Công Chúa Tuyết [EunYeon/JiJung]

6.25/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Người ta nói cô ấy là một người lập dị. Nhưng tôi lại thấy được phần đáng yêu và cả phần yếu đuối trong tâm hồn cô ấy. Với tôi cô ấy là một người đặc biệt.. Đặc biệt trong trái tim của tôi.
Xem Thêm

Chương 10
Suy nghĩ của Jiyeon .

Ba ngày rồi Ham Eunjung không tới lớp, cũng không sang nhà tôi học bài. Không hiểu vì sao tôi luôn có cảm giác hụt hẫng và lo lắng mỗi khi tới lớp mà không nhìn thấy cậu ấy. Từ khi nào thì cậu ấy lại ảnh hưởng tới tâm trí của tôi nhiều như vậy. Từ khi nào thì trái tim của tôi lại có một khe hở cho cậu ta chen vào. Tôi có chút chán ghét cậu ta lại càng chán ghét bản thân hơn nữa. Tuy nhiên sự lo lắng lại lớn hơn rất nhiều.

Ấn tượng ban đầu của tôi về Eunjung không hề tốt. Tôi thấy cậu ta chỉ là một cô gái có chút đẹp trai nhưng đầy cao ngạo. Tôi ghét cái nụ cười tự mãn cậu ta hay dùng để mê hoặc mọi người. Ghét cái ánh mắt dò xét thích thú khi cậu ta nhìn tôi. Đó cũng là lý do tôi có ấn tượng về cậu ta nhiều hơn những bạn học khác.

Tuy nhiên sau thời gian tiếp xúc với cậu ta nhiều hơn tôi lại dần nhận ra một con người khác trong cậu ta. Một Ham Eunjung luôn biết quan tâm người khác bên trong một Ham Eunjung có vẻ bất cần đời. Có lẽ cậu ta cũng như tôi,tìm một vỏ bọc cho tâm hồn của mình.

Tôi vẫn cảm thấy xấu hổ khi hôm đó khóc trước mặt Eunjung. Không hiểu sao trước mặt cậu ta tôi lại không thể giữ được sự mạnh mẽ vốn có. Có lẽ vì trước giờ ngoài chị gái tôi ra chưa có một ai đối tốt với tôi như Eunjung.

Tuy chưa hiểu nhiều về Eunjung nhưng tôi tin cậu ta không phải người tùy tiện nghỉ học. Bởi vậy tôi rất lo lắng rằng Eunjung đã xảy ra chuyện gì không may. Chỉ cần nghĩ tới thôi tôi cũng thấy lo lắng đến khó thở. Cho nên đến ngày thứ ba Eunjung không đi học tôi đã không thể nhẫn nhịn mà đợi cậu ta xuất hiện.

Vốn không thích tiếp xúc với người khác nhưng vì muốn biết thông tin về Eunjung nên tôi đành phải tìm Hyomin để hỏi. Tôi biết trong lớp Eunjung thân thiết nhất chính là Hyomin. Mối quan hệ của họ còn có chút mờ ám và tôi rất khó chịu với sự mờ ám đó nhưng lại không thể làm gì.

Tuy nhiên Hyomin lại khiến tôi thất vọng khi cô ấy cũng không biết gì về Eunjung. Thật khó tin khi họ thân thiết như vậy nhưng Hyomin lại không biết gì về cuộc sống của Eunjung. Ít ra tôi còn biết Eunjung có một người em gái. Con bé tên là Eunyeon... Không hiểu sao tôi có chút vui vẻ vì điều này.

Không tìm hiểu được gì từ Hyomin tôi đành phải lên phòng giám thị xin xem hồ sơ nhập học của cậu ta. Cuối cùng cũng có địa chỉ. Tôi không suy nghĩ gì là lập tức đi tìm nhà của Eunjung.

Thật không ngờ địa chỉ nhà Eunjung lại khó tìm đến vậy. Sâu tận trong một con hẻm dài chật hẹp. Tôi có chút bất ngờ bởi vì tôi luôn nghĩ gia đình Eunjung thuộc dạng khá giả. Các sống và tác phong của Eunjung không giống như một người lớn lên từ cơ cực.

Rất khó khăn mới tìm được nhà Eunjung nhưng căn nhà lại không có một bóng người. Điều này khiến tôi có chút buồn bực. Thế nhưng đã đến tận nơi rồi tôi cũng không muốn về mà không gặp được cậu ta. Ít ra tôi muốn xác định Eunjung vẫn an ổn thì mới yên tâm được.

