Chương 4

Đêm nay định sẵn là một đêm không ngủ.

Cao chuyên chú thuật Tokyo.

Khi trời tờ mờ sáng, ba cao trung sinh trắng đêm chưa ngủ mở họp ở lớp học, bọn họ cậu nhìn tớ tớ nhìn cậu một lát, không ai mở miệng nói chuyện.

Phương xa thỉnh thoảng truyền tới tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, cả đỉnh núi đều chấn động theo.

Năm tiếng đồng hồ, công tác "cải thiện phòng" của anh linh vẫn còn tiếp diễn, không chỉ có phòng Gojo Satoru cùng Geto Suguru, đến hàng lang bên ngoài cũng chịu liên lụy —— chuẩn xác mà nói, toàn bộ ký túc xá nam sinh đều bị nạp vào phạm vi "diệt khuẩn".

Lúc này chủ nhiệm lớp Yaga Masamichi đại khái đang trên đường gϊếŧ tới.

Ieiri Shouko lấy trong túi ra một điếu thuốc lá, châm lửa hút, phun ra một ngụm khói trắng.

" Chậc, trời cũng đã sáng, chúng ta vẫn nên tâm sự đi, này là có chuyện gì xảy ra?"

Gojo Satoru ghé vào trên bàn, lặp lại một lần lý do thoái thác tối qua: “Chúng tớ triệu hồi anh linh.”

Nữ sinh duy nhất trong lớp giựt giựt khóe miệng: " Thiệt hay giả? Anh linh trong Fate? Các cậu thật sự muốn đi đánh chiến tranh chén Thánh hả?"

Trong khoảng thời gian này anime 《FZ》 đang hót hòn họt, dẫn tới 《FSN》 trước đó cũng lại lần nữa nổi như cồn, dạo gần đây đầu đường hẻm nhỏ nơi nơi đều là người trẻ u mê Fate, cô nghiêm túc nghi ngờ bạn học mình xem anime nhiều quá, nằm mơ đều muốn đi đánh chiến tranh chén Thánh ở Fuyuki.

Vì chứng minh bọn họ không nói hươu nói vượn, Geto Suguru yên lặng vươn mu bàn tay, triển lãm cho xem Ieiri Shouko ba dấu lệnh chú trên tay.

Ba dấu lệnh chú hình dạng tình yêu tinh xảo, rõ rõ ràng ràng khắc trên mu bàn tay Geto Suguru.

“Cậu xem, Master lệnh chú.”

“Àu.” Ieiri Shouko nhìn chằm chằm lệnh chú một lúc, cảm khái nói: “Cậu trẻ trâu nha, Getou.”

Mu bàn tay ấn tình yêu màu đỏ Getou Suguru: “……”

Trong ánh mắt ngày càng bất thiện của thằng bạn cùng lớp, Ieiri Shouko ho nhẹ một tiếng, nói lái sang chuyện khác: " Cái lệnh chú này nhìn hơi quen quen."

Gojo Satoru bò dậy từ trên bàn, nghiêm mặt nói: " Không phải ảo giác đâu, Shouko, ông đây chuyên môn tra qua, nó và huy chương tình yêu trong 《 Digimon 》giống nhau như đúc!"

Nếu hiện tại Aru có ở đây (trong trạng thái đầu óc không chập mạch) đại khái sẽ cảm thán một tiếng, người trong 《 Chú thuật hồi chiến 》xịn thiệt sự, bởi vì bọn họ thế mà đã xem《 Digimon 》!

Không sai, ba dấu lệnh chú của Aru thật là tham khảo từ huy chương《 Digimon 》, tuy rằng cậu là một Coser anh linh, nhưng là một coser chuyên nghiệp, cậu vẫn vì chiếc Master không tồn tại của mình vẽ một cái lệnh chú.

Nhiệt tình yêu thương chơi lớn, Aru trải qua một phen chọn lựa kỹ càng, cuối cùng chọn huy chương《 Digimon 》, ngẫm lại mà xem, một chiếc Master của coser Fate, giơ tay lên có hoa văn huy chương 《 Digimon 》, tuyệt đối làm người khác cừi xĩu ngang.

Không nghĩ tới cậu trời xui đất khiến cos xuyên, một phần trong đó lại trực tiếp khắc lên mu bàn tay Geto Suguru.

Làm một người sinh ra cùng thời đại, Ieiri Shouko đương nhiên hiểu, cô cảm thấy hứng thú nói: " Hình thái lệnh chú Master là chịu ảnh hưởng của ai? Master hay anh linh?"

