Chương 1: Chương 1

chap 1:

Trong màn đêm tĩnh lặng ,mọi người đang say giấc thì có những con người lại làm việc vào thời gian này điển hình như một vài trường hợp . Trong căn nhà kho không lấy một chút ánh sáng nhiều chỉ có ngọn đèn mờ mờ ảo ảo .Tiếng tra tấn dã man ghê gợn phát ra ,tiếng gào thét trong sự đau đớn khiến ai cũng phải rùng mình mà lo sợ .Tiếng quạ kêu làm cho màn đêm đã đáng sợ nay lại cáng đáng sợ hơn bội phần.

_Thưa công chúa tên đó vẫn không chịu khai.- tên thuộc hạ nói chuyện với người con gái đang ngồi trên bậc ghế cao kia

_tra tấn tiếp đi đến khi nào khai ra thì thôi .-âm lượng lạnh lùng vang lên

Một tiếng ,hai tiếng trôi qua thời gian như ngừng trôi khi tên đó vẫn cứng đầu không khai ra dự thật , buộc lòng vị công chúa kia phải rời khỏi chiếc ghế đang an tọa mà tiến về.Cô cầm tên tay sợi dây thừng được chế tạo riêng biệt cho cô.Mỗi lần âm thanh của sợi dây vang lên lại là một ít máu rơi xuống ,máu loang lỗ ra khắp nền nhà kho ẩm ướt ,trời vừa dứt những cơn mưa dài thì cũng là lúc vị công chúa kia ngừng di chiếc trên thận ảnh của tên đang bị tra tấn

_có khai không ? -âm vựa có phần lạnh hơn của cô

_ hừ ,muốn gϊếŧ cứ gϊếŧ có chết tao cũng không khai.

_tao hỏi lại lần nữa có khai không ? Ai ra lệnh cho mày ám toán Tiểu Hạnh Nhân của tao ?

_Tao nói rồi ,muốn gϊếŧ cứ gϊếŧ ,tao không khai .

_Được xem như im lặng đi ta sẽ buộc ngươi khai !-tiếng cô vừa dứt lời thí sao cánh cửa kia có tiếng khóc của đứa bé gái vang lên nhưng xé toạt đi cái không gian chết chóc này

_Các người định làm gì con gái tôi

"Đoàng

" tiếng đạn vang lên cấm ngay vào chân của hắn ,tiếng con bé ấy ngày càng lớn hơn ,tiếng gầm gừ như con hổ bị xổng chuồng của tên đó khiến cho cô cười thích thú hơn.

_tôi hỏi lại lần nửa có khai không ,nếu không thì..... - cô vừa nói khẩu súng trên tay hướng thẳng đến nơi con bé đang bị giam giữ

_Được tôi khai ,nếu như cô hứa không gϊếŧ cha con tôi ?

_Được !

_ Là ,Ngọc Gia Linh của trường Vạn Thiên.

_Thả người đi !

Câu nói vẫn con quanh quẩn trong cân nhà kho kia nhưng thân ảnh của vị công chúa kia thì chẳng thấy đâu.Trong màn đêm đen kịch kia lại có một chiếc xe lao đi với vận tốc lớn khiến cho ai cũng hoảng sợ ,tiếng động cơ của chiếc xe gầm rú trong màn đêm làm ai cũng phải chau mày khó chịu .Chiếc xe đổ trước sân của một ngôi biệt thự lớn được xây theo kiểu cách của phương Tây nhưng điễm nhấn lại là của phương Đông khiến ai nhìn vào cũng phải trầm trồ khen ngợi .Tuy giờ này đã hơn 10 giờ đêm nhưng trong nhà vẫn tấp nập người đi lại ,làm việc .Thấy nó bước vào ,tất thẩy đều cuối đầu khép nép

_Công chúa mới về ! -tất cả mọi người cùng đồng thanh khiến cho người đang đi trên cầu thang phải khó chịu khi thấy bà họ chưa bao giờ cung kính như thế nhưng trước vị Thiếu gia ,chủ tịch và trước con nhỏ hỉ mũi chưa sạch này lại cung kính đến khó chịu khiến cho trong lòng bà ta càng ghen ghét hơn trước.

_thân là con gái mà lại đi thêm đêm đúng là đồ hư hỏng mà ! - tiếng nói vô duyên của ba ta phát ra

_Tôi hư hỏng cũng không đến lượt bà quản .-vị công chúa kia trả lời

_đồ ******* mày ăn nói với ****** thế à .

_Mẹ !! mẹ sao ? Trong nhà này đây ai công nhận bà là mẹ của tôi chứ vọng tưởng .-nó nói rồi đi lên phòng

_đồ ******* sao mày không biết điều như ****** trước đây vậy .... -bà ta nhận thấy mính vừa hố khi nói đến chuyện này nhưng một sai lầm bà vội bịch miệng lại

_Tôi ******* thì cũng không đến lượt bà dậy đâu đồ hai mặt !

Nó nói rồi bước thẳng lên phòng để lại cho bà tự xưng là mẹ nó tức muốn ói máu ra ngoài luôn nhưng vẫn cố gắng kìm chế để lết về phòng.Trong phòng nó tất cả chỉ toàn là một màu đen u tối ,màu của sự đáng sợ ,di thân ảnh mình vào nhà tắm ngăm mình trong làn nước nóng khiến cho nó cảm thấy dễ chịu vô cùng .Tắm xong nó bước ra ngoài ,ngồi vào bàn làm việc phía trong xem lại một số công việc còn dang dở như chợt nhớ ra chuyện gì nó lấy đệin thoại gọi cho ai đó

_

"đăng kí cho tôi học trường Vạn THiên vào ngày mai ,làm thêm một bộ hồ sơ giả nữa!

"

_........................