Tôi chờ gần hai giờ đồng hồ mà vẫn không thấy ai trở về. Vì từ trường tới đây luôn nên tôi có chút đói bụng. Lúc này tôi cảm thấy vừa ghét Eunjung và ghét cả chính bản thân nữa. Vì sao tôi lại vì cậu ta mà cực khổ như vậy chứ.

Gần ba giờ chiều vẫn không thấy ai trở về tôi cũng không thể đợi thêm nữa. Chỉ biết tức giận mà ra về. Thế nhưng lúc ấy có một người phụ nữ lạ mặt bỗng xuất hiện. Cô ấy nhìn tôi một chút mới lên tiếng.

- Cháu tới tìm ai vậy. Cô thấy cháu ngồi đợi ở đây rất lâu rồi.

Tôi lễ phép đáp lại.

- Cháu là bạn học của Eunjung. Nhà bạn ấy ở đây,cháu tới xem bạn ấy vì sao mấy ngày nay không đi học.

Người phụ nữ nghe vậy liền nói.

- Thì ra cháu là bạn của cô bé kia. Cháu muốn tìm nó thì phải tới bệnh viện thành phố mới gặp được.

Tôi nghe thế không hiểu vì sao cảm thấy vô cùng lo lắng. Không lẽ Eunjung đã gặp chuyện gì sao. Tôi vội vã hỏi người phụ nữ đó.

- Cô ơi. Eunjung bị làm sao mà phải tới bệnh viện vậy ạ.

Người phụ nữ nói.

- Cũng không phải con bé mà là mẹ con bé bị bệnh mấy ngày nay. Nhà chỉ có ba mẹ con mà đứa út còn bé quá nên cả ba đều phải ở lại bệnh viện. Cũng tội con bé,một mình chăm sóc cho mẹ và em như vậy rất vất vả.

Tôi nghe vậy liền vội vã cám ơn người phụ nữ đó rồi tới bệnh viện ngay. Lúc này bỗng nhiên cảm thấy rất lo lắng,chỉ muốn gặp Eunjung ngay lập tức.

Lúc tới bệnh viện cũng không dễ để biết được mẹ Eunjung nằm ở phòng nào. Tôi không biết tên bà ấy,cũng không biết bà ấy bị bệnh gì nên đành nhờ y tá tìm tên người thân bệnh nhân là Eunjung. Cũng may là tìm ra.

Lúc tới căn phòng mẹ Eunjung nằm tôi có chút hồi hộp mà bước vào. Bên trong phòng chỉ có duy nhất một bệnh nhân nên không khó để biết được đây là người tôi đang tìm. Hơn nữa bên cạnh giường bệnh lúc này có một người đang ngủ gục,người đó không ai khác chính là Eunjung.

Lúc này cả ba người trong căn phòng đều đang ngủ. EunYeon và mẹ con bé nằm trên giường còn Eunjung gục đầu bên cạnh mép giường. Có lẽ vì quá mệt mỏi nên khi tôi bước vào cũng không ai biết.

Tôi chăm chú nhìn Eunjung đang ngủ gục. Cảm thấy chỉ vài ngày không gặp mà cậu ta đã gầy đi rất nhiều. Khuôn mặt có chút hốc hác,mái tóc ngắn có chút hỗn loạn. Nhìn thấy những điều này không hiểu sao tôi rất đau lòng. Đau muốn rơi nước mắt.

Người đầu tiên nhận ra sự hiện diện của tôi là EunYeon. Con bé tỉnh giấc trước tin. Khi nhận ra tôi con bé đã rất vui vẻ. Nó mỉm cười thật tươi rồi khẽ kêu lên.

- Chị Jiyeon.

Tôi đưa tay ra hiệu bảo con bé giữ yên lặng để mẹ con bé và Eunjung không giật mình. EunYeon cũng rất thông minh hiểu ý. Con bé rón rén dời giường chạy lại phía tôi,tôi cũng tự nhiên đem nó ôm lấy.

Tuy đã hết sức cẩn thận nhưng Eunjung vẫn bị giật mình tỉnh giấc. Đầu tiên cậu ta nhìn sang mẹ mình rồi mới quay lại nhìn tôi và EunYeon. Khi nhận ra tôi cậu ta rất ngạc nhiên. Tôi thì chỉ cười khẽ chào hỏi. Nhìn thấy đôi mắt đỏ những tơ máu của Eunjung tôi thực sự rất đau lòng. Trừ ngày đó ra,cái ngày tôi đánh mất đi hạnh phúc thì đây là lần đầu tiên tôi thấy đau lòng như vậy.

Thêm Bình Luận