Gojo Satoru tích cực giải đáp: " Đương nhiên là Master, lệnh chú của Matou Sakura là hình hoa anh đào giống tên cô ấy, cho nên hình dạng lệnh chú khẳng định là liên quan đến bản thân Master."

Ieiri Shouko cười nói: “Được đấy, Getou, này chứng minh cậu là một bé ngoan lòng tràn ngập tình yêu.”

Gojo Satoru đập bàn cười sốc hông: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ——”

Getou Suguru: “……”

Geto Suguru giãy giụa nói: " Đó có lẽ là bởi vì chỉ có huy chương tình yêu 《 Digimon 》là có ba dấu."

Gojo Satoru vỗ một nhát lên lưng bạn thân, thiếu đánh nói: " Nói cái gì vậy, ông đây cố ý tra qua, tri thức hồn nhiên hữu nghị tất cả đều có thể vẽ ba dấu!"

Getou Suguru: “……”

Ha ha, còn cố ý tra qua? Cậu đến tột cùng có bao nhiêu nhàm chán vậy?

Cậu thở dài.

" Tớ sai rồi, hôm qua tớ không nên nghe theo chuyện ma quỷ cái gì triệu hồi anh linh của cậu, khiến chúng ta hiện tại đến cái ký túc xá cũng bay màu, may mà tớ tùy thân mang theo thẻ lương...."

Gojo Satoru cười hì hì: " Ai mà nghĩ tới sẽ thật sự triệu hồi được anh linh, không hổ là cậu, Suguru, triệu hồi sư mạnh nhất quả đất!"

"......Đã nói đừng thêm cho tớ mấy cái giả thiết kỳ quái."

Ầm ——!!!

Bên ngoài lại truyền tới một tiếng vang lớn kinh thiên động địa, ba cao trung sinh lộ ra biểu tình chết lặng, ngay lúc này, cửa phòng học bỗng nhiên bị kéo ra.

Ba học sinh đồng thời quay đầu, liền thấy Yaga Masamichi mặt âm u đứng trước cửa, phong trần mệt mỏi, người đầy hàn khí.

Bọn học sinh: “……”

Bọn học sinh chột dạ: “Sensei ——”

Chủ nhiệm lớp nghiêm mặt nói: “Ba đứa, lập tức đi chi viện Utahime cùng Mei Mei, các em ấy đã xảy ra chuyện.”

……

Trải qua một đêm chiến đấu hăng hái, Aru thuận lợi bình định nửa cái ký túc xá của Cao chuyên chú thuật Tokyo.

Trong không khí tràn ngập mùi nước sát trùng mỹ diệu, trước khi bắt đầu diệt khuẩn, hắn có cẩn thận đem những đồ vật quan trọng mang ra chỗ khác, Aru nhìn ký túc xá "sạch sẽ", cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tổng vệ sinh, hoàn thành!

Một buổi sớm tràn ngập mùi nước sát trùng, tốt đẹp tới cỡ nào!!!

Có chọn lọc làm lơ vách tường vừa bị đập rớt, Aru quyết định đi thông báo cho Gojo Satoru và Geto Suguru tiến độ công tác nơi này.

Hắn cởi trang phục phòng hộ sử dụng khi thanh khiết, theo cảm ứng lệnh chú cất bước về phía khu dạy học trường Cao chuyên chú thuật Tokyo.

Sau đó không lâu, hắn nghênh diện đυ.ng phải ba người vội vã xuất phát.

Gojo Satoru, Getou Suguru, Ieiri Shouko.

Không đợi hắn mở miệng, Getou Suguru liền hỏi: “Berserker, chúng tôi hiện tại phải đi chi viện đồng bạn, anh có muốn cùng đi không?”

Aru hơi hơi ngừng lại, nhanh chóng gật đầu.

“Có thể, công tác thanh khiết phòng đã kết thúc.”

Getou Suguru: “……”

Đáng giận, cậu cũng không phải rất muốn biết tiến độ thanh khiến cụ thể.

" Còn có cài này, trước khi quét dọn lục được từ dưới giường cậu, hẳn là rất quan trọng với cậu đi?"

Geto Suguru nhận lấy mới thấy, đó là tập chân dung tai mèo của thần tượng đang nổi đình đám Tsuu Terakado, đây là đàn anh năm tư nào đó đưa cho cậu, Geto Suguru lật qua một lần, nhưng hoàn toàn không get được điểm đáng yêu trong đó nên tiện tay vứt xuống dưới giường.

