Chương 1 : Vệ sĩ

Tháng 12 ở Hồng Kông , đất trời không rét buốt như ở Kinh Châu , nhưng cũng đủ se lạnh , thế nhưng Tưởng anh Hiền chỉ mặc 1 chiếc áo dệt kim mỏng manh ngồi bên ngoài phòng . Cô đang cần cái lành lạnh này , giúp nâng cao tinh thần hơn là cà phê nhiều .

Ngẩng đầu trông về phía xa , toàn cảnh cảng Victoria thu hết vào tầm mắt , không hổ danh là phòng suite có phong cảnh đẹp nhất ở Hồng Kông ; giá cả kinh người nhưng cũng phải xếp theo thứ tự trước sau . Cô đang bùi ngùi , sau lưng tản mát tiếng nói của người đàn ông trẻ : " Nghĩ gì mà xuất thần thế ?"

Thẩm Đông Dương không ngại ngần mà nâng chiếc cốc của cô cho lên miệng uống , uống xong lại ghét bỏ " Giống như nước tro , vậy mà em còn uống được . Sao em dậy sớm thế ? "

Mắt Thẩm Đông Dương 1 mí , không tính là trai đẹp truyền thống nhưng trên người anh ta có khí chất như tất cả mọi thứ đang nằm trong tay , nên vẻ ngoài càng thêm xuất chúng .

Cô nhún vai : " Giờ sinh học , đã quen rồi . "

Cô tạm thời đổi visa đến Hồng Kông vào tối hôm qua , do đang vào mùa cao điểm du lịch nên rất khó tìm được khách sạn nên đành phải gọi cho Thẩm Đông Dương xem anh ta có tiện hay không .

Lần nào Thẩm Đông Dương đến cũng ở phòng suite của Intercontinental , bao trọn cả 5 phòng , thêm 1 người là cô thì vẫn dư dả . Tại sao phải hỏi , là sợ có người khác trong phòng , chạm mặt ngượng ngùng . Cũng may anh ta thuận tiện , 1 giờ sáng đích thân xuống lầu đón cô , điều này ngoài dự đoán của cô . Sau đó , ngẫm nghĩ lại cũng không thấy kì lạ , cái người này trước giờ luôn lịch sự phong độ .

Không nhìn ngắm ảnh đẹp bên ngoài , ánh mắt Thẩm Đông Dương dừng lại trên tờ báo . Cô thấy kì lạ , thuận theo tầm mắt của anh ta mà nhìn sang , trong phút chốc có ít ái ngại .

Tờ báo là cô tiện tay mua ở sân bay để gϊếŧ thời gian , chỉ chú ý đến trang tài chính kinh tế , không ngờ trang giải trí càng hay ho hơn . Cô không quen biết cô gái trẻ trung thần thái trong tấm ảnh , nhưng cô nhận ra sợi dây chuyền trên cổ cô ta - Ngôi sao Curelean - sản phẩm có một không hai của Bvlgari.

Mùa thu năm ngoái , Thẩm Đông Dương đã vung tiền như rác mua nó về trong 1 buổi đấu giá , tặng cho cô làm quà đính hôn . Lúc đó chuyện này cũng đã lên 1 trang tin tức nhỏ của Hồng Kông , chỉ là Thẩm Đông Dương không lộ diện , cô cũng không thích xuất hiện , vì thế trên tờ báo chỉ có tấm hình của sợi dây chuyền.

Gần đây , cô có mang nó đi theo mấy lần , nhân dịp 1 buổi lễ khai mạc triển lãm tranh ở Hồng Kông , bởi vì sau khi kết thúc phải đi Singapore ngay nên cũng không tiện đem theo món trang sức quý giá này . Cô tạm thời đã đem lại nó cho Thẩm Đông Dương , nhờ anh ta cất giữ giùm mình .

Truyền thông Hồng Kông bàn tán và cũng dám viết , tiêu đề đi thẳng vào chủ đề - idol thế hệ mới Chu Hiểu Tinh đang say đắm trong chuyện tình yêu bí mật , nghi ngờ bạn trai là người có gốc gác .

Một tấm ảnh nhỏ khác kèm ở bên góc , Chu Hiểu Tinh buộc tóc đuôi ngựa , thản nhiên tựa vào vai 1 người đàn ông . Dù đã làm mờ ảnh , cô chỉ cần liếc qua cũng biết đó là Thẩm Đông Dương . Những tay săn ảnh này chuyên chọn những quả hồng mềm . Nghiêm túc chân thật làm mờ mặt Thẩm Đông Dương , trong khoảnh khắc chụp khuôn mặt cười rạng rỡ của Chu Hiểu Tinh , tới cả mấy nếp nhăn cực mảnh dưới mắt cũng có thể nhận ra .

