Chương 1
Tôi lững thững theo chân giáo viên về lớp mới. Đây là lần thứ ba trong một năm học mà tôi phải chuyển trường. Tôi cảm thấy rất mệt mỏi,đây là năm học cuối cấp rồi mà chẳng thể yên ổn. Tất cả là vì công ty của ba tôi phá sản,ba đã bỏ trốn và nhà cửa thì bị tịch thu. Tôi , mẹ và đứa em gái phải sống trong cảnh chạy trốn chủ nợ khắp nơi.. Một năm chúng tôi chuyển nhà tới vài lần.. Và tôi,từ một cô tiểu thư trở thành một kẻ không có gì. Một sự thật rất khó để tôi chấp nhận.
Tôi tranh thủ đánh giá ngôi trường mới mình vừa chuyển tới. Đây là một ngôi trường rất bình thường,khác với những ngôi trường cao cấp tôi từng học. Tuy nhiên không gian cũng khá yên tĩnh và sạch sẽ. Nó khiến tôi cảm thấy dễ chịu,ít ra là trong lúc tâm trạng tệ hại như bây giờ.
Cuối cùng cũng tới lớp học mới. Cô giáo và tôi vừa bước vào là bầu không khí náo nhiệt biến mất hẳn. Mọi người đều tò mò nhìn tôi,điều này khiến tôi cảm thấy rất không thoải mái.Theo bản năng tôi khẽ chau mày lại.
Cô giáo đơn giản giới thiệu tôi với cả lớp rồi kêu tôi tự tìm vị trí ngồi. Tôi nhìn chung quanh lớp một vòng rồi cũng quyết định ngồi xuống bên cạnh một cô bạn khá xinh đẹp. Cô bạn này có vẻ khá vui khi tôi chọn ngồi cùng cô ấy nên tôi vừa ngồi xuống cô ấy đã quay sang tôi tặng một nụ cười rất tươi.
Tôi chỉ khẽ cười đáp lại cô bạn cùng bàn đáng yêu này. Không phải vì tôi không thích cô ấy,chỉ là tôi không có thói quen nhiệt tình quá mức với người lạ. Rất may cô bạn cùng bàn cũng chẳng để bụng thái độ của tôi. Tôi lại thấy cô ấy đáng yêu thêm một chút.
Sau tiết sinh hoạt nhàm chán đầu giờ cô chủ nhiệm cũng dời đi,vì tôi là học sinh mới nên cũng không biết tiết học hôm nay là những môn gì cho nên cũng không cần bận tâm tới các tiết học.
Tôi ngồi im lặng trong khi cả lớp lại vô cùng náo nhiệt. Dường như cái lớp học này không được nghiêm túc cho lắm. Cô bạn cùng bàn thì cứ chăm chú nhìn tôi,bị nhìn như vậy khiến tôi cảm thấy không thoải mái. Tôi nhìn sang cô ấy rồi nói.
- Sao cứ nhìn tôi như vậy. Trông tôi rất khác người sao.
Cô bạn cười tươi với tôi rồi lại hỏi lại.
- Có ai nói với cậu rằng cậu rất đẹp trai không.
Tôi nhìn cô bạn một chút xem cô ấy có phải muốn trêu đùa gì mình không nhưng vẻ mặt "háo sắc" của cô ấy nói cho tôi biết rằng cô ấy đang nghiêm túc. Tôi cũng chẳng ngạc nhiên khi cô ấy hỏi như vậy,trước đây tôi cũng nghe rất nhiều lần rồi.Ai bảo tôi thật sự rất đẹp trai đi,mà có ai cấm con gái không được đẹp trai đâu phải không.
Tôi cười với cô bạn,nụ cười nửa miệng quen thuộc luôn khiến tất cả các cô gái nhìn thấy đều phải si mê. Quả nhiên cô bạn kia lập tức đổ gục,ánh mắt nhìn tôi đầy si ngốc.
