Công Chúa Tuyết [EunYeon/JiJung]

6.25/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Người ta nói cô ấy là một người lập dị. Nhưng tôi lại thấy được phần đáng yêu và cả phần yếu đuối trong tâm hồn cô ấy. Với tôi cô ấy là một người đặc biệt.. Đặc biệt trong trái tim của tôi.
Xem Thêm

Chương 21
Cảm giác được Jiyeon sấy tóc thật vui vẻ. Dù không thấy sắc mặt cô ấy nhưng vẫn cảm nhận được những ngón tay cô ấy cẩn thận và nhẹ nhàng luồn vào từng cọng tóc. Thực sự mong ước cuộc sống cứ như thế này mà trôi qua. Càng ở bên cạnh Jiyeon càng không muốn để cô ấy dời xa mình. Lòng ích kỷ mỗi ngày một lớn hơn.

Sau khi tóc khô Jiyeon kêu tôi đi cất máy sấy còn cô ấy thì leo lên giường trước. Lần đầu tiên được ngủ cùng giường với cô ấy khiến tôi cũng cảm thấy rất khẩn trương. Nhất là sau khi nghe mẹ Jiyeon nói về cô ấy trong thời gian tôi không liên lạc. Cô ấy luôn luôn chờ tin tức của tôi. Còn hay mang hai món quà của tôi bên người. Tôi nghe mà vô cùng cảm động lại có chút hi vọng,hi vọng Jiyeon có thể cũng thích tôi.

Nằm trên giường cậu ấy,nghe được một mùi hương dịu nhẹ nhưng khiến tôi mê mẫn. Hương thơm từ tóc của Jiyeon,rõ ràng tôi cũng vừa gội loại dầu gội đó nhưng lại không cảm thấy mùi hương này.

Jiyeon nằm rất ngay ngắn,hơi thở đều và nhẹ. Tôi không biết cô ấy ngủ hay chưa,muốn nói với cô ấy nhiều lời nhưng vẫn không có đủ dũng cảm. Cuối cùng tôi chỉ có thể mạnh dạn đưa tay qua ôm lấy cô ấy rồi nằm sát lại gần. Tôi rõ ràng cảm nhận được thân thể Jiyeon hơi cương cứng lên nhưng cô ấy cũng không lên tiếng phản đối. Vì vậy tôi cứ vậy ôm cô ấy đi vào giấc ngủ.

Qua một hồi rất lâu rất lâu tôi dường như cảm thấy có thứ gì đó cứ vờn qua mặt mình. Thực sự có chút khó chịu,tôi đưa tay xua đuổi kẻ quấy rầy kia đi và lại tiếp tục ngủ ngon lành. Nhưng lúc ấy vẫn mơ màng cảm thấy khóe môi như bị cắn một miếng.

Chờ khi tôi ngủ dậy đã hơn 8h sáng. Jiyeon đã dậy từ lâu,lâu rồi không có giấc ngủ sâu như vậy nên tôi thấy tinh thần rất vui vẻ. Vội vàng chạy đi làm vệ sinh cá nhân rồi chạy xuống nhà tìm Jiyeon.

Lúc này Jiyeon đang làm đồ ăn sáng. Mẹ cô ấy có lẽ đã ra cửa hàng rồi. Jiyeon thấy tôi xuống thì không được tự nhiên mà nhìn đi nơi khác. Tôi không để ý thái độ cô ấy chỉ nhanh miệng nói.

- Jiyeon à, cậu đang nấu gì vậy. Tôi đói quá.

Jiyeon liếc nhìn tôi rồi nói.

- Cậu làm ơn đi chải đầu cho tôi. Nhìn như tổ quạ vậy.

Tôi xấu hổ vội chạy lên phòng. Trong gương nhìn thấy đầu tóc rối bù hệt tổ quạ thật. Sau khi thu thập gọn gàng lại chạy xuống,lúc này Jiyeon đã dọn sẵn hai xuất mì xào ra bàn. Tôi vốn rất đói nên không khách khí mà ăn vội vàng.

Jiyeon thấy tôi như vậy chỉ khẽ nhíu mày rồi đứng lên đi lấy cho tôi một ly nước. Hành động nhỏ nhặt đó lại khiến tôi cảm động vô cùng. Hai chúng tôi khi ở cùng nhau luôn ít khi nói nhưng luôn hiểu được đối phương muốn gì. Có lẽ so với Jiyeon tinh tế thì tôi hơi trì độn một chút.

Buổi trưa vốn nghĩ sẽ không có gì làm lại bất ngờ nhận được tin nhắn của Soo Hyun nói Hyomin biết được tôi cùng Jiyeon trở về liền muốn gặp. Tôi nghĩ cũng muốn gặp Hyomin nên đồng ý. Tôi hỏi Jiyeon muốn đi cùng không thì cô ấy cũng đồng ý,điều này khiến tôi có chút bất ngờ. Jiyeon vốn không thích các cuộc gặp gỡ ồn ào cơ mà.

Tới điểm hẹn là một quán cà phê rất rộng rãi. Chỉ có Soo Hyun và Hyomin. Khi vừa thấy tôi và Jiyeon bước vào Hyomin đã như mũi tên phóng thẳng vào tôi rồi tiếp theo là một màn cấu xé khiến tôi đau tới nhe răng phải nhìn Jiyeon cầu cứu.