Cô cười tươi , ném tờ báo vào trong thùng rác " Ở sân bay tiện tay cầm lấy thôi "

Người đàn ông nhìn cô chằm chằm , đột nhiên hỏi "Em không vui sao "

Cô bất ngờ : " Làm gì có , tôi biết anh sẽ không như thế " . Sẽ không lấy quà đính hôn tặng cho cô gái khác .

Cũng không phải trong lòng anh ta có gì đặc biệt hơn người khác mà là cuộc liên hôn giữa 2 gia đình , ít nhất cũng sẽ tôn trọng đối phương , anh ta không phải người không có chừng mực .

Có lẽ là tâm tư cô bạn gái ỡm ờ , tự mình lấy sợi dây chuyền ra khoe khoang , muốn cho mọi người biết hết sự việc , đáng tiếc là đã thất bại . Quan hệ giữa cô ta và Thẩm Đông Dương cũng không có tình cảm , mà chỉ lợi dụng lẫn nhau .

Chỉ cần anh ta vẫn mang họ Thẩm , cô vẫn mang họ Tưởng , bọn họ sẽ là cặp đôi không thể nào tan vỡ .

Thẩm Đông Dương vẫn đang nhìn cô : " Nếu như không muốn nhìn thấy cô ta , tôi sẽ bảo cô ta bớt xuất hiện " . Anh ta nói nhẹ nhàng nhưng cô vẫn nghe rõ được , anh ta là muốn triệt đường phát triển của Chu Hiểu Tinh để tỏ ý xin lỗi .

Không biết Chu Hiểu Tinh nghe thấy sẽ có cảm giác gì . Nói không chừng đêm qua cái người này có lẽ còn gọi cô ta là cục vàng cục bạc , sáng hôm nay lại lấy sự nghiệp của người ta ra để lấy lòng cô gái khác .

" Không cần thiết " cô không còn hứng thú trò chuyện nữa , trầm mặc trong chốc lát , tự cảm thấy giọng mình quá mức lạnh lùng , lại nói tiếp " Làm ra động thái lớn như thế , ngược lại còn khiến người ta cảm thấy có chút gì đó" .

Thẩm Đông Dương không tiếp lời . Cô tiếp tục lên tiếng " Hoạt động tối nay tôi đem sợi dây chuyền đó đi , miễn cho người ta đoán gì đoán non."

Người đàn ông nghiêng sang 1 bên , dựa nửa người vào ghế , khóe miệng nhếch lên nụ cười không rõ ý vị " Nhà em có 6 người , chỉ có em xem như người giống như tên " .

Cô giả vờ nghe không hiểu lời châm chọc của anh ta , cười nhạt " Cảm ơn đã khích lệ "

Nụ cười của Thẩm Đông Dương dần trở nên nguội lạnh , trong lòng có cả thất bại và tức giận . Trong 30 năm cuộc đời của anh ta , gặp trúng cô chính là va phải vách tường .

Cô gái này lúc nào cũng mang dáng vẻ không nóng không lạnh , nhìn thì thấy dịu dàng nhưng thực ra là 1 khối thép rắn chắc khó chơi .

Thực ra anh ta nên nghĩ sớm đến , là người có thể được vang danh giữa bao nhiêu người con gái nhà họ Tưởng sao có thể không nguội không lạnh . Tưởng Chấn phong lưu , trước sau cưới 3 bà vợ . Người vợ danh ngôn chính thuận Trang Nguyệt Cầm là con gái duy nhất của bí thư thành ủy , mang đến rất nhiều lợi ích cho ông ta . Cơ thể Trang Nguyệt Cầm ốm yếu , sinh được 1 trai 1 gái xong thì quanh năm suốt tháng nằm trên giường , vì bệnh mà mất năm 36 tuổi .

Chưa đầy nửa năm , Tưởng Chấn lại cưới phó tổng đương thời của đối tác là Trần Phong . Trần Phong là 1 con rùa vàng hiếm thấy , diện mạo với năng lực xuất chúng , hai người hợp sức cùng đưa Tưởng thị phát triển đến quy mô như ngày nay . Nhưng sau khi kết hôn Tưởng Chấn vẫn phong lưu như cũ , Trần Phong cũng không phải người phụ nữ có thể kìm nén cơn giận , cãi nhau ồn ào khá nhiều năm cuối cùng cũng phải ly hôn cho xong việc . Trần Phong mang theo nửa phần tài sản của mình sang Singapore phát triển .

Bà Tưởng hiện tại chỉ lớn hơn cô 4 tuổi , năm nay vừa tròn 30 , đầu năm vừa hạ sinh đứa con trai nhỏ Tưởng Anh Độc . Tưởng Chấn 60 tuổi lại có được đứa con trai , tâm trạng quá hào hứng , chuyển thẳng tên của 1 căn từ hợp viện cho cô ta đứng tên . Nhà họ Tưởng cả trai lẫn gái là 6 người , trong đó người con thứ 5 là con riêng , mẹ ruột không rõ lai lịch . Tên đệm của 6 người đều có chữ Anh , chữ sau cùng phân biệt nhau theo các chữ Kiến , Hiền , Tư , Tề , Thận , Độc ( ganh đua , cẩn thận và duy nhất ).

