Chương 35: Đưa Rượu Đến

Sofia lại tiếp tục đi đến khu rừng bí mật một mình chỉ để chôn cất những sinh vật bé nhỏ, nàng đi về dinh thự một cách lặng lẽ cùng với sự cô đơn bao quanh.

Về tới dinh thự, nàng nhìn thấy xe của hai người bạn công tước đã đến.

Là các nam hầu tước sao?

Sofia chạy vào dinh thự để gia nhập hàng ngũ dọn dẹp. Nơi đây thật náo nhiệt cứ mỗi một tháng lại có hai ba đám tiệc rình rang khi nào rảnh lại làm tiệc trà cùng nhau thưởng thức.

Lúc này Sofia đi ngang qua hành lang nơi để điện thoại bàn, nàng đang ôm những cái khăn màu trắng chuẩn bị sắp xếp nào ngờ điện thoại lại reo lên. Sofia giật cả mình, ngó qua thấy điện thoại đang reo ầm ĩ xung quanh lại không có ai, họ bận rộn làm việc buổi chiều hôm ấy.

Nàng đi đến đặt những tấm khăn trắng dưới dàn nhà có tấm thảm đỏ nhấc máy lên và áp vào bên lỗ tai.

" Alo! "

Bên kia có một tiếng nói của người đàn ông, nàng nghe khá quen thuộc liền cất giọng " Xin…xin…chào!"

Lần đầu tiên nàng nghe giọng của một người đang ở xa nhưng vẫn có thể nghe thấy nói cách khác là lần đầu cô ấy nghe điện thoại.

Giọng nói bên kia hơi im lặng sau một hồi lại hỏi nàng một câu " Sofia Williamson đúng không?"

Nàng gật đầu song lại liên tục vâng vâng với người bên đầu dây. Nàng không dám hỏi người bên kia là ai mà chỉ hỏi họ cần gì mà thôi, người đó không ai khác là Jonathan.

" Đem một ít rượu tới cho ta "

Nhưng…rượu…ngài cần rượu gì ạ!

Nàng ngây thơ hỏi bởi vì hôm nay nàng nghe điện thoại nên còn bở ngở cứ hỏi tới hỏi lui khiến Jonathan phải bất lực với cô nàng.

Nhưng…mà ngài là …ai ạ!?

Bây giờ nàng hỏi chuyện chính, Jonathan nghe xong câu này liền voi cùng khó chịu với cô, đã nói chuyện với nhau nhiều như vậy mà còn không nhớ ra sao.

" Ta là người từng cùng cô làm chuyện ướŧ áŧ ấy!"

Anh ngấc máy, đặt lại điện thoại vào vị trí cũ, Sofia thẫn thờ đóng băng ngay tại chỗ. Nàng sau đó lại đỏ mặt chuyện mà nàng muốn quên bây giờ lại còn bị bào lại.

" LÀ NGÀI CÔNG TƯớC!!!"

Sofia nghe theo mệnh lệnh của anh đi chọn loại rượu cho anh và cả hai người bạn, nàng đi đến trước biệt thự riêng của Jonathan không dám gõ cửa vì còn xấu hổ với câu nói đó của anh.

Làm chuyện ướŧ áŧ, ngài nghĩ mình là ai hả?

Sofia một lần nữa tưởng tượng ra khung cảnh mình treo Jonathan lên cây và dùng gậy đánh anh ta vài phát sau đó ra lệnh cho Kat cắn vào mông của anh ta. Ha ha ha, nàng đang cười khoái chí vì sức tưởng tượng nào ngờ có tiếng động mở cửa ra là Jin.

" Xin chào ngài hầu tước Pinthai "

Sofia đưa rượu cho Jin nhưng anh lại từ chối nhận nó, Sofia khó hiểu, Jin lúc này vén mái tóc dài của mình lên vành tai nói với cô nàng:

" Đã đem tới đây thì phải đem vào chứ "

Gì vậy trời. Anh ta rời đi không những thế còn hất tóc về phía cô, Sofia mắt muốn nổ tung cả mắt nàng đổ mồ hôi hột khi thấy bóng dang của nam hầu tước Pinthai.

Hoá ra là như thế hèn gì ngài ấy vẫn chưa kết hôn cho dù là sắp tới tuổi ba mươi.

Sofia đi theo phía sau Jin và cẩn thận khi bưng rượu lên trên cầu thang.

" Rượu của các ngài đây ạ, không còn gì nữa tôi xin phép ạ "

Sofia muốn rời đi nhưng Alex lại can ngăn muốn cô nàng quỳ xuống rót rượu ra cho hắn, Sofia nhìn về hướng Jonathan ngồi nhưng anh lại chẳng thèm ngó ngàng gì tới cô, Sofia trong lòng hơi nhói lên.

Sofia cố gắng nhớ lại cách chị Reni chỉ mở rượu đúng cách, nàng làm theo trí nhớ sau đó rót ra ly cho Alex và cả hai người kia.

" Tôi xin phép về trước dinh thự chính còn rất nhiều việc ạ "

Nàng cố gắng nói những lời như thế để được cho về nhưng tên Alex kia cứ luôn muốn cô ở lại thậm chí là còn động tay động chân với cô.

" Ngài làm gì vậy!"

" Ở lại đây một chút đi Sofia! Chúng ta cùng nhau thưởng thức rượu "

Alex đưa mũi ngửi lấy mùi hương thơm trên người Sofia, KHÔNG!

Sofia vùng vẫy anh ta ra, nhưng sức lực tên Alex quá mạnh cô không thể đứng lên vì thế nàng dùng móng tay cào một cái vào mặt của hắn khiến hắn đau đớn mà buông cô ra.

Sofia sợ hãi quỳ xuống " Tôi thành thật xin lỗi hầu tước "

" Con khốn này! Jonathan cậu phải làm chủ cho tôi!"

Hắn quay mặt qua nhìn lấy Jonathan đang nhâm nhi ly rượu vang đỏ, Jonathan nhìn lấy Sofia đang run rẩy ở dưới sàn nhà, anh đứng lên và đi đến hướng của cô.

Anh nhẹ nhàng đỡ cô đứng dậy và bảo cô rằng:

" Đi đi. "

Nhưng…hầu tước thì phải làm sao?!

Sofia hỏi Jonathan, anh cong môi lên cười.

" Không sao đâu, ta sẽ giải quyết. Về đi "

Sofia nhanh chóng rời khỏi dinh thự của Jonathan, nàng hoảng loạn chạy về dinh thự chính. Lúc này cả ba người bọn họ nói chuyện với nhau.

Alex tức giận chất vấn Jonathan " Sao lại để con nhỏ đó rời đi chứ. Phải để nó ở lại đây hầu hạ cho tôi coi như lời xin lỗi "

" Vậy bây giờ …cậu chọn ăn phát súng này vào đầu hay là chịu bỏ qua đây hả "

Jonathan đi lại phía tủ lấy ra cây súng lục ổ xoay nhanh chóng cho đạn vào và chĩa thẳng nòng súng vào ngay đầu của Alex. Cả Jin và Alex vô cùng hoảng hốt trước hành động của Jonathan, họ không thể tin được hắn vì một cô gái mà dám quay lưng lại với họ. Alex cười lớn.

" Tôi còn muốn sống lắm, bạn tôi ơi!"