Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 30: Gặp mặt Hoàng đế Hạ quốc

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Phạm Mai

Thủy Yên cùng với hai hộ vệ vừa mới hiện thân chảy mồ hôi ròng ròng, nương ơi, công chúa như thế này…. Rất càn rỡ.

Dù cho chân tướng như thế nào cũng không thể đứng trước tất cả mọi người nói như thế a.

Bất quá, Hoàng Phủ công tử thật sự cùng sáu vị phu thị của công chúa thật là có cái gì ái muội sao? Nghĩ tới điểm này, ba người lại nhịn không được lòng hiếu kỳ giương mắt vụиɠ ŧяộʍ nhìn một cái, khi nhìn lên, phát hiện mặt ba nam nhân đều chỉnh tề đen lại.

Hoàng Phủ công tử cùng Ngũ công tử thấy thế nào cũng giống như vì xấu hổ mà sinh ra tức giận. Chẳng lẽ thật sự có kí©ɧ ŧìиɧ? Ba người trong lòng không hẹn mà cùng xuất hiện những thứ yy......

“Công chúa, xem ra hôm nay Hoàng Phủ công tử cùng người có đại sự thương lượng, chúng ta sẽ không tham dự.” Lâm Tuấn Thần chịu không nổi ánh mắt ái muội của Thần Tịch, lại không thể đánh nàng, đành phải quyết định đi khỏi.

Thần Tịch nhìn hắn liếc mắt một cái lười biếng nói: “Như vậy sao được, Hoàng Phủ công tử vội vàng trở về gấp như vậy chính là vì việc đại sư của các ngươi, một mình ta sao có thể làm được.”

Sắc mặt Lâm Tuấn Thần đã đen lại càng đen, đề cao thanh âm hô: “Công chúa.”

Thần Tịch vô tội nhún nhún vai: “Ta là nói thật lòng, nếu như Hoàng Phủ công tử trở về gấp như vậy vì chuyện sinh đứa nhỏ để kế thừa. Nhất định phải do chính ta sinh ra, một mình ta chắc chắn làm không được.”

Ầm ầm một tiếng, Lâm Tuấn Thần cùng Hứa Phi Sương bên tai đều thành màu đỏ, công chúa như thế thật sự quá không tao nhã, dám đứng trước mặt mọi người nói ra lời như thế này.

Quả thực chính là không có một chút nhã nhặn.

Thiết, Thần Tịch bĩu môi, vấn đề này nói cái gì không được, vốn không có khả năng.

Nhìn xem tâm trạng của Hoàng Phủ Cảnh Hạo đã thay đổi rất nhanh, trong trí nhớ từ trước tới nay của hắn, vốn không bao giờ luống cuống như thế này, Xích Dương công chúa thật sự rất kí©h thí©ɧ người.

Chẳng lẽ nay mới là bộ mặt chân chính của nàng?

Liếc Hứa Phi Sương liếc mắt một cái lạnh nhạt hỏi: “Lục công tử chắc đã vì công chúa chuẩn trị qua?”

Hứa Phi Sương nhẹ giọng trả lời: “Ta xem qua, y thuật không tinh thông, thật sự bất lực, thỉnh Hoàng Phủ công tử thỉnh vị cao minh khác.”

Nghe xong lời này Hoàng Phủ Cảnh Hạo sắc mặt hơi đổi, Hứa Phi Sương đều chẩn đoán qua? Chẳng lẽ đây là thật sự? Không có khả năng a, nếu thật sự là như thế, không có khả năng các vị đại phu trước kia một người đều không có phát hiện.

Chẳng lẽ lần này lại giống như sự kiện trúng độc trước kia, là do chính công chúa tự mình dựng nên?

Ánh mắt nhìn chằm chằm Thần Tịch, muốn nhìn thấu trong lòng của nàng, Thần Tịch khıêυ khí©h nhìn hắn, “Hoàng Phủ tướng quân không bằng đi thỉnh tất cả danh y trong thiên hạ đến đây để nghĩ biện pháp.”

Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn nàng mỉm cười: “Danh y thuộc hạ nhất định sẽ thỉnh, bất quá, trước đó ta cảm thấy công chúa nên cùng vài vị phu thị mỗi đêm ngủ cùng nháu, có lẽ bệnh cung hàn sẽ tốt hơn. Nữ tử bị cung hàn cùng nam nhân ân ái, có lẽ sẽ cải biến tốt nhanh hơn.”

“Ngươi.”

