Một tháng sau, ta đứng trong hoàng thành Đại Hạ như ý nguyện.
Chưa gặp được Hoàng Đế Đại Hạ nhưng ta đã gặp Vinh quý phi.
Một nữ nhân khuôn mặt chỉ có thể nói là dễ nhìn, có thêm cẩm y hoa phục trợ giúp nên cũng miễn cưỡng lộ ra vài phần xinh đẹp.
Nàng ta cúi đầu nhìn ta, nắm cằm ép ta ngẩng đầu lên: “Cũng giống tỷ tỷ ngươi đấy, cùng cốt tiện nhân.”
Ta nhếch môi cười: “Ý quý phi là ta xinh đẹp giống hoàng tỷ phải không?”
Thật ra không phải.
Hoàng tỷ đẹp hơn ta nhiều.
Nếu không đẹp đến vậy, thì sao mỗi lần hoàng tỷ rơi lệ, ta đều cảm thấy bản thân đã làm sai rồi chứ?
Vinh quý phi thay đổi nét mặt, giơ tay lên muốn t/á/t ta.
Trên đời này, người có thể đ/á/nh ta, chỉ có một mình hoàng tỷ.
Ta giơ tay lên nắm lấy tay Vinh quý phi, không hề nhẹ nhàng: “Quý phi nương nương cẩn thận cái tay, lỡ hạ sai chỗ, để lại dấu vết trên mặt ta, Hoàng Thượng sẽ không vui đâu.”
Vinh quý phi giận đến mặt mũi vặn vẹo, vừa đưa mắt ra hiệu cho cung nữ bên cạnh, vừa mắng ta: “Một con tiện tì cũng dám dạy ta làm việc? Ta muốn đ/á/nh ngươi, còn phải xem ngày hay sao?”
“Vậy cũng nên xem ngày thử xem.” Ta buông tay ra, tùy tiện ngồi xuống, xoa xoa mặt mình.
Có khuôn mặt này thật tốt, có thể khiến những kẻ gi*t hại hoàng tỷ ghen ghét.
Thu hồi suy nghĩ, ta khẽ cười duyên, nói: “Hoàng Thượng còn chưa lâm hạnh ta đâu, nhỡ đâu hôm nay ngài đột nhiên nổi hứng… Hừm!?”
Tên cẩu hoàng đế để người của hắn tùy ý gi*t hoàng tỷ ra, rồi lại đòi một công chúa khác tới hòa thân.
Chẳng phải là vì thích những mỹ nhân dị vực như chúng ta thì là gì?
Thứ hắn còn chưa chạm vào, kẻ nào dám phá hư?
Vinh quý phi quả nhiên dừng tay.
Nàng oán hận lườm ta cháy mặt, không biết nhớ ra chuyện gì, đột nhiên cười: “Vậy tốt nhất ngươi hãy cầu nguyện để Hoàng Thượng vĩnh viễn không lâm hạnh ngươi, dù sao kết cục của một công chúa hòa thân được lâm hạnh thế nào… ngươi cũng biết rồi.”
Nhắc tới hoàng tỷ, ta cười càng thêm tươi.
Nhưng không nói lời nào.
Vinh quý phi nhìn ta đầy kỳ quái, sau đó phất phất tay: “Đồ đ/i/ê/n.”
Khi Hoàng Đế tới tẩm điện của ta, ta đang tắm gội.
Tính ra cũng phải cám ơn Vinh quý phi, hẳn là nàng ta đã đi cáo trạng.
Khi có tiếng bước chân truyền đến từ sau lưng, ta đang lau người.
Nghe tiếng, ta giật mình quay đầu lại, trong mắt lộ ra vài phần hốt hoảng.