Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Công Viên Tình Yêu

Chương 81

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Anh đương nhiên biết đời thực là đời thực.” Tiếng gõ bàn phím dừng lại, Đường Kí Minh đột nhiên hỏi: “Hứa Vị Trần, máy tính cũ trong phòng em còn mở được không?”

“Để làm gì?”

“Mở thử xem.”

Hứa Vị Trần cảm thấy y luôn giả thần giả quỷ cố làm ra vẻ bí ẩn, nói năng nửa vời, vậy nhưng vẫn tìm chiếc laptop dùng hồi cấp ba ra, cắm điện, thử khởi động máy.

Màn hình nền chậm rãi hiện lên, hắn nói với Đường Kí Minh: “Được.”

“Làm cho em một đồ chơi nhỏ,” Đường Kí Minh gửi cho hắn một địa chỉ web, “Mở ra xem đi.”

Hứa Vị Trần nhập địa chỉ web đơn giản vào, phát hiện là một webgame pixel nền đen, game tên là 《 Đêm khiêu vũ 》, âm nhạc theo phong cách điện tử 8Bit, nghe có vẻ ngố ngố.

Hứa Vị Trần nhập tên người chơi, bấm enter, trò chơi lập tức đến một sàn nhảy, trông hơi giống với sân vận động ở trường cấp ba của họ, nhưng không giống hoàn toàn.

Ngoại trừ người chơi Hứa Vị Trần mặc lễ phục trắng ra thì tất cả các cô gái đều mặc váy hồng phấn, còn các chàng trai đều mặc vest đen, mỗi người đều viết tên, đèn pha lê trên trần nhà giống như mặt trời.

Chẳng được mấy giây, game cho thấy lại người chơi khác vào, nhân vật pixel mới trong bộ vest đen, trên áo viết “Đường Kí Minh”, cứ đi thẳng về trước, trên đầu xuất hiện một hộp thoại: “Chào mừng bạn nhảy của tôi, Hứa Vị Trần.”

Tất cả nhân vật pixel đều vỗ tay.

Hứa Vị Trần nhấn phím W, di chuyển nhân vật của mình bước lên, đến khi còn cách nhau một khoảng cách nhỏ, nhân vật pixel bị hút lại với nhau như hai thỏi nam châm, tay nắm chặt nhau, bắt đầu khiêu vũ theo bài hát mà họ chưa nhảy xong.

Nhảy tới nhảy lui, hai nhân vật pixel ở trung tâm bắt đầu xoay tròn, dân chúng xung quanh lại bắt đầu vỗ tay, Hứa Vị Trần không khỏi bật cười, đột nhiên nghe thấy có người gõ cửa rất nhẹ.

Hắn tưởng là mẹ, giật mình thon thót, bước đến mở cửa, người đứng ngoài cửa là Đường Kí Minh cách không lâu đang gõ bàn phím điện thoại.

Hứa Vị Trần ngớ người: “Sao anh vào được?” Sau đó kéo y: “Mau vào đi, đừng để mẹ em phát hiện.”

“Anh nhờ dì mở cửa giúp,” Đường Kí Minh bị hắn kéo vào phòng, cười với hắn, “Dì qua nhà anh rồi, Hứa Vị Trần, không phải chuyện nào anh cũng làm âm thầm, được chưa?”

Hứa Vị Trần nhìn ánh mắt Đường Kí Minh, đột nhiên có linh cảm và ngờ ngợ, gò má và tay hắn nóng lên, hắn mở to mắt, mím môi, trông thấy Đường Kí Minh lấy ra một chiếc hộp nhung đen.

“Hứa Vị Trần, anh yêu em.” Đường Kí Minh hôn lên môi Hứa Vị Trần, hỏi một cách trân trọng: “Em có bằng lòng ở bên anh mãi mãi không?”

Nghĩ kỹ thì, giờ đây Đường Kí Minh giải quyết chuyện giữa hai người gấp rút như gấp đôi tốc độ, như thể vì những tiếc nuối trước đó nên y không muốn bỏ lỡ bất kỳ giây phút nào nữa. Hứa Vị Trần không lên tiếng ngay lập tức, liền nhìn thấy vẻ nghiêm túc trong mắt Đường Kí Minh.

Vậy nên, tuy thật sự rất nhanh nhưng có vẻ Đường Kí Minh đã chuẩn bị kỹ càng, không hề lười biếng, Hứa Vị Trần không soi ra lỗi của y và cũng không muốn soi, điều duy nhất hắn có thể làm là đồng ý.
« Chương TrướcChương Tiếp »