Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Công Lược Tra Nam

Chương 229: Công lược cuối cùng (4)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Bạch Mộc Tuyết Liên

Wattpad: Tôilathunhomoe

Lại lúc sau, nữ sinh tóc đuôi ngựa một bên khóc sướt mướt, một bên vì bạn tốt bênh vực kẻ yếu, nữ sinh tên Hạ Du Du lại ở thời điểm Dung Tự kêu xong, huyết sắc trên mặt nháy mắt biến mất không còn, theo sau liền nhẹ nhàng ngã xuống trên bàn, bả vai run run, nhìn giống như là đang khóc.

“Dung Tự, cậu……”

Những người muốn nói đỡ cô ta hướng về phía Dung Tự rống lên một tiếng, giây tiếp theo lời nói liền bị tiếng chuông đột nhiên vang lên đánh gãy, làm cho những người này cuối cùng cũng chỉ có thể oán hận mà trừng mắt nhìn Dung Tự, theo sau liền quy củ mà ngồi xuống chờ lão sư đến.

Nhưng đám nữ sinh an tĩnh, đám nam sinh ngồi ở phía sau lại còn không có yên lặng ——

“Dung Tự lớn lên tuy rằng đẹp, nhưng miệng cũng độc quá đi, ở lớp học kêu còn chưa đủ còn muốn lại ngoài cửa sổ kêu, như vậy còn như thế nào làm người a? Thật quá đáng……”

“Kia cũng là đám người Hạ Du Du chọc Dung Tự trước, bọn họ không chọc cô, Dung Tự đang êm đẹp vì cái gì muốn nói một câu như vậy! Lý Khang Kiện, đừng cho là tôi không biết cậu đã sớm thích Hạ Du Du, thậm chí cũng ngầm viết thư tình, lúc này mới vì cô ta nói chuyện!”

“Làm sao? Như thế nào? Người Hạ Du Du nơi nào không tốt? Vừa ôn nhu thành tích lại tốt, nói chuyện còn dịu dàng, tôi liền thích cô ấy thì làm sao? Cậu còn không phải thích Dung Tự? Tôi đưa thư tình cho Hạ Du Du tốt xấu còn sẽ nhận được câu cảm ơn, sau đó lại dùng lý do học tập làm trọng cự tuyệt tôi, Dung Tự thì sao? Người ta chính là thư tình của cậu cũng không thèm liếc mắt một cái liền ném vào thùng rác, thành tích kém như vậy, trừ bỏ một khuôn mặt, tôi thật không biết cô ta nơi nào tốt, cậu còn không phải thích muốn chết……”

“Cậu biết cái gì, cái này kêu cá tính, tôi liền thích!”

“Thích thì cậu thích thôi, lớp học nhiều nam sinh như vậy đều thích tôi xem cậu đoạt như thế nào, hơn nữa…” Nói đến chỗ này, nam sinh hơi hơi đè thấp thanh âm “Hơn nữa Trịnh Triết đánh nhau lợi hại nhất sớm tại lúc mới vào trường liền nói nhất định phải khiến Dung Tự làm bạn gái hắn, cậu xác định……”

Người này còn chưa nói xong, đột nhiên có âm thanh ầm ầm vang lên trước cửa lớp, mọi người quay đầu liền thấy được ba bốn nam sinh mồ hôi đầm đìa, trong tay còn cầm bóng rổ nháo loạn ngồi xuống, một trong số đó lại trực tiếp nhét quả bóng vào trong cặp sách, theo sau ở trước mắt mọi người đem một chai sữa trực tiếp đặt ở trên bàn Dung Tự.

“Cho cậu.”

Thiếu niên mặt không đổi sắc mà nói, xoay người liền hướng chỗ của chính mình ngồi xuống.

Nhìn bình sữa màu trắng, ngay khi lão sư chính trị còn chưa vào lớp, mọi người liền nhìn Dung Tự đem cái chai chuẩn xác ném tới thùng rác dưới bảng đen phát ra một tiếng "bộp" trầm đυ.c, tức khắc liền dấy lên một trận kinh hô.

“Trịnh Triết!”

Một nam sinh ngồi phía sau hô một tiếng, thiếu niên cao lớn duỗi tay liền ngăn lại tiếng kêu, ngay sau đó lão sư chính trị vẻ mặt vui mừng xuất hiện ở cửa hô một câu vào tiết học.

Nhưng một tiết này, mọi người trong lớp cơ hồ đều không khống chế được mà hướng Dung Tự cùng thiếu niên nhìn qua, ngay cả tiểu bạch kiểm mối tình đầu ngồi phía trước cũng không ngoại lệ, sau đó một tiết này mọi người đều không nghe lọt chữ nào mà điên cuồng ở dưới bàn học thảo luận trên Wechat.

