Ngày hôm nay coi như Cố Chiêu Nghi cũng đã nhận thức được Bạch Tố Mai lạnh lùng và không có tình người cũng chẳng phải lời đồn ở bên ngoài, mà là... sự thật.
Con đường này cũng đã bị chặn lại rồi, mà cô... chẳng lẽ lại phải đi tìm Lệ Đế Minh để ứng tiền luôn hả?
Người có quyền nói chuyện nhất ở Quốc Tế Thịnh Huy đó chính là Lệ Đế Minh, nhưng mà Lệ Đế Minh còn là một người khó giải quyết và không nói tình người hơn Bạch Tố Mai...
Cô đi tìm anh, có khi nào lại bị làm khó xử hơn như vậy nữa không đây?
Nhưng cho dù như thế này thì cô cũng phải đi thử một lần không phải à?
ba trăm triệu này, cô ngoại trừ có thể tìm biện pháp lấy trong đống tiền lương của mình thì cô đã cùng đường mạt lộ rồi.
Cho nên sau đó cô lại lái xe đến biệt thự nhà họ Lệ, cô làm vệ sĩ của Lệ Đế Minh, cho nên cô nắm rõ hoạt động của anh trong lòng bàn tay, cô biết là ngày hôm nay anh không đến công ty mà là đang ở nhà.2078768_2_25,60Vị trí của nhà họ Lệ vốn dĩ là một khu vực tương đối vắng vẻ, nhưng mà giá đất của khu vực này cũng không rẻ, hai năm trước Lệ Đế Minh đến mảnh đất này, đồng thời bỏ ra một món tiền khổng lồ để xây dựng một biệt thự rộng lớn cho mình.
Xa hoa mà trang trọng, đây chính là ấn tượng đầu tiên của Cố Chiêu Nghi đối với căn biệt thự này.
Bởi vì duyên cớ cô làm vệ sĩ của Lệ Đế Minh, cũng bởi vậy cô có thể tự do ra vào nhà họ Lệ, mà khi cô đi đến phòng khách nhà họ Lệ, cô liền chạm mặt với quản gia.
Trong tay quản gia vẫn còn có chuyện khác đang phải làm, thế là ông ta liền đưa áo choàng tắm ở trong ngực cho Cố Chiêu Nghi: “Cậu chủ đang tắm nước nóng trong suối nước nóng ở vườn hoa, đây là quần áo vừa được người giúp việc tiêu trùng, cậu mang đến đó cho cậu chủ giúp tôi đi.”
“Được.” Nghĩ đến Lệ Đế Minh chỉ đang tắm suối nước nóng, Cố Chiêu Nghi cũng không để ý tới, cô ôm bộ quần áo ở trong tay, quay đầu đi về phía cánh cửa ở bên hông.
Đi ra ngoài từ cánh cửa bên hông liền có thể nhìn thấy vườn hoa ấy, trong vườn hoa được đặc biệt xây một suối nước nóng thiên nhiên.
Cố Chiêu Nghi không khỏi cảm thán trong lòng, mấy người có tiền này thật sự rất hiểu cách hưởng thụ.
Bởi vì thích tắm suối nước nóng, trong nhà liền làm ao suối nước nóng.
Bởi vì thích rèn luyện thân thể, lại mở một phòng tập thể thao ở trong nhà...
Căn biệt thự nhà họ Lệ thật sự có thể nói là cần cái gì thì có cái đó, nhưng mà hình như Lệ Đế Minh cũng không thích tiếp xúc với người bên ngoài, chính vì vậy mới có thể lựa chọn thực hiện những hoạt động giải trí ở trong nhà.
Cố Chiêu Nghi đi đến suối nước nóng, lại phát hiện Lệ Đế Minh không có ở đó, chắc có lẽ là ngâm nước nóng xong rồi cho nên đã đi.
Đây là lần đầu tiên cô đi đến suối nước nóng, đối với cấu tạo của khu vực này, cô không hiểu rõ cho lắm, cho nên cô cũng chỉ có thể vừa đi vừa tìm bóng dáng Lệ Đế Minh: “Anh Lệ.”
“Anh Lệ?” Cô tìm hơn phân nửa suối nước nóng nhưng mà vẫn không tìm thấy bóng dáng của Lệ Đế Minh đâu.
Sau đó cô nhìn thấy cuối hành lang có một cánh cửa rèm, cô không biết xốc cái rèm đó lên thì bên trong là một nơi như thế nào.
Cô chỉ nghĩ đơn giản đi vào xác nhận một chút, có lẽ là Lệ Đế Minh ở bên trong.
Lúc cô vén rèm cửa lên, cả người của cô liền ngơ ngẩn...
Mặc dù trước mặt còn cách một tấm kính, nhưng mà xuyên thấu qua tấm kính này cô vẫn có thể loáng thoáng nhìn thấy được Lệ Đế Minh đang tắm vòi sen trong phòng kính.
Thân hình của anh rất tốt, tấm kính làm nổi bật dáng người của anh, giống như hình ảnh làm cho người ta trào máu.
Khối nước lượn lờ, tăng thêm một loại không khí khác lạ cho nơi này.
Càng đáng chết hơn chính là trong nội tâm của cô đang kêu gào phi lễ chớ nhìn, đang dự định quay người lại rời khỏi chỗ này, cánh cửa thủy tinh lại bị Lệ Đế Minh mở ra từ bên trong.
Anh... không mặc cái gì hết, cứ tùy tiện xuất hiện ở trước mặt cô như thế.
Trong nháy mắt đó, không thể không nói cô thật sự có một loại cảm giác bị sét đánh trúng cả người, đứng nguyên tại chỗ không thể động đậy.