Chương 15

Không có gì bất ngờ xảy ra khi bọn họ bị Yaga Masamichi nghe tin mà tới thóa mạ một trận.

“Nơi này là bệnh viện! Bệnh viện! Bệnh viện! Bệnh viện!!!”

Yaga-sensei tức giận đến gương mặt đỏ bừng, trán nổi gân xanh: " Không được lớn tiếng ầm ĩ ở bệnh viện, không được phá hư đồ dùng của bệnh viện, đây là thường thức học sinh tiểu học đều biết, là thường thức hiểu không!!!"

Gojo Satoru: “……”

Getou Suguru: “……”

Ra vây xem Ieiri Shouko: “……”

Aru giơ tay, ăn ngay nói thật: “ Thầy, hiện tại người ầm ĩ nhất là thầy.”

“ Em còn dám tranh luận!” Yaga Masamichi cao huyết áp: “ Em! Aru! Lần này cũng viết bản kiểm điểm 5000 chữ cho thầy! Nghe thấy không!”

Aru trầm mặc trong chớp mắt, vẻ mặt trấn định nói: “I don"t understand Japanese.”

Sau yên lặng quỷ dị, ba đứa cao trung sinh cùng nhau bộc phát tiếng cười kinh thiên động địa.

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ——”

Yaga Masamichi: “……”

Thầy mặt vô biểu tình kéo ống tay áo lên.

Gojo Satoru cùng Getou Suguru thấy tình thế không ổn, nhanh chóng mang Aru lui lại, vèo vèo vèo mà lẻn đến trước cửa thang máy tính toán bỏ trốn mất dạng.

“ Đứng lại cho thầy!!!”

Nhóm cao trung sinh lập tức đẩy Phụ trợ giám sát đang tránh ở một bên run bần bật ra làm bia ngắm: " Oota - san! Giúp chúng em ngăn thầy lại! Đây là thỉnh cầu duy nhất cả cuộc đời chúng em!"

Phụ trợ giám sát: “……”

Phụ trợ giám sát mơ màng hồ đồ bị đẩy ra ôm chặt Yaga Masamichi đang đuổi theo, khuyên: " Yaga - sensei! Yaga - sensei! Nghe nói đêm nay chú oán khả năng sẽ tập kích nơi này, chúng ta có phải hẳn là nên thông báo cho các Chú Thuật Sư khác đi tị nạn trước?"

Yaga Masamichi nghe thấy những lời này, tức khắc bình tĩnh rất nhiều.

Thầy thở hổn hển bình tĩnh lại: " Cậu nói đúng, chính sự quan trọng. Trước sắp xếp cho Chú Thuật Sư khác chuyển viện đã, chuyện khác để sau rồi nói."

Ieiri Shouko đi tới, trấn định nói: " Thầy, em vừa đi các phòng bệnh khác nhìn một lần, có thể dùng phản chuyển thuật thức trị liệu đều đã trị qua, hiện tại bọn họ có thể xuất viện."

Yaga Masamichi vui mừng nói: “ Vẫn là em khiến thầy bớt lo.”

Ieiri Shouko nhẹ nhàng cười cười: " Ba tên kia một đứa còn biết gây chuyện hơn một đứa, nếu cứ để mặc kệ, không đợi chú oán đến thì bệnh viện đã có thể xây lại được rồi, không bằng thầy tìm cho họ chút chuyện để làm."

Yaga Masamichi: “……”

“ Cũng đúng.” Thầy xoa xoa giữa mày, “Shouko, lát em gọi điện thoại cho tụi nó đi.”

……

Nơi này là tầng lầu chuyên môn xây dựng vì Cao chuyên chú thuật Tokyo, nhưng mà sau khi Ieiri Shouko xuất hiện, người bị trọng thương sẽ trực tiếp đưa đến cao chuyên giao cho Ieiri Shouko trị liệu, ngày thường bệnh viện trở lên thập phần vắng vẻ, thẳng tới gần đây bước vào thời kỳ mùa hạ bùng phát, tầng cao nhất bệnh viện mới lần nữa náo nhiệt lên.

