Tại lớp học của bọn Triết Vũ, Tử Khiêm và Chấn ThiênTrúc Lam: sao không thấy Tường Vi quay lại lớp nhỉ, cô ấy định bỏ học luôn sao
Chấn Thiên: Cái cô đầu heo này càng ngày càng dũng cảm, dám trốn học cơ đấy, 2 tiết rồi, phen này cô ta chết chắc
Tử Khiêm: hay là có truyện gì đã xảy ra nhỉ? bình thường Tường Vi đâu có hành đọng kì lạ như vậy
Triết Vũ: kệ cô ta, mọi người quan tâm tới cô ta làm gì. chắc cô ta lại phát bệnh điên rồi
Tử Khiêm: kìa, Triết Vũ. cậu đừng đối xử quá đáng với Tường Vi như vậy chứ. tội nghiệp cô ấy lắm
Chẳng ai trong 3 người Tử Khiêm,Chấn Thiên và Trúc Lam biết rằng Triết Vũ bề ngoài mạnh miệng thế thôi chứ thực ra trong lòng cậu lại là người cuống lên nhất khi không thấy Tường Vi về lớp. Triết Vũ thấy trong lòng như bị kiến lửa đốt, trong lòng bứt dứt không yên. Cậu không hiểu sao cậu lại thế chỉ biết rằng tim cậu đang rất đau, cảm giác giống như ngày trước lúc nhìn Carey đối mặt với tử thần trong phòng bệnh mà cậu không thể làm gì, không thể giúp đỡ. chỉ biết đứng yên và cầu nguyện cho Carey sẽ vượt qua, sẽ bình phục, sẽ tiếp tục sống. Đang mải suy nghĩ thì Triết Vũ bị giọng nói của Đường Chí Kiệt đập vào tai
Chí Kiệt: Trúc Lam, tí nữa em xin thầy cho Tường Vi nghỉ học nhé.
Trúc Lam: sao lại phải xin cho bạn ấy nghỉ học? Tường Vi đâu
Chí Kiệt: Tường Vi bị ngất ở sân trường. bọn anh đưa cô ấy đến phòng y tế kiểm tra rồi. thầy Alan bảo cô ấy vẫn bình thường nhưng chẳng hiểu sao mãi không thấy cô ấy tỉnh
Tử Khiêm(mặt tái mét): sao lại thế? Tường Vi bi h sao rồi
Chí Kiệt: thì vẫn hôn mê mà
Chấn Thiên:mà sao lại bị ngất chứ. đang yên đang lành cơ mà
Trúc Lam: phải đấy, sao lại xảy ra truyện này được chứ
Chí Kiệt: không biết. thấy thầy Alan bảo là vì bị shock mạnh nên bát tỉnh, cụ thể thế nào anh không rõ
Tử Khiêm+Chấn Thiên+Trúc Lam: bị shock mạnh uk
Hình như không có ai để ý rằng vừa mới có 1 anh chàng lao như tên bắn ra khỏi lớp khi nghe thấy cái tin Tường Vi đang hôn mê nằm ở phòng y tế. cậu chưa kịp nghe hết lời Chí Kiệt nói đã vụt chạy đi nên không biết tình hình của Tường Vi không có nghiêm trọng như cậu tưởng. mặt Triết Vũ h còn tái hơn cả thịt lẩu. cậu cứ cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng. Tường Vi sao lại bị ngất chứ. đừng làm sao nhé Tường Vi, chẳng lẽ cảm giác nhói đau khi nãy của mình là lúc cô ấy… Tường Vi ơi, đừng bỏ rơi tôi, em đừng làm sao, đừng xa rời tôi. Carey ơi cho Vũ xin lỗi. có lẽ Vũ phải quên Carey đi rồi, tha thứ cho mình, Carey. mình không thể lừa dối bản thân được nữa. Xin lỗi Carey vì Vũ đã không giữ được