Chương 15: Thành tích

Hứa Mi Quân cảm thấy khi vẽ người khác nên hỏi ý kiến của họ, nhưng cô lại không có phương thức liên lạc của Hạ Huấn Triết, nên cô nghĩ thứ hai sẽ đi hỏi cậu sau.Sáng thứ hai, Hứa Mi Quân ngân nga một giai điệu bước ra khỏi ký túc xá, tâm trạng rất tốt. Khi đến lớp, đã có hai ba người đang ngồi học, Hạ Huấn Triết là một trong số đó. Hứa Mi Quân ngồi xuống liền hỏi cậu.

"Đã thuộc từ đơn chưa?"

"Ừm."

"Vậy tớ bắt đầu nhé?"

"Ừm."

Mười phút sau, Hứa Mi Quân nhìn thấy tập vở của Hạ Huấn Triết, tâm tình tốt hơn, cô lấy điện thoại ra, lướt đến bức tranh đó, duỗi ra trước mặt cậu.

"Cậu thấy đẹp không?"

Hạ Huấn Triết không nói gì, Hứa Mi Quân có thể nhận ra hôm nay tâm trạng cậu không tốt, Hạ Huấn Triết mỗi lần không vui sẽ không thích người khác hỏi thăm, vì vậy Hứa Mi Quân đổi cách nói khác.

"Cậu nói xem bức tranh này đẹp không?"

"Đẹp, nhưng trông hơi giống tớ." Hạ Huấn Triết gật đầu.

"Chính là cậu mà, vậy tớ đăng nó lên mạng nhé."

"Ừm." Hạ Huấn Triết gật đầu.

"Nói với tớ xem hôm nay tại sao cậu không vui."

"Cuốn sách Toán làm hết rồi, không mua được."

"...." Hứa Mi Quân trong chốc lát nghẹn họngg không biết nên nói gì.

"Vậy thì tối nay đi mua đi."

"Ừm."

Hứa Mi Quân kết thúc chủ đề, cô dự định đăng bức ảnh này lên trang web chính thức của Cuộc thi nghệ thuật Trung Quốc, nếu được chọn, cô sẽ gửi bức tranh qua đó.

Hôm nay là ngày công bố kết quả thi giữa kỳ. Mọi người ai cũng căng thẳng, ngoại trừ Hạ Huấn Triết không đổi sắc mặt. Thầy Đường bước vào lớp với vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng mọi người đều bị một bàn tay vô hình nâng lên bóp chặt.

"Lần thi giữa kỳ này, điểm trung bình của lớp chúng ta rất kém, đứng thứ tư từ dưới lên."

"Khối mình có tất cả 7 lớp, xếp thứ 4 từ dưới lên chính là đứng thứ 3 còn gì." Nghe đến đây, hứa Mi Quân không khỏi nói một câu, Lý Huân ở phía trước nghe xong cũng gật đầu.

"Tuy nhiên, điều đáng mừng là lớp chúng ta có bạn đứng đầu khối và hai bạn xếp top 10. Đứng đầu khối không có gì phải nghi ngờ, đó là bạn Hạ Huấn Triết!" Thầy Đường nói xong, cả lớp liền vỗ tay, trên mặt không khỏi lộ ra niềm vui không kìm chế được.

Mà đương sự Hạ Huấn Triết bỏ hai tay ra khỏi mặt bàn, tay trái nắm chặt tay phải, Hứa Mi Quân nhìn thấy, biết rằng cậu có chút căng thẳng.

"Không sao đâu." Cô mỉm cười với Hạ Huấn Triết, cậu ngẩng đầu nhìn cô một cái, dừng động tác ở tay lại.

"Hai bạn học nằm trong top 10 là bạn Mộ Khả Hân xếp thứ 6 và bạn Hứa Mi Quân xếp thứ 10!" Thầy Đường nói xong vẫn là một tràng vỗ tay, Hứa Mi Quân biết bản thân mình ở trường trung học số 2 có thể sẽ không nằm ở top cao lắm, nhưng trường trước kia theo học cô cũng xếp hạng 1 hạng 2, bây giờ vẫn có chút thất vọng.

Mộ Khả Hân quay lại mỉm cười với Hứa Mi Quân, cô cũng thu lại sự thất vọng và mỉm cười gật đầu với cô ấy.

Sau khi tan học, Mộ Khả Hân đi tới bên cạnh chỗ Hứa Mi Quân.

"Hứa Mi Quân, ăn trưa cùng nhau nhé?"

"Được chứ."

Trên đường đến nhà ăn, Mộ Khả Hân và Hứa Mi Quân trò chuyện rất nhiều, phần lớn là Mộ Khả Hân nói, Hứa Mi Quân thích những cô gái hoạt bát nói nhiều, bởi vì bản thân sẽ không sợ không tìm thấy đề tài để nói.

"Tớ và Hạ Huấn Triết trước kia là bạn học cấp hai, mặc dù thành tích của cậu ấy rất tốt, nhưng cậu ấy khi đó tính tình rất tệ, cũng không biết phải nói gì với cậu ấy."

"Trước đây cậu ấy thế nào?" Hứa Mi Quân không lắng nghe những chuyện hay mà Mộ Khả Hân kể, nhưng khi cô nói về Hạ Huấn Triết, Hứa Mi Quân đã hồi thần, muốn biết nhiều hơn về cậu ấy.