Anh Hàng xếp thứ 3 , theo lí mà nói thì đáng lẽ phải lấy tên Anh Tư mới đúng , nhưng Tưởng Chấn Thiên đưa cho con gái thứ hai trước rồi vì vậy mới có tên Tưởng Anh Hiền ( hiền đức , có tài ).

****************************************************************

Buổi tối , trong dạ tiệc của khách sạn Intercotinental có thể nói là hoa bướm dập dìu , quan chức tụ họp . Trước khi dạ tiệc chính thức bắt đầu , mọi người cùng trò chuyện rôm rả với nhau . Anh Hiền cũng bị vài người xoay quanh bhiệt tình nói chuyện với cô . Ngược lại , không phải vì cô là cô chủ nhà đại gia , trong giới nhà giàu tự cao tự đại của xứ Hương Cảng cũng chỉ thuộc về hàng nhà giàu mới nổi , nhưng cô là vị hôn thê của Thẩm Đông Dương vì vậy cũng được người ta chú ý .

Bầu không khí yên bình bỗng chốc bị phá hủy bởi tiếng mắng chửi " Vậy thì anh vào đây mà xem tôi đi tiểu "

Chữ " tiểu " kí©h thí©ɧ tới thần kinh của không ít người , tiếng đàm tiếu thoáng chốc cứng lại . Cô theo tiếng la hét nhìn sang , trông thấy 1 cô gái thon gầy nhợt nhạt đang tức giận trừng mắt với 1 người đàn ông mặc vest đen .

Người đàn ông rất cao , ước chừng tầm 1 mét 9 , vai rộng eo hẹp , để tóc húi cua hiếm thấy . Phát hiện ánh mắt chung quanh , cô gái từ từ cảm thấy xấu hổ , cúi đầu nhanh rời đi . Người đàn ông vest đen sắc mặt không đổi đi theo .

Cô không nhịn được mà nhìn thêm vài lần , tuy nói đường nét gương mặt anh xuất sắc mà vì anh hoàn toàn không ăn khớp . Eo và lưng quá cứng rắn , vẻ mặt quá lạnh lùng , so với tiệc xã giao thì càng giống như là đi bắt khách bom hàng hơn.

Trò hề nho nhỏ vốn dĩ đã kết thúc , không ngờ 2 người lại nhanh chóng trở thành tiêu điểm . Người đàn ông tóm cánh tay cô gái , trực tiếp rời khỏi buổi dạ tiệc , 2 vết rạch máu tươi mới trên khuôn mặt cực kì bắt mắt , cô gái vừa đi vừa giãy giụa , vẻ mặt méo mó .

Anh Hiền chú ý tới bên dưới mũi của cô hình như đang dính thứ gì đó , đang nghi ngờ thì người đứng bên cạnh đã giải thích .

" Cô Tưởng , cô quen cô Từ chứ ? " . Cô lắc đầu . Một người khác lại tiếp lời " Là Từ Ái Vi , con gái nhỏ của tổng giám đốc Từ tập đoàn Hoa Dương , tôi suýt chút không nhận ra , còn người kia là ai ? "

" Có lẽ là vệ sĩ mới của cô ta "

" Vệ sinh mới ? Nhìn không giống lắm ... " Quả thật không giống

" Phải , nghe nói lúc trước là bộ đội đặc chủng , còn từng tham gia nhiệm vụ giữ gìn hòa bình ở nước ngoài ."

" Giữ gìn hòa bình ? Có nói quá không vậy , giám đốc Từ nhận được thư tống tiền " .

" Aiz , anh không biết à , cô Từ ở nước ngoài nhiễm phải thói quen xấu , bị nhốt trong nhà 2 năm , không cho gặp người khác . Bây giờ được ra ngoài tham dự hoạt động có lẽ là đã được tha bỏng rồi . Còn về phần vệ sĩ , có lẽ giám đốc Từ lo lắng những bạn bè cũ trước kia lại đến quấy rầy cô ta " .

" Ý là nói hít thuốc - thứ đồ đó mà cô ta cũng dám dùng , gan to thật ! ".

" Ai bảo không phải " . Anh Hiền im lặng lắng nghe , mơ hồ hiểu rõ đại khái câu chuyện . Cô Từ không kiềm chế được , hoặc ngay từ ban đầu đã nhân cơ hội tham gia bữa tiệc đi hít 1 điếu , cho rằng trốn trong nhà vệ sinh nữ thì sẽ không có sơ hở , ai ngờ vệ sĩ mới công chính nghiêm minh .

Nhưng mà nhờ phúc của cô Từ , dạ tiệc năm nay có chút náo nhiệt với hứng thú hơn năm ngoái . Anh Hiền cười cười , liền ném hai người họ ra sau đầu .