Thần Tịch phẫn nộ trừng mắt hắn, lại nghe hắn chậm rãi nói: “Huống hồ, công chúa hẳn là nên nghĩ cho vài vị phu thị, bọn họ không thể cùng nữ nhân khác phát sinh quan hệ, cũng chỉ có dựa vào công chúa chính mình săn sóc.”

Hảo.

Tốt lắm.

Thần Tịch đờ đẫn nhìn hắn, “Ta cũng hy vọng có một đứa con nối dòng tương lai có lẽ có thể thật vinh quang, vấn đề trước tiên để ta có thể ôm đứa nhỏ quang minh, Hoàng Phủ tướng quân, ngươi nguyện ý vì hài tử của ta đi ám sát Nhai Nữ quốc Đại công chúa sao?”

Cái gì?

Hoàng Phủ Cảnh Hạo hằng ngày luôn luôn được rèn luyện vô cùng tốt dốt cuộc nhịn không được, ánh mắt khϊếp sợ biểu lộ tâm tư của hắn, “Công chúa vì sao lại làm như thế?”

“Vì sao? Vốn ta nên là Nữ hoàng tương lai của Nhai Nữ quốc, nếu không phải mẫu thân cùng Hoàng tỷ dùng kế làm cho ta chủ động xin đi gϊếŧ giặc đi vào Hạ quốc, Hoàng tỷ có cơ hội kế thừa ngôi vị Hoàng đế sao?”

“Công chúa có phải hay không hiểu lầm Đại công chúa cái gì? Đại công chúa chưa từng hãm hại ngươi lần nào?”

Thần Tịch châm chọc nhìn hắn: “Cho nên, ta nói Hoàng Phủ tướng quân ngươi nam nữ đều ăn, vừa vui hoan Đại công chúa, lại hoan cùng với phu thị trong phủ của ta, còn thích của ta mười vạn tinh binh, tựa hồ tất cả mọi thứ của ta ngươi đều muốn nắm trong tay.”

Lời này có thể nói là lời nghiêm trọng nhất từ trước đến nay mà Xích Dương công chúa đối với Hoàng Phủ tướng quân nói, tất cả mọi người vẫn không nhúc nhích nhìn nàng, Xích Dương công chúa mà trước đây bọn họ nhận thức dốt cuộc đi đâu?

Vì sao công chúa ở tước mắt này khuôn mặt giống nhau nhưng vì sao lại khác nhau đến thế?

Hoàng Phủ Cảnh Hạo ngốc sửng sốt một lát thanh nhiên cười, phong khinh vân đạm nói: “Nguyên lai công chúa chưa từng tin tưởng ta, một khi đã như vậy, mười vạn tinh binh xin mời công chúa cho người khác thống soái.”

“Hảo, ta sẽ phái người thống soái, ngươi nhậm chức phó tướng quân, phụ trách giúp đỡ tân tướng quân đi.”

Hoàng Phủ Cảnh Hạo hơi hơi sửng sốt, còn muốn lưu trữ hắn ở trong quân?

Thần Tịch xả môi, cười lạnh nói: “Ngươi là người àm tiên hoàng lưu lại cho ta, mặc kệ ta muốn ngươi làm cái gì, cũng sẽ không bao giờ làm cho ngươi có thể giúp đỡ cho người khác, trừ phi ta cảm thấy ngươi không còn dung được.”

Hoàng Phủ Cảnh Hạo đáy mắt hiện lên một chút tức giận, bất quá hắn như trước không có phản ứng quá khích nào, lạnh nhạt đáp: “Hết thảy nghe theo công chúa phân phó.”

Ám vệ cúi đầu trên trán mồ hôi đầm đìa, công chúa phủ phải đổi trời sao?

Thần Tịch đắc ý nhìn hết thảy trước mắt, “Thủy Yên, đứng lên, nam nhân làm chuyện xấu, cũng không phải lỗi một mình nữ tử, tục ngữ nói một cái chìa khóa chụp không vang, Tam công tử không đi tìm ngươi, ngươi làm sao có thể gặp gỡ hắn.”

Thủy Yên như được đại xá, “Tạ ơn công chúa tha mạng.”

“Được rồi, đừng quỳ, để ý đứa nhỏ của chính mình.”

“Tạ công chúa.” Thủy Yên không yên đứng lên, nàng thật không dám khẳng định vị công chúa này có thể hay không thật sự có thể chặn được Hoàng Phủ tướng quân, rất nhiều người đều biết bối cảnh của vị tướng quân này, mặc kệ như thế nào đều không có người dám dễ dàng đắc tội.

