Chương 61

Cách ăn Tết càng ngày càng gần, các đoàn phim lớn nên nghỉ thì nghỉ, gameshow cũng đều là đã quay sẵn hết các chương trình, chúng nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm cũng đều ở trong trạng thái nghỉ ngơi.

Nghệ sĩ của công ty khác nghỉ đều về nhà, chúng nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm thì vừa nghỉ liền ở trong công ty, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, vậy thì mở phát sóng trực tiếp đi. Bắt đầu từ 23 tháng chạp mãi cho đến mùng bảy tết, thuận tiện phổ cập khoa học về tập tục truyền thống cho những người trẻ tuổi ăn tết cũng y như ngày thường hiện nay một chút, cũng tăng thêm một ít tín ngưỡng cho chúng thần tiên không xuống dưới được.

Vì lần phát sóng trực tiếp này, Lý Tiểu Tiểu làm trailer trước, còn tốn chút tiền mua quảng cáo, tận khả năng làm tuyên truyền cho hoạt động “Công ty giải trí Tiên Phàm phát sóng trực tiếp về phong tục ăn tết”.

Chúng fan của giải trí Tiên Phàm cao hứng phấn chấn mà bắt đầu chuyển tiếp, có thể nhìn thấy được tất cả nghệ sĩ cộng thêm hai ông bác của công ty giải trí Tiên Phàm trong một lần phát sóng trực tiếp, cái này đối với fan Tiên Phàm mà nói chính là ăn tết á!

Trong phong tục ăn tết truyền thống của Hoa quốc, bắt đầu từ cúng Táo quân vào 23, tết Âm lịch liền mở màn ra. Trong dòng sông dài lịch sử, nhà nhà bất kể là hoàng thất hay là nhà người nghèo khổ, đều có tập tục cúng Táo quân, mà lúc này vị của Tết phai nhạt, trong lòng người trẻ tuổi, tết Âm lịch chỉ là thời gian nghỉ ngơi, căn bản là không có khái niệm tập tục. Hiện giờ cũng chỉ một vài nhà ở nông thôn là vẫn còn tuần hoàn theo thói quen cũ đi cúng Táo quân, trong thành thị rất ít có người làm vậy.

Tuy giờ ông Táo vẫn còn hương khói, nhưng mà làm thần tiên từng được toàn dân tế bái, ông Táo cũng không cam lòng bị lãng quên. Ông biết fan của công ty giải trí Tiên Phàm nhiều, hơn nữa đa số là người trẻ tuổi, cho nên tính kể một vài câu chuyện truyền thuyết về Táo quân trong phát sóng trực tiếp, thuận tiện phát sóng trực tiếp về quá trình cúng ông táo cho mọi người.

Phát sóng trực tiếp bắt đầu vào đúng 3 giờ chiều, lúc phát sóng trực tiếp tự động ghi chép lại, sau khi kết thúc thì các fan không có kịp xem cũng có thể xem lại.

Lần phát sóng trực tiếp trước đó cách hiện tại đã 1 tháng, chúng fan nhìn các ông bác quen thuộc vừa kích động í ới hú lên vừa kháng nghị ông Táo đã không buôn bán lâu lắm rồi trong khu bình luận, bọn họ muốn xem ông Táo nấu cơm, còn muốn để ông Táo cho mọi người rút thưởng.

Ông Táo vừa xem bình luận vừa nói: “Hôm nay tất nhiên là có phần thưởng, không chỉ hôm nay mới có, mấy ngày phát sóng trực tiếp về tập tục Tết Âm lịch này, mỗi ngày đều có phần thưởng dâng tặng, hơn nữa, lần này phần thưởng được đưa ra hơi bị nhiều.”

Vừa nghe nói mỗi ngày đều sẽ rút thưởng, dù là phi tù* cũng vui vẻ đến thẳng thừng vỗ tay, vạn nhất phi phi lại đột nhiên biến Âu hoàng thì sao, cái vụ vận khí này ai cũng không nói chắc được.