La Tử Minh: Trời ạ, trời ạ, trước kia tôi cho rằng Dung Tự đã coi như không cho Trịnh Triết mặt mũi, ai biết hiện tại thế nhưng còn có thể càng không cho hắn mặt mũi! Thật là điên rồi, cô ấy chẳng lẽ thật sự cho rằng mình có chút Taekwondo mèo cào là có thể thắng một nắm tay của Trịnh Triết sao. Kia chính là Trịnh Triết a, buổi tối mỗi ngày đều ở bên ngoài cùng những học sinh hư hỏng, chẳng lẽ Dung Tự thật sự không sợ hắn?

Trương Yến: Có sợ hay không cô ấy đều đã làm? Tôi dám khẳng định, lúc này Trịnh Triết đã sớm tức điên rồi, còn không biết sẽ đối phó cô như thế nào đâu? Ai, nói các cậu có hay không cảm thấy Dung Tự giống như so với trước kia càng không lưu tình? Trước kia cô ấy là làm lơ, hiện tại lại là chính diện làm a, cảm giác cũng thật lợi hại, cô ấy như vậy khiến tôi thật sự có chút không thể tin được sự tình cô ấy sẽ vì nam sinh khác phá thai. Rốt cuộc các cậu nhìn xem lớp học hiện tại, thậm chí là có nam sinh nào thân cận với cô ấy không?

Vương Phỉ Phỉ: Tôi cũng là cảm thấy như vậy, thuận tiện tặng kèm [ hình ảnh ]

Dương Bình: Tôi phi, cậu chụp khi nào? Hai người này sao có thể xứng đôi như vậy? Cảm giác có loại hào quang của phim thần tượng a……

Chu Phương: Cái gì cái gì, tốc độ mạng của tôi kém, không tải được hình ảnh.

Dương Bình: Ảnh chụp, Dung Tự cùng học sinh mới tới Tư Nghiêu Kỳ. Trời ơi, hai người cũng thật xứng, hơn nữa người này mới tới liền chủ động cùng Dung Tự bắt tay, rất có khả năng là nhất kiến chung tình nga, hắc hắc, về sau có trò hay để xem. Rõ ràng Dung Tự cùng chúng ta đều ở trong cùng thế giới, cô như thế nào mỗi ngày liền tạo ra những chuyện kinh tâm động phách như vậy đâu?

Khóe mắt liếc đến lão sư chính trị phía trên đang dõng dạc hùng hồn, học sinh phía dưới lại tám chuyện đến khí thế ngất trời, Dung Tự sớm đã thấy nhiều. Rốt cuộc cô luôn luôn thành tích không tốt, thi thố cũng là bình thường, bạn học trong lớp thích đọc sách có, mê chơi cũng có, thậm chí còn chiếm tuyệt đại đa số, Dung Tự thập phần minh bạch.

Nhưng ngay sau đó ngốc bạch ngọt ngồi cùng bàn liền vội vàng chụp cánh tay của cô, đem một bức ảnh chụp đưa tới trước mặt “Dung Tự……”

Vừa thấy trên ảnh chụp là hình ảnh cô cùng Chết Đòi Tiền bắt tay nhìn nhau cười, Dung Tự liền nhướng mày, theo sau tự nhiên mà thu hồi ánh mắt, nhìn về phía lão sư chính trị đầu trọc trên bục giảng, nhìn miệng ông tuy rằng luôn động, nhưng một chữ cũng không đi vào bên trong tai Dung Tự.

-----------------------------

(Mọi người theo dõi chương mới nhất tại truyenhdt.com Talathunhomoe của mình nhé :3)

-----------------------------

Ảnh chụp này…

Người khác không nói, nam sinh vừa mới đưa cho cô chai sữa thấy được không chừng sẽ nổi điên, đúng rồi, hắn kêu Trịnh…… Trịnh cái gì nhỉ……

A, quên mất.

