Tuy rằng trên người Ngưu Hồng Hải không có tai nghe, nhưng cậu trung khí mười phần, giọng nói non nớt vẫn cứ truyền đến thính phòng từ trên đài như cũ, rõ ràng truyền đến trong lỗ tai khán giả.
Nhìn thấy bộ dáng Ngưu Hồng Hải bị tức đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng một bộ tức giận bất bình, khán giả bị manh đến tim đều tan, hận không thể vọt lên trên đài ôm một cái xoa một cái.
Tiểu trợ lý của Tạ Thành Minh bị Ngưu Hồng Hải dỗi ngay tại chỗ không chút lưu tình chẳng những không cảm thấy khó chịu mà còn cảm thấy thực hưng phấn, đứng lên dùng sức phất phất tay: “Dù có xem như là khỉ thì em cũng là chú khỉ con xinh đẹp nhất.”
Vừa dứt lời, mặt Ngưu Hồng Hải càng đỏ đến có thể thấy được bằng mắt thường, một bộ muốn bốc hỏa.
Huyền Phinh thấy thế thì vươn tay đặt lên trên vai Ngưu Hồng Hải, nhẹ nhàng vỗ hai cái, tựa hồ đang trấn an cơn tức của cậu.
Cơn tức của Ngưu Hồng Hải tiêu xuống, ôm cánh tay nhỏ hừ thật to một cái đối với tiểu trợ lý, tiếp đó là ánh mắt nhìn trời, một bộ dáng không muốn quan tâm cậu ta nữa.
Tiểu trợ lý còn rất đắc ý, hưng phấn đến ngay cả ông chủ mình cũng đã quên, hai con mắt chăm chú nhìn cả vào trên người Ngưu Hồng Hải, còn không quên lôi kéo tình cảm với Lý Tiểu Tiểu: “Giá trị nhan sắc của nghệ sĩ công ty cô đều rất online, ngay cả một đứa bé đều lớn lên tinh xảo đáng yêu như vậy.”
Lý Tiểu Tiểu đồng ý gật gật đầu, trừ bỏ hai ông cụ ra, giá trị nhan sắc của cả công ty đều rất cao.
Tiểu trợ lý đặc biệt tự quen thuộc mà lôi kéo làm quen với Lý Tiểu Tiểu: “Công ty các cô còn thông báo tuyển dụng không? Tôi cũng muốn đi công ty các cô làm trợ lý!”
Lý Tiểu Tiểu lắc lắc đầu: “Không tuyển dụng, công ty không có tiền.”
“Không sao, tiền lương của tôi có thể thấp chút.” Tiểu trợ lý vỗ vỗ ngực: “Ai bảo tôi là nhan cẩu chứ, nhìn thấy giá trị nhan sắc cao tôi liền đi không nổi, tôi nguyện ý hạ thấp thu nhập vì tiểu Hồng Hải.”
Lý Tiểu Tiểu liếc nhìn anh ta một cái: “Ngại quá, tôi cũng là nhan khống, giá trị nhan sắc của anh không đủ tư cách để làm trợ lý.”
Tiểu trợ lý: “…………”
Hiện tại đầu năm nay làm trợ lý cũng cần giá trị nhan sắc? Nếu anh ta có giá trị nhan sắc còn làm trợ lý cái gì chứ, sớm đã tìm cơ hội dọn dẹp một chút rồi xuất đạo rồi.
“Tôi nói em gái nhỏ, cô sẽ không phải là lo lắng sau khi tôi nộp đơn xin việc sẽ cướp chén cơm của cô chứ?” Tiểu trợ lý thập phần hào khí vỗ vỗ bộ ngực: “Cô yên tâm, anh trai đây không phải người như vậy. Ở phương diện làm trợ lý này tôi có kinh nghiệm, về sau tôi còn có thể che chở cô đó!”
Lý Tiểu Tiểu cười sáng lạn: “Thật xin lỗi, tuy rằng tôi làm công việc trợ lý, nhưng một thân phận khác của tôi là người phụ trách của công ty giải trí Tiên Phàm. Nói cách khác, tôi là ông chủ!”
Tiểu trợ lý tức khắc thành một bộ dáng chịu đả kích, không dám tin mà nhìn Lý Tiểu Tiểu: “Cô mới bao lớn đã làm ông chủ rồi? Cô đừng có lừa dối tôi nha!”
