Công Chúa Tuyết [EunYeon/JiJung]

6.25/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Người ta nói cô ấy là một người lập dị. Nhưng tôi lại thấy được phần đáng yêu và cả phần yếu đuối trong tâm hồn cô ấy. Với tôi cô ấy là một người đặc biệt.. Đặc biệt trong trái tim của tôi.
Xem Thêm

Chương 15
Trở lại với cuộc sống bình thường. Vốn tôi vẫn luôn âm mưu muốn giúp Jiyeon hòa đồng hơn nhưng vẫn chưa làm được gì. Sự tự bế của Jiyeon quá cao và mọi người vẫn rất e ngại tính cách lạnh lùng của cô ấy nên không ai muốn đến gần cả. Ngay cả Hyomin dù tôi thuyết phục tới miệng khô lưỡi gãy cũng không chịu. Xem ra tôi còn phải tốn nhiều công sức nữa.

Vì mẹ ốm nên tôi không còn qua chỗ Jiyeon học nữa. Chỉ thỉnh thoảng Jiyeon qua nhà tôi chơi với EunYeon rồi tôi đưa cô ấy về. Quan hệ của tôi và Jiyeon vẫn như trước. Thế nhưng dường như trong tôi có gì đó đang dần thay đổi.

Hơn nửa học kỳ 2 đã trôi qua. Với chúng tôi mà nói quãng đường phía trước rất vất vả. Những môn học ít trọng yếu bị sơ lược và gấp rút hoàn tất để thời gian cho những môn học trọng yếu chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp. Nhờ sự giúp đỡ của Jiyeon mà tôi đã học rất tốt. Tôi không lo lắng nhiều về kỳ thi sắp tới.

Hôm nay là tiết học thể dục cuối cùng của năm. Vì đã lớp 12 nên sau năm nay chúng tôi cũng ra trường. Thầy giáo cũng không như mọi khi nghiêm túc mà để cho chúng tôi được tự do vui vẻ. Tôi bị Hyomin lôi kéo đi đá cầu với mọi người nên cũng không để ý tới Jiyeon. Khoảng chùng nửa tiếng sau tôi thấy mệt nên không chơi nữa. Lúc này mới tìm kiếm thân ảnh Jiyeon thì không thấy. Tôi đoán cô ấy có lẽ lại trở về lớp rồi cho nên cũng đi về lớp.

Lúc tôi đi tới đầu hành lang thì thấy có một bóng dáng đang thấp thỏm ngoài cửa lớp. Tôi nhận ra đó chính là anh chàng Soo Hyun đẹp trai lớp mình. Nhưng mà điệu bộ kia của cậu ta có gì đó rất kỳ quái nên tôi tò mò đi lại. Soo Hyun dường như rất tập chung vào điều gì đó nên tôi đến sau mà không hề biết.

Tôi liếc nhìn vào trong lớp chỉ thấy mỗi mình Jiyeon đang ở đó. Hẳn là Soo Hyun có ý tứ gì với Jiyeon. Dù có chút không vui nhưng tôi vẫn cố làm ra vui vẻ mà lên tiếng.

- Jiyeon à. Hình như Soo Hyun muốn nói gì với cậu thì phải.

Jiyeon đang đọc sách nghe tôi nói vậy liền ngước lên nhìn tôi và Soo Hyun. Anh chàng Soo Hyun bị tôi nói bất ngờ nên có chút lúng túng. Sau đó ấp a ấp úng đi vào lớp rồi đứng trước mặt Jiyeon từ trong túi quần lấy ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho Jiyeon nói.

- Tặng cho cậu. Chúc mừng sinh nhật.

Jiyeon có chút kinh ngạc lẫn bối rối còn tôi lại cảm thấy xấu hổ. Thì ra hôm nay là sinh nhật của Jiyeon mà tôi không hề biết. Soo Huyn cũng không đợi Jiyeon nhận quà đã vội để lại rồi đi ra ngoài. Tôi nhận ra khuôn mặt cậu ta đỏ bừng như bị sốt. Xem ra rõ ràng là có ý với Jiyeon rồi. Công chúa tuyết vẫn có người thích nha.

Tôi có chút ngại ngùng đi lại cạnh Jiyeon rồi nói.

- Thì ra hôm nay là sinh nhật của cậu. Thật xin lỗi vì chưa chuẩn bị được quà cho cậu. Đành chúc xuông trước vậy.

Tôi nói xong liền đứng thẳng người sau đó nghiêm trang nói với Jiyeon

- Chúc mừng sinh nhật cậu.

Jiyeon nhìn tôi sau đó nói.

- Cậu không cần nghiêm chỉnh như đang chào cờ vậy đâu.

Tôi có chút ngượng ngùng cười cười.Jiyeon cũng không để ý tôi nữa mà tiếp tục cúi đầu đọc sách. Tất nhiên cũng không quên nói một câu cám ơn khách khí với tôi.