*: phi tù này (theo mình tra trên baidu, đương nhiên là hiểu qua gg dịch) là tù trưởng châu phi, các bạn cũng biết bên đó (thậm chí là bên mình), khi xui xẻo thì hay nói là mình đen quá, mà các bạn bên phi châu thì… hiểu mà, nên khi họ nói mình là phi tù nghĩa là nói bản thân mình quá đen đủi. Đây là một thuật ngữ trực tuyến ở bên đó, phái sinh từ những trò chơi trực tuyến cái loại mà có rút thẻ, ai mà xui xẻo cực điểm (rút phải thẻ cực xấu) thì được gọi là phi trưởng, người tàm tạm hơn thì họ tự nhận là phi phi hoặc phi tần vì họ còn có một cách gọi cho những người cực may mắn là Âu hoàng.

Chúng fan đã mấy tháng không nhìn thấy nhà bếp của công ty giải trí Tiên Phàm rồi, lần này phát hiện, thế mà lại biến dạng. Có lẽ là bởi vì mùa đông, chúng nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm không cách nào ngồi dưới tàng cây, hoa viên, trong đình hóng mát để ăn cơm, mười mấy người đều chen chúc vào trong phòng.

Cái đám này đều không phải chủ nhân chịu ấm ức, ông Táo dứt khoát đả thông phòng bếp cùng căn phòng kế bên, ở giữa để lại một cánh cửa. Cái phòng bên này làm nhà bếp, một mặt dựa vào tường là 3 cái lò đất, trên đó có 3 cái nồi to. Bên cạnh nồi là bàn thờ Táo quân. Chính giữa bày một bức tranh Táo quân, nhìn kỹ thì mặt mày còn có chút giống với ông Táo.

Vị trí dựa vào tường còn lại bên kia thì lại là bếp gas giống như sau bếp của nhà hàng, cũng là ba cái nồi, vị trí đối diện cửa là bàn xử lý đồ ăn dài cỡ 3m, một bên của bàn xử lý đồ ăn là một cái tủ lạnh to lớn, cạnh đó là lò chưng cùng lò nướng, cạnh đó nữa thì lại bày một cái giá, trên đó bày biện nguyên liệu nấu ăn đã làm sạch sẽ, cái bên còn lại là lò nướng dùng gạch cùng bùn đắp lên, dùng để nướng đùi dê, vịt nướng thậm chí là nướng bít tết cũng không có vấn đề.

Toàn bộ phòng bếp tổng kết lại chính là trung tây kết hợp, kết hợp giữa hiện đại và quê mùa, đồ đạc tuy rất nhiều, nhưng ông Táo lại dọn dẹp cho phối nhau mười phần, không có một tia đột ngột nào.

Đẩy cửa cách vách ra đó là nhà ăn.

Nhà ăn vẫn là phong cách Hoa Hạ cổ điển mà công ty giải trí Tiên Phàm thích nhất như cũ, cạnh cửa sổ có sập, bốn phía có ghế dựa, ở giữa có một cái bàn nguyên dạng to lớn, có thể chứa được ít nhất là 20 người dùng cơm, phỏng chừng ông Táo đã suy xét rõ ràng tới nghệ sĩ cùng nhân viên đến sau rồi.

Phòng bếp này và nhà ăn này đều là được dọn dẹp trong một đêm, dù sao thì Lý Tiểu Tiểu biết thân phận bọn họ hết rồi, ông Táo một chút cũng không che đậy, ngay cả cái bàn ăn đủ cho 20 người xài kia cũng là một tấm gỗ hoàn chỉnh, nếu không phải thần tiên thì phỏng chừng thiệt không tìm thấy khúc gỗ nào hoàn chỉnh như vầy, cũng sẽ không cho cái bàn lớn như vầy đi vào được.

Lần phát sóng trực tiếp này, cái mà Lý Tiểu Tiểu xài là di động thêm máy ảnh DSL, cố định máy ảnh DSL trên giá ba chân để quay toàn cảnh, trong tay cô xài di dộng, Ngụy Giai Ý phụ trách cắt màn ảnh.

