Nữ ác ma có gương mặt không quá tệ, nhưng cũng chỉ là trình độ nhìn không bị đau mắt thôi đang kêu gào.
Bùi Y cùng Louis vô cùng ăn ý mà không nói lời nào.
Xin hãy tha thứ, bọn họ thực sự không biết nên trả lời con ác ma sừng dê này thế nào.
Louis đã suy nghĩ đến chuyện có phải nên trực tiếp dùng lửa địa ngục để thiêu cháy nàng để tỏ ý tôn trọng hay không?
Idosa đợi một lát cũng không thấy hai con ác ma đến từ bên ngoài kia tỏ chút thái độ chút gì, cảm thấy mình bị bơ đẹp. Lửa giận của nàng hiện cả lên mặt, sắc mặt của ác ma sừng dê trở nên dữ tợn, hai cái sừng trên đầu hình như chậm rãi trở lên to hơn.
Tầm mắt của Bùi Y di chuyển đến hai cái sừng trên đầu Idosa, y có chút quái lạ hỏi: “Có phải nàng sắp biến trở về hình thái ban đầu không? Em nghe nói một vài ác ma sừng dê có thể biến thành bộ dáng sơn dương màu đen, lúc này nếu bẻ gãy sừng của bọn họ thì họ sẽ vĩnh viễn không thể biến trở lại được.”
Louis: “Em muốn bắt một con sơn dương đen làm sủng vật?”
Bùi Y vội vàng lắc đầu: “Không không không, em không muốn nuôi một con sơn dương. Em chỉ muốn biết truyền thuyết đó có phải sự thật hay không.”
Louis nhướng mày: “Hiện giờ chúng ta đang có sẵn một đối tượng thí nghiệm.”
Bọn họ nói chuyện như ở chỗ không ma làm giá trị tức giận của Idosa nhảy vọt, nhưng điều làm Bùi Y cảm thấy tiếc nuối chính là sừng dê của Idosa chỉ biến lớn gấp đôi, mà bản thân nàng cũng không có biến thành bộ dáng sơn dương đen.
Louis: “Thật đáng tiếc, có vẻ nàng ngay cả biến hình cũng không được.”
“Mi đi chết đi.” Idosa tấn công về phía Louis.
Từ hướng di chuyển của cây gậy đinh ba trong tay nàng để đoán, rất có khả năng nàng sẽ ngộ thương đến mị ma.
Ánh mắt Louis tối lại.
“Tìm chết.” Hắn thoáng dịch chuyển đến trước mặt Idosa, một tay cầm lấy gậy đinh ba trong tay nàng. Chỉ nghe thấy một tiếng vang nhỏ, thần khí mà Idosa lấy làm tự hào cứ vậy mà gẫy đôi.
Idosa sửng sốt, đội hộ vệ của nàng cũng sửng sốt.
Ngay sau đó Louis búng tay một cái, từ dữ liệu cơ sở phục chế một đại quân NPC.
Nói thật, hắn khá là chờ mong, đám số liệu con này liệu có thể xảy ra biến hóa giống như trong trò chơi hay không.
Bên ngoài phòng lữ hành, nhóm đại quân dữ liệu trong mắt các sinh vật của vị diện khác vốn đờ đẫn đột nhiên biến mờ. Sau khi ổn định lại, đại quân vừa nãy còn trầm mặc như tảng đá giờ rõ ràng trở nên sinh động hẳn lên.
Một con chim yêu nhìn Cự hình độ quạ nuốt nuốt nước miếng, nàng nói với đồng bạn: “Bồ cảm thấy xxx với Cự hình độ quạ sẽ có cảm giác thế nào?”
Đồng bạn: “Chị em mau tỉnh lại, hình thể của hai người không thích hợp.”
Bán long ngáp một cái, dùng móng vuốt lay con thằn lằn có cánh bên người một cái.
“Ông là rồng thật à? Nếu ông là rồng, tôi lại mạnh như vậy, tại sao lại là nửa rồng thôi chứ?”
Thằn lằn có cánh: “….” Mịa nó, làm sao tôi biết.
Idosa chậm rãi tỉnh lại. Nàng giống như mơ một giấc mơ, nàng mơ thấy lãnh địa của mình bị xâm lấn. Đó là một con ác ma đáng sợ, nhìn không ra chủng loại, nhưng vô cùng mạnh mẽ. Hắn có một đội quân vượt xa nàng về số lượng, hơn nữa mỗi một tên đều có sức mạnh truyền kỳ.
Đây tuyệt đối không phải là sinh vật đặc trưng của vị diện cấp thấp, Idosa cho rằng, con ác ma trong mộng của nàng nhất định là một thợ săn đến từ vị diện cấp cao, hắn muốn chiếm lấy lãnh địa của nàng!
Idosa lập tức nổi nóng, không được. Nàng phải tìm đại tư tế bàn xem nên làm như thế nào…..
Từ từ, tên nhóc mặc áo giáp đứng trước mặt này là ai? Tại sao lại giống thuộc hạ của tên ác ma trong mơ như vậy?
A không, đó không phải là mơ!
Idosa run rẩy một cái, nàng rất muốn trợn mắt lại ngất một lần nữa, nhưng dù sao nàng cũng là một con ác ma, không phải dễ dàng bị ngất xỉu như vậy.
Nàng nhìn huyết tinh lĩnh chủ, nở nụ cười tươi nói: “Ừm, vị tiên sinh này, ngài….”
