Ánh nắng lọt vào trong nhà, soi chiếu nghiêng nghiêng chiếu qua cửa sổ, tạo thành một mảng sáng nhợt nhạt trên mặt bàn gỗ đặc sơn trắng, chiếu vào chiếc điện thoại đang run dữ dội, sáng lấp lánh như thủy tinh.
Chuông điện thoại đã vang một hồi lâu, nhưng chủ nhân của nó vẫn bình tĩnh ngồi trên ghế, ngón tay gõ nhịp lên mặt bàn. Đôi môi màu hồng nhạt khẽ nhếch lên, toát ra một hai phần quyến rũ người khác không thấy rõ, anh vẫn chưa có ý định duỗi tay lấy điện thoại.
Nghe thấy điện thoại tự động ngắt vì không có người trả lời, sắc mặt Úc Chỉ bình tĩnh bấm gọi lại, khi chuông vang đến lần thứ ba thì điện thoại thông.
Bên kia không nói gì, nhưng Úc Chỉ có thể tưởng tượng được người kia đang dùng tư thế như thế nào để nghe điện thoại.
"Kỷ Tinh Vũ, chơi vui lắm sao?"
Úc Chỉ bị người kia chọc giận, đau hết cả đầu, ngón tay hắn giật giật, cứ cảm thấy thèm một điếu thuốc. Hắn không nghiện thuốc lá, nguyên chủ cũng không hút, mà đời trước cũng đã cai thuốc được mấy chục năm, bây giờ lại bị người này quật phá đến mức muốn làm một điếu, có thể thấy là hắn thật sự đang giận lắm rồi.
"Chuyện này không liên quan đến tôi."
Kỷ Tinh Vũ cầm điện thoại, nhàn nhã nhấm nháp rượu vang đỏ mà anh thích nhất, giọng điệu nhẹ nhàng mà thích thú, như thể anh không biết trên mạng đã loạn đến mức nào, không biết người đại diện của anh đang gấp như kiến bò trên chảo nóng, lo tới lo lui muốn tìm cách giải quyết, cũng không biết gần đó có bao nhiêu phóng viên và paparazzi đang ngồi xổm chờ bắt được anh và Úc Chỉ, hỏi vài câu cho biết.
"Anh đã biết trước rồi."
Úc Chỉ tin tưởng chuyện này có lẽ không phải do Kỷ Tinh Vũ làm ra, nhưng anh chắc chắn đã được biết trước. Có rất nhiều vụ scandal đám paparazzi sẽ hỏi người trong cuộc trước, nếu không đồng ý vung tiền mua lại chứng cứ thì mới làm lộ ra ngoài, dù sao paparazzi cũng cần tiền, phốt này phốt nọ thôi cũng không làm họ no bụng được.
Chắc chắn Kỷ Tinh Vũ đã nhận được tin tức trước.
Nhưng anh không hề ngăn cản, ngược lại còn để họ thả tin ra ngoài.
Điều này cũng cho thấy bọn họ từ đầu đến cuối đều chỉ nhắm vào Kỷ Tinh Vũ, nếu không bên Úc Chỉ ít nhất cũng phải thu được tin tức gì đó.
Kỷ Tinh Vũ im lặng không nói gì, đó là cam chịu thừa nhận.
"Anh rốt cuộc có biết những người đó muốn nhắm vào ai không? Lấy sự nghiệp của mình ra làm trò đùa, anh cảm thấy mình khí phách dũng cảm lắm sao?"
Úc Chỉ cau mày, nếu bây giờ Kỷ Tinh Vũ đứng ngay trước mặt hắn, hắn cũng không chắc mình có thể giữ bình tĩnh được hay không.
"Thì sao?" Kỷ Tinh Vũ nói, thái độ dửng dưng cho thấy anh thực sự không sợ.
Cùng lắm thì vụ này sẽ giới hạn hoạt động trong nước của anh, nhưng ra nước ngoài thì lại không ảnh hưởng gì mấy.
Chỉ là đồng tính luyến ái mà thôi, đâu phải phạm tội gì đâu.
Thế giới rộng lớn đến vậy, không đến mức không chứa nổi một người đồng tính.
"Vậy nên anh muốn nhân cơ hội nhằm vào tôi?" Úc Chỉ nhịn không được liền hỏi.
Hắn đương nhiên biết Kỷ Tinh Vũ vẫn còn có thể ra nước ngoài, nhưng chính hắn vẫn chưa được đến mức đó.