Lý Tiểu Tiểu cầm lấy di động đi thẳng đến bếp lò, chỉ thấy trên bếp lò đang ninh một cái bình thật to, Lý Tiểu Tiểu đi thẳng tới, đứng bên bếp lò dùng sức mà hít cái mũi, một bộ dáng thèm nhỏ dãi, chúng fan cách màn hình phảng phất cũng nghe thấy mùi.

“Phật nhảy tường, đã ninh với lửa nhỏ 2 ngày, chờ tới bữa tối là có thể ăn.” Ngó ngó bộ dáng Lý Tiểu Tiểu dùng sức nuốt nước miếng, ông Táo bừng tỉnh đại ngộ: “Có phải con đói bụng hay không? Giờ muốn ăn gì nào?”

Lý Tiểu Tiểu nuốt nước miếng, có vẻ uyển chuyển mà nói: “Cái gì cũng được, tốt nhất là tới chút thịt lót lót, vậy thì tối con có thể nhai kỹ nuốt chậm ăn càng nhiều chút.”

Ông Táo cẩn thận mà đánh giá Lý Tiểu Tiểu một chốc, gắp một miếng bít tết tomahawk từ trong lò nướng ra, vừa đặt vào dĩa vừa nói lời thấm thía: “Cô chủ nhỏ à, ông cảm thấy con mượt mà hơn chút so với lúc mới tới đó rồi, nhìn ra được là tăng lên ít nhất 2 cân hỉ.”

“Mới 2 cân, không tính là nhiều!” Lý Tiểu Tiểu nhìn bít tết nướng mỡ xì xèo độ lửa vừa vặn mà cười sáng lạn như hoa: “Dù sao thì con cũng không phải nghệ sĩ, mượt mà chút không sao! Ông ơi, nước sốt bí chế ông làm kia đâu? Cho con chút đi!”

Chúng fan chỗ khu bình luận nổ tung chảo, mỗi ngày ông Táo đút cho mi nhiều món ngon như vậy mà mới béo có 2 cân? Quả thật rất giậm chân giận dữ! Mau mau buông tomahawk ra, để tôi tới!!

Lý Tiểu Tiểu nhìn bình luận hâm mộ ghen tị hận trong khu bình luận cười hề hề, đặt di động lên cái giá rồi đứng trước bàn ăn nhỏ trong phòng bếp, gọi Ngụy Giai Ý tới rồi hai người họ cùng nhau vừa ăn bít tết vừa tán gẫu với ông Táo.

Chỉ thấy ông Táo một hồi làm chút gì đó ở cái nồi bên này, một chốc lại tiến về cái nồi bên kia bận rộn, chiên xào phanh nổ* làm người xem hoa cả mắt, sáu cái nồi trong bếp đều không nhàn rỗi, lò nướng lò hấp đều xài hết, nhưng mà ông Táo lại không luống cuống tay chân chút nào, ngược lại còn có một loại cảm giác nhàn nhã.

*: phanh là rim ở bên mình, nổ này là chiên rán lửa lớn, như là thịt dê nổ hành ý.

Lý Tiểu Tiểu vừa cắt bít tét vừa nhìn ông Táo chuyển một cái bàn đặt trước bàn thờ Táo quân, thuận miệng hỏi: “Ông Táo, hôm nay ta phải cúng Táo quân sao?”

“Đúng, Táo quân không chỉ quản nhà bếp thôi đâu, còn là thần hộ mệnh trong nhà nữa, một năm đón một lần đưa một lần cũng không phí chuyện gì, còn có thể mưu một cái may mắn, cớ sao không làm chứ!” Ông Táo nói đến đây thì đột nhiên nói với di động đang phát sóng trực tiếp: “Không bằng bữa nay chúng ta liền cho rút thăm 10 phần đồ dùng cúng ông Táo đi. Một cái đầu heo nướng sẵn, hai con cá nướng, mặt khác là điểm tâm với 4 loại nhân như bánh đậu, táo đỏ, hạt sen, quả hạch, một phần kẹo bếp*, lại tặng một bức tranh vẽ Táo quân tự ông vẽ nữa.” Ông Táo dẩu môi về phía bàn cúng ông táo: “Chính là cái này.”