Thần Tịch không chút để ý nhìn Hoàng Phủ Cảnh Hạo, khuôn mặt mỉm cười, đối với Lâm Tuấn Thần phân phó nói: “Tuấn Thần, ngươi đi chuẩn bị một chút, ta muốn đi gặp Quốc chủ của Hạ quốc.”

Lâm Tuấn Thần cung kính đáp: “Vâng, công chúa.”

Truyện ái muội vừa nói bất quá chỉ là một chuyện cười, so với Hoàng Phủ Cảnh Hạo bỏ chức mà nói, thì phải nợ một nụ cười lạnh mà nói, hắn không phải ngốc tử, Xích Dương công chúa chỉ sợ là muốn bắt đầu phản công.

......

Buổi chiều hôm đó, Xích Dương công chúa tiến cung, đây là lần đầu tiên tiến cung sau khi nàng bị mất đi trí nhớ.

Thời điểm Hạ Thượng Vũ thu được tin tức từ cung nhân thì kinh ngạc một phen, Hoàng Phủ Cảnh Hạo đã trở lại phủ công chúa, Xích Dương công chúa cũng không dẫn hắn đến tiến cung, ngược lại mang theo Bắc Đường Quân Liên cùng nhau đến.

Nàng muốn làm cái gì?

“Hoàng Thượng, Xích Dương công chúa rất nhanh sẽ đến ngự thư phòng.”

“Ân, trẫm đã biết, các nàng đến đây liền trực tiếp mời vào.”

Thần Tịch mang theo Bắc Đường Quân Liên một đường được cung nhân dẫn dắt đi vào ngự thư phòng, nhìn thấy thần sắc của Hạ Thượng Vũ hơi sửng sốt một chút, nàng còn tưởng rằng Hoàng đế Hạ quốc sẽ là một người tuổi tác khá lớn, không thể tưởng được hắn thoạt nhìn liền cùng nam nhân khoảng hai mươi mấy tuổi giống nhau không sai biệt lắm, hơn nữa, có khí chất rất cao quý.

Cụ thể nói như thế nào nàng cũng nói không chính xác, dù sao hắn chỉ đứng ở nơi đó cũng làm cho người ta một loại uy nghiêm, cảm giác đứng ở trên cao của thiên hạ.

“Thần Tịch tham kiến Hạ quốc quốc chủ.”

“Ha ha, Xích Dương công chúa không cần khách khí, người tới, ban thưởng tọa.” Hạ Thượng Vũ đối với Cung Thần Tịch kỳ thật cũng không chán ghét, thời điểm lần đầu tiên hắn nhìn thấy Xích Dương công chúa liền thích sự sảng khoái của nàng, hỉ giận nàng đều đặt ở trên mặt, không giống rất nhiều người bên cạnh hắn, đều tâm tư thâm trầm.

Thần Tịch cũng không khách khí ngay tại lúc cung nhân đưa đến ghế liền ngồi lên, còn lôi kéo Bắc Đường Quân Liên cùng nhau ngồi xuống, Bắc Đường Quân Liên nhìn về phía Hạ Thượng Vũ, Hạ Thượng Vũ ha ha cười: “Quân Liên, ngồi đi, khó được có khi công chúa săn sóc ngươi.”

Bắc Đường Quân Liên nghe xong lời này sắc mặt có chút xấu hổ, bất quá cũng là ngồi xuống.

Hạ Thượng Vũ nhìn xem cũng có chút kinh ngscj, chẳng lẽ Quân Liên cùng Xích Dương công chúa quan hệ trong lúc đó dịu đi? Chứ không phải vì công chúa bỏ qua cho cái nữ tử kia?

“Thời gian trước trẫm nghe nói công chúa bị thương, vốn định tự mình đến thăm, nhưng vì quốc sự bận rộn, chỉ có thể kêu người đưa đi một ít lễ vật tỏ vẻ quan tâm, còn hy vọng công chúa không lấy làm phiền lòng.”

Thần Tịch mỉm cười, nàng cảm giác chính mình cũng không chán ghét nam nhân này, “Tạ ơn Hoàng Thượng quan tâm, Thần Tịch chính là mất đi một ít trí nhớ trước kia, bất quá không có trở ngại. Hoàng Thượng ban ta những dược liệu đó thật sự là quá nhiều, ta lo lắng ăn nhiều một ít chỉ sợ trở thành nữ nhân béo mất.”