Úc Chỉ biết bản thân có thể giải quyết scandal này, nhưng Kỷ Tinh Vũ có biết không?
"Anh muốn lợi dụng bọn họ để hủy tôi?" Hủy hoại sự nghiệp của hắn, bắt hắn phải ngoan ngoãn làm chim hoàng yến cho anh?
Từng từ từng chữ truyền vào tai anh, Kỷ Tinh Vũ lập tức cảm thấy trong lòng nhói đau, rượu không thấy ngon, người cũng không thấy dễ chịu, anh vội vã đáp lại: "Tôi không nghĩ như vậy!"
"Vậy anh nghĩ thế nào?" Úc Chỉ hỏi anh.
Kỷ Tinh Vũ im lặng một lát, đôi môi khép mở vài lần, cuối cùng lại đột ngột cúp máy.
Nghe tiếng ngắt điện thoại, lông mày Úc Chỉ dựng lên, hắn nhìn màn hình điện thoại, trong lòng lại có một loại dự cảm không tốt.
Hắn cau mày suy nghĩ một chút, sau đó đột nhiên quay đầu nói với người trợ lý đang dùng điện thoại xem chiều hướng dư luận trên mạng: "Giúp tôi tìm xe, tôi muốn đi ra ngoài một chuyến."
Trợ lý kinh ngạc nhìn lên: "Hả? Bây giờ sao? Úc ca, không được đâu, bên ngoài kiểu gì cũng ngồi đầy phóng viên cho coi!"
"Nên mới phải cải trang trốn đi." Úc Chỉ nhẹ giọng, lời nói ra lại chân thật đáng tin biết bao.
Trần Việt cầm điện thoại đi vào phòng: "Đạo diễn Trương bảo bên ông ấy cũng không biết gì, có thể là lúc hai người đóng phim thì có người lén cầm điện thoại chụp lại."
Thường thì nhân viên đoàn làm phim không được phép sử dụng điện thoại trong giờ làm việc, đề phòng làm lộ bí mật, đương nhiên cũng có thể có cá lọt lưới, mấy chuyện kiểu này cũng không thể bảo mật tuyệt đối được.
Úc Chỉ không quan tâm đến nguồn gốc bức ảnh, bây giờ hắn vội vã muốn ra ngoài, nếu không thì con người không bớt lo nào đó lại đào cho hắn cái hố thì mệt chết mất.
Hắn bảo muốn đi ra ngoài, Trần Việt quả nhiên nhíu mày, không đồng ý.
Lúc biết Úc Chỉ còn muốn đi sang nhà Kỷ Tinh Vũ, Trần Việt lại càng không đồng ý.
"Đừng bảo cậu thật sự thích anh ta đấy nhé? Đương nhiên anh cũng không bảo việc cậu thích anh ta là sai, Kỷ Tinh Vũ vừa đẹp vừa thành công, người hâm mộ trải rộng toàn cầu, fan bạn gái bạn trai đầy rẫy ra, thích anh ta là chuyện rất bình thường, nhưng cậu có thể nhìn lại tình cảnh này một chút không? Bây giờ cậu đi tìm anh ta, nếu bị chụp được ảnh kiểu gì cũng sẽ có người nhân cơ hội xác nhận scandal của hai người. Cái loại sự nghiệp ổn định như Kỷ Tinh Vũ thì sẽ không bị ảnh hưởng mấy, nhưng cậu vừa mới ra mắt, chỉ cần không cẩn thận là coi như tương lai đi tong hết, cậu bằng lòng sao?"
Trần Việt tận tình khuyên bảo, thế nhưng Úc Chỉ vẫn quyết tâm muốn đi, Trần Việt không ngăn được, chỉ còn cách chuẩn bị trang phục cho người ta.
Vì không ai lên tiếng bác bỏ tin đồn nên bức ảnh cứ càng ngày càng lan rộng trên mạng, dưới weibo của Kỷ Tinh Vũ đã loạn thành một nồi lẩu thập cẩm, hiệu quả khống chế bình luận của fan trung thành chẳng đáng là bao.
Mà ở bên Úc Chỉ thì lại không có cách nào để bình luận, cư dân mạng chỉ có thể đổi chiến trường sang chỗ khác, nào là weibo của người đại diện, của công ty, của những người trong đoàn đội, rồi còn cả weibo chính thức của "Quan Trường Ký" và các diễn viên cùng đóng phim.