*: kẹo hay dùng để cúng ông Táo.

Chúng fan dở khóc dở cười: “Không thể ngờ được ông Táo còn đa tài đa nghệ đó.”

“Có Táo quân hay không không sao cả, chủ yếu là muốn ăn món mà ông Táo nấu.” Có người khẩn cấp xoa tay: “Vậy phần thưởng này ta rút thế nào?”

Ông Táo không cần nghĩ ngợi mà nói: “Liền rút 100 phần đi, lúc nói phát sóng trực tiếp ông đã nghĩ xong vụ này, đồ đạc ông cũng đã đóng gói xong hết rồi, còn thiếu rút thưởng thôi.”

Nếu ông Táo đã nói, vậy thì chúng fan cũng không khách khí, xoa tay chuẩn bị rút thưởng, đồng thời không quên hét to hú Lý Tiểu Tiểu hai câu: “Đừng có ăn, nhanh làm chính sự đi!”

Lý Tiểu Tiểu rút khăn giấy ra chùi chùi miệng, mở hệ thống rút thưởng ra, một phút sau, tất cả 100 giải thưởng đều được rút ra, gần ngay tại bản thành phố, hải đảo ở xa tại cực phía nam nhất Hoa quốc, mỗi tỉnh đều có fan trúng thưởng, phạm vi vô cùng rộng khắp.

“Fan trúng thưởng còn rất phân tán.” Ông Táo cho rút xong còn rất vui vẻ: “Có điều đừng lo, giải trí Tiên Phàm bọn ông có công ty hậu cần riêng, tốc độ nhanh lắm. Fan phương bắc có thể nhận được vào hôm nay, fan phía nam thì phỏng chừng tới mai mới có thể nhận được, có điều không sao, dù sao thì mai mấy đứa mới cúng ông Táo, không chậm trễ!”

Rút thưởng xong rồi, ông Táo chính thức bày đầu heo đã nướng, cá hấp cùng cá kho tàu trên cái bàn trước bàn thờ Táo quân, mặt khác lại bày lên 8 loại điểm tâm cùng mấy loại kẹo mà chính ông làm.

Lý Tiểu Tiểu vừa ăn bít tết vừa say sưa ngon lành mà nhìn ông Táo thắp hương cho chính mình, còn không quên vái 3 cái cho chính mình, cuối cùng cầm lấy một cục kẹo lau hai cái ngoài miệng bức tranh, rồi thuận tay bỏ vào miệng mình.

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Fan: “…………”

Ông Táo còn không cảm thấy có gì không đúng, vừa ăn kẹo vừa lấy bức tranh Táo quân xuống, cuộn lấy rồi trực tiếp nhét vào trong lò bếp, sau đó bứng đầu heo ngon trên bàn xuống, chuẩn bị dùng thịt đầu heo trộn dưa chuột ăn.

Lý Tiểu Tiểu nhìn mà trợn mắt há hốc mồm: “Ông ơi, cái đầu heo này bày lên tổng cộng chưa được 2 phút, ông cúng Táo quân có phải hơi tùy ý chút không.”

“Chỉ cần cúng là được, Táo quân không có chú ý như vậy, ổng dễ nói chuyện lắm.” Ông Táo cắt thịt đầu heo xong, nói: “Dây dưa lâu quá thì thịt đầu heo này phải nguội, không có ăn ngon bằng lúc nóng!”

Lý Tiểu Tiểu một lời khó nói hết nhìn ông ấy: “Ông ơi, ông truyền bá văn hóa truyền thống này có chút quá mức đơn giản nha!”