Sau khi tan học tôi muốn đi mua cho Jiyeon một món quà. Vì số tiền rất eo hẹp nên rất khó để lựa quà ưng ý. Sau cùng chỉ chọn được một cây bút,tôi biết với tính cách của Jiyeon thì tặng gì cô ấy cũng không có ý kiến cho nên cũng hài lòng với món quà của mình. Sau khi mua một tấm thiệp ghi vài lời chúc tôi liền trở về nhà. Buổi tối tôi xin mẹ sang nhà Jiyeon một lát. Eunyeon biết là sang chỗ Jiyeon liền đòi theo cho được. Tôi cũng chỉ có thể mang con bé theo.

Jiyeon rất bất ngờ khi nhìn thấy tôi và Eunyeon. Tuy nhiên cô ấy nhanh chóng bị Eunyeon bám lấy nên cũng nhanh chóng vui vẻ cùng con bé đùa giỡn. Không hiểu sao mỗi lúc ở bên Eunyeon thì Jiyeon cứ như một người khác. Hoạt bát náo nhiệt hẳn lên.

Hiếm khi thấy mẹ Jiyeon ở nhà sớm như vậy nên tôi cùng giúp dì ấy nấu cơm. Hôm nay sinh nhật Jiyeon nên dì ấy muốn nấu một bữa tiệc nhỏ. Trong khi cùng tôi nấu ăn trong bếp mẹ Jiyeon nói với tôi.

- Từ ngày Jimin mất Jiyeon cũng không thích tổ chức sinh nhật nữa. Mỗi năm ngày này cho dù dì làm gì con bé cũng không vui. Năm nay có con và Eunyeon đến con bé vui lên hẳn. Dì cũng thấy rất hạnh phúc. Dì chỉ còn mình Jiyeon nên chỉ cần con bé có thể hạnh phúc thì cái gì dì cũng không quan tâm.

Tôi có chút khẩn trương, trong lòng muốn hỏi nếu Jiyeon và một cô gái yêu nhau dì có đồng ý không. Nhưng rồi lại nghĩ Jiyeon hẳn là không thể yêu con gái đi. Vậy nên tôi lại im lặng.

Sau khi bữa cơm hoàn tất và được dọn ra bàn. Mẹ Jiyeon lấy ra trong tủ một cái bánh kem rất đẹp. Jiyeon không có nhiều phản ứng nhưng Eunyeon nhà tôi lại rất thích thú. Nó còn hối thúc Jiyeon mau mau cắt bánh để nó được ăn. Sự hồn nhiên của Eunyeon khiến tôi có chút ngại ngùng nhưng lại khiến Jiyeon thấy vui vẻ hơn. Cho nên cô ấy cũng nhanh chóng thực hiện thủ tục của ngày sinh nhật. Thắp nến,cầu nguyện,thổi nến và cắt bánh.

Sau khi cắt bánh Eunyeon được chia một phần lớn. Con bé thõa mãn ngồi yên lặng mà ăn. Tôi cũng đưa quà cho Jiyeon rồi nói chúc mừng lần nữa. Jiyeon hiếm khi lộ ra một tia cười đáp lại tôi.

Không khí có chút ngại ngùng nên tôi liền lấy Eunyeon làm đề tài trêu ghẹo. Nhìn con bé đang vui vẻ ăn bánh ngọt tôi liền hỏi.

- Eunyeon à. Hôm nay sinh nhật của chị Jiyeon em không thể cứ thế ăn không bánh của chị ấy chứ. Phải có quà nữa chứ.

Eunyeon bị tôi nói thì có chút bối rối. Nó nhìn sang Jiyeon cầu cứu,bộ dạng đáng yêu vô cùng. Jiyeon thấy vậy liền nói với con bé.

- Em đừng nghe chị Eunjung nói lung tung. Eunyeon của chị rất ngoan,chị không cần quà.

Eunyeon nghe vậy thì cũng yên tâm tiếp tục ăn bánh của mình. Mẹ Jiyeon cũng lên tiếng hối thúc mọi người ăn cơm. Bữa cơm tuy im lặng nhưng không khí rất ấm cúng.

Sau khi ăn cơm xong tôi và Eunyeon ở lại chơi cùng Jiyeon thêm một lúc mới ra về. Eunyeon sau khi ăn no nê thì liền ngủ nên tôi phải cõng con bé trên lưng. Jiyeon tiễn tôi ra cổng. Trước khi tôi ra về Jiyeon liền nói với tôi.

- Eunjung,cám ơn cậu rất nhiều. Hôm nay tôi rất vui vẻ.

Tôi mỉm cười đáp lại.

- Tôi hi vọng cậu từ nay trở đi cũng sẽ luôn vui vẻ như hôm nay. Ngủ ngon nhé.

Jiyeon không đáp lại chỉ im lặng nhìn tôi. Dường như muốn nói gì lại thôi. Tôi cũng không muốn ép buộc cô ấy nên chỉ cười rồi cõng Eunyeon ra về. Hôm nay tôi cũng rất vui vẻ.

Thêm Bình Luận