Đặc biệt là nam chính Đường Sơ Nhất, người có quan hệ rất tốt với Úc Chỉ, dưới weibo cũng không tài nào mà nhìn nổi. Các fan nhao nhao lên kêu Đường Sơ Nhất cách xa mấy thằng gay ra một chút, đừng có làm bạn làm bè với lũ đó; mà hội anti lại cũng ầm ầm lên bảo hay là tên này cũng là gay chưa biết chừng, thế nên mới thân thiết với Úc Chỉ đến vậy.
Nhưng bọn họ cũng không kiêu ngạo được bao lâu lại nhận ra, weibo của Đường Sơ Nhất cũng không cho phép bình luận nữa.
Hội anti: "....... Con bà mi chứ!"
Trong lòng bọn này tự dưng có một dự cảm không tốt, liệu có thể nào từ hôm nay trở về sau, ngôi sao nào mà dính phốt đều sẽ học tập cái tên Úc Chỉ này, khóa bình luận luôn? Khiến cho bọn họ dù có cáu cũng không có chỗ mà xả?
Bơ đi mà sống, là đòn mạnh nhất đối với hội anti.
Úc Chỉ phát huy những lời này đến cực hạn.
Chỉ sợ từ nay về sau, rất nhiều người nổi tiếng đều sẽ học theo, người đàn ông này chỉ bằng bản thân đã thay đổi được tình hình chiến đấu trên weibo của giới giải trí, không cần biết bên ngoài có ồn ào náo nhiệt đến mấy, weibo của hắn cũng chỉ như gió thoảng mây bay, yên lặng vô cùng.
Hội anti tức đến giậm chân, đám thủy quân cũng không có đất dụng võ, trong lòng đều thầm mắng cái tên dở hơi không chơi theo lẽ thường Úc Chỉ này, đcm muốn chặt đường làm ăn của bọn này đó hả?
Có quần chúng hóng phốt thấy thế thì lại bình tĩnh hơn, vốn đang hóng quả thị "ảnh đế chơi gay với tiểu thịt tươi" nóng hôi hổi, bây giờ lại đổi sang cười vào mặt hội anti và thủy quân, vui vẻ vô cùng.
Có không ít người còn vì Úc Chỉ chơi kiểu dở hơi như thế lại thấy có hứng thú, đổi qua làm fan nhà hắn, mà nhóm fan ban đầu cũng kiên nhẫn chờ đợi.
Không hiểu vì sao, ngay cả khi Úc Chỉ không lên tiếng bác bỏ tin đồn, bọn họ cũng cảm thấy chân tướng không phải là như vậy.
Mà hành động không ra mặt của Úc Chỉ trong mắt mọi người cũng trở nên khác với việc bị nói đúng quá không cãi lại được, mà giống như kiểu không thèm quan tâm hơn, cái thái độ kiểu mặc anti nói ngả nói nghiêng, lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân, thế mà lại khá là bắt mắt.
Fan sướиɠ run người, anti thì nghẹn sắp chết đến nơi, cư dân mạng hóng thị vui vẻ, nhưng khó chịu nhất lại là đội thủy quân nhận tiền rồi mà lại không làm nên trò trống gì.
Mấy công ty thủy quân đều đang gọi điện cho chủ thuê, điện thoại người nào đó vang lên không ngừng, gã đàn ông tức đến tối sầm cả mặt, suýt thì ném bỏ mẹ điện thoại đi, nhìn chiều hướng trên mạng mà chỉ hận không thể lôi thằng Úc Chỉ kia ra đập cho hả giận.
"Cái thằng ranh con này đến cùng là ai?! Sao mấy người còn không đối phó được với một đứa vừa mới ra mắt hả?!"
Cái mà gã quan tâm đến không phải là sống chết của Úc Chỉ, mà là chiều hướng dư luận trên mạng.
Với thái độ và hành động của Úc Chỉ, nhóm fan cùng cư dân mạng đều dần bình tĩnh lại, thủy quân không có cơ hội xen lẫn vào quấy phá, bây giờ nếu vẫn tiếp tục có ý định gây rối, người ngoài nhìn vào kiểu gì cũng sẽ nhận ra là phía sau có kẻ muốn dìm hai người kia!