“Ha ha, một thời gian không thấy công chúa, tính tình ngược lại càng ngày càng tốt đẹp, trẫm thích ngươi như vậy.” Hạ Thượng Vũ vẻ mặt tươi cười nhìn nàng.

Bắc Đường Quân Liên trong lòng nao nao, cố ý vô tình nhìn Hoàng đế liếc mắt một cái, phát hiện Hoàng đế trong mắt ý cười so với thời điểm đối mặt với tần phi còn muốn sáng lạn hơn rất nhiều trong lòng bông nhiên xuất hiện căng thẳng, Hoàng Thượng chẳng lẽ đối Xích Dương công chúa......

Đúng rồi, hắn như thế nào lại không có phát hiện manh mối? Từ khi công chúa đi vào Hạ quốc không bao lâu, Hoàng Thượng chỉ cần gặp một lần là ban thưởng không ngừng, Xích Dương công chúa làm sự tình điêu ngoa bốc đồng gì, chỉ cần ở trước mặt hắn công chúa giải thích đúng lí hợp tình một phen, Hoàng Thượng liền sẽ giúp đỡ nàng che dấu.

Mọi người đều nghĩ đến Hoàng Thượng là vì giao hảo hai quốc, hắn trước đây cũng cho là như vậy, nhưng hôm nay...... Nếu như một chút hắn ddeuf không hoài nghi thì chỉ sợ đầu óc của hắn thật sự là rất ngu ngốc.

“Hoàng Thượng, ta tới tìm ngươi là có đại sự muốn thương lượng.” Thần Tịch không thích quanh co lòng vòng, khách sáo vài câu liền chuyển tới vấn đề chính.

Hạ Thượng Vũ ha ha cười nói: “Chứ không phải là công chúa chọc phải phiền toái gì tới tìm chẫm giúp đỡ chứ?”

Thần Tịch ngốc lăng nhìn hắn nửa ngày mới hoàn hồn, sẵng giọng: “Hoàng Thượng, ta làm sao lại chọc phiền toái, giọng điệu này của ngươi thật giống như nói ta là gây tinh đấy.”

Gây tinh?

Hạ Thượng Vũ từ chối cho ý kiến, cười khẽ không nói.

“Hoàng Thượng, ta thật sự có chính sự với muốn thương lượng với ngươi.” Thần Tịch cổ quai hàm nói.

Hạ Thượng Vũ thấy nàng giận, thế này mới không cười, “Đi, nói nói, ngươi muốn làm cái gì, chỉ cần ta có thể hỗ trợ, ta liền giúp ngươi.”

Bắc Đường Quân Liên thiếu chút nữa nhảy xuống ghế ngồi, này giọng điệu rất sủng nịch, hơn nữa Hoàng Thượng thậm chí đối với công chúa xưng là ta.

Thần Tịch thấy hắn nói chuyện dễ như vậy tươi cười cũng càng thêm sáng lạn, cười tủm tỉm nói: “Hoàng Thượng, đây là đại hỷ sự, nếu làm tốt, ngươi nhưng là nhất cử lưỡng tiện nga. Không không, có lẽ là như thế nào cũng tốt đi.”

“Được rồi, ngươi tiểu nha đầu này đừng tưởng rằng nói vài câu tốt đẹp là cái gì ta cũng không phân biệt rõ.”

“Thật sự.” Thần Tịch nghiêm trang nói: “Hoàng Thượng, Hạ quốc các ngươi không phải vẫn đối với Nhai Nữ quốc có cố kỵ, hơn nữa, trừ bỏ Nhai Nữ quốc cùng Long Nữ quốc, ngươi cảm thấy uy hϊếp lớn nhất vẫn là Sở quốc cùng Tần quốc cách vách đúng không?”

Hạ Thượng Vũ không biết nàng trong hồ lô bán dược gì, chính là do dự gật gật đầu, “Hạ quốc tả có Sở quốc, Tần quốc, hữu có Nhai Nữ quốc cùng Long Nữ quốc, năm quốc gia lực lượng tương xứng, trẫm tự nhiên là có cố kỵ, dù làm gì thì đối với mỗi người quôc chủ đều có chút kiêng kị.”

“Vậy nếu ta trở thành Nữ hoàng của Nhai Nữ quốc, ta cùng Hoàng Thượng đạt thành hiệp nghị thật tốt, cùng nhau cai trị, Hoàng Thượng ngươi sẽ tin tưởng nhân cách của ta?”
« Chương TrướcChương Tiếp »