thầy giải thích: " Không phải vấn đề nguồn điện, điều hòa trong phòng vẫn luôn hoạt động không tốt lắm."

Không hoạt động tốt à……

Gojo Satoru chậc một tiếng, oán giận nói: " Đã nói trường học mau đổi điều hòa, điều hòa trong phòng học có vấn đề."

Người lớn biết tiết kiệm - Yaga Masamichi cự tuyệt: “Đổi cái gì mà đổi? Cũng không phải bị hỏng, chỉ là không hoạt động tốt mà thôi.”

“Không hoạt động tốt thì là hỏng rồi.” Thiếu niên tóc bạc mắt lam phản bác: “Hơn nữa Yaga, đổi điều hòa là trường học ra tiền đi, đổi một cái thì làm sao vậy?”

Getou Suguru nghiêng đầu, nhỏ giọng nói cho Gojo Satoru: “Satoru, cậu quên à? Hiệu trưởng đương nhiệm mấy năm tới liền về hưu.”

“ À à à ~~~”

Gojo Satoru cố ý kéo dài ngữ điệu giả vờ như bừng tỉnh đại ngộ, hai người bọn họ kẻ xướng người họa làm chủ nhiệm xấu hổ tới không được, nỗ lực thay trường học tiết kiệm tiền Yaga Masamichi chột dạ ho khan hai tiếng.

“Tóm lại, là do điều hòa không nghe lời, đừng hỏi lại!”

Tiết kiệm là mỹ đức, mới không phải vì tranh cử chức hiệu trưởng đời kế tiếp! Hơn nữa trẻ con thời nay đều được chiều chuộng từ bé, một chút nóng cũng chịu không được, này còn làm Chú Thuật Sư kiểu gì?

Aru nheo mắt lại.

Thì ra là thế.

Là do điều hòa không nghe lời à.

Aru nắm hờ tay, một thanh kiếm huỳnh quang màu đỏ xuất hiện trên tay cậu, cậu hơi hạ thấp thân thể, bày ra tư thế chiến đấu.

Yaga Masamichi: “?”

Làm cái gì? Làm cái gì?!

" Đồ vật vô dụng không thể sử dụng, vẫn là nên một kiếm kết liễu —— giác ngộ đi, điều hòa!!!"

Ầm ——!

Theo một tiếng vang lớn, điều hòa bị chém thành hai nửa ầm ầm rơi xuống đất, trước mặt là Aru đang thong dong thu hồi kiếm quang.

“Hô.” Bụi mù tan đi, Aru từ từ nói: “An giấc ngàn thu đi, điều hòa, sẽ có điều hòa mới thay thế mày thủ vững cương vị.”

Yaga Masamichi: “……”

Người khác choáng váng.

Phía sau thầy, ba cao trung sinh an tĩnh vài giây, đồng thời vỗ tay hô to:

“ Hỏng rồi! Nó hỏng rồi!”

“ Chúng ta cuối cùng cũng có thể đổi điều hòa mới!”

“ Trời giáng chính nghĩa, gia!!!”

Yaga Masamichi: “……”

Đám nhãi ranh.

Ông đây liền cho mấy đứa thấy cái gì mới chân chính là trời giáng chính nghĩa.

_______________

Điều hòa: ?????

Má ơi cừi vờ lờ =)))