Cậu khó tin nói: “Anh chỉ cứu vớt cái thứ này cho chúng tôi?”

Berserker bình tĩnh nói: Đồ vật giấu dưới giường mới là đồ vật quan trọng nhất.”

Getou Suguru đau kịch liệt: “Anh tùy tiện cứu vớt một cái máy chơi game còn tốt hơn thứ này…… Thôi, chúng ta vẫn là nhanh xuất phát đi.”

Căn cứ vào nguyên tắc tuyết đối không thể rớt dây xích ở những sự tình liên quan tới chiến đấu, Aru đương trường linh tử hóa thành các điểm sáng, đi theo bên cạnh Master của mình.

Ba tên Chú Thuật Sư năm nhất sinh nhanh chân rời khỏi trường học, cưỡi phi hành chú linh đi tới địa điểm nhiệm của của Utahime và Mei Mei.

“Shouko, cậu gọi điện cho Utahime - senpai đi.”

“Ok.”

Khi Ieiri Shouko gọi điện thoại, Aru chú ý tới lượng điện của mình chỉ còn có 20%, hệ thống an tĩnh như gà suốt một đêm lo lắng sốt ruột: [ Ký chủ, tốc độ tiêu hao ma lực của ngài quá nhanh, xin ngài hãy tích cực tìm kiếm phương pháp bổ sung ma lực.]

Trải qua cả đêm tổng vệ sinh, Aru cả người thoải mái, cuối cùng cũng chịu nói chuyện bình thường cùng hệ thống.

Hắn hỏi hệ thống: [ Lượng điện chính là ma lực? Nếu là như thế, ma lực của tôi vì cái gì tiêu hao nhanh như vậy? ]

Khi chiến đấu khi tiêu hao một nửa còn chưa tính, quét tước vì cái gì còn có thể tiêu hao 30%?

Thấy hắn còn nguyện ý cùng mình đối thoại, hệ thống cảm động mà thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Thật tốt, tuy rằng thuộc tính cuồng hóa EX dẫn tới phong cách của ký chủ thập phần quá mức, nhưng may là còn có thể câu thông.

[ Bản thân Berserker là chức giai háo ma lớn nhất Fate, ngài còn chưa học được cách không chế ma lực, hơn nữa Master của ngài không thể cung cấp ma lực cho ngài, lúc này mới khiến ma lực tiêu hao nhanh.]

Thì ra là thế.

Getou Suguru là Chú Thuật Sư mà không phải Ảo Thuật gia, cho nên không thể cung cấp ma lực cho hắn, mà nếu làm chính hắn bổ sung ma lực…… Chậc, thế giới này căn bản liền không có khái niệm “Ma lực”, hắn lấy điện ở đâu mà bổ sung?

Không, từ từ, trong năm bộ skin của hắn thật ra có một anh linh đặc biệt, nếu là anh linh kia, có lẽ có thể bổ sung lượng điện cho mình......

Ieiri Shouko thuận lợi cùng hai người Utahime Mei Mei gọi điện thoại, sau khi cúp điện thoại, cô ngưng trọng nói: “Utahime - senpai cùng Mei Mei - senpai đều bị thương, trừ cái này ra còn có rất nhiều người thường bị nhốt dưới bãi đỗ xe dưới lòng đất vô pháp chạy thoát.”

Gojo Satoru hỏi: “Tình huống của địch quân chú linh thế nào?”

“Không rõ lắm, nhưng xác thật có chú linh cấp cao tồn tại, ngoài ra còn có rất nhiều chú linh bậc hai bậc ba, đều là bỗng nhiên xuất hiện, đánh các chị ấy một cái trở tay không kịp.”

“Chậc.” Gojo Satoru bĩu môi, nói: “Thật kém, hai người kia.”

Getou Suguru nhíu mày nói: “Các chị ấy không phải người khinh địch, tình trạng tại hiện trường chỉ sợ thật sự phiền toái. Chúng ta tận lực bay nhanh một chút, Utahime - senpai thích cậy mạnh, thương thế của chị ấy khả năng nghiêm trọng hơn so chị ấy nói nhiều.”

Ieiri Shouko cắn điếu thuốc, lo âu nói: “Tớ cũng lo lắng điểm này.”

Mấy đứa nhóc này.... Cảm tình thật tốt.