Hai đứa cao trung sinh cùng một anh linh ngồi xổm ở ghế dài trước cửa bệnh viện, mua mấy món Taiyaki, lẩu Oden, Daifuku linh tinh...... để ăn vặt.

Bọn họ vừa ăn vừa chia sẻ tình báo mới thu được.

Getou Suguru nói: “ Nơi ở của tiểu thư Nishina cách đây rất gần, các cậu đoán xem, tớ thấy gì trong nhà cô ấy?”

Gojo Satoru nhướng mày: “ Không có khả năng là thấy Kayako đi?”

“Không sai biệt lắm.”

Getou Suguru nói:

" Tớ thấy cả nhà đầy mèo đen, rất nhiều rất nhiều mèo đen. Sau khi bị tớ nhìn thấy, đám mèo đó tất cả chạy xuống gầm giường, sau đó biến mất. Tiểu thư Nishina sở dĩ bị nguyền rủa ăn mòn đến nỗi sắp chết, chính là bởi vì đám mèo đen trong phòng đó, sớm chiều ở chung nhiều ngày như thế, cô ấy còn sống là do mạng lớn."

Chú Thuật Sư có kháng tính nhất định với nguyền rủa của chú linh, nhưng người thường thì không có, dính nhiều mà không có người trị liệu hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

“Đây là ảnh chụp tớ tìm được. Hẳn là một nhà Saeki Kayako.”

Aru ăn mấy cái cá viên, ngó đầu qua thăm dò nhìn ảnh chụp.

Một nhà ba người trong ảnh không khí hòa thuận, đúng là gia đình trong hồi ức của Saeki Toshio, kể cả bối cảnh nhà cũng là căn nhà ở Nerima-ku, chỉ là ngăn lắp tươi đẹp hơn bây giờ nhiều, hẳn là ảnh chụp trước khi bi kịch phát sinh.

Cậu hỏi: “ Master, mèo đen mà cậu thấy có hình dạng thế nào?”

Getou Suguru nghĩ nghĩ, giơ tay lên ước chừng khoảng cách: " Lớn tầm này, giống mèo hoang thường thấy trên đường, màu đen thuần, rất gầy, xương cốt trên lưng đều trơ ra. Tuy chỉ vội vàng nhìn thoáng qua, nhưng tớ cảm thấy những con mèo đen đó đều là cùng một con chú linh, hơi thở giống nhau."

Aru khẳng định nói: “ Master, kia nhất định là mèo đen của Saeki Toshio.”

“Toshio?” Getou Suguru lập tức nhớ ra Toshio là ai, cậu như suy tư gì nói: “ Trên tư liệu đích xác cơ nói nhà bọn họ 5 năm trước có nuôi một con mèo đen, nhưng mà —— sao cậu khẳng định như vậy?”

“ Bởi vì cậu ấy vừa mới tới đi tìm tớ.”

“ Cậu ấy?”

“ Saeki Toshio, chính là đứa nhỏ trong bức ảnh này.”

“……” Getou Suguru kinh ngạc chớp chớp mắt, sau đó có hơi hâm mộ nói: “ Cậu thành công bị chú oán nguyền rủa?”

Aru: “……”

Đây là cậu trai cao trung sinh khẩn trương cảm bằng 0 sao? Nghe thấy đồng bạn mình bị chú oán tìm tới cửa, hai cái DK phản ứng hoàn toàn là hâm mộ mà không phải lo lắng.

Aru gật đầu: " Ừ, chú oán tới tìm tớ là Toshio, tớ thấy trong trí nhớ của cậu bé con mèo đen mà cậu nói tới."

Cậu cũng áng chừng kích cỡ:

“ Lớn như này, gầy trơ cả xương, thoạt nhìn giống mèo zombie trong phim điện ảnh.”