Lý Tiểu Tiểu nghiêng đầu nhìn anh ta: “Tuổi còn nhỏ có liên quan đến làm ông chủ sao? Chỉ cần kế thừa công ty vào thời điểm thích hợp không phải xong rồi sao.”
Tiểu trợ lý cảm thấy tim của mình đều bị đau đớn. Anh ta không nên lắm mồm, không lắm mồm sẽ liền không chịu cái kí©h thí©ɧ này! Cùng là người trẻ tuổi, người ta có thể kế thừa công ty, mà anh ta chỉ có thể làm trợ lý, sao chênh lệch của người với người lại lớn như vậy chứ?
Tiểu trợ lý che ngực nhìn nhìn trên đài, vừa vặn thấy được khuôn mặt sống không thể yêu của Tạ Thành Minh, tiểu trợ lý thế mà có một loại cảm giác đồng mệnh tương liên với minh tinh nhà mình, bọn họ đều là người bị giải trí Tiên Phàm ngược thảm nha.
Tràng pháo tay của khán giả rốt cuộc ngừng lại, MC cầm microphone lại tán gẫu với Ngưu Hồng Hải: “Tiểu Hồng Hải, em còn nhỏ tuổi đã lợi hại như vậy, có phải đã từng luyện võ hay không hở?”
Ngưu Hồng Hải gật gật đầu: “Võ công của em quả thật rất lợi hại, từ khi sinh ra đã được luyện võ rồi.”
MC lập tức hỏi: “Vậy có thể triển lãm cho chúng ta một chút được chứ?”
Hồng Hài Nhi nghĩ nghĩ, cố mà làm mà nói: “Cũng được đi, ai bảo em muốn nổi chứ.”
Mọi người tức khắc bị sự thẳng thừng của Ngưu Hồng Hải đùa nở nụ cười, đều cảm thấy đứa bé này quá thành thật.
Ngưu Hồng Hải hỏi xin MC trường thương, nhưng sân quay chụp bên ngoài căn bản liền không chuẩn bị mấy thứ này, cuối cùng tổ tiết mục tìm cây gậy đưa lên.
Ngưu Hồng Hải mất hứng bĩu môi: “Phiền nhất là gậy, dùng gậy đều không phải là người tốt.”
MC cũng không biết Ngưu Hồng Hải đây là kết luận gì, chỉ có thể dỗ dành lừa gạt cậu: “Tạo hình của gậy với trường thương cũng không khác lắm, chỉ là đằng trước thiếu cái đầu thương, chắp vá mà dùng đi!”
Hồng Hài Nhi: “………………” Thật phiền wá!
Không cam không nguyện nhận lấy gậy, Ngưu Hồng Hải lộn mèo mấy cái đi đến giữa đài, tùy tay chơi một bộ thương pháp. Bởi do chán ghét gậy, Hồng Hài Nhi một phần sức cũng chưa xài, chỉ chơi đùa gạt gẫm người mà múa thương. Nhưng mà dù vậy, ở trong mắt khán giả với MC đã có cảm giác uy phong lẫm lẫm, đại sát bát phương rồi, nhất là cây gậy kia, bị Ngưu Hồng Hải xoay đến không nhìn thấy được hình dạng, chỉ có thể nghe thấy tiếng gậy vù vù.
Dùng xong một bộ thương pháp, Ngưu Hồng Hải mặt không đỏ tim không nhảy, thậm chí hô hấp cũng không có tăng, giữa ngày hè mà cả một giọt mồ hôi cũng chưa ra. Cậu tùy tay quăng cây gậy sang bên cạnh một phát, chỉ thấy cây gậy kia vững vàng đứng trên đất, ngay cả lắc cũng không lắc một chút.
Khán giả xem vô cùng hưng phấn, hai mắt MC cũng lóe sáng: “Trách không được tiểu Hồng Hải của chúng ta vượt ải lợi hại như vậy, thì ra là có công phu thâm hậu trên người, hạng nhất hôm nay thật là danh xứng với thực.”
Vẻ mặt Ngưu Hồng Hải buồn bực: “Gì mà hạng nhất nha, Huyền tỷ tỷ còn chưa có thi đâu.”
Lúc này MC mới nhớ tới chuyện trận đấu còn chưa kết thúc, nhanh chóng mời Huyền Phinh đứng ở một bên lại đây.
Mấy hạng mục ở trong nhà buổi sáng đều mang tính trò chơi, ba nữ khách quý đều mặc váy. Nhưng đến phân đoạn vượt ải bên ngoài chiều nay thì hai nữ khách quý khác đều thay trang phục vận động, chỉ có Huyền Phinh vẫn là một thân váy dài như cũ.
