Chương 3: Sao ta có thể để nàng gả cho người khác (Hơi H)

Ngay giữa ban ngày ban mặt, Hoa Ly bị hắn đè trên bàn đá rộng lớn, khắp nơi chỉ có tiếng chim hót. Nàng khủng hoảng bắt đầu dùng tay quơ loạn.

“Không được, hiện tại không thể thả nàng.”

Bạc Đình nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, bàn tay non mềm không xương dụ hắn không nhịn được véo véo.

Vì nàng, hắn cố ý học ngôn ngữ của người câm điếc, như vậy hắn mới có thể hiểu được nàng muốn biểu đạt điều gì.

Hoa Ly lắc đầu nức nở. Nàng và nam nhân này vốn không giao lưu gì với nhau, chỉ biết hắn là đại thần thống lĩnh đủ loại quan lại, là nhân vật ngay cả phụ hoàng cũng phải lễ nhượng ba phần.

Nàng không thể rút tay ra cũng không thể mở miệng nói chuyện, lúc này mới biết tuyệt vọng lại đáng sợ tới thế.

“Qua hôm nay, vi thần sẽ xin bệ hạ hạ chỉ cưới công chúa làm thê tử.”

Từ sau khi biết được hoàng hậu đã chọn được phò mã cho nàng, hắn bắt đầu sốt ruột, vì thế mới nghĩ ra kế hoạch như vậy.

Ngoại trừ hối hận vì đã làm nàng sợ hãi, hắn cũng không thấy mình có gì sai trái, dù sao thì hắn vốn không phải người tốt lành gì.

Hoa Ly mơ hồ hiểu được ý của hắn, mắt thấy hắn bắt đầu cởi lễ phục công chúa của mình, nàng khóc càng dữ hơn.

Trước đó mẫu hậu đã từng nói muốn gả nàng cho thứ tử của phủ Quốc Công, nếu mất trong sạch…

“Tiểu công chúa vẫn nên ngoan ngoãn một chút thì hơn, vi thần sẽ nhẹ nhàng. Nàng và ta sẽ là phu thê, có một số việc có thể làm trước.”

Hoa Ly chỉ cảm thấy người này vô sỉ tới hết thuốc chữa! Rõ ràng hắn biết nàng đã sắp được định phò mã!

Nhìn thoáng qua đôi tay run rẩy khua loạn của nàng, Bạc Đình chẳng hề để ý cười cười.

“Sao ta có thể để nàng gả cho người khác được.”

Tiếng khóc nức nở của công chúa khiến người ta yêu thương cực kỳ, nhưng vẫn không thể ngăn cản người đàn ông lột từng cái từng cái quần áo trên người nàng ra, để lộ cái yếm màu đỏ thêu hoa sen.

Cặρ √υ" kiều nộn sợ hãi rùng mình, bởi vì tuổi còn nhỏ, quầng vυ" phía trên còn giữ màu hồng phấn.

“Đừng khóc, phu thê làm chuyện như vậy là rất bình thường. Nhìn xem chúng nó đáng yêu cỡ nào, về sau công chúa sẽ thích vi thần xoa nắn sờ soạng người như thế.”

Ngón tay nam nhân thon thả xinh đẹp, nhéo nhẹ lên cặρ √υ" chậm rãi xoa nắn. Cặρ √υ" thịt lập tức ngứa ngáy vô cùng, Hoa Ly không thể nói rõ cảm giác này là gì, chỉ biết thân thể mình đã bị hắn nhìn thấy hết.

Nàng và hắn nào có thể tính là phu thê gì!

Không chỉ sờ soạng, Bạc Đình còn cúi người ngậm lấy đầṳ ѵú mυ"ŧ liếʍ, xuống chút nữa là vυ" thịt.

Gương mặt tinh xảo trắng nõn của Hoa Ly lúc đỏ lúc trắng, liếʍ mυ"ŧ như vậy nàng chỉ từng thấy ở trẻ sơ sinh.