Jiyeon không thèm để ý tôi nhưng vẫn lên tiếng.

- Ở đây là nơi công cộng đừng phiền tới người khác.

Hyomin cũng vì giọng nói lạnh lùng của Jiyeon mà ngừng tay. Có lẽ trong ấn tượng của Hyomin thì Jiyeon là một bóng ma ám ảnh rồi.

Tới bàn ngồi Hyomin vẫn không ngừng bắn ánh mắt u ám về phía tôi khiến tôi rất cảm thấy tội lỗi. Chỉ đành dụ dỗ cậu ấy bằng cách gọi cho cậu ấy mấy món kem cậu ấy thích ăn. Hyomin chỉ trừng mắt với tôi nói.

- Tôi không phải là heo .

Tôi biết điều nói.

- Tất nhiên rồi,xinh đẹp như cậu sao có thể là heo.

Hyomin lại nói.

- Đừng mang đồ ăn ra dụ dỗ tôi.

Tôi không biết phải nói gì nữa đành cúi đầu bộ dạng đáng thương nói.

- Hyomin à,tôi biết lỗi rồi. Tôi phải làm gì cậu mới chịu tha lỗi cho tôi đây. Cấu xé thì cậu cũng đã cấu xé.

Hyomin nói.

- Tôi còn chưa cấu đủ đâu.

Tôi nghe vậy liền nói.

- Hay thôi cậu cứ cấu xé nữa đi. Lúc nào thấy đủ thì thôi.

Hyomin liếc sang Jiyeon vẫn im lặng ngồi bên cạnh mà không dám ra tay với tôi. Sau cùng chỉ giận dỗi hừ một cái rồi quay đi.

Lúc này tôi đặc biệt có linh cảm Jiyeon có lẽ nhìn thấy được tôi sẽ bị Hyomin tra tấn như thế nào nên mới đi theo để cứu giúp. Thật muốn ôm cô ấy mà khóc lóc nói lời cám ơn chân thành trong lòng.

Sau khi kêu cho Hyomin mấy ly kem chuộc tội tôi cũng kêu cho Jiyeon và mình hai ly kem trà xanh. Jiyeon thích loại kem này,có vị chát trong vị ngọt nhưng dư vị tan trong miệng đọng lại rất lâu. Ban đầu tôi cũng không thích hương vị này nhưng về sau thì cảm thấy thú vị rồi cũng thích luôn.

Gương mặt lạnh lùng của Jiyeon có hơi dịu đi khi tôi kêu kem cho cô ấy. Hyomin thấy vậy cũng đòi kem trà xanh. Tôi chỉ đành gọi cho cô ấy một ly,thế nhưng Hyomin chỉ ăn một miếng thì không ăn nữa. Hyomin là người nồng nhiệt và cởi mở,vậy nên cô ấy thích vị socola và dâu tây. Trước kia khi chưa quen Jiyeon tôi cũng yêu thích hai vị này. Nhưng Jiyeon đã khiến tôi thay đổi.

Soo Hyun từ đầu tới cuối vẫn giữ im lặng quan sát ba chúng tôi. Ánh mắt cậu ta vẫn thường xuyên dừng lại trên người Jiyeon,tình cảm không hề che dấu. Thế nhưng Jiyeon lại không hề để ý đến. Nhiều lúc tôi cảm thấy Soo Hyun thật đáng thương. Cậu ta yêu phải người không thuộc về mình. Rồi bất chợt lại nghĩ " Jiyeon có thuộc về tôi không".

Lúc chia tay Hyomin lớn tiếng đe dọa tôi không được chơi trò mất tích nữa. Phải thường xuyên liên lạc với cậu ấy. Tôi chỉ đành đáp ứng tất cả. Ai bảo Hyomin đáng sợ như vậy.

Trên đường về Jiyeon không nói chuyện,rõ ràng là cô ấy không vui. Tôi chờ khi tới nhà thì hỏi cô ấy.

- Cậu sao vậy Jiyeon .

Jiyeon đáp.

- Không sao cả.

Tôi biết Jiyeon sẽ không nhận cô ấy đang giận nên liền nói.

- Cậu không vui khi gặp lại Hyomin à.

Jiyeon nhìn tôi càng thêm lạnh lùng nói.

- Cậu nghĩ ai cũng như cậu,với ai cũng thân mật như vậy.

Tôi vội vàng nói.

- Hyomin là bạn của chúng ta mà.

Jiyeon nói.

- Bạn cậu chứ không phải bạn tôi.

Một lát sau cô ấy bỗng nhìn tôi với ánh mắt rất đáng sợ sau đó không để tôi phòng bị đã đưa tay nhéo thẳng vào eo tôi rồi nói.

- Đã là bạn như nhau thì tôi cũng phải cấu xé cậu như cô ấy.

Tôi muốn tránh né nhưng Jiyeon lạnh lùng cảnh cáo.

- Cậu mà né thì tôi không bao giờ để ý cậu nữa.

Vì vậy tôi đành im lặng như nghĩa sĩ chờ tử hình mà chịu đựng. Chỉ là hình như có gì đó không đúng cho lắm. Là Jiyeon nhéo quá nhẹ hay do đã đau tới mất cảm giác mà lại không hề thấy đau đớn chút nào.

Thêm Bình Luận