Tuy rằng đây là kiểu bí mật công khai ai ai cũng biết, thế nhưng nếu có người chỉ ra thì tình hình sẽ khác đi nhiều lắm.
Chỉ cần có người muốn tìm hiểu sẽ biết ngay là gã đang muốn phá rối, đến lúc đó mọi sự sỉ nhục sẽ nhắm hết vào gã, và mọi nỗ lực của gã sẽ trở nên vô ích.
"Mẹ nó chứ!" Gã bực mình chửi tục một câu, ném điện thoại lên sô pha, người đại diện và trợ lý đều không dám lại gần khuyên nhủ hay an ủi gì, chỉ đành chờ gã hết giận.
Người này vốn dĩ chỉ muốn nhắm vào Kỷ Tinh Vũ, căn bản không thèm quan tâm cái người bị chụp cùng Kỷ Tinh Vũ là ai, với địa vị của gã thực sự không cần phải để ý một đứa người mới như vậy, thế nhưng bây giờ, cả Úc Chỉ lẫn Kỷ Tinh Vũ gã đều hận.
Nhưng cho dù gã có hận đến mấy thì hiện giờ cũng không có cách nào đối phó với hai người đó, chỉ có thể nén giận bảo mấy công ty thủy quân dừng tay, bao nhiêu tiền vung vào cũng chả làm ra được trò gì nên hồn, gã cũng đâu có ngu mà tiếp tục vung.
Dù sao bức ảnh cũng là sự thật, hai thằng cha trời đánh kia có muốn thanh minh kiểu gì thì trong mắt công chúng cũng không thật sự trong sạch, có rất nhiều người tin tưởng vào tin đồn vô căn cứ.
"Cái thằng người mới kia tên là gì?"
"Úc Chỉ, là người đóng trong "Quan Trường Ký"." Trợ lý nhỏ giọng trả lời, cô cũng xem "Quan Trường Ký" rồi, rất thích nhân vật Lang Vương điện hạ, còn là fan qua đường của Úc Chỉ nữa. Nhưng đương nhiên là cô không dám hó hé gì trước mặt người phát lương cho mình rồi.
Người đàn ông cười lạnh: "Úc Chỉ phải không, được lắm, tôi nhớ kỹ tên này rồi!"
Mà Úc Chỉ, người không hiểu sao tự dưng lại bị người ta nhớ thương, lúc này đang lặng lẽ rời khỏi nhà. Khi lên xe đến nhà Kỷ Tinh Vũ, trong lòng hắn cứ cồn cào không thôi, cứ cảm giác sắp tới sẽ không được bình yên.
Kỷ Tinh Vũ đã làm ra chuyện như vậy, không lẽ chỉ muốn làm bẩn danh tiếng của họ thôi sao? Phá bỏ đường làm sao của họ?
Chỉ e là không đơn giản như vậy.
Khi hắn lén lút ra khỏi nhà, cải trang ngồi xe đến dưới tiểu khu của Kỷ Tinh Vũ, hắn liền thấy một lô một lốc phóng viên ôm theo mấy quả camera to như đại bác vây quanh cả khu, trời đã tối om cũng không có vẻ gì là muốn tan tầm về nhà cả.
Kiểu này chắc là muốn chờ đến lúc phỏng vấn cho bằng được Kỷ Tinh Vũ mới thôi.
"Hay là cậu cứ đợi ở đây, để anh đi tìm Kỷ Tinh Vũ cho? Anh cũng chưa ra mặt bao giờ, chắc bọn họ không nhận ra đâu." Người đại diện nhìn đoàn người bên người, do dự bảo.
"Em còn ít xuất hiện hơn, hay là để em đi cho." Trợ lý cũng nhỏ giọng nói.
Úc Chỉ không trả lời, chỉ gửi một tin nhắn cho Kỷ Tinh Vũ: 【 Tôi đang ở ngoài nhà anh. 】
Ý bảo Kỷ Tinh Vũ tìm cách giúp hắn đi lên nhà.
Nhưng chờ mãi cũng không thấy nhắn lại, hắn lập tức hiểu rõ, Kỷ Tinh Vũ không muốn hắn đến đây.
Hắn nhìn đồng hồ, bây giờ đã 8 giờ tối, trời đã tối om.
Từ lúc ảnh bị lộ ra đến giờ đã gần một ngày.
