Chương 2: Thiên Thiên đi học
Ánh nắng sáng sớm ửng hồng chiếu xuống vạn vật trên trái đất..Xuyên qua cửa kính phủ lên thân thể cô gái nhỏ đang chu miệng ngủ trên giường kia.Cô khẽ cau nhẹ đôi trân mày từ từ mở mắt ra.
Đôi chân trần thon dài bước xuống sàn nhà lát gạch trắng bóng.Cô tiến ra cửa sổ mở tung rèm,ngước khuôn mặt vô cùng xinh đẹp lên bầu trời xanh buổi sớm khẽ cười.
-Phụ hoàng,Mẫu hậu buổi sáng vui vẻ..Con nhất định sẽ hưởng thụ thật tốt quãng thời gian ở dưới này.
Câu thì thầm của cô khiến cho 2 bậc phụ huynh trên trời thở dài nhìn nhau bởi tính cách ngang bướng,ham vui của cô.Bị phạt còn tỏ ra vui vẻ,thích thú như z đúng chỉ có tam công chúa Thiên Thiên thôi.
-Con đi học đây,dù k biết đó là cái gì nhưng đã xuống đây cũng lên tuân thủ 1 chút chứ phải k phụ hoàng,mẫu hậu.
Cô nhoẻn miệng cười.Nghe mấy người giúp việc ở đây nói đi học rất vui..Nhiều đứa bằng tuổi..Dễ quậy phá..Là quãng thời gian hạnh phúc nhất của tuổi trẻ..Cô muốn đi học.
Dùng chút pháp thuật cô nhanh chóng thay y phục,tóc đỏ tung bay ngày thường đã được buộc gọn gàng,cả người cô phát ra vẻ mê hoặc dị thường.
-Tiểu thư,bữa sáng đã được chuẩn bị xong rồi ạ.Mời cô xuống dùng bữa.
Cô giúp việc lễ phép gõ cửa.
-Chị cứ xuống trước đi,em sẽ xuống ngay.
Cô nói vọng ra.
-Vâng.
5 phút sau cô đã có trên bàn ăn..
Dùng bữa từ từ đúng chất của tiểu thư con nhà giàu..cô ngước lên hỏi mấy người giúp việc.
-Pama nuôi em đi công tác bao giờ thì về hả chị.
-Chắc khoảng tháng sau ông bà chủ mới về đó thưa tiểu thư.
Vâng k sai nó chính là đứa con gái nuôi của vợ chồng Quách Đồng,Hàn Thủy.Một giấc mơ kì lạ đều bảo 2 vợ chồng hãy nhận cô làm con nuôi và phải quan tâm cô như chính con ruột của mình.Họ giàu có,quyền lực nhưng lại k có 1 mống con,nay trời cao thương xót cho họ 1 đứa con gái xinh đẹp như tiên nữ giáng trần (thì rõ ràng là như thế mà) họ sao có thể k bằng lòng chứ.