Nhưng điều cô không quên là đối phương ước chừng theo đuổi cô hai năm, cũng bị cô cự tuyệt hai năm, cuối cùng thời điểm biết được cô cùng tiểu bạch kiểm mối tình đầu đến với nhau, tức giận thiếu chút nữa đem cô kéo tới sân vận động cưỡиɠ ɠiαи, còn nói dù sao cô cũng cùng người khác làm, cùng hắn cũng chẳng sao, hắn còn thích cô như vậy, không ngại sự tình cô phá thai, nguyện ý chiều cô. Vì cái gì cô tình nguyện cùng cái loại mọt sách tiểu bạch kiểm ở bên nhau cũng không muốn cùng hắn yêu đương. Sau đó đã bị Dung Tự thọc một dao, là thật sự chọc một dao ở trên bụng, máu rơi đầy đất, cuối cùng thời điểm đưa đến bệnh viện không sai biệt lắm đã có chút thần chí không rõ, nhưng sau khi được cứu về lại trước sau cũng không hé một chữ, dần dần trầm mặc xuống, không bao lâu liền chuyển trường …

Đối với người này có thể nói cảm giác của cô lúc trước thập phần phức tạp, là thống hận, nhưng lại có điểm không rõ, hiện tại lần nữa trở về, cô coi như một lần đối phương đánh cô cùng một đao kia kết thúc nợ nần, còn lại về tới điểm bắt đầu, nếu là đối phương lại đối cô làm cái gì, khó bảo đảm cô sẽ không đánh trả.

Nghĩ xong như vậy, sau khi tan học thu thập tốt mọi thứ, Dung Tự liền xuống lầu, ở cửa cầu thang đã thấy thiếu niên sớm dựa vào trên vách tường chờ chính mình. Vừa thấy hắn, bước chân Dung Tự khựng lại, theo sau liền cảm thấy phía sau đánh úp lại một bóng ma.

“Hắc hắc, đại tẩu, đi một chuyến a, A Triết hắn chờ cậu đã lâu!”

Nghe cậu ta nói xong, Dung Tự ngẩng đầu hướng bên trên nhìn thoáng qua, vừa lúc thấy được tiểu bạch kiểm mối tình đầu có thể là do phải làm trực nhật nên vừa mới từ một bên WC xách xô nước đi ra. Vừa thấy Dung Tự bị người vây quanh, hắn theo bản năng mà tay trượt một cái, ngay sau đó ngơ ngẩn mà nhìn lại đây “Các cậu đang làm cái gì!”

“Cố Viễn, không phải chuyện của cậu, đi đi!”

Một nam sinh da ngăm đang ngăn trở đường đi của Dung Tự thậm chí còn không quay đầu lại mà dứt khoát không kiên nhẫn nói.

Nghe vậy, Dung Tự nhìn Cố Viễn trong ánh mắt bỗng nhiên hiện lên một tia cầu xin cùng sợ hãi, thậm chí còn chảy ra một chút nước mắt.

Nhìn đến người nọ lập tức trừng lớn hai mắt, rốt cuộc Cố Viễn còn chưa bao giờ có gặp qua Dung Tự yếu thế như vậy, lập tức liền cảm giác một cổ hùng tâm tráng chí từ trong lòng bừng lên, theo sau tiến lên “Bạn học Dung Tự căn bản là không muốn đi cùng các cậu, các cậu đừng uy hϊếp cô ấy, các cậu làm như vậy là trái với nội quy trường học……”

Vừa nghe thanh âm Cố Viễn, Trịnh Triết phía dưới liền lập tức ngẩng đầu lên, nhíu mày nhìn lại đây, theo sau chậm rãi bước lên cầu thang đi tới trước mặt Cố Viễn, từ trên cao nhìn hắn, đột nhiên nhếch môi lộ ra một nụ cười, duỗi tay chụp gương mặt hắn, một chút liền đem khuôn mặt trắng nõn của Cố Viễn chụp đỏ “Như thế nào? Cậu như vậy cũng muốn anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ thật ra là đủ mỹ, chính là cậu là anh hùng còn có nhiều nước mắt a! A Tráng, bồi hắn chơi đủ!”

Nói xong, quay đầu liền nhìn Dung Tự bên này, cố ý đi xuống dưới hai bước mới vươn tay về phía Dung Tự, cười nói “Đi thôi?”

Nghe vậy, Dung Tự tức khắc liền nghe được Cố Viễn phía sau truyền đến một tiếng kêu rên, cô nhìn bàn tay trước mặt, giống như là không thấy được mà nhấc chân đi xuống dưới lầu, chuyển mắt liền nhìn thấy Cố Viễn gầy yếu đang ôm bụng, sắc mặt tái nhợt dựa vào vách tường quỳ xuống, đau đến đầu đầy mồ hôi.

Tại sao lúc trước cô lại thích người này a?

Nga đúng rồi, hình như là bởi vì hắn cười rộ lên khá giống với người ba đoản mệnh của cô đi, này không phải cô có cái gì phụ khống, mà là từ lúc này cô cũng đã bắt đầu hâm mộ lại oán hận cảm tình của cha mẹ cô.

