- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- HE
- Công Viên Tình Yêu
- Chương 15
Công Viên Tình Yêu
Chương 15
Hứa Vị Trần liếc nhìn y rồi nói tiếp: "Cậu chịu làm bạn nhảy của tớ không? Tớ có thể đón cậu bằng xe limousine, sau đó đưa cậu về nhà, tớ sẽ hết sức ga lăng, đảm bảo sẽ không thô lỗ với cậu."
Vu Mộng Nguyệt cười: "Được."
"Cảm ơn cậu nhé." Hứa Vị Trần nói với sự chân thành, "Mẹ tớ phiền tớ cả tháng trời đó."
"Không có gì, thì vốn là cũng chẳng có ai mời tớ mà. Bạn nam tớ mời cũng từ chối tớ nốt."
"Đó là thiệt thòi của cậu ta." Hứa Vị Trần nói, "Đến lúc đó chúng ta bảo tài xế chạy xe đến cổng nhà thi đấu luôn."
Vu Mộng Nguyệt cười to.
Cúp máy, Đường Kí Minh bình luận: "Hứa Vị Trần, cậu muốn có bạn nhảy, không phải còn dễ hơn uống nước sao? Sao lại giận chứ."
Y đâu có biết bí mật của Hứa Vị Trần, đương nhiên nghĩ đơn giản, mà nói cũng đơn giản rồi.
Mặt Hứa Vị Trần đanh lại, phớt lờ y mà rời khỏi bếp.
Vào đêm prom, lối vào nhà thi đấu chật kín ô tô và học sinh tham gia prom. Tiếng nhạc từ sân bóng rổ truyền ra làm lay động cây cối trong khuôn viên trường.
Vu Mộng Nguyệt mặc một chiếc váy trắng, Hứa Vị Trần thấy cô rất xinh, nắm tay cô bước vào trong prom được cải tạo từ sân bóng rổ, rất nhiều người dõi mắt theo họ.
Hứa Vị Trần hy vọng chàng trai Vu Mộng Nguyệt thích cũng sẽ chú ý đến cô và sáng mắt nhận ra mình đã bỏ lỡ điều gì, lấp đầy đêm vô nghĩa này bằng chút ít giá trị báo thù cho bản thân.
Đương nhiên, nhân vật chính của prom chắc vẫn là Đường Kí Minh và Lindsay.
Stylist do Lâm Nhã Quân thuê đã tạo mẫu cho Đường Kí Minh trông như ngôi sao điện ảnh, âu phục đen, sơ mi trắng, kiểu tóc tinh xảo. Giữa sàn khiêu vũ tối đến mức Hứa Vị Trần va vào rất nhiều lần người, trên đầu của Đường Kí Minh và Lindsay như có ánh đèn sân khấu, xứng đôi hệt như nhân vật chính trong phim.
Hứa Vị Trần và Vu Mộng Nguyệt nhảy vài điệu mà cứ chạm mặt Đường Kí Minh mãi, Hứa Vị Trần cảm thấy y làm lố, rất bực bội nên cố tình không nhìn y, nhảy một lúc thì viện cớ mệt rồi cùng Vu Mộng Nguyệt đi vào khu nghỉ ngơi.
Nghỉ ngơi một lát, một cậu trai đến mời Vu Mộng Nguyệt. Vu Mộng Nguyệt có vẻ động lòng chút đỉnh, Hứa Vị Trần giục cô đồng ý với cậu ta, sau đó họ trở lại sàn khiêu vũ.
Hứa Vị Trần ở một mình trong góc một lát, đột nhiên thấy Norton – cậu trai từng lên topic vì mời Đường Kí Minh, đang khoác vai một chàng trai khiêu vũ.
Norton mặc âu phục lụa màu đỏ tươi, nhắm mắt đong đưa người thưởng thức âm nhạc, cậu ta tự do và vui vẻ đến thế.
Hứa Vị Trần ngơ ngác nhìn một hồi rồi bắt đầu trở nên bồn chồn, bạn học thân thiết xung quanh càng làm nổi bật sự ngột ngạt của hắn, vì vậy hắn rời khỏi sân bóng rổ trong nhà, đi vào hành lang để hít thở không khí.
Hành lang trống trải bật vài ngọn đèn, tựa như một thế giới khác hẳn với prom sôi động.
Hắn bước về phía trước, đến bên một ô cửa sổ ở hành lang, lơ đãng nhìn bụi cây được chiếu sáng bởi đèn đường bên ngoài. Tiếng nhạc khiêu vũ từ xa vọng lại, hết thảy tình yêu ngây thơ tuổi trẻ dường như không liên quan gì đến Hứa Vị Trần.
Nếu cha còn sống, liệu ông có chập nhận sự khác biệt của hắn không, Hứa Vị Trần u sầu đưa ra giả thiết, hắn sẽ thuyết phục mẹ bằng cách nào đây?
Lúc này Hứa Vị Trần nghe thấy có người gọi mình, quay đầu lại thì thấy Đường Kí Minh.
"Sao lại ở đây một mình?" Có lẽ vì nóng nên Đường Kí Minh đã cởϊ áσ vest, khoác trên khuỷu tay, khách sáo nói chuyện với Hứa Vị Trần. Y đứng ngược sáng, vai và tóc phát ra vầng sáng nhạt.
Hứa Vị Trần không muốn trả lời, hỏi lại: "Vậy anh ra đây làm gì?"
"Váy Lindsay bị dính coca, vào toilet xử lý rồi." Đường Kí Minh giải thích, "Tôi ra ngoài cùng cậu ấy."
"Thế thì anh chu đáo thật." Hứa Vị Trần châm chọc.
Đường Kí Minh vẫn không giận, dừng một chút rồi lại hỏi: "Sao cậu lại ra ngoài một mình?"
Hứa Vị Trần nhìn hắn, vừa không muốn cãi nhau lại bất mãn Đường Kí Minh rõ ràng không quan tâm đáp án nhưng vẫn muốn hỏi, chẳng hề nổi giận nói với y: "Anh thật sự quan tâm à? Nếu chỉ hỏi vậy thôi thì cứ về mà đợi bạn nhảy xinh đẹp của anh đi."
Đường Kí Minh lại gần hắn thêm một bước, dường như đang suy nghĩ, sau đó bình tĩnh nói: "Tôi nói tôi quan tâm nhưng cậu sẽ không tin, không phải à?"
"Bởi vì nếu tôi là anh thì sẽ không quan tâm tôi." Hứa Vị Trần nói với vẻ hơi tủi thân, hơi nghiêng mặt nhìn về hướng prom đằng xa.
"Cậu xem đó, là cậu đoán trước lập trường của tôi nhé." Đường Kí Minh dừng lại rồi nói thẳng, "Ít nhất tôi không muốn có gì không thoải mái với cậu." Đây là thừa nhận rằng y không thực sự quan tâm đến vậy.
Lạ thật, Hứa Vị Trần không tức giận vì điều này, có lẽ trong lòng hắn sớm đã chấp nhận chuyện này, hắn lại nhìn Đường Kí Minh, muốn tìm kiếm đôi mắt của y, nhưng hắn nhìn không rõ, chỉ có thể hơi mù mờ nhìn về phía trước.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- HE
- Công Viên Tình Yêu
- Chương 15