K.iếm rơi trên mặt đất.
Tạ Trường Lăng rất nhanh đã đảo khách thành chủ.
Tay đè về phía sau gáy ta.
Hung hăng hôn xuống.
Hôn đến trong đầu ta nổ tung như một mảnh pháo hoa.
Hôn đến mức ta nghe thấy tiếng tim đập xao động dưới l*иg ngực.
Dường như đã trải qua một thế kỹ.
Ta đẩy Tạ Trường Lăng.
“Mỏi miệng.”
Ánh mắt Tạ Trường Lăng nhìn về phía ta không băng lãnh như vừa rồi, trở nên mờ ám không rõ.
“Còn là giả sao? Thẩm Ngôn Thu.”
Ta chột dạ cúi đầu thấp.
Tạ Trường Lăng nắm lấy eo ta lăn lên giường.
Cắn môi ta hung hăng nói.
“Ngươi thích Tạ Cảnh Phong sao? Thích đến nỗi muốn giả ch.ết để gả cho hắn?”
Tất cả đều là hiểu lầm a.
Ta và hắn, chỉ là quan hệ nhiệm vụ đơn thuần.
Công lược và bị công lược.
Hệ thống còn tâm tình ăn dưa: [Ký chủ, vậy ngươi và Tạ Trường Lăng là quan hệ gì?]
Nhìn thấy ta thất thần.
Tạ Trường Lăng lại không vui.
Một bên hung hăng dày vò ta.
“Không cho phép ngươi thích Tạ Cảnh Phong, không cho phép thích hắn, nếu không ta sẽ lột da ngươi đem ngươi làm thành da người khô.”
Trời tối rồi sáng lên.
Ta bi lật qua lật lại cả đêm.
Thần chí không rõ, đầu óc quay cuồng.
Không ai quản sống ch.ết của ta sao?
Đúng lúc này, giọng nói của Tạ Cảnh Phong vang lên từ ngoài cửa...
“Ngôn Thu, ngươi ở bên trong à?”
Tạ Trường Lăng cũng nghe thấy.
Nhưng hắn không hoảng loạn chút nào.
Quỳ gối trước mặt ta, cúi đầu xuống, ôm lấy mặt ta, từ mi tâm đến chóp mũi, không nhanh không chậm một đường xuống dưới thân.
Còn hỏi ngược lại ta.
“Muốn mở cửa sao?”
Ta bỗng dưng mở to hai mắt nhìn.
“Tạ Trường Lăng ngươi điên rồi! Bên ngoài chính là ca ca ngươi!”
Ca ca của ngươi thành thân, ngươi thay hắn động phòng.
Ngươi còn muốn mở cửa để hắn vào trong.
“Cho nên?” Tạ Trường Lăng khẽ cười: “Nếu tẩu tẩu cảm thấy hắn vướng bận, ta g.iết hắn là được.”
Hệ thống bỗng xuất hiện: [Sao lại xuất hiện tình trạng này!]
Ta tận dụng mọi cơ hội đưa ra yêu cầu.
“Hệ thống tốt của ta, ngươi có thể tạm dừng thời không này, đem Tạ Trường Lăng ném ra bên ngoài được không?”
Hệ thống: [Ký chủ, sao ngươi biết ta vừa học xong kỹ năng này? Nhưng hiện tại Tạ Trường Lăng cũng là đối tượng công lược của ngươi... dựa theo điều thứ hai, khoản mười bảy trong ‘quy định quản lý nhiệm vụ công lược’, thân là hệ thống, không thể sử dụng kỹ năng với đối tượng công lược của ký chủ.]
Ta muốn khởi tố hệ thống của ta!
Có lẽ bởi vì Tạ Cảnh Phong lại hỏi ta có ở trong phòng hay không.
Mà ta bị Tạ Trường Lăng chặn miệng không nói ra lời.
Một tiếng cọt kẹt...
Tạ Cảnh Phong đẩy cửa ra.
Dường như cùng thời khắc đó.
Ta đẩy Tạ Trường Lăng ra, nhanh chóng nhét hắn vào trong chăn.
Cũng may là mùa đông, may mắn là mùa đông.
Chăn còn dày hơn da mặt ta.