Đại khái do hình dung mèo zombie quá chuẩn, Getou Suguru giơ tay cùng cậu đập một cái: " Tớ tin rằng con mèo mà chúng ta nhìn thấy là cùng một con."

Vì thế Aru đem tất cả những chuyện lớn nhỏ mình nhìn thấy trong hồi ức nói qua một lần. Bao gồm việc Toshio đánh gãy hiện trường cha hành hạ mẹ tới chết, trong cơn giận dữ cha đã ném chết mèo đen của Toshio, lại nhốt Toshio vào tủ âm tường cho tới khi cậu chết đói, ký ức cuối cùng, Saeki Toshio còn chứng kiến cảnh mẹ hóa thành chú linh.

Getou Suguru nghe xong, biểu tình không khỏi trở nên thập phần phức tạp.

" Phải rồi, Suguru, cậu ta còn bảo Aru chạy mau, nói "bà ấy sắp tới." Gojo Satoru quơ quơ ngón tay, có chút chờ mong nói: " Cái từ "bà ấy" này, khẳng định chính là chỉ Kayako, Kayako sắp tới rồi."

“…… Cậu nói đúng. Hiện tại những người bước vào nhà hơn nữa còn sống tổng cộng chỉ có sáu người, Nishina Rika, bốn đứa nữ sinh cao trung còn có Aru, cả sáu người này đều tề tụ ở bệnh viện, chú oán còn không ra tay liền không còn gì để nói."

Nhưng mà……

Getou Suguru trầm tư nói: “ Hiện tại tớ còn một cái nghi vấn. Theo lý mà nói, Kayako cùng Toshio hẳn là nhất thể, nhưng vì sao Toshio còn nhắc nhở chúng ta cẩn thận Kayako? Hành động như vậy đối với Kayako mà nói không thể nghi ngờ là một loại phản bội.”

Gojo Satoru vuốt cằm nói: “ Có lẽ —— là cậu ta vẫn còn lưu lại tàn hồn.”

Tàn hồn?

Aru có điểm kinh ngạc nói: “ Cậu nói Saeki Toshio còn lưu lại linh hồn, mà không phải chỉ còn lại là một đoàn mặt trái cảm xúc?”

“ Đúng vậy.”

Gojo Satoru xuất thân nhà Gojo thuộc Ngự Tam gia Chú Thuật giới, hiểu biết ở phương diện này nhiều hơn bọn họ một chút.

" Trong tình huống chưa hoàn toàn chết đi đã bị nguyền rủa, tàn hồn bị nguyền rủa sẽ bị trói chặt lại, không thể thành Phật, không thể luân hồi."

Nếu cậu đoán không sai, Toshio hơn nửa là bị mẹ oán hận nguyền rủa, ở tình huống bản thân không tình nguyện không thể không đi theo chủ thể chú oán —— Kayako đi tàn sát sinh mệnh người vô tội.

Getou Suguru nhíu mày nói: " Nếu thật sự là như vậy, đứa bé tên Toshio này....."

Aru rũ đôi mắt xuống, tâm tình thập phần phức tạp.

“ Aru, cậu muốn siêu độ Saeki Toshio sao?”

Thiếu niên tóc vàng mắt xanh sửng sốt, giương mắt nhìn về phía Gojo Satoru.

Gojo Satoru cũng nhìn cậu, đôi mắt màu thương lam sau lớp kính râm trong suốt đến hờ hững, rồi lại mang tới cho người ta cảm giác an tâm kỳ lạ, phảng phất như được không trung nhìn chăm chú, bao dung.

Cậu đương nhiên nói: “ Nếu cậu muốn làm như vậy, chúng ta liền đi làm.”

Getou Suguru ngồi bên cạnh chớp chớp mắt, hậu tri hậu giác lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.

Khó trách Aru luôn không có hứng thú làm việc lại đối Saeki Toshio phá lệ để ý, thì ra là đang đồng tình đứa nhỏ kia sao?