Váy dài chẳng những ảnh hưởng tới hoạt động, còn dễ dàng lộ hết.
MC vội vàng hỏi cô ấy có cần đi thay đồ hay không, Huyền Phinh lắc lắc đầu: “Không cần phiền toái.”
MC cũng không tiện khuyên nữa, chỉ đành bảo cô ấy chú ý an toàn.
Huyền Phinh đi đến trước cọc hoa mai, lúc MC đang muốn nhắc nhở cô ấy tốt nhất là ra sau một chút để tiện chạy lấy đà, liền thấy Huyền Phinh bỗng nhiên nhảy lên, chân phải đủ giao nhau trên cái cọc hoa mai thứ nhất một chút, thân thể liền nhẹ nhàng lao tới phía trước, ngay sau đó chân trái dẫm một cái trên cọc hoa mai thứ hai…………
Nhìn thấy một màn như vậy, trong đầu MC xuất hiện một hàng chữ: Khinh công bay trên nước!
Huyền Phinh phảng phất như là chuồn chuồn lướt nước mà lướt qua trên từng cái cọc hoa mai, 10 cái cọc hoa mai cô chưa đến 10 giây đã hoàn thành.
Nhẹ nhàng dừng trên đài cao, bước chân Huyền Phinh không ngừng, vài bước liền xông lên cầu độc mộc bay lên trời, trực tiếp từ chỗ cao nhất của cầu độc mộc nhảy ra ngoài, lúc thân thể băng qua dây thừng một tay túm một cái, tiếp đó liền rơi xuống đài cao đối diện, tựa hồ như hoàn toàn không mượn lực của dây thừng vậy.
Cửa thứ ba là dựa vào lực cánh tay mới có thể qua cửa, tuy rằng hai cửa đầu tiên Huyền Phinh quá ư là nhẹ nhàng, nhưng nhìn cánh tay tinh tế nhu nhược của cô vẫn là làm người ta không nhịn được mà đổ mồ hôi một phen thay cô.
Chỉ thấy Huyền Phinh vẫn cứ thoải mái mà nhảy như cũ, tay phải hơi thả lỏng mà nắm lấy vòng tròn, đồng thời thân thể liền bay về phía trước, ngay tiếp đó thân thể lăng không nhảy đến vị trí vòng tròn số hai……
Vòng tròn làm cho đại nam nhân đều lộ cả gân xanh tựa hồ căn bản không thể tạo thành trở ngại gì cho Huyền Phinh vậy, động tác uyển chuyển nhẹ nhàng tự nhiên phảng phất như là bay qua vậy, nhẹ nhàng liền hoàn thành.
Huyền Phinh một đường vượt ải, vô luận là cửa ải nào, cô đều có thể nhẹ nhàng vượt qua, thậm chí ngay cả bước chân cũng không loạn chút nào. Rất nhanh, Huyền Phinh đi đến một cửa cuối cùng, chỉ thấy cô không dừng bước, phảng phất như biết khinh công vậy, chỉ cần đạp nhẹ hai cái trên con dốc đã liền nhảy trên đài cao 3m, hoàn thành tất cả khiêu chiến.
Vào lúc tiếng trống thắng lợi gõ vang, MC nhìn thoáng qua đồng hồ đếm ngược, Huyền Phinh chỉ dùng 40 giây, tốc độ còn nhanh hơn so với Ngưu Hồng Hải.
MC không khỏi nhớ tới mấy lời mà lúc chương trình mới vừa bắt đầu Ngưu Hồng Hải đã nói, Huyền Phinh là hạng nhất cậu bé là hạng hai, thì ra những lời này không phải là cái gì đồng ngôn vô kỵ với mạnh miệng, mà là đủ hiểu biết rõ ràng đối với thực lực của mình a.
Huyền Phinh về lại trên võ đài trong tiếng hoan hô, Ngưu Hồng Hải vui sướиɠ lại lần nữa chạy tới ôm lấy đùi Huyền Phinh, một bộ dáng thật vui vẻ.
MC cầm microphone cũng không biết nên nói cái gì cho phải, hình ảnh Huyền Phinh vượt ải giống như chính con người cô, đẹp như một bức họa. Mấu chốt là thời gian vượt ải này cũng hơi quá ngắn rồi, thời gian quay chụp mới tiến hành đến một nửa mà chương trình đã gần kết thúc rồi.