Theo lý thuyết mà nói, Kỷ Tinh Vũ đến giờ vẫn chưa làm ra động thái gì thì chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì lớn, nhưng trong lòng Úc Chỉ lại cảm thấy không đơn giản như vậy, người này hiện tại án binh bất động, khả năng cao là đang giấu đại chiêu.
Chờ đến lúc Kỷ Tinh Vũ tung ra đại chiêu này, cũng không biết hắn có thể chống cự được không.
Nghĩ một hồi, Úc Chỉ dứt khoát bảo trợ lý chạy ra ngoài, cố ý ra vẻ lén lút để thu hút đám phóng viên, còn hắn thì lặng lẽ dùng đường hầm đi vào tiểu khu.
Cách này dùng cũng khá ổn, trợ lý lấm lét đi qua đám đông giả vờ như đang trốn phóng viên, một số phóng viên thà gϊếŧ nhầm còn hơn bỏ sót nhanh chóng đứng dậy bám theo, trợ lý cũng vội vàng bỏ đi sau đó lại giả vờ bị bắt lại, lúc bị một đám người vây quanh mới bỏ khẩu trang, ra vẻ bản thân chỉ là một người qua đường vô tội mà thôi.
Úc Chỉ liền tranh thủ lúc này, dưới màn đêm bao phủ, đi xuống hầm gửi xe.
Hắn đi theo người dân ở đây qua cửa an ninh, một đường thuận lợi tới nhà Kỷ Tinh Vũ.
Lúc nhập mật khẩu, Úc Chỉ vẫn còn hơi lo lắng không biết người kia đã đổi mật khẩu chưa, ngay sau đó lại nghe thấy một tiếng bíp, cửa mở.
Bên trong không bật đèn, ánh sáng tối tăm, Úc Chỉ đứng ở cửa đột nhiên lại nghĩ về cảnh tượng lần trước hắn đến đây, trong lòng chợt băn khoăn không biết có nên đi vào hay không.
Do dự một chốc, cuối cùng hắn vẫn bước vào nhà.
Nhấn công tắc, căn phòng lập tức sáng hẳn lên.
"Kỷ Tinh Vũ?"
Người nọ không ở trong phòng khách.
Úc Chỉ tìm khắp nơi, nhà bếp, phòng tắm, ban công, quầy bar, phòng ngủ, thư phòng...... Không tìm thấy Kỷ Tinh Vũ ở đâu hết.
Cuối cùng, khi đi qua hành lang, hắn chợt nghe được có tiếng gì từ trong phòng, mở cửa ra liền thấy người mình tìm nãy giờ đang ung dung ngồi trên ghế sô pha mềm mại, hai chân gác lên tay vịn ghế, nằm nghiêng xem gì đó trên TV, trong tay còn cầm một túi khoai lát, đang ăn từng miếng một.
Úc Chỉ: "......"
Tự dưng cảm giác bản thân hơi ngốc, cứ hớt hải chạy đi tìm người ta, mà người ta đâu có cần hắn tìm.
Đầu Úc Chỉ nhưng nhức, hắn nhìn cái người dù biết hắn đến vẫn không thèm nhìn lên, đến bây giờ mới thực sự cảm giác được người này rốt cuộc khó chơi đến mức nào.
Hắn nhắn tin cho người đại diện, sau đó đi thẳng về phía Kỷ Tinh Vũ, đứng ở trước mặt anh, cố tình che lại màn hình phía sau.
"Em đang chắn TV của tôi rồi." Kỷ Tinh Vũ cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn hắn, nhưng lại chỉ bảo hắn tránh ra, đừng làm phiền anh xem TV.
Úc Chỉ không phản ứng, hắn nghe âm thanh từ sau lưng, không cần nhìn cũng biết trên TV chiếu cái gì.
"Quan Trường Ký" đang chiếu đến đoạn Thái tử Vân Lang bị vạch trần thân phận con hoang do Hoàng hậu nɠɵạı ŧìиɧ, tình tiết căng thẳng lên xuống không ngừng, ngay cả nhạc phim cũng khiến lòng người nôn nao.
Nhạc phim này cũng coi như phù hợp với tình cảnh hiện tại.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Kỷ Tinh Vũ lên tiếng trước, anh bỏ một miếng khoai lát vào miệng, nhướng mày, vừa cười vừa nói: "Không phải đã bỏ đi rồi sao? Còn quay lại làm gì nữa?"
