Chương 4

Editor: Kiều Linh Nhi :>

Ngày hôm sau, trong biệt thự.

Sáng sớm ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn, chiếu vào trong phòng ngủ ở lầu hai.

Những hạt bụi thật nhỏ phiêu đãng trong không khí phản chiếu ánh sáng lấp lánh như một dải ngân hà thu nhỏ bị đánh tan.

Đồng hồ sinh học khiến Diệp Thần đúng giờ thức dậy. Anh mê mang trong giây lát liền tỉnh táo, bắt đầu rời giường mặc quần áo, rửa mặt.

Hôm nay thư kí đã gửi lịch trình được sắp xếp xong đến. Buổi sáng anh sẽ chủ trì một hội nghị của công ty, buổi chiều thì cùng với một vị giám đốc của công ty giải trí bàn chuyện hợp tác.

Công ty giải trí..., xem ra gần đây Diệp gia muốn mở rộng thị trường tiến quân vào giới giải trí.

Kiếp trước anh nỗ lực từ hai bàn tay trắng trồi lên làm ông chủ, sau bao năm khi có được vị thế nhất định mới dần tiếp xúc với những đồ vật thuộc tầng lớp quyền quý. Cho nên, với anh mà nói xử lý công việc của công ty được xem như kỹ năng thuần thục nhất.

Nhưng mà trước hết vẫn phải nắm bắt được lĩnh vực sản nghiệp mà Diệp gia đang đầu tư cùng với tình hình hoạt động hiện tại của công ty mới được.

Nghĩ đến lượng công việc sắp phải làm, đầu Diệp Thần bắt đầu cảm thấy đau. Nhưng có lẽ với một người đã quen với lối sinh hoạt bộn rộn, ở phương diện nào đó thì điều này lại khiến anh khá yên tâm.

Mặc kệ tương lai như thế nào, nhiệm vụ là gì, có thể được sống một lần nữa trong lòng anh vẫn luôn cảm kích. Cho nên phải sống thật đáng giá mới được.

...

Sau khi đến công ty, Diệp Thần ôn hòa mỉm cười đáp lại những lời chào hỏi của nhân viên trong đại sảnh, thong thả đi vào thang máy riêng lên thẳng tầng làm việc.

Thư kí đã sớm chờ ở ngoài cửa văn phòng .

Tên của thư kí là Kỳ Ngọc, con lai giữa hai dòng máu Trung – Anh, hắn luôn đeo một chiếc kính mắt gọng vàng quen thuộc và ăn mặc nghiêm cẩn. Tuổi còn trẻ đã mà tài hoa hơn người, quản lý công việc vô cùng xuất sắc, hiệu quả đúng với tiêu chuẩn tinh anh.

Kỳ Ngọc ôm folder đi đến trước bàn làm việc, "Diệp tổng. Đây là công việc cụ thể hôm nay."

Diệp Thần lấy văn kiện Kỳ Ngọc đưa qua, vừa xem vừa phân phó: "Đem giấy ghi nợ vay vốn của công ty, biểu đồ phân phối lợi nhuận, biểu đồ tình trạng biến động tài vụ, nhật lý ghi chép hội nghị cổ đông,... Đều lấy phần trọng yếu mang đến đây để tôi xem một chút".

Nguyên chủ tuy rằng là chủ tịch, nhưng làm việc ở vị trí này, rất nhiều chuyện đều không cần tự mình làm mà chỉ cần đưa ra quyết định phương hướng phát triển cuối cùng cho công ty là được.

Cho nên những chi tiết ở các phương diện này kí ức của nguyên chủ không rõ ràng lắm.

Nhưng đối với Diệp Thần mà nói, những địa phương không nên sai lầm thì anh cũng không hy vọng tồn tại bất cứ cái gì dù là lỗ hổng nhỏ nhất. Vì thế để hiểu hơn quyết định trong công việc của nguyên chủ và hướng phát triển của công ty thì rất nhiều chuyện đều cần anh phải xem xét lại từ đầu và nhớ kĩ.

Kỳ Ngọc duỗi tay chỉnh lại mắt kính, mặt không đổi sắc nói đồng ý, sau khi ra ngoài liền bắt đầu đi chuẩn bị văn kiện được yêu cầu.

Đối với việc hắn không hỏi nhiều về chuyện được phân phó mà đi làm luôn khiến Diệp Thần rất hài lòng.

Anh lật xem xong nốt văn kiện trong tay, nội dung hội nghị lần này đúng là về bước tiếp theo của kế hoạch đầu tư, trong đó đứng đầu là hạng mục tạo ra app video ngôi sao.