Đạo diễn đứng ở dưới đài cũng có chút hỗn độn trong gió, vẻ mặt hoài nghi nhân sinh: “Ta đây thật sự là vượt ải kiểu địa ngục sao? Sao nhìn thế nào một chút khó khăn cũng không có!”
Phó đạo diễn nhìn ông ta một cái: “Tỉnh lại đi, ông đã quên đến nay ông còn chưa qua được cửa thứ nhất à?”
Đạo diễn nhớ lại trải nghiệm đau đớn bi thảm khi mình một lần lại một lần ngã xuống từ trên cọc hoa mai, không nhịn được mà nhe răng nhếch miệng xoa mông của mình, ngã cũng quá đau.
Lúc này thần trí của MC đã trở về, trong ánh mắt nhìn Huyền Phinh đều là đầy sùng bái: “Bản lĩnh vũ đạo của Huyền Phinh hẳn là rất lợi hại nhỉ? Hình ảnh mới rồi cô vượt ải đẹp đến như là nhảy múa vậy, tôi nhìn đều đã quên hô hấp.”
Mắt Huyền Phinh cong lên nở nụ cười: “Cũng không có khoa trương như vậy đi, có lẽ là do vượt ải này không khó khăn lắm, cho nên động tác của tôi thoạt nhìn rất nhẹ nhàng.”
Tạ Thành Minh cùng Trần Nguyên Sinh nghe câu đó thì nhìn thoáng qua nhau, trên mặt đều là tràn đầy sống không thể yêu, cái này thì làm đám đại lão gia vượt ải thất bại bọn họ đây làm sao mà chịu nổi hở!
Sau khi hàn huyên ngắn gọn chốc lát với Huyền Phinh, MC nhìn về phía Viên Tương Phàm mãi luôn vì sợ hãi mà còn chưa có lên sàn: “Phàm Phàm, nên đến em lên sân rồi.”
Mặt Viên Tương Phàm đều tái rồi, vội vàng xua tay tỏ vẻ từ bỏ trận đấu. Cô ta vốn đã tồn lòng hoảng sợ đối với cọc hoa mai cao cao rồi, vừa nãy vốn là nghĩ thua sao cho duy mỹ, vừa thấy đã thương một chút, nhưng sau khi thấy Huyền Phinh vượt ải thì cô ta đã từ bỏ suy nghĩ này, trước mặt thực lực tuyệt đối với vẻ đẹp tuyệt đối, cái vờ vịt của cô ta chỉ có thể trở thành chê cười, vẫn là trực tiếp từ bỏ mà để lại cho mình chút mặt mũi có vẻ tốt hơn.
Tuy rằng Viên Tương Phàm không lên sàn, nhưng không ảnh hưởng đến kết quả trận đấu chút nào. Đội “Thiên Hạ Đệ Nhất” lấy ưu thế tuyệt đối lấy được hạng nhất thi đấu chia đội, ba người Huyền Phinh, Ngưu Hồng Hải với Trần Nguyên Sinh có tư cách tranh đoạt giải nhất nhì ba.
Trần Nguyên Sinh không ngờ tới chính mình lên sân khấu tàn tàn thế mà còn có cơ hội lấy được hạng ba, thậm chí còn thêm một cơ hội lên sân khấu, cảm thấy mình như là người may mắn được phúc tinh bao phủ vậy.
Tư vị nằm thắng trong truyền thuyết quả thực là quá tốt đẹp!
Tuy rằng Trần Nguyên Sinh không có thực lực tranh quán quân, nhưng vẫn rất là muốn khiêu chiến một chút hạng mục lần nữa. Cậu ta lại lần nữa đứng trên vạch xuất phát, lúc này đây cậu ta thật sự qua được cọc hoa mai, nhưng lúc nhảy lên trời tới dây thừng không bắt được dây thừng, rớt xuống từ không trung lại lần nữa khiêu chiến thất bại.
Thấy được một màn như vậy, tổ đạo diễn với MC đồng loạt nhẹ nhàng thở ra, còn tốt còn tốt, rốt cuộc còn có người bình thường. Không phải hạng mục vượt ải không quá khó, thật sự là Huyền Phinh với Ngưu Hồng Hải lợi hại đến quá biếи ŧɦái rồi!
Công ty giải trí Tiên Phàm này thật sự là quá trâu bò rồi, đây rốt cuộc là nghệ sĩ đào móc ra được từ chỗ nào vậy hả?!!!