Chương 36: 36: Đao Khách Yến Phi Tàng

"Lão Lục.

" Người đàn ông áo đen bên cạnh ngăn cản, "Đừng làm hỏng việc.

""Hào Tử chết tiệt, Lão Lục là cái gì chứ?"Lữ Hồ Điệp giận liếc hắn một cái, trước khi xoay người, ánh mắt lướt qua hai người, lúc này mới đuổi kịp bước chân của đồng bọn.

Ngụy Liễu và Đào Dương vẫn còn sợ hãi.

Chờ hai người kia đi xa, Đào Dương mới lo lắng sốt ruột nói:"Chắc hẳn bọn họ chính là Lữ Hồ Điệp và Tào Háo Tử nổi danh trên giang hồ.

"“Ý của sư huynh là…” Ngụy Liễu kinh ngạc trợn tròn mắt, “Người đó là Lữ Hồ Điệp thích tự xưng là bổn cô nương đó à?”“Đúng vậy.

” Đào Dương khẽ thở dài, “Nghe nói tính tình của hắn ta khó đoán, chỉ thích làm theo ý mình, hy vọng sau này chúng ta sẽ không gặp lại.

”Ngụy Liễu gật gật đầu, chuyển đề tài: "Vùng ngoài thành Vọng Nguyệt này thật sự hẻo lánh hoang vu, còn không nhìn thấy nổi một cái cây, không biết còn bao lâu mới tới, nước trong túi đã không còn rồi.

""Cũng nhanh thôi.

" Hai mắt Đào Dương bỗng sáng ngời, "Sư muội xem, hình như bên kia có khách điếm? Chúng ta đi vào nghỉ ngơi đi, xin chút nước.

"“Thật sự là khách điếm kìa!” Nét mặt Ngụy Liễu hiện vẻ vui mừng, rồi lại có chút do dự, “Hình như bọn họ cũng muốn đi vào.

”Đào Dương liếʍ liếʍ đôi môi nứt nẻ, "Chúng ta còn ít nhất hai mươi dặm nữa mới tới thành Vọng Nguyệt, chúng ta đi vào mua một túi nước.

""Được rồi.

"Trong vùng hoang vu rộng lớn, lại có một khách điếm hùng vĩ sừng sững uy nghiêm, tuy Lữ Hồ Điệp và Tào Háo Tử dù có kiến thức rộng rãi, cũng không khỏi sững sờ.

Hành tẩu giang hồ nhiều năm, bọn họ nhạy bén nhận thấy được khách điếm này có chỗ kỳ lạ.

“Chẳng lẽ là một nhà Hắc Điếm?” Lữ Hồ Điệp hỏi.

Tào Háo Tử lông mày cau lại, "Thì sao?"Lữ Hồ Điệp cười khanh khách: “Không có gì, tôi chỉ sợ quần áo mới có thể dính chút máu.

”“Hắn đi vào rồi” Tào Háo Tử ám chỉ người đơn độc kia.

Lữ Hồ Điệp: "Thanh đao kia rất bất phàm, làm tôi nhớ đến một người.

"Hai người nhìn nhau, đồng thanh nói: "Đao khách Yến Phi Tàng.

"Yến Phi Tàng, Võ sư cấp sáu, được mệnh danh là đao khách số một giang hồ.

“Nghe nói hắn đi tới hãng buôn Kim Đao, làm sao lại tới đây?” Lữ Hồ Điệp nghi hoặc.

Tào Háo Tử: "Đi vào xem một chút.

"“Đợi đã.

” Sắc mặt Lữ Hồ Điệp hơi thay đổi, sau khi tập trung suy nghĩ một hồi, lộ ra nụ cười quái dị, “Bé yêu của tôi hành động rồi.

”Tào Háo Tử kịp phản ứng: "Ý của anh là, người đang ở gần đây?"“Hừm.

” Lữ Hồ Điệp giơ khăn tay lên, “Nói chính xác là ở khách điếm.

”Điều này rất thú vị.

Trong khách điếm, Lục Kiến Vi vừa dứt lời, một luồng khí tức nồng đậm từ xa tới gần, dừng lại ở ngoài sân khách điếm.

Đó là Võ sư cấp sáu.

Trương Bá cảm nhận được uy áp, trên trán xuất hiện mồ hôi lạnh.

Xưa nay đao khách hành tẩu giang hồ, sẽ không tùy tiện phóng thích uy áp, một khi phóng thích thì chính là khıêυ khí©h.

Cấp sáu! Đây chính là cấp sáu!Ông ta không khỏi nhìn về phía Lục Kiến Vi, vẻ mặt người sau không chút thay đổi, cũng không có dấu hiệu bị áp chế.

Trong lòng liền bình tĩnh lại.

Nhưng Lục Kiến Vi cũng không thoải mái như ông ta tưởng tượng.

Cô tu luyện tâm pháp vô danh, người khác nhìn không thấu tu vi của cô, cô cũng có thể miễn nhiễm loại uy áp này, nhưng đối mặt với Võ sư cấp sáu đến khıêυ khí©h, trong lòng cô không chắc.

Còn Chu Nguyệt và Tiết Quan Hà, hai người đã không nói nên lời.

“Tiểu Khách, mở cửa đi.

” Lục Kiến Vĩ không có ý định trốn tránh, “Nhân tiện quét xem trên người hắn mang theo bao nhiêu tiền.

”Hệ thống sử dụng lực lượng vô hình mở cửa sân.

"Chỉ có năm đồng bạc vụn thôi.

"Lục Kiến Vi: "! "Nếu thật sự muốn đánh nhau, ngay cả phạt tiền cô cũng thấy tốn công, năm đồng bạc thì làm được cái quái gì?Yến Phi Tàng ở ngoài sân hơi sửng sốt.

Tin tức từ cửa hàng không sai, thực sự có Võ sư cấp sáu trong khách điếm!Hắn lại không bắt được chút khí tức nào của đối phương.

Ý chí chiến đấu của Yến Phi Tàng dâng trào, trực tiếp bước vào khách điếm, lớn tiếng nói:"Tại hạ Yến Phi Tàng, đặc biệt đến lãnh giáo.

"“Yến Phi Tàng!” Trương Bá kinh ngạc thất thanh.

Lục Kiến Vi chưa bao giờ nghe nói đến cái tên này, nhưng cũng biết một Võ sư cấp sáu có thể được gọi là cao thủ hạng đầu, trên giang hồ không thể không có tên tuổi.

.