Cô bất luận trong bất cứ mối tình nào đều khát tình cảm sinh tử gắn bó như bọn họ, lại bởi vì là con gái của họ mà vô cùng thống hận điểm này……

Bởi vì chỉ cần một hồi, trong nhà vĩnh viễn đều là trống không.

Cái gì đều không có.

Sau đó cô liền nhìn Trịnh Triết trực tiếp đem cô đến trong rừng trúc, nơi gọi là thánh địa yêu đương trong trường học.

Cơ hồ là vừa bước vào nơi đó, người nọ liền duỗi tay đem cô toàn bộ ôm vào trong lòng ngực.

“Đồ uống, vì sao ném đi?”

“Không ném chẳng lẽ uống sao?”

“Tôi đối với cậu thế nào? Cậu không phải không nhìn ra, vì cái gì……”

Vì cái gì ở trước mặt mọi người làm hắn không xuống đài được?

“Tôi đây đối với cậu thế nào cậu hẳn là cũng có thể nhìn ra phải không?”

“Dung Tự……”

“Làm sao?”

Dung Tự mỉm cười.

Nụ cười như nở hoa của cô liền lọt vào trong mắt thiếu niên đang ôm cô vào trong ngực, theo sau Dung Tự nhìn mặt hắn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được đỏ ửng, ngay sau đó liền thu hồi tay, hơi hơi quay đầu đi lại có chút không dám nhìn cô, lúc này mới ho nhẹ.

“Không có việc gì, ném liền ném, chính là lần sau đừng ở trước mặt nhiều người ném. Còn có, học… gần trường học mới mở phố đồ ăn vặt, tôi mang cậu… mang cậu đi được không? Hôm nay tôi đi xe máy, ăn xong tôi đưa cậu trở về…”

Nghe vậy, Dung Tự còn không có kịp trả lời, Tư Nghiêu Kỳ ở tầng 5 đang đứng bên cửa sổ bỗng nhiên mặt không biểu tình mà nhìn bọn họ, giơ lên khóe miệng cười một cái “Hảo a.”

—— Vì cái gì vẫn là nghe không được cô suy nghĩ cái gì? Rõ ràng trước kia chỉ cần nhìn đôi mắt người khác là có thể nhìn ra ……

Trịnh Triết vui mừng khôn xiết tạm không cần phải nói, Dung Tự lại thấy được ánh mắt Tư Nghiêu Kỳ hơi hơi lóe lên, theo sau liền không có bóng dáng, Cố Viễn một bên khác lại ảm đạm mà cúi đầu.

Đừng nha, đừng nhanh như vậy liền ỉu xìu a, tôi còn là thích cậu.

Ít nhất tôi sẽ để cậu cảm thấy như vậy ……

Dung Tự lại cười cười, theo sau liền đi theo Trịnh Triết vẻ mặt kinh hỉ hướng phía ngoài trường học đi đến.

Chẳng qua mới vừa đi ra khỏi cổng, Dung Tự liền chú ý một cái bóng trắng đang theo phía sau, khóe miệng cô còn không có gợi lên, ai ngờ giây tiếp theo liền bị tiếng động hô quát trong ngõ nhỏ hấp dẫn lực chú ý. Cô chẳng qua tùy ý mà quay đầu liền đối mặt với nam sinh mặc đồng phục Thị Nhất Trung ở bên trong, nháy mắt liền trừng lớn hai mắt.

Nam nhân lịch sự văn nhã, nhưng xuống tay đánh người lại căn bản là không thấy một chút văn nhã, ánh mắt hung ác nham hiểm mà tàn nhẫn, có thể là nhận thấy được Dung Tự đang nhìn liền quay đầu lại, âm lãnh trong mắt còn chưa rút đi, thế nhưng liền hướng về phía cô lộ ra nụ cười khách sáo, bất quá nụ cười này sợ là không phải hướng về phía cô, mà là Trịnh Triết phía sau cô.

Ngọa tào, ngọa tào, ngọa tào…… (ngọa tào là đm)

Dung Tự trong lòng đã hoàn toàn spam hai chữ này.

Cô vì sao ở cao trung liền gặp cái hoa tâm con nhà giàu, người cuối cùng kết thúc sinh mệnh của cô. Không phải, là đồ con nhà giàu bệnh tâm thần, cố chấp cuồng.

Thật là muốn mạng!

Theo sau, Dung Tự liền nhìn hắn cởi xuống bao tay đánh người, chậm rãi hướng cô đi tới……

Trên mặt là nụ cười đạm nhiên, thong thả bước đi khiến Dung Tự thật sự có loại cảm giác Tử Thần chậm rãi đi đến ……
« Chương TrướcChương Tiếp »