Theo thời đại thay đổi, ngoài nhu cầu vật chất, con người cũng càng ngày càng có nhiều nhu cầu về giải trí để thư giãn tinh thần, kéo theo đó chính là sự phát triển nhanh chóng của giới giải trí.

Ngoài việc chỉ có thể được nhiều người biết đến khi trở thành minh tinh giống trước thì hiện nay những người nhờ vào phát sóng trực tiếp cùng video ngắn để trở thành võng hồng nổi tiếng cũng bắt đầu tăng nhanh.

Diệp thị đã nhìn trúng tiềm năng phát triển của internet video, họ cảm thấy trong tương lai phương diện này sẽ mang lại một đợt thủy triều bùng nổ, cho nên liền muốn cùng công ty giải trí lớn mạnh nhất hiện giờ — Thịnh Tinh Giải Trí ký kết hợp đồng.

Diệp thị làm nhà đầu tư sẽ cung cấp tài chính cùng các thiết bị cần thiết, còn Thịnh Tinh sẽ phụ trách cung cấp nhân viên, hai người cùng nhau hợp tác chế tạo một app video ngôi sao.

Tuy rằng hiện nay trên thị trường cũng có những app tương tự nhưng không đủ chuyên nghiệp, không có nhiều đỉnh cấp lưu lượng mà thậm chí còn khuyết thiếu khá nhiều.

Nếu Diệp thị hợp tác cùng Thịnh Tinh Giải Trí hai bên có thể bổ xung cho nhau sinh ra hiệu quả 1+1 còn lớn hơn 2, như vậy sẽ khiến toàn bộ giới giải trí cùng mọi người đón nhận một vòng phong trào mới.

Là một người xuyên không Diệp Thần khá thưởng thức ánh mắt chuẩn xác của Diệp thị. Ở thế giới này, tuy phương diện khoa học kỹ thuật phát triển hơn so với anh kiếp trước, nhưng sự phồn hoa của giới giải trí so ra lại kém cả một khoảng dài.

Cũng có khả năng đây là tác giả cho Sở Cảnh Trừng bàn tay vàng, rốt cuộc vẫn là phải phát triển nhóm người kia trước thì mới được mọi người chú ý.

Hiện tại Sở Cảnh Trừng mới trở thành chủ bá một năm, nhờ vào dáng vẻ đáng yêu cùng tài năng ca hát ưu tú, cậu ta đã đạt danh hiệu "Được Hoan Nghênh Nhất" của bảng đơn ở ngôi sao. Tuy rằng độ nổi tiếng không lớn nhưng nếu không có gì bất ngờ có thể thấy được tương lai sẽ ngày càng xán lạn.

Như vậy thì việc ký hợp đồng với Thịnh Tinh là chuyện nhất định phải làm.

Xem ra quyển tiểu thuyết này sẽ có ít nhất một phần tập trung kể về sự nghiệp ở giới giải trí của Sở Cảnh Trừng.

Diệp Thần thu hồi những suy nghĩ lung tung, bắt đầu tự hỏi an bài buổi chiều.

——3:00, anh sẽ cùng Đỗ Hành, tổng tài của Thịnh Tinh Giải trí trao đổi rồi cùng đưa ra phương án hợp tác cuối cùng.

Diệp Thần dùng bút đỏ khoanh tròn hai từ "Đỗ Hành", rồi vẽ thêm ngôi sao bên cạnh làm trọng điểm đánh dấu. Trực giác mách bảo Đỗ Hành chính là một trong hai vai chính công còn lại.

Anh nhanh chóng dùng điện thoại ở góc bên phải bàn làm việc gọi cho Kỳ Ngọc: "Giúp tôi điều tra một chút tư liệu về Đỗ Hành".

Suy tư trong chốc lát Diệp Thần lại nói:

"Điều tra tính cách cùng với phong thái làm người thôi là được".

Nếu Đỗ Hành thật sự là một trong những nhân vật công chính thì có lẽ sẽ cùng Đỗ gia ở thành phố H có quan hệ.

Các đại gia tộc đều tương đối mẫn cảm với tin tức, sẽ không dễ dàng tiết lộ với bên ngoài. Nhưng phương diện tính cách chắc sẽ dễ điều tra hơn.

Hơn nữa anh cũng đã dựa vào thiết lập của tiểu thuyết để suy đoán, có thể làm nhân vật công chính thì bối cảnh sau lưng đều không thể quá bình thường.