"Nếu anh không muốn tôi quay lại, vậy đừng cố ý gây sự." Úc Chỉ tiến lại gần, nhìn thẳng vào anh.
Kỷ Tinh Vũ vươn tay, bắt lấy dây trang trí trên quần áo Úc Chỉ: "Em nói như vậy, chẳng lẽ em đang cổ vũ tôi gây sự à?"
Úc Chỉ: "......"
Thấy hắn không nói nên lời, Kỷ Tinh Vũ lại mỉm cười, cười đến vui vẻ rạng rỡ.
"Tôi biết, em không muốn liên quan gì đến tôi nữa, tôi cũng không muốn liên lụy đến em. Lần này cũng bởi vì tôi bận rộn quá, không có thời gian trả lời bọn họ, lại dọa em tới mức này cơ à?" Kỷ Tinh Vũ như con sói đội lốt cừu, như thể chính anh không phải là cái người lúc trước không cho người đại diện và phòng làm việc lên tiếng giải thích.
Úc Chỉ đương nhiên cũng không tin lời anh, nhưng hắn không cần tin, chỉ cần bây giờ Kỷ Tinh Vũ lên tiếng là được.
Hắn cầm lấy điện thoại bị Kỷ Tinh Vũ quăng ở một bên, đưa cho anh: "Bây giờ đăng bài luôn đi."
Kỷ Tinh Vũ cầm điện thoại, xoay xoay trong tay: "Đăng cái gì? Nói chúng ta không có quan hệ gì cả? Em nghĩ bọn họ sẽ tin sao?"
Úc Chỉ: "Tôi không cần bọn họ tin, tôi chỉ cần anh tỏ thái độ là được."
Chỉ cần người này tỏ thái độ, hắn sẵn sàng tin tưởng.
Kỷ Tinh Vũ vẫn nghịch điện thoại trong tay, vẻ mặt lại từ vui vẻ thoải mái chuyển sang nghiêm túc, anh ngừng cười, trầm giọng hỏi: "Úc Chỉ, em không muốn dính líu đến tôi đến mức này sao?"
Thấy anh nghiêm túc hỏi, Úc Chỉ cũng nghiêm túc trả lời: "Kỷ Tinh Vũ, anh muốn dính líu đến tôi đến mức này sao?"
Một câu nói nhẹ nhàng như vậy, lại đâm thủng trái tim của Kỷ Tinh Vũ.
Vì sao anh lại không ngăn cản bức ảnh bị lộ ra? Vì sao cứ mãi không lên tiếng? Còn không phải là vì để cho hai cái tên Úc Chỉ và Kỷ Tinh Vũ gắn vào với nhau sao?
Nhưng đối phương lại không chút khách khí, tỏ vẻ ghét bỏ anh rõ ràng như vậy, Kỷ Tinh Vũ nếu còn cần mặt mũi thì cũng nên không dây dưa quá nhiều với hắn.
Nhưng nếu Kỷ Tinh Vũ có thể bị thuyết phục dễ dàng như vậy thì đã không có chuyện mấy bức ảnh kia rồi.
Anh cong môi, ngẩng đầu nhìn Úc Chỉ, nhìn đôi mắt vẫn bình tĩnh như thường của hắn, như thể cho dù anh sáng nắng chiều mưa giữa trưa kiếm chuyện, người này cũng sẽ không tức giận đến mức mất lý trí, nghĩ ra cách giải quyết vẫn là nhiệm vụ hàng đầu đối với hắn.
Giống như trước kia, não anh bị úng nước, lập hợp đồng bao dưỡng với hắn, Úc Chỉ cũng đối mặt với anh bằng vẻ bình tĩnh vạn năm như một này, khiến cho người vừa lên chức kim chủ là anh lại không thể nào ra oai phủ đầu được.
Người này quá mức bình tĩnh, quá mức thong dong, khiến người ta thật sự rất muốn nhìn khuôn mặt biến sắc hoàn toàn của hắn.
Vì lý do này, cho dù phải chọc giận đối phương, Kỷ Tinh Vũ cũng sẵn sàng thử.
Anh cong khóe môi, đứng lên, vỗ vỗ lòng bàn tay, lại rút một tờ giấy ăn lau sạch vụn khoai tây lát.
"Nếu Tiểu Úc đã yêu cầu tôi như vậy, sao tôi có thể từ chối đây? Dù sao... tôi cũng thích em nhiều đến vậy mà."