Idosa đột nhiên câm miệng.
Bởi vì trên cổ của nàng đột nhiên có thêm một thanh kiếm. Mũi kiếm chạm vào da nàng, chỉ cần huyết tinh lĩnh chủ hơi dùng chút lực là Idosa dám cam đoan đầu nàng sẽ bay đi ngay lập tức.
Huyết tinh lĩnh chủ: “Im lặng, khi mà chủ nhân tôn quý của ta chưa cho mi mở miệng nói chuyện thì mi không có quyền lên tiếng.”
Idosa rất muốn nổi giận, nhưng hiện thực dạy nàng cúi đầu. Nàng rũ mắt nhìn lén huyết tinh lĩnh chủ, suy nghĩ về chủ nhân trong miệng của hắn, lại nhìn mình, Idosa cảm thấy vô cùng chua xót.
“Mi, lên.” Trong lúc Idosa ai oán vì vận mệnh đau khổ của mình, đột nhiên nàng bị gọi lên.
Huyết tinh lĩnh chủ mặt không có biểu cảm gì nói: “Chủ nhân gọi mi, đi theo ta.”
Idosa bị đưa đến phòng lữ hành nhỏ trên lưng cự điểu.
Bùi Y giãy giụa leo xuống từ ngực Louis, ngồi trên một chiếc ghế lưng cao riêng, y cảm thấy mình cần phải giữ vững uy nghiêm của một vị lĩnh chủ trước mặt dân bản xứ của thuộc địa mình.
Louis buồn cười nhìn mị ma nỗ lực ngồi trên ghế, có lẽ là chọc vào nơi không thể miêu tả nào đó, y nhìn qua như là đang dựa lưng vào ghế ngồi, khẽ nâng cằm, thể hiện mấy phần ngạo mạn. Ở trong mắt Louis, lại càng như là ngạo kiều.
Gợi cảm không thể tưởng tượng, ở trên ghế phát ra lời mời không tiếng động.
Đột nhiên không muốn để những sinh vật khác nhìn thấy dáng vẻ này của mị ma thì phải làm sao?
Idosa vừa mới vào cửa, Louis đã giơ tay ra hiệu cho huyết tinh lĩnh chủ đè nặng Idosa quỳ rạp trên đất, bảo đảm tầm mắt của nàng không thể nhìn thấy bộ phận từ hai chân trở lên của mị ma.
“Louis đại nhân, Bùi Y tiên sinh, đã áp giải tù binh đến.” Huyết tinh lĩnh chủ khom mình hành lễ.
Louis gật đầu ý bảo huyết tinh lĩnh chủ ra ngoài trước.
Trong phòng nhỏ chỉ còn dư lại ba con ác ma.
Bùi Y nhìn ác ma sừng dê, hỏi: “Nói cho ta tên của cô?”
“Idosa. Ta là một ác ma vực sâu.”
Bùi Y: “….Chắc là cô bị bệnh tưởng bở, cô chỉ là một con ác ma sừng dê bình thường miễn cưỡng đạt đến cấp bậc ác ma cấp cao thôi. Loại vực sâu là như Louis các hạ kìa.”
Idosa kinh ngạc ngẩng đầu nhìn thoáng qua Louis.
Louis: “Ai cho phép cô ngẩng đầu?”
Idosa không kịp nhìn thấy gì cả đã bị buộc cúi đầu.
Bùi Y: “Được rồi, không cần rối rắm cô là gì nữa. Có lẽ là cách phân loại của những vị diện khác nhau thì khác nhau, tóm lại, cô có thể thay ta trông giữ thuộc địa. Nếu cô không —”
“Tôi đồng ý.” Idosa hét to: “Tôi sẵn sàng trở thành nô ɭệ của ngài!” Có ác ma ở vị diện cao cấp hơn tới, không đồng ý là kẻ ngốc. Hơn nữa, nếu con ác ma xinh đẹp này là chủ nhân thì Idosa cảm thấy cũng không phải quá khó chấp nhận.
Nàng đường đường là nữ vương đại nhân của đại lục phía tây, tại sao lại còn bị nhốt ở đại lục phía tây này mấy trăm năm chứ, còn không phải là đại lục phía đông có được một vài tài sản do vị diện cao cấp để lại sao, mấy tên lĩnh chủ của đại lục phía đông có cái gì hơn người, không phải đều là nhặt của hời từ vị diện cao cấp?
Hiện giờ Idosa nàng cũng đã lên chiếc thuyền lớn vị diện cao cấp. Nô ɭệ thì làm sao chứ? Không biết bao nhiêu câu chuyện tình yêu truyền kỳ đều bắt đầu từ nữ nô mỹ lệ cùng chủ nhân anh tuấn. Chờ nàng bắt lấy vị đại nhân tuấn mỹ này, thu nạp vị diện cao cấp vào trong bản đồ, nàng sẽ thành nữ vương vĩ đại nhất thế giới dưới lòng đất!
Bùi Y chớp chớp mắt, nhìn về phía Louis. Điều này không giống như dự đoán của y. Đồng ý quá nhanh, cứ cảm thấy như là một âm mưu gì đó.
Louis “hừ” nhẹ một tiếng: “Ta không đồng ý.” Hắn đã nhìn ra, trong đầu con ác ma sừng dê này chứa đầy tiểu thuyết ngôn tình ngu ngốc từ tám đời trước. Mơ ước mị ma của hắn, cửa sổ cũng không có.