- Cậu đẹp trai thật đấy,thực sự rất đẹp.
Cô bạn ngây ngốc nói khiến tôi phải bật cười. Tôi đưa tay xoa nhẹ mái tóc của cô ấy rồi nói.
- Còn cậu thì thật đáng yêu.
Cô bạn bị tôi xoa tóc liền đỏ mặt bối rối. Điều này càng khiến tôi thấy vui vẻ hơn,tâm trạng cũng không nặng nề như lúc vừa vào lớp.
Mãi cũng không thấy giáo viên tới lớp tôi liền hỏi cô bạn cùng bàn thì mới hay đây là tiết tự học. Tự học mà chẳng thấy ai học,mọi người mỗi người một trò trêu đùa phá phách thật ầm ĩ. Tôi có chút nhức đầu mà nói với cô bạn cùng bàn.
- Lớp học này không có ai quản lý sao. Thật lộn xộn.
Cô bạn cười đáp lại tôi.
- Cậu sai lầm rồi,lớp chúng ta là lớp học kỷ luật nhất trong trường này. Chỉ là hôm nay lớp trưởng nghỉ học nên mọi người mới được dịp quậy như vậy đó.
Tôi có chút tò mò hỏi lại.
- Lớp trưởng không lẽ là rất đáng sợ.
Cô bạn thật nghiêm túc mà đáp.
- Còn hơn cả đáng sợ,đó mà cơn ác mộng của mọi người.
Tôi có chút không tin cô bạn. Dù sao cũng chỉ là học sinh cấp 3 thôi mà,sẽ không thật sự tới mức ấy đi. Cô bạn như đọc được suy nghĩ của tôi liền ra vẻ tức giận nói.
- Cậu không tin thì cứ chờ mà xem. Lúc đó đừng trách tôi không nói trước.
Tôi thấy cô bạn giận thì cầu hòa mà nói.
- Tôi biết rồi,tôi có nói gì đâu. Mà tại sao lớp trưởng hôm nay nghỉ học.
Tôi thề là tôi đang rất tò mò về người lớp trưởng bí ẩn này. Cô bạn thấy tôi nhún nhường liền cũng không giận nữa mà nói.
- Cô ấy đang tham gia kỳ thi olympic quốc gia. Là đại diện của thành phố này.
Tôi có chút bất ngờ thốt lên.
- Thật lợi hại.
Cô bạn cùng bàn nói.
- Tất nhiên rồi. Cô ấy là niềm tự hào của lớp và ngôi trường này. Thầy cô đều xem cô ấy như viên kim cương mà che chở. Cho nên chúng ta không nên chọc vào cô ấy. Nếu không sẽ bị tống cổ ra khỏi trường.
Tôi gật gật đầu đồng ý với cô bạn. Tuy không nói ra nhưng sự hiếu kỳ của tôi về cô lớp trưởng mới này càng ngày càng nhiều. Không biết khi nào mới được "diện kiến dung nhan".
Nhắc tới dung nhan tôi lại thấy tò mò mà hỏi tiếp cô bạn cùng bàn.
- Lớp trưởng đó trông thế nào,sẽ không phải một cô gái với cặp kính dày cộm xấu xí chứ.
Cô bạn cười haha đáp lại tôi.
- Cậu cũng thật giỏi tưởng tượng. Hình tượng đó cũng không tệ. Tuy nhiên cô bạn lớp trưởng của chúng ta thì không phải như vậy.
Tôi nghi ngờ nhìn cô bạn cùng bàn. Cô ấy cũng không để tôi chờ đợi lâu mà nói cho tôi biết đáp án. Cứ vậy cuộc trò chuyện kéo dài hết cả tiết học. Tôi cũng không hề nhận ra nội dung cuộc trò chuyện ấy lại chỉ xoay quanh một người xa lạ mà tôi còn chưa được gặp.