…… Ngoài ý liệu, nhưng hợp tình hợp lý.

Bản thể của Aru là bệnh nhân mắc chứng nhân cách phân liệt, trước khi mắc bệnh nhất định cậu đã phải chịu rất nhiều đau khổ, nhân cách "vũ trụ đại kiếm sĩ" hiện tại sinh ra đồng tình đối với Saeki Toshio, có phải nghĩa là chủ nhân cách của Aru cũng có quá khứ tương đồng? Hoặc là nói, như cậu cùng Gojo Satoru lén thảo luận, Aru hiện tại kỳ thật mới là chủ nhân cách?

Getou Suguru thở dài: " Nếu là như vậy, chúng ta liền cùng nhau trợ giúp Toshio đi."

“……”

Aru quay đầu nhìn về phía cậu.

Getou Suguru ôn hòa nói: " Chú Thuật Sư cũng tốt, anh linh cũng tốt, vận mệnh giao cho chúng ta lực lượng cường đại, chính vì để chúng ta trợ giúp càng nhiều người. Aru, tuy rằng không biết có thể thành công hay không, nhưng chúng ta có thể cùng nhau làm thử. Chúng ta là đồng bạn mà."

Đồng bạn……

Đồng bạn.

Aru chớp chớp mắt, thấp giọng cảm khái nói: " Master, cậu thật thích hợp làm một kiểu nhân vật."

“…… Hả?”

" Chính là nhân vật kiểu này nè, nhân vật mỗi lần lên sàn đều làm người hướng đạo linh hồn cho nhân vật chính, chỉ dẫn phương hướng chính xác cho nhân vật chính, khi vai chính trưởng thành tới 80% thì đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, làm vai chinh bạo sead thoát thai hoán cốt á."

Getou Suguru: “……”

Aru ôm chặt bả vai Getou Suguru, dùng sức lay động: " Master, cậu không thể chết được! Cậu nhất định phải tồn tại chứng kiến tớ trưởng thành! Cậu nhất định phải sống lâu trăm tuổi!!!"

Getou Suguru bị cậu lắc tới muốn phun: " Ặc ặc, dừng một chút, tớ không muốn làm nhân vật kiểu này, nghe thực sự rất ngoo...... Hơn nữa cậu xác định cậu là vai chính sao?!"

“ Đương nhiên.” Aru tin tưởng nói: “ Tớ chính là nhân vật chính đến từ vũ trụ thần bí, điều này sẽ không thay đổi.”

Gojo Satoru bình luận: " Chỉ có cây hề tinh mới có thể coi mình là vai chính đi?"

Getou Suguru cũng đang muốn mở miệng phun tào, di động cậu bỗng nhiên vang lên, cậu ấn nút tiếp điện thoại: “ Shouko?…… Gọi tớ cùng Satoru đi tìm người phụ trách bệnh viện nói chuyện?…… Cũng đúng. Vậy Aru thì sao? Ok, ok, tớ đã biết.”

Cậu cúp điện thoại, nói với Gojo Satoru: " Satoru, chúng ta lập tức đi tìm viện trưởng bệnh viện."

Cậu lại quay đầu nói với Aru: “ Aru, Yaga - sensei gọi cậu trở về phòng bệnh ——”

Aru không muốn viết bản kiểm điểm lập tức đứng lên chuồn lẹ: " I don"t understand Japanese!”

Getou Suguru: “…… Ăn cơm trưa.”

Aru phanh gấp một cái.

Getou Suguru mặt vô biểu tình nói: “ Thầy ấy nói thầy gọi sushi.”

Aru xoay người chạy vào bệnh viện.

Nhìn bóng dáng anh linh chạy về bệnh viện, Gojo Satoru nghiêng đầu, bình tĩnh hỏi: " Cho nên, chờ chúng ta trở về liền không còn phần của chúng ta, đúng không?"

“…… Có thể để lại cho chúng ta hai hộp nước chấm là tốt rồi.”