lời hứa lúc nhỏ với Carey. Vũ không còn yêu 1 mình Carey nữa. xin lỗi, mình nghĩ là mình bắt đầu thích nhỏ ngốc đầu heo Tường Vi rồi. đò ngốc kia, cô cứ thử rời xa tôi mà xem, tôi sẽ cho cô biết tay. nếu phải cứu 3 người mà bỏ 1 người ở lại. tôi sẽ không cứu cô đâu, đầu heo. nhưng cô đừng lo bởi nếu cô chết tôi sẽ chết theo cô, tôi sẽ không để cô rời xa tôi đâu,tôi sẽ đi theo cô, cô sẽ không có cơ hội để đến với 1 người nào khác ngoài tôi đâu
Triết Vũ dừng lại trước cửa phòng y tế, thở hổn hển vì mệt, cậu đang định bước vào thì cảnh tượng cậu nhìn thấy khiến cậu sững sờ…
Triết Vũ dừng lại trước cửa phòng y tế, thở hổn hển vì mệt, cậu đang định bước vào thì cảnh tượng cậu nhìn thấy khiến cậu sững sờ…
Cả người Tường Vi đang lơ lửng trên không trung, hình như cô ấy đã bị ai đó điều khiển bằng pháp phép thuật và nâng cô ấy rời xa khỏi mặt đất. Triết Vũ không dám tin vào những gì mình đang thấy nữa.cả người Hàn Tường Vi toả ra 1 thứ ánh sáng chói loà. Triết Vũ nhíu mày và nhận ra có bóng đen ở phía sau Hàn Tường Vi.cậu định chạy vào để nhìn rõ mặt xem ai đang thi triển ma pháp với Tường Vi thì bóng đen đó quay ra, nhìn thấy Triết Vũ
Triết Vũ(giọng đanh lại): người là ai vậy
Nhân vật bí ẩn: đừng quan tam ta là ai Âu Triết Vũ. nếu cậu muốn cô gái này còn lành lặn thì đừng bước vào
Triết Vũ: ngươii đang làm gì với đầu heo thế.
Nhân vật bí ẩn: cậu là hoàng tử trí tuệ cơ mà, chẳng lẽ với việc đơn giản này cũng không đoán ra sao
Triết Vũ:không phải không đoán ra mà là không hiểu nổi. ta không hiểu sao ngươi lại muốn chữa trị cho đầu heo, ngươi và đầu heo có quan hệ gì. chẳng lẽ đầu heo không phải là người bình thường uk
Nhân vật bí ẩn: cậu hỏi nhiều quá đấy, Âu Triết Vũ. tham lam như vậy là không tốt đâu. ta không thể trả lời tất cả các câu hỏi của cậu nhưng sẽ có 1 ngày cậu sẽ có đủ các đáp án của ngày hôm nay cho mình. còn ta chỉ có thể nói rằng, nếu Tường Vi còn xảy ra truyện thế này thì cậu sẽ không được bình an đâu. nếu cô gái này mà … thôi, quên truyện đó đi. Âu Triết Vũ cậu nghe cho rõ nhé, ta sẽ không nói lại lần thứ 2 đâu. bảo với Dyland hãy cẩn thận.cậu ta sẽ là mục tiêu tiếp theo của phe chống đối. còn nữa dù có xảy ra truyện gì thì cậu cũng phải tin Tường Vi. hãy lắng nghe xem trái tim cậu mách bảo điều gì, đừng để dư luận ảnh hưởng đến cậu, hiểu không? ak, suýt quên. cậu đừng lo, Tường Vi ổn rồi. cô gái này sẽ nhanh chóng tỉnh lại thôi. đừng để Tường Vi xúc động mạnh thì mọi truyện sẽ ổn