Anh chậm rãi nói, tùy tay vứt tờ giấy ăn vào thùng rác.
Anh tắt TV, sau đó ra khỏi phòng.
Úc Chỉ đi theo sau, cau mày nhìn Kỷ Tinh Vũ: "Anh định làm gì?" Điện thoại ngay trong tay, còn phải đi ra phòng khách? Không lẽ ngồi phòng khách đăng bài bác bỏ tin đồn thì làm người ta tin hơn à?
Kỷ Tinh Vũ cười với hắn: "Dùng điện thoại đăng bài thì có gì hay? Ai biết là người đăng hay là chó đăng đâu? Muốn nghiêm túc giải thích, đương nhiên phải làm trước mặt mọi người."
Dứt lời, Kỷ Tinh Vũ đã bước đến cửa, mở cửa chuẩn bị đi ra ngoài.
Úc Chỉ muộn màng nhận ra chuyện Kỷ Tinh Vũ định làm, vội đuổi theo: "Không cần phải nghiêm túc đến vậy, chỉ là một scandal mà thôi, chúng ta giải thích trước rồi nhờ đạo diễn Trương xác nhận là ảnh hậu trường là xong rồi."
"Em đừng đi theo làm gì, bị người ta nhìn thấy đêm hôm còn ở với nhau thế này thì càng hiểu lầm hơn đấy." Kỷ Tinh Vũ bơ luôn lời hắn, đã vậy còn không cho hắn đi theo.
Úc Chỉ khựng lại, mà chỉ một chốc này thôi Kỷ Tinh Vũ đã ra ngoài rồi, tiến vào tầm nhìn của các phóng viên.
Hội phóng viên đã núp lùm cả ngày vừa nhìn thấy Kỷ Tinh Vũ xuất hiện liền xông lên, không khác gì lũ sói nhịn đói mấy ngày lại gặp được cục thịt Kỷ Tinh Vũ, chỉ hận không thể nuốt hết anh vào bụng!
"Kỷ ảnh đế, xin hỏi anh nghĩ gì về những bức ảnh trên mạng?"
"Xin hỏi anh có thật sự là người đồng tính không, và quan hệ giữa anh và tiểu thịt tươi Úc Chỉ là gì?"
"Xin hỏi anh thật sự có mối quan hệ không đúng mực với tiểu thịt tươi mới ra lò sao?"
"Xin hỏi......"
Camera to như khẩu đại bác của hội nhà báo đều chĩa về Kỷ Tinh Vũ, mà mắt họ cũng sáng trưng như đèn flash trong tay họ, dưới ánh sáng của các kiểu "flash", khuôn mặt Kỷ Tinh Vũ có vẻ trắng bệch, nhưng đôi môi lại một màu đỏ tươi, khóe môi giương lên lộ ra nụ cười có chút quỷ dị.
"Yên lặng."
Giọng nói bình tĩnh truyền vào tai mọi người, họ nghe vậy liền ngừng nhao nhao, biết là Kỷ Tinh Vũ thật sự có lời muốn nói.
"Mọi người thật sự muốn biết quan hệ giữa tôi và em ấy là gì sao?"
Kỷ Tinh Vũ khoanh tay trước ngực, đứng bắt chéo chân, đây là một động tác rất nhàn nhã, cho thấy rằng tâm trạng anh đang rất thoải mái, cũng rất vui vẻ.
"Nói cho mọi người cũng được." Anh thản nhiên bảo.
Mọi người biết anh muốn nói vào trọng tâm rồi, vểnh tai lên nghe, sổ tay bút ghi âm đầy đủ, thậm chí còn có người lập tức viết bài, tất cả đều cố gắng ghi lại khoảnh khắc quan trọng này.
"Chính là mối quan hệ kiểu tôi thích em ấy." Tin động trời như vậy mà anh nhẹ nhàng quăng ra như không, bộ dáng bâng quơ như kiểu anh vừa bảo "tôi thích ăn hoa quả" thôi vậy.
Úc Chỉ đang chờ anh giải thích: "......"
Mọi người đứng đây đều ngu luôn rồi, mấy người đang ghi chép đông cứng tại chỗ, toàn cảnh đột nhiên yên tĩnh cực kỳ, như thể thời gian đã ngừng lại.
Ngay sau đó mọi người liền bùng nổ, còn dữ dội hơn lúc Kỷ Tinh Vũ mới xuất hiện vừa rồi!