“Tâm thành thì linh, hình thức linh tinh gì không quan trọng.” Ông Táo đang nói thì ngẩng đầu, nhìn thấy ông Thổ đẩy cửa ra đi vào, lập tức chỉ huy Lý Tiểu Tiểu: “Mau mau in danh sách trúng thưởng ra, vừa lúc ông Thổ con nhàn rỗi liền để ổng gửi chuyển phát nhanh đi, đừng có chậm trễ fan trúng thưởng ăn thịt…… Không phải…… là cúng Táo quân.”

Nói tới đây, ông Táo tiến đến trước màn hình dặn dò: “Dán hình tượng thần Táo quân lên mặt sau bệ bếp nhà bếp, mang cống phẩm lên vái mấy cái, sau đó lại gỡ thần tượng xuống, tới 30 tết đó lại dán lên là được. Chỉ cần trên tranh không có khói dầu không bị bẩn, chúng ta có thể tái sử dụng.”

Lý Tiểu Tiểu yên lặng mà che kín mặt, đây là thần tiên không chú ý nhất mà cô từng thấy!

****

Ông Thổ cầm danh sách được in ra cửa, 1 tiếng sau mới thở hổn hển trở lại, ông ấy vừa vào cửa, những nghệ sĩ khác cũng lục tục tới đây, hai người Thân Văn Duệ với Hồ Linh Lung hỗ trợ bưng đồ ăn đã nấu xong đi vào, chỉ chốc lát, cái bàn có thể chứa 20 người ngồi đều bày tràn đầy!

Cuối cùng, ông Táo bưng cái bình đựng Phật nhảy tường lên, vừa nhấc nắp lên, một cỗ hơi nóng tỏa ra, mọi người ở cạnh bạn đồng loạt woa một trận, Khổng Tuyên thậm chí đã có chút khẩn cấp mà đứng dậy.

Trước nay, ông Táo nấu cơm vẫn luôn nắm chắc lượng rất tốt, nhưng hôm nay phật nhảy tưởng lại dư ra một chén, từng lớp nguyên liệu nấu ăn quý giá được múc cho vào chén, được xối bên trên là nước canh có chút sền sệt, thoạt nhìn hết sức mê người.

Ông Táo nhìn phật nhảy tường trong chén cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng: “Lần này làm phật nhảy tường có bỏ thêm một loại nấm dại trân quý, là đồ trân quý của Huyền Phinh, tôi sống lớn tới giờ cũng là lần đầu thấy, mọi người nếm thử xem hương vị thế nào.”

Lý Tiểu Tiểu đứng dậy cho cái chén phật nhảy tường kia một cảnh đặc tả, mấy triệu fan trong phòng phát sóng trực tiếp đồng loạt nuốt nước miếng, đều muốn chui vào màn hình nếm một miếng.

Khổng Tuyên vừa ôm chén của mình vừa nhìn chằm chằm cái chén dư ra kia, hỏi: “Cái chén này cho ai?”

Ông Táo nghiêm trang trả lời: “Cho Táo quân, vừa rồi lúc cúng Táo quân chỉ dùng đầu heo với cá thì có phải hơi keo kiệt chút không? Thêm chén phật nhảy tường này nữa thì chắc chắn Táo quân có thể vừa lòng!”

Tóc Khổng Tuyển đều nổ lên: “Không phải ông đã đốt bức tranh Táo quân đi rồi sao?”

Ông Táo rút một cái từ trong ngực, lấy một bức họa Táo quân mới tinh ra: “Vừa khéo tôi còn tấm nữa, còn có thể cúng lần nữa!”

“Tôi cảm thấy không cần, Táo quân đã lên trời nói chuyện tốt rồi, gọi ổng xuống nữa thì rất phiền toái.” Ông Thổ duỗi tay đến cướp: “Ông Địa trong hoa viên chúng ta còn chưa có tế bái đâu, không bằng cho ông Địa đi!”

Khổng Tuyên nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, quá…… quá không biết xấu hổ……