Nói xong thì nhân vật bí ẩn kia biến mất. Triết Vũ vội chạy lại gần chỗ Tường Vi. cô bạn ngốc nghếch đó vẫn còn hôn mê, chưa tỉnh nhưng nhìn sắc mặt thì đã hồng hào và có sức sống hẳn. bây h nhìn Hàn Tường Vi đẹp tựa 1 nàng công chúa ngủ. Triết Vũ không sao rời ánh mắt khỏi cô gái này….THÌNH THỊCH…THÌNH THỊCH…… Triết Vũ tự lẩm bẩm 1 mình: “đập chậm thôi tim của ta, may quá cô không sao. đầu heo, cô biết không tôi đã rất lo lắng cho cô đấy.mà chắc là cô không biết đâu, đứa ngốc như cô làm sao mà đoán ra được. và cô cũng sẽ không biết là tôi đã thích cô đâu. cô phải tự đoán ra nhé. và cô cũng phải thích tôi đó đầu heo, chỉ 1 mình tôi thôi, không được thích ai khác đâu. còn người bí ẩn kia là ai nhỉ. giọng nói đó…”. Dòng suy nghĩ của Âu Triết Vũ bị 1 người cắt ngang
Thiên Dã(ngạc nhiên): Triết Vũ, sao cậu lại ở đây. tôi tưởng h này cậu phải ở lớp học mới đúng chứ
Triết Vũ: xuống xem con ngốc này chết chưa thôi. mà cũng câu hỏi đó… với anh Thiên Dã
Thiên Dã: tôi ak? thì thầy Alan nhờ tôi chăm sóc Tường Vi. thầy có việc nên không thể trông nom bệnh nhân được (cười) mà cậu đến đây lâu chưa
Triết Vũ: đủ để chứng kiến những việc cần xem. mà anh được giao nhiệm vụ trông chừng con bé này mà saonãy h anh biến đi đâu vậy
Thiên Dã( ngượng nghịu): thì tại thầy hiệu trưởng bỗng gọi lên văn phòng giải quyết công việc gấp nên đành bỏ bệnh nhân lại thôi. mới tôi cũng nhờ Kì Bình chăn sóc cho Tường Vi rồi mà. ơ, mà nhắc ra mới nhớ, sao không thấy cậu ta đâu nhỉ
Triết Vũ(nhìn quanh căn phòng và phát hiện ra 1 anh chàng đang nằm ngủ chình ình ở trên ghế): ý anh là anh đã nhờ kẻ vô tích sự đang ngủ nướng kia ak. khéo nhờ người nhỉ
Thiên Dã(sửng sốt): ôi, trời ak, Kì Bình cậu sao lại ngủ lăn lóc thế này hả. ai đời đi trông bệnh nhân mà…
Kì Bình(tỉnh dậy sao cú lắc vô cùng nhẹ nhàng của Thiên Dã): Thiên Dã hả? về rồi ak? Tường Vi vẫn ổn mà. cậu không cần phải lo, tôi vẫn đang hoàn thành tốt nhiệm vụ mà (nói xong lại ngủ tiếp)
Thiên Dã: trời, cái tên này. Dậy. Dậy đi. cậu ngủ gì mà nhiều thế. Dậy ngay
Triết Vũ nhíu mày. trong đầu cậu hình ảnh của nhân vật bí ẩn bỗng hiện lên. “ Chắc người đó đã phù phép cho Đỗ Kì Bình ngủ say để tiện việc chữa trị cho Tường Vi và không bị ai phát hiện quấy rầy. nhưng phù phép Kì Bình dẽ dàng vậy chứng tỏ hắn là 1 phù thuỷ rất mạnh và tài giỏi. nhưng nghe giọng thì hắn còn trẻ lắm, không thể có sức mạnh ghê gớm như vậy được. thật là kì lạ quá. mình phải điều tra thôi. liệu đầu heo có biết hắn không nhỉ. khoan đã nào. lúc hắn chữa trị cho Tường Vi chẳng phải có 1 thứ ánh sáng chói loà xuất hiện sao? rất giống với ánh sáng của anh Tường Luân. có lẽ nào… ”