Diệp Thần còn nhớ rõ, kiếp trước có một khoảng thời gian anh thực sự suy sụp, thậm chí đến mức tự nhốt bản thân mình trong phòng, gần như ngăn cách tiếp xúc với tất cả mọi thứ của thế giới bên ngoài, mỗi ngày đều sống như một cái xác không hồn.

Nhưng mặc kệ bản thân ra sao, mặc kệ sự việc lại như thế nào không như ý, trong lòng đều không mong muốn từ bỏ chính mình. Vì vậy, anh liền ép bản thân xem đồ vật, mặc kệ là xem tài liệu, là đọc sách đều được, hoặc xem kịch cũng tốt, dù sao cũng không để cho chính mình có thời gian để suy nghĩ vớ vẩn.

Bởi vậy cũng coi như nhìn thấy được nhiều đồ vật kì lạ mang tính giải trí. Chính thế, anh vẫn có thể tiếp thu giả thiết của tiểu thế giới này một cách tốt đẹp mà không gặp chướng ngại về mặt tâm lý.

"Được, Diệp tổng".

Giọng nói bình tĩnh của Kỳ Ngọc truyền đến từ trong điện thoại khiến cho Diệp Thần hoàn hồn rồi cúp máy. Theo bản năng anh vân vê đầu ngón tay.

Trước mắt tin tức điều tra được cho thấy Đỗ gia có hai vị thiếu gia. Đại ca Đỗ Thịnh không có hứng thú với việc kinh doanh nên trở thành một bác sĩ, còn lại chính là em trai Đỗ Hạ, hàng năm bị bệnh tật quấn thân, hầu như thời gian một năm là phải trải qua trong phòng bệnh.

Nguy cơ Đỗ gia không có người thừa kế cũng coi như được nhiều người trong ngành biết đến, lão gia tử Đỗ gia cũng vì thế mà nhọc lòng. Nghe nói ông thường xuyên đốc thúc gia chủ hiện tại của Đỗ gia thừa dịp tuổi trẻ mà sinh thêm đứa con.

Tuy rằng lời đồn không thể tin hoàn toàn nhưng cũng khiến anh hiểu biết sơ bộ tình huống hiện nay của Đỗ gia.

Thế lực của Đỗ gia không thể so với Cố gia cùng Diệp gia ở kinh thành, nhưng lại phát triển lớn mạnh tại thành phố H, ở trong nước so ra thì cũng xem như là đại ca của một khu. Nếu có gia tộc muốn tiếp xúc với việc làm ăn ở thành phố H thì như thế nào cũng sẽ không tránh khỏi việc gặp Đỗ gia.

Nhưng mấy năm gần đây Đỗ gia cũng có chút xu thế xuống dốc, nếu tương lai lại còn không có người thừa kế thì kết cục có thể đoán được.

Cho nên, Đỗ Hành rốt cuộc có phải là người của Đỗ gia không?

Hay vẫn là anh quá đa nghi, suy nghĩ quán tính nhận định nhân vật chính phải có bối cảnh cường đại, sự thật thì Đỗ Hành cũng chỉ là tổng giám đốc của một công ty giải trí đơn giản mà thôi.

Cũng có khả năng khác Đỗ Hành chính là con riêng của gia chủ Đỗ gia. Mà con riêng thì sẽ đều giống nhau được nhận trở lại nhà chính.

Nếu Đỗ Hành thật sự giống với anh nghĩ vậy vì sao hắn ta lại cùng Sở Cảnh Trừng ở bên nhau?

Sở Cảnh Trừng gần như không có khả năng giúp hắn bất kì chỗ tốt nào, chi bằng nói, chỉ có người ở cạnh Sở Cảnh Trừng là người thừa kế Diệp gia – nguyên chủ cùng nhị thiếu gia Cố gia – Cố Cẩn mới có thể trợ giúp Đỗ Hành.

Hướng phát triển cốt truyện đoạn sau của tiểu thuyết căn bản là trống rỗng, Đỗ Hành người này rốt cuộc có hay không ảnh hưởng đến Diệp gia, hoặc là Cố gia?

Vừa nghĩ đến Cố gia trong đầu Diệp Thần dường như thấy được ánh mắt chó săn nhỏ của Cố Cẩn, anh mím môi.

Tác giả có lời muốn nói: Ta cũng muốn trở thành lão tổng của một công ty giải trí đơn giản ( căn khăn tay.jpg )

Editor có lời muốn nói:Từ chap này sẽ chuyển qua tui edit. Đây là lần đầu tui edit á, nên chỉ đúng khoảng 60%—70% thôi, còn cả thêm thắt từ nữa nên có thể không giống nguyên tác lắm, mong mọi người không chê và góp ý để tui cải thiện hơn.