Tiểu Thất ngơ ngác, nó cảm thấy đầu óc của mình không theo kịp ký chủ, cuối cùng, lắp bắp nói: “Vậy…… vậy ý của đại nhân là gì?”
Dung Bạch cười càng tươi, yên lặng nhìn thiếu niên trong gương, đột nhiên cười nói: “Thân thể này rất hợp ý ta.”
Không biết vì sao, nhìn biểu cảm của Dung Bạch, Tiểu Thất lại nhịn không được mà run lập cập, ngay cả ánh sáng vàng quanh người nó cũng ảm đạm đi không ít.
Nó có chút không hiểu, Dung Bạch vậy mà lại nói thích thân thể này, này…… Không phải là do bị nó thình lình kéo tới nơi này, biến thành mỹ thiếu niên nhu nhược, cho nên ký chủ không chấp nhận nổi kí©h thí©ɧ mới trở nên kỳ lạ như vậy chứ, nó vất vả lắm mới chọn được a, sao lại trở thành như vậy, xong rồi, khẳng định là không hoàn thành nhiệm.
Tiểu Thất khóc không ra nước mắt, nhưng Dung Bạch căn bản không có chú ý tới nó, bởi vì cửa phòng bị người mở ra, người đàn ông ngậm xì gà, tay cắm túi chậm rãi đi về phía Dung Bạch.
Đó là một người đàn ông vô cùng cuốn hút, lớn lên rất xuất sắc, nếu nói thân thể bây giờ của Dung Bạch là tiểu mỹ nam chọc người triều mến, thì người đàn ông trước mặt này chính là một người đàn ông tràn đầy sức quyến rũ.
Tuy rằng làn da hắn trắng nõn như ngọc, dung mạo cũng tinh xảo tuấn mỹ, mắt phượng hẹp dài lưu chuyển, lúc nhìn người mang theo chút mị hoặc, nhưng tuyệt đối sẽ không có ai mắt mù mà trêu chọc hắn.
Đơn giản là vì khí chất của người này, đó là một loại khí chất mà chỉ những bậc đế vương mới có, cường thế, bá đạo, hờ hững, nắm trong tay tất cả mọi thứ.
Nhìn thấy người tới, đôi mắt Dung Bạch liền sáng lên, trong lòng âm thầm khen ngợi, đột nhiên liền cảm thấy chờ mong với nhiệm vụ sắp tới.
Tuy rằng cậu không phải là gay, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cậu thưởng thức người đàn ông đối diện, thậm chí còn sinh ra một loại cảm giác kỳ phùng địch thủ.
Cũng không biết có phải là do thân thể này ảnh hưởng hay không, khi đối phương nhìn cậu, Dung Bạch liền cảm nhận được một tia rung động, rất nhỏ, trái tim bởi vì người đàn ông này mà lệch nửa nhịp.
Loại tình huống hiếm có này, càng làm Dung Bạch cảm thấy hứng thú.
Người đàn ông chỉ lơ đãng liếc nhìn Dung Bạch một cái, trong mắt không có cảm xúc gì, thậm chí bước chân đều không dừng lại, lạnh nhạt ra lệnh: “Thay đồ đi.” Sau đó liền trực tiếp xoay người ra khỏi phòng.
Dung Bạch quay đầu nhìn vào gương, thì ra nguyên chủ đang mặc một bộ đồ ngủ tình thú, tơ lụa trong suốt dán vào thân thể, cảm giác như ẩn như hiện này làm người ta huyết mạch sôi trào.
Tuy Dung Bạch cảm thấy đều là đàn ông với nhau thì có gì mà ngại, nhưng nghĩ đến hai người này đều là gay, liền nở nụ cười, sau đó tùy tiện cởi đồ, thay bằng áo sơmi trắng cùng quần jean đơn giản.