Tuy rằng còn chưa nhìn thấy “Mei Mei - senpai” cùng “Utahime - senpai”, nhưng Aru có thể cảm nhận rõ ràng sự ràng buộc giữa bọn họ, mấy đứa nhỏ này cùng hai cô gái kia là “Đồng bạn” chân chính.

Bị nhân cách Nightingale ngăn chăn, bộ phận thuộc về "Aru" bị phân ràng buộc này nhẹ nhàng xúc động, hơi chút... Hơi chút hâm mộ.

“Satoru.” Getou Suguru nói: “Nếu tình huống hiện trường quá phiền toái, chúng ta khả năng yêu cầu chia binh làm hai đường. Một đội đi đối phó chú linh, một đội đi chi viện các tiền bối, nhiệm vụ hàng đầu của chúng ta là đem người thường cứu ra an toàn.”

Gojo Satoru nhún vai, “Có thể. Lát nữa tớ đi đối phó chú linh cậu mang theo Shouko đi tìm các tiền bối, tình huống cụ thể cậu tự tùy cơ ứng biến. Đúng rồi, Berserker đâu? Anh ta cũng đi cùng các cậu, bên này có một mình tớ là đủ rồi.”

Lúc này Geto Suguru mới nhớ ra phe mình còn có một đồng đội ẩn thân.

Cậu nói với Aru: " Berserker, anh ở chỗ này sao? Anh có thể trị liệu cho người thường không? Tôi thấy vali của anh chứa rất nhiều băng vải cùng dược phẩm."

Aru trả lời: “Có thể. Tôi là hộ sĩ, cứu tử phù thương chính là chức trách của tôi.”

Hộ sĩ……?

Có hơi ngoài ý muốn, nhưng đúng là một thân phận hoàn toàn hợp tình hợp lý.

Getou Suguru một bên suy đoán thân phận thật sự của Berserker, một bên nói: “Vừa lúc, vậy phiền toái anh phối hợp Shouko trị liệu thương hoạn, cô ấy là bác sĩ.”

Cậu không dám để Berserker đấu tranh anh dũng giúp bọn họ đánh nhau, bãi đỗ xe dưới lòng đất kia nằm dưới một tòa lầu bách hóa, sẽ liên lụy tới người thường, làm không tốt sẽ chôn vùi tất cả mọi người xuống phế tích.

“Đã rõ, Master.”

Mười lăm phút sau, bọn họ thuận lợi tới tòa bách hóa xảy ra chuyện, chú linh phi hành xuyên qua "màn”, bọn họ thấy tòa nhà to lớn đã bị đại quân chú linh hùng hậu chiếm lĩnh.

Ieiri Shouko cảm khái: “…… Sợ hãi các thứ, làm kiểu gì được thế này?”

Gojo Satorudùng Rokugan màu thương lam nhìn qua một lượt, nhanh chóng đưa ra phán đoán: “Là chú linh có năng lực đặc thù, nó đang không ngừng phân thân ra các phân thân cấp thấp để khuếch trương địa bàn, Utahime cùng Mei Mei hẳn là khi chưa hiểu rõ tình huống làm ra chuyện gì kinh động cơ thể mẹ, dẫn tới chú linh nhanh chóng mọc thêm nhiều như vậy.”

Nghe tới xác thật rất khó giải quyết.

Getou Suguru hỏi cậu: “Cơ thể mẹ của chú linh ở đâu?”

Gojo Satoru nheo mắt, “Mái nhà.”

" Ok, chúng ta hành động theo kế hoạch, bên này cứu viện thành công tớ sẽ lập tức đi chi viện cho cậu. Satoru, chú ý đúng mực, không thể đánh sập nhà, đây là sự kiện không cẩn thận có thể lên trang nhất kênh tin tức xã hội trong ngày đấy."

“Đã biết đã biết.”

Gojo Satoru không kiên nhẫn đào đào lỗ tai, thân thể nhẹ nhàng treo trên không, được lực lượng nhìn không thấy đẩy bay lên mái nhà tòa bách hóa.

Getou Suguru quay đầu đối diện với Shouko nói: “Chúng ta cũng đi thôi.”

Aru ở trạng thái linh tử trầm mặc đuổi kịp.

Năm phút sau, bọn họ thuận lợi chạy tới bãi đỗ xe ngầm.

Ầm!!!

Một con chú linh cả người toàn đôi mắt khổng lồ chặn đường đi của họ.

“Ưu —— huệ —— quyên, không —— thể —— sử —— dụng ——”

“Chậc.”

Getou Suguru dừng bước chân, nói: “Bên này giao cho tớ, Shouko, cậu đi trước. Berserker!”

Aru nghe tiếng hiện ra thân hình, hắn lấy súng lục ra, lưu loát dứt khoát mà làm gỏi cấp thấp chú linh xuất hiện trước mặt, Ieiri Shouko "wow" một tiếng, liền yên tâm dưới sự yểm hộ của Aru nhằm về phía góc bãi đỗ xe mà đi.

Trong góc bãi đỗ xe chen chúc mười mấy người, may mà phất trừ chú linh tiến hành vào buổi tối, người bị liên lụy chỉ có nhân viên an ninh của tòa bách hóa và nhân viên công tác bên phía ủy thác phái tới, Mei Mei đỡ cánh tay bị thương, một mình chống đỡ bảo vệ mọi người nơi này.

Thấy các cô tạm thời bình an, Ieiri Shouko thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Utahime senpai! Mei Mei senpai!”

Thấy bọn họ đã đến, nữ Chú Thuật Sư buộc tóc đuôi ngựa tên Mei Mei hơi mỉm cười, hoàn toàn không cảm thấy quẫn bách: “Quá chậm, Shouko.”

Thiếu nữ buộc tóc song đuôi ngựa đang vào tường nghỉ ngơi miễn cưỡng mở to mắt, vươn tay về phía Ieiri Shouko: “Shouko……”

Ieiri Shouko vội vàng tiến lên phía trước, dùng sức nắm lấy tay cô, nói: “Utahime senpai, yên tâm đi, Gojo cùng Getou cũng tới.”

Iori Utahime thất bại nói: “Chị sẽ bị hai tên nhóc kia giễu cợt.”

Ieiri Shouko lập tức dùng phản chuyển thuật thức trị liệu vết thương ở bụng cô, cười an ủi: “Bọn họ dám giễu cợt chị, em sẽ đi tìm Yaga sensei tố cáo bọn họ.”

Iori Utahime cười khúc khích, lại không cẩn thận liên lụy đến miệng vết thương, hít ngược một hơi sâu.

Mei Mei tay cầm chú cụ, nhìn anh linh một thân quân trang màu đỏ, nhướng mày hỏi: " Vị này là ——?”

Aru bị thiên sứ áo trắng bám vào người nhìn Ieiri Shouko cùng Utahime hỗ động, lại nhìn một đám người thường co rúm lại ở trong góc tường, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương.

Hộ sĩ Berserker không khỏi lộ ra thần sắc trách trời thương dân.

Hắn lấy từ trong vali của mình ra một cuộn băng vải, dùng sức kéo thẳng ra, trầm giọng nói: " Tôi cần làm một chút gì đó."

Mei Mei: “……?”

Đại khái là bởi vì trực giác phái nữ, cô bất động thanh sắc chắn phía trước nhóm người thường.

Vừa lúc có một con chú linh cả người đỏ bừng không biết sống chết nhào hướng Aru, Aru trở tay dùng băng vải thít chặt cổ chú linh, nhíu mày nói: “Không ổn, mày phát sốt.”

Chỉ thấy anh linh mặc quân trang dùng sức một cái, trực tiếp vặn gãy cổ chú linh, răng rắc một tiếng, chú linh đăng xuất khỏi Trái Đất.

Aru ôn nhu nói: “Không sai, chính là như vậy, xin hãy nghỉ ngơi thật tốt.”

Mei Mei: “……”

Cô nắm chặt chú cụ.

Anh linh hồng y bạch ủng lại một lần nữa nhìn về phía một đám thương hoạn phía sau cô, trầm giọng nói: “Nếu tôi đã đến đây, xin ngài hãy yên tâm. Tôi sẽ cứu vớt tất cả sinh mệnh —— chẳng sợ phải đoạt đi tính mạng của họ, tôi cũng không chối từ!”

Mei Mei lập tức cảnh giác lên tiếng: “Shouko! Người này có phải không được bình thường không?!”

Ieiri Shouko bỗng nhiên quay đầu lại, hơi hơi sửng sốt, cô khϊếp sợ nói: “Từ từ, Berserker, không thể tiêu diệt người bệnh, dừng tay!”

“Thỉnh không cần khách khí, tiểu thư Ieiri, cứu tử phù thương vốn chính là chức trách của hộ sĩ —— tiêu diệt đau xót, hiện tại bắt đầu!!!”